Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Đứa bé kia mỗi ngày đều nói bé muốn ăn thức ăn, không cần "CHỊ" Hạ Mục cản trở thú vui nho nhỏ của nó. Đứa bé không biết từ ngóc ngách nào trong nhà lôi ra rất nhiều tiền. Mỗi ngày đều nấu thức ăn, thĩnh thoảng còn đem về một vài con vật nhỏ, chỉ có điều những động vật kia sau khi ăn xong thức ăn đều bỏ đi. Cô bé mỗi lần như thế đều mắng chúng vô ơn, không có lương tâm, không như nàng được nhặt về liền ở bên người.

-Đứa nhỏ, em ồn quá.

-Em có tên nha, là Nassy, Little Nassy.

-Little Noise, em là đứa nhỏ ồn ào.

-Chị thì lớn hơn ai hả.

-Tôi lớn hơn em, lớn hơn cha mẹ em, lớn hơn cả ông em bà em.

Hạ Mục cảm thấy rằng mấy ngày hôm nay, cậu nói chuyện còn nhiều hơn mấy ngàn năm cộng lại. Cô bé này thật sự ảnh hưởng đến cậu, có lẽ điều này tốt cho cả hai, nhưng nếu một ngày nào đó, chỉ là cậu sợ hãi cô bé đơn thuần này một ngày sẽ không còn ở bên cậu nữa giống như sự việc trước kia.

Một con bé phù thủy sống trong ngôi nhà ở Thung lũng Godric, sẽ làm người ta quan tâm. Tại sao lại có người ở đó, có dao động phép thuật. Mà người quan tâm việc này nhất là Severus Snape. Ông đã cảm thấy một nguồn năng lượng dù là nhỏ nhoi nhất trong ngôi nhà kia, có người ở đó. Dù biết rằng Lily đã không còn nhưng ông vẩn nuôi hi vọng rằng người ông yêu chỉ là ngất đi. Dù là nắm mộ của hai người họ được đặt sát bên nhau, ông vẫn nghĩ rằng ở đâu đó, Lily vẫn cho ông một chút tình cảm. Khi nhận thức nguồn năng lượng phép thuật kia, ông đã nghĩ rằng có lẽ thần hồn của Lily vẫn lưu luyến thế gian, không thể rời khỏi ngôi nhà kia.

Nhưng khi đến ngôi nhà kia, ông chỉ thấy một con bé phù thủy mặc một cái váy màu xanh nhạt đang ôm một con mèo lông xám. Con bé nhìn ông rồi hét vào nhà.

-Hạ Mục à, có ai đó!?

Không có ai bước ra, cũng không có tiếng trả lời. Hạ Mục đã ngủ một khoảng thời gian do lần bạo động pháp thuật của cô bé. Cô bé sẽ trở thành một phù thủy mạnh mẽ, có lẽ sẽ mạnh hơn cả những người vĩ đại trước đây đi.

Severus chậm rãi đi đến chổ của cô bé, khi nhìn thấy cô bé, ông như nhìn thấy bản thân lúc nhỏ, một đứa nhỏ gầy yếu luôn bị ghét bỏ. Đứa nhỏ trước mặt cũng vậy, nhỏ gầy, trên má còn lưu lại vết trầy xước chưa kịp lành, phần cánh tay lộ ra ngoài cũng còn hơi xanh tím. Có lẽ khi ở đây con bé không còn bị đánh nhưng trước đó có lẽ là bị đánh mỗi ngày đi.

-Đứa nhỏ đáng thương, sao con lại ở đây?

-Là Hạ Mục mang em về.

Cô bé có lẽ rất mến người kia, khi nhắc đến tên người kia, cô bé mỉm cười, thật sự đáng yêu.

-Đứa nhỏ, con tên gì?

-Little Noi..., không, là Little Nassy.

Nassy không cảm thấy sợ hãi người trước mắt, bé con cảm thấy người trước mắt trong mắt bao hàm tất cả nhu tình cùng đau đớn. So với một đứa nhỏ năm tuổi khác Nassy thông minh hơn rất nhiều. Nassy biết người này cũng giống như chị xinh đẹp, sẽ không hại nó.

-Hạ Mục là ai? Người đưa em về đây không ở đây sao?

Severus nghĩ rằng một người đưa một đứa nhỏ vào rừng rồi bỏ mặc như thế là một người có hành vi so với người đánh đứa trẻ là như nhau. Làm sao một đứa nhỏ có thể sống được một mình ở đây. Sau câu hỏi, đứa nhỏ đứng lên chỉ vào nhà, khi đứng lên đứa bé này còn chưa cao tới thắt lưng của ông, thật sự nhỏ.

-Hạ Mục đã ngủ mấy ngày rồi. Ngày nào chị ấy cũng mắng em ồn nhưng bây giờ em ồn như thế nào chị ấy cũng không chịu dậy.

Severus độn thổ vào nhà, thấy thiếu niên ngồi trên sàn, tựa lưng vào sofa mắt nhắm chặt. Chính là thiếu niên lúc đó anh đã từng gặp, chỉ là bây giờ không còn mặc bộ áo chùng kì lạ kia nữa mà là một bộ quần áo muggle xấu xí. Làm một cái phép kiểm tra, chỉ là tiêu hao phép thuật quá nhiều, chỉ cần một bình dược hồi phục là đủ. Nhưng chỉ như vậy đã có thể ngủ mấy ngày có lẽ còn bị một chút tổn thương khác. Chỉ là vừa uống dược người kia đã tỉnh, mơ mơ hồ hồ nhìn khắp nơi, có lẽ đã tiêu hao phép thuật còn nhiều hơn anh nghĩ.

Hạ Mục biết vì sao mình ngất đi, vài ngày trước năng lượng của Nassy đột nhiên lớn mạnh bất thường đến nỗi rò rĩ ra ngoài linh hồn và cơ thể con bé. Nếu không sớm giải phóng nguồn năng lượng này có lẽ con bé sẽ nổ tung. Chỉ là khi năng lượng của một phù thủy bị bạo động, ít nhất có thể làm cả một ngôi nhà bị tàn phá đến đỗ nát. Hạ Mục dùng năng lượng bản thân làm năng lượng của cô bé ngoan ngoãn hơn, còn phải bảo vệ cả linh hồn và thể xác đứa nhỏ, thật sự tiêu hao rất nhiều năng lượng.

Con bé từ ngoài đi vào, thấy Hạ Mục đã mở mắt liền nhào tới ôm ôm rồi lại cọ cọ như con mèo nhỏ. Severus đã hiểu nguồn năng lượng kia từ đâu mà có, nhưng một phù thủy vị thành niên không có ở trường vào thời điểm này mà còn ở cùng một phù thủy nhỏ mạnh mẽ khác làm ông cảm thấy thế giới phép thuật này thật sự bỏ qua nhiều thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro