Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Gián điệp

Ron nhìn Hermione với vẻ kinh hoàng: "Tớ không nghĩ bây giờ nó an toàn..."

Hermione nhìn Colin: "Chúng ta phải nhanh chóng báo cho Giáo sư Dumbledore! Mau lên!" Hermione kéo hai người, xoay người bỏ chạy.

"Cậu Potter đi đâu vậy?" Giọng Giáo sư Snape vang lên từ phía sau.

Cả ba người dừng lại, quay mặt về phía Snape, không ai dám nói.

Snape nhận ra Colin bất động và cau mày bước đến chỗ Colin. Hắn nhìn Colin trầm tư hồi lâu, đột nhiên quay đầu lại: "Potter, trò thật là... tình cờ." Nụ cười của Snape khiến lưng Harry tê dại. Đúng vậy, thật là trùng hợp khi Harry và những người khác là những người đầu tiên xuất hiện tại "hiện trường vụ án", vì vậy bây giờ hoàn toàn không trong sạch.

Tuy nhiên, họ đã gặp được Giáo sư Dumbledore, người đã được Giáo sư Snape đưa đến. Ron trông đau đớn giống với biểu hiện của cậu ấy khi nhìn thấy con nhện.

"Harry", Giáo sư Dumbledore ngồi vào bàn làm việc, "Làm ơn cho ta biết những gì trò đã thấy." Giáo sư Dumbledore không có biểu hiện gì đặc biệt, như thể đó không phải là một vấn đề lớn.

"Con... chúng con, chúng con..." Harry lắp bắp kinh hãi, dù sao cậu cũng không biết nên nói bọn họ đã vào nhà vệ sinh nữ hay không, thật sự nó không phải là một chuyện huy hoàng gì.

Giáo sư Snape chế nhạo: "Hừm, để tôi đoán xem cậu Potter đã làm gì. Tôi nghĩ, có phải trò đang cố gắng điều tra Phòng chứa bí mật, sau đó tình cờ gặp Colin đang hóa đá? Hay lại nghe thấy một giọng nói lạ, theo giọng nói đó tới chỗ Colin?"

"Severus!" Giáo sư Dumbledore không để Snape nói tiếp, bởi vì sắc mặt của Harry và Ron vốn đã rất tệ.

Harry như bị dán chặt miệng, cố gắng nói điều gì đó, nhưng không thể mở ra. Chính Hermione đã nói ra: "Giáo sư, chúng ta muốn... tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra trong Phòng chứa bí mật, hiện tại mọi người đều đang trốn Harry. Trên đường trở về, nhìn thấy Colin đứng đó bất động, há hốc mồm, như thể em ấy đã nhìn thấy cái gì đó đáng ngạc nhiên. Chúng con vừa chạy tới, sau... sau đó chính là..." Hermione giọng càng ngày càng thấp.

"Được rồi, cậu về trước đi, tôi hiểu rồi." Giáo sư Dumbledore nhìn lại, trên bàn viết gì đó lên một văn kiện.

"Hiệu trưởng, nhưng họ..." Giáo sư Snape có vẻ không hài lòng với kết quả.

"Severus, không có bằng chứng bọn họ thực sự đã làm gì..." Giáo sư Dumbledore ngẩng đầu nhìn Snape, mọi quyết định của ông đều sẽ không thay đổi.

Giáo sư Snape nhìn chằm chằm Harry, họ nên rời khỏi đây nhanh nhất có thể, ánh mắt của Giáo sư Snape còn đáng sợ hơn cả sự xuất hiện của người đàn ông bí ẩn.

"Lẽ ra chúng ta nên nói với Giáo sư Dumbledore về Tử xà." Hermione gõ đầu.

"Nhưng Snape cũng ở đó, có lẽ ông ấy cũng đang giúp đỡ Phòng chứa Bí mật", Ron nói.

"Ngoài ra..." Hermione lại chìm trong suy nghĩ.

Harry không nói, bầu không khí ở Hogwarts càng trầm hơn, chỉ có anh em nhà Weasley vẫn vui tính như mọi khi, thời tiết cũng không tốt, trời luôn mưa và sấm sét khiến ai cũng lo lắng.

Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến việc bắt đầu bình thường của trận đấu Quidditch, nhưng mọi người không nhiệt tình như vậy, chỉ có Wood là điên cuồng như mọi khi.

Cho đến khi có thông báo rằng trận đấu Quidditch đầu tiên là Gryffindor vs Slytherin, vì lý do này, mọi người đã lấy lại sự nhiệt tình của họ đối với Quidditch. Chưa kể đến cuộc đọ sức giữa Harry với Draco, mọi người đang rất mong chờ điều gì sẽ xảy ra trong trận đấu, họ cho rằng Harry là gián điệp của Slytherin hoặc Draco là gián điệp của Gryffindor.

Chẳng mấy chốc đã đến giờ thi đấu, các tuyển thủ lần lượt cầm chổi vào sân, thời tiết hôm nay là một trong những ngày nắng đẹp gần đây, khán đài chật cứng người. Thật tiếc khi Colin đã đánh mất cơ hội đầu tiên được xem trận đấu Quidditch của Harry. Ron chĩa máy ảnh của Colin về phía Harry (Harry đã tạo ra nó) và Hermione đã làm một phép thuật nhỏ trên máy ảnh bình thường của Muggle, để máy ảnh chụp rõ Harry - người chỉ có thể nhìn thấy bằng kính viễn vọng.

Trận đấu bắt đầu, Harry và Draco bay lên không trung. Mẫu chổi mới không giống nhau, hai đội xoay vòng quanh trên sân, chỉ cần nhìn màu quần áo là có thể biết được mình thuộc về đội nào, họ không thể nhìn thấy gì ngoại trừ phát thanh viên Lee Jordan.

"Tuyệt đẹp! Gryffindor đã ghi thêm một bàn nữa." Jordan rất phấn khích. "Bây giờ chúng ta có thể thấy rằng tỷ số là 60:0. Hôm nay Gryffindor đã chơi rất tốt."

Bây giờ Golden Snitch chưa xuất hiện, Harry và Draco từ trên cao nhìn xuống trận đấu bên dưới, Draco dường như không quan tâm lắm đến việc nhà của anh đã kém 60 điểm, anh thậm chí còn không để ý đến trận đấu bên dưới. Anh quay đầu nhìn Harry, Harry cười cười, Harry trở nên nghiêm túc, anh lẻn lại gần Harry một chút.

Đột nhiên, một trái Bludger phá vỡ sự hòa hợp này, nó bay thẳng về phía Harry.

"Ồ! Một trái Bludger đang tiến về phía Harry!" Jordan nói, mọi người nín thở. Mặc dù mọi người cố tình tránh mặt Harry vì Phòng chứa bí mật, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc họ hi vọng Harry sẽ khỏe mạnh.

"Chúa ơi! Wood đã chặn Quaffle thành công, thật tuyệt vời!" Jordan nói, "Slytherin hôm nay hơi bất thường, họ đã lâu không thi triển chiến thuật trước đây rồi."

"Jordan!" Giáo sư McGonagall đứng sau Jordan, cảnh báo anh ta.

"Được rồi", Jordan phải nói theo cách khác. "Tiếp theo Slytherin sẽ làm gì? Có giống như trước không? Tầm thủ mới của họ có thể lấp đầy khoảng trống của họ không?" Đôi mắt của mọi người chuyển sang Draco, Draco và Harry gần như trở thành một điểm trong tầm mắt của mọi người, chỉ sau khi nhấc ống nhòm lên, họ mới thấy có một khoảng cách giữa họ.

"Ồ! Thật tiếc là Wood không thể bảo vệ quả bóng."

"Jordan! Ta cảnh báo trò..." Giáo sư McGonagall gầm gừ với giọng trầm.

"Chà, xin chúc mừng Slytherin vì đã ghi bàn thắng đầu tiên trong trận đấu", Jordan nói.

"Ồ! Harry va vào Draco, cậu ấy né được Bludger. Thật là đáng sợ."

"Xin lỗi..." Harry đẩy chiếc kính đã bị tuột xuống chóp mũi.

"Không sao đâu." Draco có vẻ vui.

"Harry, em không sao chứ?" Fred hỏi từ bên dưới.

"Không sao đâu", Harry nói lớn.

"Harry coi chừng!"

Draco nhanh chóng kéo Harry về phía trước, Fred đánh Bludger về phía Slytherin. Quả bóng quay lại và bay về phía Harry một lần nữa.

"Chúa ơi! Chuyện gì đã xảy ra với quả bóng đó vậy?" Jordan và mọi người trên khán đài nhìn Harry đầy lo lắng.

Draco thả Harry ra, Harry lao về phía trước. Bludger dường như phải đánh trúng Harry trước khi dừng lại, đuổi theo sau Harry. Cả George và Fred đều không có cơ hội đến gần Bludger, vì vậy họ phải quan sát xem Harry sẽ bay đi đâu, họ ở phía dưới cậu một chút để có thể bắt được Harry nếu cậu bị đáng trúng.

Dobby, cậu thực sự muốn giết tôi! Harry nghĩ và bỏ chạy. Lần trước Harry bị Dobby làm bị thương.

"Hermione!" Ron hét lên. "Nhanh, nhanh, xem kìa! Có chuyện gì với Bludger vậy!"

"Tất nhiên là có người điều khiển rồi." Hermione lo lắng nhìn Harry qua ống nhòm.

"Có cách nào khiến nó dừng lại không?" Ron lo lắng hỏi.

"Có, có, nhưng nó bay nhanh đến nỗi tớ không thể nhắm vào nó." Hermione còn lo lắng hơn Ron, rõ ràng cô ấy có cách để giúp Harry, nhưng tiếc là cô ấy không thể.

"Ồ!" Mọi người trên khán đài đứng dậy, trái Bludger đập vào Harry, Harry rơi khỏi chổi.

Fred và George dang tay định bắt Harry nhưng bị Draco cắt đứt. Harry ngồi trước Draco, đối mặt với Draco, hơi xấu hổ.

"Ôm chặt tôi, Harry!" Draco lao xuống.

George chớp lấy cơ hội của mình và đánh bật trái Bludger.

"Rầm~" Mọi người thở phào nhẹ nhõm, hoan hô rồi lại ngồi xuống, thật tế là đang gặm CP. Hiếm khi thấy hai người cưỡi chung một cây chổi trên sân, huống chi là hai Tầm thủ từ các đội khác nhau, còn có tư thế kỳ lạ này, chưa từng xảy ra trước đây.

"Harry! Snitch!" Draco nhắc nhở Harry, một vật nhỏ bằng vàng đang vỗ cánh bay bên phải họ.

"Ồ! Harry đã bắt được quả Snitch! Harry đã bắt được quả Snitch trên cây chổi của Draco! Chúc mừng Gryffindor!" Giọng Jordan cất lên, đám đông reo hò (trừ Slytherin). Sự thật Draco là một gián điệp không thể che giấu được.

Giáo sư McGonagall đến trung tâm của sân thi đấu, thi triển lời nguyền lên trái Bludger đang bay về phía Harry: "Finite!"

Lần này Harry rời sân mà không bị thương.

* Finite: là lời nguyền dùng để kết thúc lời nguyền đã được sử dụng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro