Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên Ngoại 6. Vì Yêu Nên Thay Đổi

Lần đầu Tom Riddle gặp thanh niên mặc áo chùng đen che khuất mặt mũi, trong lòng hắn dâng lên cỗ nghi ngờ to lớn nhưng nhiều hơn chính là đề phòng cùng lo sợ... Cho đến khi thanh niên ấy đưa cho hắn một bình ký ức...

Mà thật sự cũng chẳng phải hắn tự mình xem, hắn lúc đó là bị người kia nhấn đầu vào chậu tưởng ký ép phải xem một đoạn ký ức xa lạ... Cùng lời nói mà anh ta nói với hắn, lời nói khiến hắn mãi không thể nào quên được.

"Tôi đến từ tương lai. Trở về để thay đổi quá khứ bi thương này. Tôi không muốn mọi người phải chịu một kết cuộc như thế, kể cả anh ta. Cậu biết không, lúc bị âm binh kéo xuống hồ, anh ta chỉ mới 18 tuổi."

Tom Riddle ngây ra.

Bởi vì ký ức kia... Hắn thấy được, bản thân hắn điên cuồng theo cái quan điểm cực đoan của mình. Quan điểm mà hiện tại hắn đang nghĩ tới... Hắn thành công nhỉ!

Hắn lợi dụng mọi người, lôi kéo được các gia tộc máu trong thuần huyết. Rồi, hắn lợi dụng cả người kia.

... Hắn thấy người kia yêu hắn, vô cùng yêu hắn. Thậm chí, có thể nói là ngốc nghếch mà yêu hắn.

Chính là lúc đó hắn không nhìn tới. Để rồi, người kia từ ánh mắt nồng đậm tình yêu dần trở thành nồng đậm bi thương cùng đau khổ.

Người kia vô số lần tự hỏi bản thân, y làm như vậy có đúng hay không, y quyết định như thế là đúng hay sai... Y vì yêu mà mù quáng theo hắn như vậy, có đáng hay không.

Những câu hỏi mãi vẫn không có câu trả lời ấy càng hiện ra trong đầu thiếu niên ngày một nhiều... Nhưng rồi...

Đến cuối cùng. Hắn thì điên cuồng đi về phía trước mà trở thành ác mộng của giới phù thủy. Y thì dừng chân lại phía sau, lần cuối cùng nhìn hắn, đôi mắt nâu đượm nét u buồn.

Lần đầu tiên trong đời, y quyết định nổi loạn một lần. Y mang theo trường sinh linh giá chạy trốn khỏi hắn... Để rồi cuối cùng bị âm binh kéo xuống hồ.

Cái tuổi 18 đầy sức sống ấy. Cái tuổi 18 đầy hứa hẹn ấy. Cứ thế mà chôn vùi cùng tình yêu đơn phương mãi không được đền đáp.

Cái ánh mắt cuối cùng y để lại trước khi bị kéo xuống hồ kia làm hắn ám ảnh... Khóe môi mỉm cười, thế nhưng bi thương lại lan tràn trong ánh mắt, một giọt nước mắt chưa kịp rơi xuống đã chìm mãi dưới đáy hồ.

... Ôi nực cười thay.

Hắn đã từng nói thế nào nhỉ?

"Một cuộc sống không tình yêu là một cuộc sống mục ruỗng."

Thế mà 'hắn' đã làm những gì?

Sống một cuộc sống mục ruỗng với những điên cuồng cực đoan ấy.

Khốn nạn biết bao...

Tom Riddle năm ấy, vẫn chỉ là một thiếu niên 12 tuổi. Hắn đứng trên tháp Thiên Văn ngẩn người thật lâu... Đến khi bị kéo trở về thực tại thì thanh niên ấy đã rời đi từ lâu rồi, chỉ còn mình hắn trơ trọi giữa đêm khuya lạnh giá.

Sau lần đó, Tom Riddle bắt đầu sắp xếp, thay đổi lại những suy nghĩ của mình... Chuyện đó, một lần như thế là đã quá đủ. Hắn không thể để sai lầm lặp lại. Cũng không thể để tình yêu của mình chìm dưới đáy hồ sâu lạnh lẽo kia thêm một lần nào nữa.

Hắn cố gắng học tập, cố gắng thay đổi bản thân, hoàn toàn trở thành một học sinh xuất sắc, một Thủ tịch Nhà đầy ôn hòa tốt bụng.

Sự thay đổi không chỉ làm cho Harry kinh ngạc, đến cả cụ Dumbledore cũng kinh ngạc không kém.

Cụ nhìn đứa nhỏ năm nào mình mang về từ cô nhi viện dần lớn lên, suy nghĩ chín chắn hơn... không còn lệch lạc như lúc đầu nữa. Bàn tay vuốt nhẹ chòm râu mỉm cười đầy hòa ái.

... Rốt cuộc thì đứa nhỏ này cũng chịu trưởng thành và đi đúng hướng rồi!

Tom Riddle tốt nghiệp với tất cả các môn toàn O. Không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục làm một bài luận văn thật dài, thật sâu sắc về phương diện hắn giỏi nhất, Phép thuật Hắc ám.

Hắn dám đứng ra chỉ rõ hai mặt lợi hại khi dùng Phép thuật hắc ám, đến cả ba lời nguyền không thể tha thứ hắn cũng phân tích thật rõ ràng mặt lợi và mặt hại.

May mắn thay, hắn không chỉ một mình. Vị giáo sư cũ của hắn, cụ Dumbledore đứng ra ủng hộ hắn. Cụ giúp hắn, đưa bài luận văn ấy lên Hội đồng Phù thủy và Bộ Pháp Thuật.

Trải qua bao khó khăn, cuối cùng luận văn của hắn được chấp nhận. Phép thuật hắc ám lần nữa được công nhận trở lại, các gia tộc lâu đời cũng thoát khỏi sự giám sát gắt gao từ Bộ Pháp Thuật.

Còn hắn sau đó được cụ Dumbledore chính thức mời trở lại trường dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Một người thầy cũ, giáo sư Slughorn, ông cũng nhường lại cho hắn chức vị Viện trưởng Slytherin - ngôi Nhà mà hắn từng ở khi còn đi học, vì cống hiến của hắn, vì kiến thức của hắn, vì vinh quang cho Nhà... Vì tất cả!

Hắn cũng thành lập một tổ chức, lấy tên là Tử Thần Thực Tử. Có điều, tổ chức này không như cái thứ mà hắn đã từng thấy qua trong ký ức. Tử Thần Thực Tử kết hợp với Giám ngục, cùng quản lý tù nhân ở Azkaban, và cũng có nhiệm vụ bắt giữ tội phạm nguy hiểm. Bảo vệ bình yên cho giới phù thủy lẫn Muggle.

Tất cả trong mấy năm ngắn ngủi, hắn đã thay đổi hoàn toàn. Còn là thay đổi theo chiều hướng tốt đến đáng kinh ngạc!

Hắn gặp lại thanh niên ấy... Hai người giờ đã là bạn bè. Những cuộc trò chuyện bên lò sưởi, những bức thư hỏi thăm qua lại... Hắn đều ẩn ý đệm vào vài câu hỏi, rằng thiếu niên ấy bây giờ ở đâu.

Thế nhưng y lại không nói gì, nửa chữ cũng ngại chẳng viết vào mảnh da dê...

Cho đến một ngày, y mới chịu tiết lộ cho hắn biết. Một ngày năm 1971...

Y nói, đó là một đứa nhỏ.

Đứa nhỏ nhà Black.

Nhỏ hơn hắn những 35 tuổi...

Khi đứa nhỏ ấy đủ tuổi đến trường, lần đầu gặp được, hắn thật muốn chửi rủa 'hắn' trong ký ức đó.

Tại sao lại ngó lơ một đứa nhỏ đáng yêu thế này? Đôi mắt nâu to tròn như chú nai con ngơ ngác nhìn xung quanh, mái tóc nâu xoăn mềm mại khiến người ta nhìn vào liền muốn đưa tay lên xoa nhẹ. Hai má bầu bĩnh ngọt ngào hương sữa...

Ôi, một đứa nhỏ đáng yêu biết bao!

Và rồi đứa nhỏ ấy vào nhà của hắn. Bất kể là vì anh trai hay vì gia tộc. Hắn đều không để ý tới! Bởi hắn cho rằng...

Là Merlin đang giúp hắn!

Hắn cố gắng che giấu vui sướng của mình, cố giữ cho vẻ mặt trông thật bình thường, thật ôn hòa nhã nhặn, mặc dù 'người bạn' của hắn đang ở dãy Gryffindor chẳng giấu giếm mà nhếch môi cười nhạo hắn dưới kia.

Người ta bảo, một khởi đầu tốt đẹp sẽ kéo theo những diễn biến tốt đẹp rồi cho ra một kết quả thật tốt đẹp, không phải sao?

Ừm, được rồi! Hắn sẽ cố gắng tạo thật nhiều ấn tượng tốt với đứa nhỏ... Mặc dù chuyện này khá khốn nạn, thế nhưng, hắn sẽ tìm mọi cách, mọi cách có thể, để cho đứa nhỏ yêu hắn.

... Regulus bé bỏng của hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro