Chap 13 (7)
James Potter vô cùng thấu hiểu cảm giác của bạn tốt mình, "Siri, cậu đừng nghĩ về tiểu gạt nai nữa. Từ khi mình và Lily qua đời, nó không còn là nai nhỏ nữa rồi. Những sự việc mà con trai của mình đã trải qua vào năm 17 tuổi còn nhiều hơn những người đã sống 200 năm đó. Harry không phải là một Gryffindor thuần túy, nó rất giảo hoạt nhưng vẫn vô cùng dũng cảm và trung thành: là một sự kết hợp hoàn mỹ của lý tưởng Gryffindor và phẩm chất của Slytherin. Mình biết điều này sẽ làm cho rất nhiều người vô cùng kinh ngạc. Ai cũng nghĩ tính cách của chúng mình là hoàn toàn đối nghịch nhau, nhưng sự thật không phải như vậy. Thật tế là chúng mình rất giống nhau, cho nên chúng ta mới ghét nhau đến như vậy. Cậu cũng không có quyền hạn gì mà quyết định con trai của mình phải sống như thế nào, nó phải yêu ai. Cho dù mình rất chán ghét, nhưng mình cũng phải công nhận rằng Harry là một người trưởng thành nó có quyền lựa chọn của mình. Mình không nghĩ là nó đã làm ra một quyết định sai lầm đâu, thời gian sẽ chứng minh hết thảy."
Mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì những lời nói này lại xuất phát từ một đứa trẻ dễ thiếu kiên nhẫn James Potter. Vợ của hắn vô cùng tự hào mà nở nụ cười, sau đó vô cùng vui vẻ mà hôn hắn một cái chụt, như vậy mới giống đàn ông mà cô yêu nha.
Severus nhìn vị cha vợ mới nhận chức của mình. Merlin ah, nghe vào tai cảm thấy vô cùng kỳ cục!
Sirius vẫn không chắc chắn lắm, nhưng dưới sự quyền uy của thần chú im lặng mà miễn cưỡng đồng ý ngừng tranh cãi.
(Anh bắt đầu hối hận đem cha đỡ đầu của em lại đây, anh thậm chí không thể tung bùa chú vào bức chân dung, cái này đã là điều tiến bộ rất lớn rồi.) Severus tố khổ với chồng mình. Sau đó khi anh cảm nhận được sự đau khổ của cậu truyền qua anh lập tức quan tâm hỏi, (Em yêu à, em không sao chứ?)
(Em nhớ năm đó chỉ cần mỗi lần nhìn thấy Sirius hắn đều sẽ vô cùng phẫn nộ mà tung bùa chú vào chúng ta, bây giờ hắn lại muốn quyết định em nên yêu ai, đối với hắn mà nói có thể đã trải qua 20 năm, nhưng đối với em mọi chuyện như mới vừa xảy qua vào hôm qua mà thôi. Hắn thật sự là không hề thay đổi gì cả, đúng không? Hắn yêu em nhưng hắn không hề biết em là ai. Hắn vẫn cứ thế vô cùng tự đại. Hắn vẫn cho rằng thế giới này chỉ có trắng và đen, nhưng sự thật là không phải vậy, ở đây chỉ có màu xám mà thôi.) Harry bi thương nói. Đối với cậu mà nói gia đình chính là tất cả đối với cậu, Harry vẫn luôn tin Sirius là một thành viên trong gia đình cậu. Cậu vô cùng cố gắng phân biệt Sirius lúc 17 tuổi và Sirius hiện tại, nhưng có vẻ bản chất bọn họ không hề có sự khác biệt nào cả.
Severus không biết phải an ủi bạn lữ của mình như thế nào nữa, đặc biệt là ở trước mặt nhiều người như vậy. Cuối cùng anh chỉ có thể thông qua liên kết giữa bọn họ truyền đến tình yêu và an ủi, dưới bàn thì nắm lấy tay cậu thật chặt. (Em yêu à, cho hắn một chút thời gian đi.) Anh không tin được sẽ có một ngày anh sẽ nói hộ cho Black, thế giới này sắp tận thế tới nơi rồi.
Harry mất mấy tiếng đồng hồ mới có thể hồi phục lại tâm tình, cho dù những người khác không hề để ý đến, nhưng Severus luôn chú ý đến nha. Vô cùng bất hạnh là người yêu của mình là một diễn viên vô cùng tài giỏi. Còn Sirius thì trở nên vô cùng yên lặng, còn những người khác thì tiếp tục chúc phúc cho đôi tân nhân nọ.
Cuối cùng cũng đến 8 giờ tối, những người có mặt đều vô cùng không vui di chuyển đến đêm hội ở Bộ Pháp Thuật.
Harry, vẫn như bình thường, cả người ngã ra phía trước. May là chồng của cậu ở bên nhanh chóng có thể ôm cậu lại, tránh được xấu hổ. Đứng ở bên cạnh người yêu, Harry vô vị mà nhìn những người tham gia vào đêm vũ hội. Không may là tất cả mọi người đều chú ý đến người vừa mới đến là đứa trẻ sống sót, người đánh bại kẻ mà ai cũng biết là ai đấy - Ngoại trừ Harry Potter-Snape, đây là tiêu đề mà mấy ngày nay nhật báo tiên tri đều đưa rầm rộ.
(Merlin ah, có cần phải chọn cái tên dài như vậy không vậy?) Khi có thêm một người theo đuổi ngôi sao chạy lại xin chữ ký của Harry, cậu liền phàn nàn với người yêu thông qua thần giao cách cảm.
Đứng đó năm phút nghe cái đám fan não tàn hò hét, Severus vô cùng mất kiên nhẫn với giận dữ mà kéo cái tên vô cùng vui vẻ Harry Potter - Snape vào trong sảnh, nơi những người được mời đã đến đầy đủ. Khi Severus đưa Harry một cốc rượu sâm banh đắt tiền, Harry cảm ơn anh đã kéo cậu ra khỏi cái đám điên kia.
Vị ma dược đại sư đó tinh nghịch mà cười sau đó cố ý hạ thấp giọng mình xuống 8 quãng, "Harry, không cần khách khí. Những tên thần kinh kia đã làm anh nổi điên. Một mực muốn chạm vào thứ thuộc về anh. Chỉ là anh tin anh có quyền làm như vậy, bởi vì em là của anh."
Giọng nói đó vô cùng ảnh hưởng đến Harry, "Đúng vậy, là của anh." Cậu đồng ý thở hổn hển.
Chỉ là thời gian mà bọn họ ở đơn độc ở cạnh nhau không nhiều, Cornelius Fudge đã phát hiện ra cậu và đi về phía này.
"Ah, Ngài Potter. Vô cùng vinh hạnh khi lần nữa được nhìn thấy cậu. Chúc mừng chiến thắng của cậu." Vị chính trị gia đó hoàn toàn phớt lờ đi Severus đang đứng bên cạnh, giả cừoi mà nói với cậu.
Đứa trẻ sống sót đó thành thục nở nụ cười khinh bỉ mang danh hiệu Snape, "Bộ trưởng, tôi hy vọng bản thân mình cũng có cảm giác như ngài vậy, nhưng lần trước khi tôi nhìn thấy ngài, ngài đã buộc tội tôi là một kẻ nói dối muốn thu hút sự chú ý. Và ngay cả bây giờ ngài thậm chí còn không thể gọi tên tôi một cách chính xác. Có lẽ ngài cần thay đổi thủ đoạn của mình tốt hơn một chút nhỉ?"
Gương mặt của Fudge đã nghẹn lên thành một màu tím vô cùng đặt sắc, điều này làm Harry nhớ đến dượng của mình. Rõ ràng hắn có run rẩy một chút nhưng vẫn rất bình tĩnh mà nói, "Tôi không biết là có cái tên nào đã thay đổi."
"Đương nhiên, tạm biệt bộ trưởng." Harry ngắt lời tên ngốc hay giả vờ nào đó và bỏ đi. Remus nói với cậu là 11 giờ là cậu có thể rời khỏi rồi, được thôi, bây giờ đã là 8 giờ rưỡi. 'Còn những hai tiếng rưỡi nữa' cậu bi thương nói với chính mình. Khi cậu bị ép phải cùng những người lãnh đạo của thế giới pháp thuật nói chuyện, cậu cảm nhận được sự vui sướng khi người gặp họa đếntừ bạn lữ của mình.
"Ngài Potter, phương pháp giao tiếp của ngài thật tệ nha." Severus khẽ mắng.
"Không, em không hề, em chỉ là không muốn ở cùng tên hề không ngừng tìm kiếm sức mạnh và địa vị." Harry phản bác, (Anh yêu à, còn có đó không còn là tên của em nữa.)
(Alex, đối với anh em mãi là Potter và Frost.) Severus thường gọi Harry là Alex, đặc biệt là khi họ giao tiếp thông qua mối liên kết giữa họ, đương nhiên Harry cũng không ngại rồi. Cậu vô ucngf thích khoảng thời gian được làm Alexander Frost, Alex mới là Harry chân chính.
Khi họ đang nói chuyện thì lần nữa bị cắt ngang, lần này lại là một quý bà xinh đẹp, bà có một mái tóc vàng bồng bềnh, nhưng khi nhìn vẫn cho người đối diện cảm giác dễ chịu. "Ngài Potter, vô cùng vinh hạnh được nhìn thấy cậu. Tôi là Candice Adams, tôi làm việc trong bộ lạm dụng pháp thuật. Không may là, chúng ta đã rất nhiều năm không có cùng cậu liên lạc rồi." Bà nói đùa sau đó giơ đôi tay được cắt tỉa tỉ mỉ.
Harry khách sáo đưa tay ra, "Bà Adams, rất vui được gặp bà. Không ngại cùng bà giới thiệu, đây là giáo sư Severus Snape."
"Giáo sư Snape, danh tiếng của ngài vô cùng nổi đấy." Bà có vẻ rất thân thiện, 'Trước đó chắc chắn bà ấy chưa từng gặp qua Severus.' Harry nghĩ.
"Đương nhiên." Severus trả lời ngắn gọn, "Thật xin lỗi, tôi xin phép đi trước," Harry không thể tin được nhìn người chỉ mới mấy tiếng trước vừa trở thành chồng của mình, bây giờ lại bỏ cậu lại với một quý bà xa lạ.
(Phản bội!) Cậu thông qua mối liên kết của họ mà hét lên.
(Nếu như chúng ta vẫn ở cùng một chỗ, sẽ bị hoài nghi mất. Anh nghĩ em tạm thời muốn che giấu điều này với Fudge.)
(Hoài nghi? Severus, là anh cầu hôn em trước mặt toàn trường đó. May mắn là Hermione đã không chế được Skeeter, không để chuyện này lan truyền rộng rãi! Tin em đi, bọn hoại cũng biết hết rồi.) "Tôi vô cùng xin lỗi, bà Adams, bà vừa nói gì nhỉ?" Ah, Harry dường như bỏ qua câu cuối cùng của quý bà đây. Cậu cần chú ý nhiều hơn đến mọi thứ xung quanh mới được.
"Tôi hỏi liệu những lời đồn có phải là thật không?" Bà đơn giản lặp lại.
Harry mỉm cười hồn nhiên, "Tin đồn gì?"
"Thì tin đồn cậu và giáo sư Snape đã đính hôn đó." Bà nhỏ tiếng nói.
"Đính hôn cùng giáo sư Snape? Không, khẳng định không có. Tôi có thể hướng bà bảo đảm tôi không hề đính hôn cùng người đàn ông đó." Harry thành thực nói, được rồi cậu đúng là không có đính hôn, cậu chỉ là gả luôn cho người ta rồi được không.
Vị đấng cứu thế đó tiếp tục nhẫn nại trò chuyện vô nghĩa cùng rất nhiều phù thủy và nữ phù thủy, đồng thời cũng tiếp tục trò chuyện bằng thần giao cách cảm với người yêu của mình. Sau đó, Fudge cuối cùng cũng lên đài tuyên bố giải thưởng.
Đầu tiên hắn trao tặng cho tất cả thành viên trong hội phượng hoàng huy chương Merlin đệ nhị, còn Sirius đã qua đời bởi vì bắt giữ được Pettigrew tất cả những tội danh của hắn được bãi bỏ. Ron và Hermione đều được trao giải, bởi vì bọn họ vẫn luôn giúp đỡ Harry trong 7 năm qua. Khi huy chương được treo lên cổ, Ron vô cùng tự hào mà đỏ cả mặt. Khán giả xung quanh vô cùng lịch sự mà vỗ tay cho cậu, còn những thành viên trong hội phượng hoàng thì vỗ tay nhiệt liệt nhất, nhất là gia tộc Weasley.
"Thưa các quý ông, quý bà, bây giờ chúng ta xin được trao tặng huy chương Merlin đệ nhất, trước tiên tôi vô cùng tự hào giới thiệu với quý vị Severus Snape. Rất nhiều người đều biết anh ta là giáo sư của Hogwarts, bởi vì anh ta đã làm giáo sư hơn 20 năm nay rồi. Nhưng chúng ta không biết được, anh ta cũng là gián điệp của phe ánh sáng chúng ta, lặng thầm cài vào bên Ai mà ai cũng biết đấy..."
"Merlin ah, hắn giới thiệu anh cứ như là một Gryffindor tự nguyện hy sinh vậy." Harry nghe thấy Severus rên rỉ khó chịu.
" ... Bây giờ xin được mời Severus Snape lên đài." Fudge nhìn quanh đại sảnh tìm kiếm vị phù thủy kiệm lời kia. Snape, lúc trước đã đứng ở một góc tối liếc nhìn vị bộ trưởng giới thiệu anh như một Gryffindor. Anh nhanh chóng lên đài sau đó đứng trước mặt cái tên đàn ông lùn tịt nào đó.
------------------Còn tiếp----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro