Chương 34. Lớp Độc Dược
Sau khi Sirius rời khỏi đại sảnh đường, James và Remus cũng vội vã ăn nốt phần còn lại rồi chạy theo cậu bạn.
"Này, các cậu..." Peter trợn mắt, cố gắng ngốn hết thức ăn trên dĩa rồi lót tót chạy theo ba người.
Sirius bức bối vô cùng, cậu chàng vốn đã không thích phải vào Slytherin... Cái nhà chẳng hoạt bát, chẳng biết đùa, lại cứ đâm đầu vào học pháp thuật hắc ám! Ở Gryffindor không tốt sao? Có thể kết giao nhiều bạn mới, có thể tự do chơi đùa, lại có thể làm bất cứ điều gì mình thích. Hơn nữa Gryffindor hay Slytherin thì đều là học sinh Hogwarts thôi chứ có phải trường khác đâu! Mẹ cứ thích làm quá lên. Lại còn gửi đến cả thư sấm... Càng nghĩ mặt Sirius càng xị xuống.
Lúc nãy mấy đứa chung nhà nhìn cậu vừa tò mò vừa kinh sợ. Mấy đứa nhà bên còn ngóng cổ qua, hừ, lũ Slytherin thế mà cũng cười nhạo cậu.
Sirius hít mũi lầm bầm, "Mẹ cứ bảo phải đặt gia tộc lên trên hết. Phải giữ thể diện cho gia tộc... Vậy mà mẹ còn gửi thư sấm đến. Giờ thì đẹp mặt rồi, lũ chúng nó đều biết hết!" Cậu chàng bĩu môi, lủi thẳng về nhà, chui vào phòng không ra ngoài nữa.
Qua một hồi, James và Remus cũng về tới phòng. Hai cậu nhỏ mở cửa liền thấy Sirius nằm thu lu trên giường chẳng buồn quay lại, lẳng lặng nhìn nhau rồi chỉ chỉ vào Sirius.
James nhún vai, lấy đà một phát nhảy lên giường Sirius đè cậu chàng đang nằm trong chăn:
"Ôi chao, sao hôm nay ngủ sớm vậy!"
"Tránh ra nào!" Sirius đẩy y ra, xua đuổi, "Tâm trạng tớ đang rất không tốt, đừng làm phiền!"
James thở dài, ngồi dậy vỗ vỗ lưng cậu, "Thôi nào, chắc Walburga... chị ấy cũng muốn tốt cho cậu thôi mà!"
Sirius nhíu mày, kéo chăn lên trùm kín đầu, "Gửi thư sấm cho tớ trước mặt bao nhiêu người như vậy mà muốn tốt cho tớ à?"
"Chị ấy nóng tính mà!" James thở dài, khều cậu, "Thôi, nếu không... kỳ nghỉ này cậu về nhà tớ đi! Chừng nào Walburga hết giận thì về!"
Sirius đột nhiên giở chăn, ngẩng đầu dậy nhìn James, cậu chàng hé mắt hỏi, "Bà cô sẽ không gọi mẹ tớ sang chứ?"
"Không!" James đưa tay lên, "Thề với Merlin, tớ, ba mẹ tớ, sẽ không gọi chị ấy đến!"
Remus đứng một bên nghe hai người họ xưng hô loạn xị lên, chau mày nhìn hai người:
"Hai cậu..."
James cùng Sirius quay lại nhìn Remus, đồng thanh bảo:
"Bọn tớ là người nhà!"
James nhún vai chỉ vào mình rồi chỉ vào Sirius, "Mẹ tớ là người nhà Black, là cô họ của mẹ cậu ấy."
Remus gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, y ngồi xuống vỗ vỗ vai Sirius, "Thôi, Sirius, như James nói đấy. Chắc dì ấy cũng muốn tốt cho cậu thôi nhưng vì dì ấy là người lớn suy nghĩ khác với chúng ta, cậu đừng buồn nữa! Biết đâu mấy ngày sau dì ấy lại gửi thức ăn ngon đến cho cậu thì sao!"
"Xì, bà ấy mà gửi à!" Sirius bĩu môi, "Không đến thẳng đây đánh tớ đã là may rồi đấy!"
Chợt cửa phòng 'đùng' một phát mở ra lần nữa, Peter Pettigrew mang theo thức ăn lao vào.
Ba cậu nhóc đồng loạt nhìn cậu ta, Peter cười gượng đưa thức ăn sang:
"Này, lúc nãy cậu chẳng ăn được bao nhiêu, tớ gói lại mang theo cho cậu. Ăn đi, không tối muộn lại đói!"
Sirius chớp mắt, ngồi bật dậy giơ ngón cái với cậu:
"Peter, cậu đúng là bạn tốt của bọn tớ!"
Peter Pettigrew ngại ngùng gãi đầu, ngồi xuống giường của mình.
Qua một lúc, cậu chợt nói với James, "Này cậu, hồi nãy tớ về đây thấy thằng Slytherin đó, nó ngồi ăn có một mình. Hình như ngoài Lily và nhóc Harry kia thì chẳng chơi với ai cả!"
"Hửm?" Sirius nghiêng đầu, cắn miếng sandwich phết bơ nhìn sang James, "Định làm gì thằng đó hả?"
"Ôi chao, định gây chú ý tới Lily đây mà!" Remus cười cười, lại bảo, "Nhưng mà, gây chuyện với thằng đó liệu có quá đáng quá không? Nó cũng chẳng làm gì chúng ta cả!"
"Thì..."
James còn chưa nói, Peter đã phẩy tay, "Thôi nào, cũng có làm gì quá đâu chứ! Remus à, cậu lại lo sợ điều gì? Gryffindor nhà chúng ta luôn thích bày trò mà, bày có một hai trò với bạn học thì có sao chứ!"
Remus nhún vai tựa lưng lên thành giường, cậu chàng không tiếp tục cuộc trò chuyện này nữa. Vì càng nói, Peter càng tỏ vẻ 'Gryffindor phải thế!'... đột nhiên bày trò với một đứa chẳng thân chẳng quen cũng chẳng làm gì mình, thế mà là chuyện bình thường sao?
Sirius chẳng quan tâm xung quanh, ăn xong lại chạy đi đánh răng rồi phóng lên giường, "Ôi chao, bày trò thì đúng là không sao, nhưng mà một vừa hai phải thôi! Đừng làm gì quá trớn với nó là được."
James nhíu nhíu đôi mày, lời của Sirius nói cũng có lý đó chứ. Hay cậu thử nhỉ? Đúng lúc, ngày mai lại có tiết hai nhà học chung...
James chớp mắt, chép miệng thở dài, "Hay... Ngày mai nhỉ..." rồi nhìn sang ba cậu bạn của mình nháy mắt mỉm cười.
.
Ngày học thứ hai ở Hogwarts, Severus vẫn là người dậy sớm... Bên cạnh vẫn là bé con còn đang ngủ không biết trời đất gì.
Severus chớp mắt, nhìn lên đồng hồ một chút... Vẫn còn sớm so với giờ ăn sáng ở trường.
Y khẽ mím môi, cẩn thận gỡ tay bé con ra khỏi người mình, đặt gối ôm vào lòng bé con rồi nhẹ nhàng đứng dậy đi vào phòng tắm.
Ngay lúc Severus vừa đi, Harry mở mắt ra. Cậu khẽ thở dài vùi mặt vào gối.
Severus đánh răng rửa mặt xong xuôi ngước nhìn đồng hồ lần nữa lại nhìn sang bé con... Bé con vẫn chưa dậy.
Y lắc đầu, lấy quyển sách độc dược ngồi xuống sô pha. Hôm nay là ngày học đầu tiên của môn Độc Dược, y phải xem bài kỹ lại mới được!
Severus chăm chú đọc sách suýt quên mất thời gian. Mãi đến khi đồng hồ báo giờ y mới giật mình đi gọi Harry dậy:
"Harry, nên dậy rồi! Sắp tới giờ học rồi đó! Harry, dậy thôi!"
Harry ngáp một cái, ôm gối nhìn y, "Anh dậy sớm vậy!"
"Không dậy sớm làm sao gọi em dậy." Severus thấy cậu vẫn còn nằm, không chút nương tay kéo chăn đẩy qua một bên, "Nên dậy thật rồi! Em còn phải trở lại nhà của mình nữa đó!"
"A... Biết rồi!" Harry uể oải đáp, ngồi dậy đi vào phòng tắm.
Đợi cho cậu thay quần áo xong ra ngoài thì Severus đã soạn thời khóa biểu cho cả hai xong xuôi. Y quải túi vải đựng sách của mình lên, nhìn cậu:
"Đi thôi!"
"Ừm!"
Harry mang theo sách của mình, choàng áo tàng hình cùng Severus rời khỏi ký túc nhà Slytherin. Vẫn như cũ cùng nhau đi đến lối đi chung của hai nhà rồi "vô tình" gặp nhau, cùng đến đại sảnh đường.
Harry ôm sách ngồi vào bàn Gryffindor liền phát hiện, hôm nay cậu ngồi ngay bên cạnh James!
James nhìn cậu nhóc nheo mắt, "Ô kìa, hôm nay nhóc không đi cùng Lily sao?"
Harry chớp mắt, "Chị ấy bên ký túc nữ mà, em làm sao qua đó được!"
"Ờ..."
"Harry!" Đúng lúc Lily vào đến, cô nàng vừa thấy bé con ngồi ngay bên cạnh James liền vội chạy đến ngôi xuống ngay bên cạnh, "Em vừa tới hả?"
Harry quay sang nhìn cô, "Dạ!"
Cô nàng liếc sang James rồi lại kéo bé con sát qua mình hỏi nhỏ, "Lúc chị chưa đến thằng đó có bắt nạt em không?"
Harry lắc đầu, lại nói nhỏ bên tai cô, "Anh ấy không có bắt nạt em! Chị... Chị đừng thành kiến với anh ấy như vậy!"
"Xì... Ai biết được!"
James ngồi ngay bên cạnh, nghe hai người xì xà xì xầm cũng chẳng thể nghiêng qua nghe được, quay sang bên cạnh bĩu môi một cái, gõ bàn nhận phần ăn sáng của mình.
Bữa sáng kéo dài không lâu lắm, học sinh các nhà ai có tiết sáng liền rời đi.
Severus bên này đứng dậy, bên kia Harry cùng Lily cũng rời đi. Ba người cùng nhau rời đại sảnh đường đến lớp Độc Dược.
James thấy người vừa đi liền đứng dậy, vỗ Sirius mấy cái, kéo cả bọn cũng chạy theo.
Thế rồi, lại giữa hành lang, khi mà Severus cùng bé con và Lily đang vừa đi vừa trò chuyện về tiết học mới, James cùng đồng bọn lại đột nhiên chạy tới không nói không rằng, không tránh không né cứ thế tông thẳng vào Severus, đẩy y lảo đảo qua một bên, túi sách trên vai cũng theo đó mà rơi xuống đất.
Harry hốt hoảng giữ tay Severus lại tránh cho y ngã, Lily trừng mắt nhìn theo bóng lưng bốn đứa Gryffindor nhà mình vừa gây họa tức giận mắng:
"Cái đám quỷ này!" Rồi cùng y và Harry nhặt sách lên, vừa nhặt vừa cằn nhằn, "Xin lỗi cậu nha Severus, cái đám khó ưa nhà tớ mắt để trên đầu đi chẳng nhìn đường gì cả!"
Severus ôm túi sách trên tay, lắc đầu, "Không sao đâu! Chắc tụi nó sợ trễ nên mới chạy vội như vậy!"
Harry đi ngay bên cạnh quan sát y một lúc, phát hiện y không sao mới thở phào, khẽ thở dài... Chẳng lẽ cha lại bắt đầu rồi?
Mà James, sau khi đẩy Severus xong liền nấp sau bức tường len lén quan sát, theo sau còn có Sirius, Remus cùng Peter.
James nhìn ba người rẽ sang đường đến lớp Độc Dược, quay sang nhìn Peter, "Cách này thật sự gây chú ý với Lily sao?"
Peter gật đầu chắc nịch, "Chắc chắn! Thêm vài lần nữa thôi là thành công ngay ấy mà!"
"Thành công bị chửi í hả?" Sirius chớp mắt, "Bị một cô gái gọi là 'đám quỷ' rồi đó! Muốn ngang hàng với quỷ khổng lồ luôn rồi!"
"Aiss, cậu đừng nói thế!" Peter xua tay, "Đó chỉ là ban đầu, từ từ về sau sẽ thay đổi thôi mà!"
"Ừm hửm?"
James nghe hai người lải nha lải nhải bên tai nheo mắt không nói thêm gì. Lại quan sát xung quanh, thấy không có ai liền vội quay lại chạy đến lớp Độc Dược. Còn mãi đứng đây nữa thì trễ học mất!
Lớp Độc Dược hôm nay Severus khá trông đợi. Bởi vì giáo sư dạy môn này chính là thầy Horace Slughorn - vị phù thủy giỏi về Độc Dược nhất tại Hogwarts mà mẹ đã từng nhắc đến với y.
Tiết Độc Dược này học sinh hai nhà Gryffindor và Slytherin lại học cùng với nhau. Sau khi ai nấy đã tìm được chỗ ngồi cho mình rồi, chưa đầy năm phút sau, một vị giáo sư già bước vào.
Ông ta có hơi lùn, hói đầu và cả béo. Dù ngoại hình có chút không đẹp mắt như những giáo sư khác thế nhưng làm người ta khó quên nhất chính là nụ cười trên môi vị giáo sư này, và cả tính khôi hài hay pha trò của ông.
"Chào các trò! Ta là Horace Slughorn, người sẽ dạy các trò môn Độc Dược trong cả bảy năm học! Cho nên, dù các trò có chán ngán ông già này đến đâu đi nữa thì cũng hãy ráng mà học đi nhé! Vì các trò mà rớt môn thì cũng sẽ gặp lại ông già này nữa đấy!"
Giáo sư Slughorn nói xong đi lên bục kéo tấm bảng phép thuật xuống, vẫy đũa phép, "Các trò mở sách ra, trang số 5 bài đầu tiên chúng ta học hôm nay, Làm Quen Với Các Loại Độc Dược."
Harry ngồi bên dãy Gryffindor vừa lật sách vừa nghĩ... Giáo sư Slughorn đúng là ôn hòa hơn Sev thật, thầy dạy cả bài mở đầu này. Sev lúc trước còn chẳng dạy, ngày đầu tiên liền cho học sinh làm độc dược ngay.
Nhưng mà... Nghĩ đi nghĩ lại, Harry chép miệng lại tự bổ sung thêm... Sev chú trọng thực hành hơn lý thuyết, hơn nữa độc dược kia cũng là độc dược đơn giản nhất rồi.
Phỏng chừng sau này khi trở thành giáo sư Độc Dược, Sev cũng vẫn sẽ dạy cho bọn nhỏ như thế thôi!
Ngẫm một chút, cậu chợt nhớ tới những lần Neville bị Severus dọa cho sợ đến nổ vạc liền không nhịn được bật cười.
Giọng cười nhỏ xíu của cậu thế mà lại làm giáo sư Slughorn phải dừng tay, tấm bảng đang hiện lên chi chít chữ và hình ảnh về các loại độc dược cũng ngừng lại. Ông quay xuống nhìn cậu nhóc đang vừa lật sách vừa cười, mỉm cười ôn hòa hỏi:
"Trò Harry, trong sách có gì thú vị sao?"
"Ơ, dạ... dạ không ạ! Xin lỗi giáo sư ạ!"
Slughorn lắc đầu, lại quay lên bảng tiếp tục vẫy đũa phép, "Hãy chú ý hơn nhé!"
Harry cúi đầu, ngại ngùng nói, "Dạ!"
Nhóm James ngồi phía dưới thấy Harry bị giáo sư nhắc nhở che miệng rúc rích cười, thế mà lại bị Lily nghe được, cô nàng trừng James một cái rồi hung dữ quay đi.
James gãi đầu, "Thằng nhỏ cười được, sao tớ cười lại bị trừng?"
Sirius ngồi bên cạnh chép miệng bồi vô thêm câu nữa:
"Đấy, là phân biệt đối xử đó!"
James bĩu môi "Hừ" một tiếng, quay ngoắt lên bảng...
Vừa mới đó mà tấm bảng đã đầy chữ lại rồi! Cậu chàng trợn mắt, vội vã cầm cây viết lông ngỗng của mình chép lấy chép để, còn vừa chép vừa nói:
"Quần của Merlin, sao toàn chữ là chữ thế này? Ôi chao, chết mất thôi! Cứ thế này tớ không qua nổi môn mất!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro