Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4-Issues

Sau khi thu dọn hết đồ đạc, họ lại ngồi trên giường.

"Mẹ tao sẽ nghĩ gì về tao giờ?" Malfoy tự lẩm bẩm một mình. "Ép bản thân bị dán mắt vào mày thay vì người khác".

Harry giận xây xẩm mặt mày. "Tao đã cứu cái mạng Malfoy khốn khiếp của mày, cũng như những người còn lại trên cái đất nước Phù thủy này đấy!" Hắn lạnh lùng nói. "Bà ấy, và mày, nên nên cảm thấy thật vinh dự mới đúng."

"Chậc, chậc, mày thậm chí còn không có mẹ, Potter. Vậy làm sao mày biết được chứ?" Malfoy nhổ nước bọt.

Harry đốp lại mà không thèm suy nghĩ. Hắn cố kéo cánh tay phải của mình lại để đấm Malfoy, nhưng thay vào đó khi đang lùi lại, một cơn đau nhức nhối ập đến vào lúc Harry rút khỏi tay Malfoy. Cả hai thiếu niên đều hét lên và nắm chặt tay mình.

"Merlin yêu dấu ơi," Malfoy thở hổn hển. "Nó tệ như việc nhận Dấu ấn Hắc ám vậy."

Qua một lúc, cậu chợt nhận ra mình vừa nói gì và chuyển sang tươi như màu hồng . "Quên những gì tao vừa nói đi".

Harry nhìn cánh tay trái của Malfoy, cánh tay gắn liền với tay mình. Hắn  từ từ đưa tay qua, nhưng Malfoy không ngăn lại, cậu kéo tay áo lên.

Dấu Ấn Hắc Ám nằm ở đó, một màu đen tuyền trên nền da nhợt nhạt.

"Tao đã quên mất," Hắn thì thầm.

Malfoy yên lặng, nói khẽ, "Tao ước tao cũng thế."

"Tất cả chúng ta đều có vết sẹo của riêng mình," Harry thì thào, lơ đễnh nhìn con rắn đen.

Malfoy cau có mặt mày. "Không phải chúng ta ai nấy đều nổi tiếng vì riêng bản thân đâu."

Harry lắc đầu. "Tao có nhiều vết sẹo hơn, những vết sẹo mà hầu hết mọi người không biết ."

Malfoy đảo mắt. "Nhìn xem, nếu đây là  'Anh hùng Hắc Ám với những vết sẹo bên trong thâm tâm', thì tao muốn nghe lắm đấy".

"Không," Harry cắt ngang, mỉm cười. Hắn thích kiểu tranh luận này với Malfoy, nói đùa thân thiện hơn là trận chiến bằng đũa phép.

"Những vết sẹo mà tao đang đề cập đến là cánh tay của mày cơ."

Malfoy nhấc hai bàn tay dính liền lên quan sát một lúc trước khi nhìn thấy những vết sẹo trắng nhợt nhạt.

Không được phép nói dối .

"Potter," Malfoy lẩm bẩm, sốc toàn tập. "Mày... Là mày tự làm?"

Harry cười khổ. "Theo một nghĩa nào đó thì đúng thế thật."

"Tại sao mày làm thế?!" Malfoy rít lên.

Harry giải thích về bà Umbridge, cuộc tranh cãi của họ, sự trừng phạt của bà ta và sự trả thù của anh.

Malfoy cười khi nghe Harry nói xong. Không phải là một tiếng cười độc địa, chế giễu mà là một tiếng cười thích thú, chân thực. Giờ thì Harry mới là người bị sốc.

"Tao nghiêm túc đấy! Thật tuyệt vời!" Tuy nhiên, nụ cười của cậu tắt dần khi ánh mắt quay trở lại bàn tay. "Làm thế nào mà bả có thể làm điều đó với mày ...?"

Malfoy chợt nhận ra lời mình vừa thốt ra, nó tựa như một lời khen, vì vậy cậu nhanh chóng sửa chữa bằng cách thêm, "Ý là, rõ ràng, mày là cứu tinh của thế giới phù thủy. Vì lẽ đó ai lại dám giỡn mặt với mày cơ chứ? Mày, Mày là Harry Potter khốn nạn!"

Harry nhếch mép. "Mày vẻ như rất thích 'chảnh choẹ với tao' trong suốt bảy năm."

Khuôn mặt của Malfoy biến sắc từ xanh đỏ tím vàng, nhanh đến nỗi Harry không thể đọc được. "Về vụ đó..."

Đột ngột, cánh cửa bật mở.

"Harry!" Hermione chạy đến ôm hắn. "Mình nghe nói về... Ối Thánh Thần Thiên Địa ơi?!"

Cả Harry và Malfoy đều hét lớn khi cô nàng chạm vào Harry.

"Lạy chúa, cái đó còn tồi tệ hơn..."

Harry bụp miệng Malfoy, không để cậu kịp nói từ Dấu Hiệu Hắc Ám. Malfoy cũng biết bản thân suýt lỡ lời và nhìn Harry một cách biết ơn nhanh lẹ.

Hermione và Ron trông rất sốt sắng.

"Harry, cái quái gì vậy ?!" Ron kêu lên.

Harry lắc đầu. "Mình không biết. Hermione chạm vào mình, và cái cảm giác ấy còn tồi tệ hơn khi một chiếc bàn ủi nóng 100°C đè lên da."

Ron nhìn họ. "Mình có được không?"

Họ gật đầu, và Ron choàng tay qua áo sơ mi của Malfoy. Hai người lại hét ầm lên, Ron hoảng loạn giật tay lại.

"Lạy Chúa," Harry thở hổn hển. "Nó còn tệ hơn Crutiatus (Lời nguyền tra tấn). "

Draco nhìn hắn, Harry không thể đọc vị được, và nói "Đó là mối ràng buộc. Bởi này là mối quan hệ dành cho hai người yêu nhau sâu sắc, hai người sẽ không bao giờ lừa dối người kia. Và cũng không ai, không có cách nào có thể chạm vào cơ thể hai người bọn họ, cho đến khi họ hoàn thành mối quan hệ. "

Hermione thở hổn hển. "Tôi không thể ôm Harry ư? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu vô tình chạm vô ai đó trong sảnh đường? Chuyện gì đến nếu người ta mặc nhiều lớp để che làn da của mình đi? Có câu thần chú nào đảo ngược nó không?"

Ron rên rỉ. "Cậu và Harry phải ...... hoàn thành mối quan hệ này !?" Trông y có vẻ sắp ói đến nơi luôn rồi.

"Kết thúc cái mối quan hệ này kiểu gì?" Harry hỏi một cách ngây thơ.

Ba người còn lại trong phòng nhìn Malfoy chằm chằm.

"Nghiêm trọng thế à?!" Malfoy hoài nghi.

Ron trừng mắt nhìn cậu. "Bồ ấy được nuôi dưỡng bởi Muggles."

"Granger cũng vậy, và cô ấy biết!"

"Tôi đọc sách!"

"Yeah, tôi đã nghe nói, đó là tất cả những gì cô làm còn gì. Không có gì ngạc nhiên khi cô còn độc thân."

"Đừng nói chuyện với bồ ấy như vậy!"

"Mọi người ơi!" Harry hét lên. "Kết thúc cái mối quan hệ này kiểu gì?"

Malfoy đảo mắt. "Có ba bước để hoàn thành một mối quan hệ. Bước một là yêu người đó."

Harry rền rĩ.

"Bước hai là một nụ hôn và một món quà," Ron bồi thêm.

Harry mở to mắt. "Thật luôn?"

"Bước ba là chuyện chăn gối," Hermione bình tĩnh nói.

Harry nghẹn ngào. " Cái gì !?"

Malfoy đảo mắt. "Thực chất mà nói, Potter, chúng ta không cần phải làm điều gì trong số đó. Trong mười tuần nữa, chúng ta sẽ được tự do. Chỉ không thể chạm vào bất cứ ai trong khoảng thời gian đó thôi."

Hermione cau mày. "Bồ cần nói với Dumbledore , McGonagall, Snape, cha mẹ của Malfoy và..."

"Hermione," Harry nói, cùng lúc Malfoy thở dài "Granger."

"Chúng mình mệt rồi," Harry nói. "Chúng ta có thể thảo luận chuyện này vào ngày mai."

Hermione chau mi. "Ồ, bồ sẽ không nhớ đâu. Mình sẽ nhắc."

Lần thứ hai Harry khịt mũi. "Hermione rất thông minh, nhưng tao lại có thể đánh lừa bồ ấy một cách đơn giản."

Malfoy trông có vẻ ấn tượng nhẹ. "Sao cũng được. Tao sẽ đi tắm..." Cậu cắt lời, mắt mở to kinh hoàng, Harry cũng vậy.

"Potter, chúng ta phải tắm như thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro