Chap 13 (6)
Spoil truyện tự mình sáng tác: "Thiên Ân, kiếp này... ta... Lâm Ngọc vì hạnh phúc, mong muốn của ngươi mà hy sinh hết thảy, kể cả tấm thân tàn tạ này. Ngay cả đến lúc này đây, ta vẫn không hối hận. Vì ta đã yêu hết mình, ...... ta chỉ nguyện kiếp sau vĩnh viễn cũng không gặp lại ngươi.... ", một tay tháo xuống miếng ngọc bội luôn được đeo bên người, cậu cười, tiếng cười đầy mỉa mai, tay kia cậu cầm lấy con dao nhỏ luôn được vắt bên hông để phòng thân. Một nhát dao, không chút do dự, cậu chém xuống, chém đôi miếng ngọc...... Ngọc vỡ..... Tình tan..... Rồi cậu không thèm quay lại nhìn anh một cái, nở một nụ cười giải thoát, gieo mình xuống vực sâu không đáy. Vĩnh viễn biến mất khỏi đời anh....
Hì hì nếu các bạn thấy hứng thú. Mời các bạn qua đọc "Nghiệt duyên ngàn năm" của mình nhé. Lần đầu tiên tập tành viết truyện. Mọi người thông cảm nhiều.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Những vị khách đó theo chân Harry và Severus vào nhà ăn, hai con gia tinh đó thì theo bên cạnh, "Các ngươi đã làm rất tốt, cảm ơn rất nhiều." Khi Harry nhìn thấy trang trí của căn phòng liền reo lên, những bông hoa được trang trí khắp phòng, xen kẽ là những chiếc ruy băng xinh đẹp, và trên bàn được bày biện đầy đủ các loại món ăn khác nhau. Trên mỗi chiếc ghế đều có tên của mỗi người, cho nên bọn họ chỉ cần đi đến chỗ của mình mà thôi.
Harry đem những bức chân dung đó lên tường sau đó ngồi cạnh chồng của mình. Chồng của cậu nha! cậu khẽ mỉm cười với suy nghĩ của mình, cậu có chồng rồi nha. Bởi vì may mắn có được một người linh hồn bạn lữ. Một người đàn ông yêu cậu còn hơn sinh mệnh của chính mình. Có lẽ đối với nhiều người Severus không phải là một người đàn ông đẹp trai, nhưng đối với Harry Severus là đàn ông đẹp trai nhất thế giới này, bởi vì Severus yêu cậu: Harry, chứ không phải đứa trẻ sống sót. Giống như cảm nhận được suy nghĩ của cậu, bạn lữ của cậu nhẹ nhàng nắm tay cậu để trên đùi mình. Mọi thứ lúc này như được xoa dịu.
"Mặc dù không hề có bất kì kế hoạch nào, nhưng mọi chuyện lại kết thúc trong tốt đẹp, em thấy đúng không?" Molly hỏi chân dung của Lily.
"Mình nghĩ bọn họ cũng sẽ không quá kinh ngạc đâu, theo mình như vậy cũng rất tốt. Ít nhất, hôn lễ của bọn họ sẽ không bị những phóng viên phá đám, đưa tin thất thiệt." Lily nói một cách vô cùng lý trí.
"Uhm, mình cũng cho là như vậy. Severus có vẻ rất vui vẻ, không phải sao? Mình chưa từng nhìn thấy qua anh ta vui vẻ như vậy." Molly nói.
Bill Weasley ngồi bên cạnh mẹ mình cũng nói, "Con có thấy qua. Khi con học năm hai, cho dù lúc đó con là một Gryffindor, nhưng trong trường ai cũng hoài nghi là Snape và Frost đang yêu nhau. Snape lúc nào cũng cau có khó chịu: Nhưng khi Frost ở bên cạnh anh ta thì tính tình của anh ta tốt rất nhiều. Khi cậu ta đi rồi, anh ta cứ như là chết rồi. " Đứa con trai lớn nhất nhà Weasley trong suy nghĩ của mọi người càng nhạy cảm: Có lẽ nguyên nhân có liên quan đến công việc của hắn. Khi em trai hắn Charlie vào học ở Hogwarts, thì Snape đã trở thành giáo sư rồi.
"Mẹ rất vui khi bọn họ có thể tìm lại đối phương, bọn họ rất hợp nhau, không phải sao?" Molly nói.
"Mẹ à, bọn họ tất nhiên là hợp nhau nhất. Bọn họ là linh hồn bạn lữ đó." Charlie ngồi cạnh mẹ mình nói. Tốt ở chỗ là chỗ bọn họ khá xa, những lời nói của bọn họ không có bị đôi tân nhân đang bận nói chuyện nghe được. Giọng của anh ta khá lớn, anh ta không có cơ hội tiếp xúc nhiều với Harry: anh ta thường ngốc ở Rumani nghiên cứu rồng, nhưng anh ta vẫn có quan hệ khá mật thiết với người anh em mắt xanh của mình. Mẹ của anh vẫn luôn nhắc đến Harry trong những bức thư gửi anh. Lúc trước môn ma dược của anh ta cũng không đến nỗi tệ, cho nên ấn tượng của thầy ma dược đối với anh cũng không quá khủng bố. Khi Charlie nghe được tin tức Snape và Harry sẽ đính hôn, ngoại trừ kinh ngạc thì không có bất kỳ cảm giác nào khác. Trước khi Harry giết chết Voldemort, anh ta về nhà chỉ vì muốn đảm bảo sự an toàn của gia đình.
Molly Weasley có chút giận khi lấy khoai tây.
Trên một góc của bàn ăn, đôi tân nhân cùng những người nhân chứng của mình đang bận thảo luận về giáo trình Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Khi Harry cần thời gian hồi phục sau khi giết Voldemort, thì Remus đã hoàn thành tất cả các dữ liệu sau đó hắn và Severus nói cho Harry biết cuộc thi học vị đại sư thì cần những gì, phải làm những gì.
"Bắt đầu từ ngày mai, con sẽ bắt đầu học tập. Bởi vì trước khi bắt đầu năm học, thì con chỉ còn có 6 tháng thời gian thôi." Harry có chút căng thẳng nói. Cậu mới nhận thức được một điều là bắt đầu học kỳ sau là cậu đã trở thành giáo sư rồi, mà đáng chết là, Ginny năm sau sẽ lên năm bảy. Cậu chỉ hy vọng là cô sẽ không quên là cậu lúc đó đã là một trong những vị giáo sư của cô. Đột nhiên cậu cuối cùng cũng hiểu được Severus rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ học sinh: Anh mới tốt nghiệp Hogwarts qua một mùa hè anh liền trở thành giáo sư trở lại trường. Anh phải cố hết sức mình để đám nhóc đó không tạo phản.
"Con trai của ta, ta tin con nhất định sẽ vượt qua được." Albus an ủi vị phù thủy thành niên nào đó, "Học sinh trong trường chắc chắn sẽ vô cùng hoan nghênh con trở thành một trong những vị giáo sư của họ."
Harry cảm kích mỉm cười nhìn cụ, "Cảm ơn cụ , Albus."
Harry nhìn thấy đôi mắt hiếu kỳ của Hermione, sau đó cậu quyết định an ủi cô, "Mione, cậu ngày mai sáng có thể qua đây, mình sẽ trả lời câu hỏi của cậu, được không?"
Cô xấu hổ cười, "Harry, cậu quá tốt. Cậu hiểu là những điều kỳ bí có bao nhiêu hấp dẫn mình." Cô lớn tiếng cười.
"Ồ vâng, làm mình liên tưởng đến sự hấp dẫn của xương đối với con chó. " Harry khô khan nói.
"Vậy giáo sư Snape có ở đó không?" Cô hỏi nhưng giọng nói nhở dần.
Harry có chút bối rối, "Anh ấy không nhất thiết phải ở đó nha. Sao vậy?"
"Vì thầy cho mình cảm giác mình rất giống một đứa nhỏ bốc đồng vậy." Hermione đỏ mặt nói ra nguyên nhân của mình.
Harry lúc này không thể nhịn cười được, mọi người có mặt đều nhìn cậu, cậu lắc lắc tay, nhưng vẫn không thể nhịn cười được.
Khi cậu cuối cùng cũng có thể ngừng được thì Severus mới hỏi, (Sao vậy?)
(Sev, không có gì.) Harry không thể nói cho chồng mình biết bạn thân của cậu có chút sợ anh đó nha, như vậy sẽ khiến cho đàn ông của mình không vui.
"Không, anh ấy sẽ không ở đó đâu, mình sẽ nói cho cậu bất kỳ những gì mà cậu muốn, đương nhiên chỉ trong phạm vi cho phép. " Cậu rất nhanh nói, mặt cô thì lập tức sáng lên ngay.
"Đương nhiên, cảm ơn cậu, Harry. Liên quan đến thông tin về linh hồn bạn lữ đã ít nay càng ít, điều này làm mình sắp điên luôn rồi." Cô khịt mũi. Harry vô cùng hiểu rõ, vị Gryffindor tóc nâu dày này vô cùng khát vọng tri thức, những điều mà cô không rõ sẽ không ngừng quấy rối cô. Tuy rằng cậu không hề hy vọng đến cuộc nói chuyện vào ngày mai, nói đến cuộc phỏng vấn, "Ôi chết! vũ hội của ma pháp giới."
"Đúng vậy, Potter, không may mắn là anh không nghĩ là em sẽ bỏ lỡ nó. Bởi vì em là vị khách quan trọng nhất của bọn họ đấy." Ai đó mỉa mai cậu nói.
"Snape, im miệng." Harry nghịch ngợm đùa giỡn.
Cả căn phòng im bặt, Harry cuối đầu nhìn ánh mắt hiếu kỳ của những người khác lần này lại vì cái gì đây. Fred và George quyết định cho cậu một cái gợi ý, "Anh em, em mới kêu Snape im miệng đi, cho nên lúc này chúng ta đang đợi em bị nguyền rủa đó."
"Các vị Weasley, thật không?" Giọng nói Severus có chút nhẹ nhàng làm gián đoạn sự đoán mò của bọn họ, "Có rất nhiều cách trừng phạt khác nhau, các cậu nghĩ tôi sẽ chọn phóng lời nguyền lên chồng của mình sao?" Anh nhếch mép cười.
Nghe những lời nói mập mờ đó, đôi song sinh tóc đỏ đó lập tức đỏ mặt. Những thiếu niên khác có mặt tại đó cũng nhanh chóng đỏ mặt ngượng ngùng theo, còn những người trưởng thành, thì chỉ cười lớn mà thôi, bọn họ biết vị ma dược đại sư đó chỉ nói đùa mà thôi.
(Hứa rồi đó nhé, hứa rồi đó.) Harry không tiếng động nói với bạn lữ của mình qua tư tưởng. "Như vậy, Bộ Pháp Thuật bắt đầu lúc mấy giờ?"
"Tám giờ, còn có Harry ta tin là con phải ngốc ở đó ít nhất phải đến 11 giờ. Con là cứu thế chủ của ma pháp giới mà phần lớn buổi lễ đều có liên quan đến con. Nếu con rời đi sớm, đối với bọn họ mà nói là điều bất lịch sự đấy." Remus nhắc nhở nói.
Harry chỉ trưng ra gương mặt sầu não với vị ma dược đại sư sau đó bèn gật gật đầu, may mắn là bây giờ chỉ mới hai giờ chiều, bọn họ còn rất nhiều thời gian.
Remus cuối cùng cũng nhớ đến một chuyện, "Harry, các ngươi khi nào đã bắt đầu yêu nhau vậy? Chẳng lẽ trước khi chúng ta trở thành bạn bè các ngươi đã ở bên nhau rồi sao?"
Chân dung Lily Potter cười lớn, đôi linh hồn bạn lữ nhanh chóng đỏ mặt. Harry ho khan, "Um... được rồi...."
Lily ngắt lời con trai của mình, "Remus, mình có thể trả lời vấn đề này của cậu. Cậu có thấy từ khi Alex đến thời không của chúng ta, những chàng trai của chúng ta dần dần bị thu hút bởi đối phương, nhưng cả hai lại không có bất kỳ hành động nào cả. Sau khi mình bị kéo ra nghe những câu oán hận của họ liên tục suốt một tuần lễ, bèn quyết định trực tiếp nhốt cả hai vào phòng yêu cầu để bọn họ tự giải quyết. Khi bọn họ đi ra, bọn họ đã thừa nhận và công khai tình cảm với đối phương mà Severus cũng đồng ý sẽ làm gián điệp cho bên chính nghĩa."
Hai vị nam nhân đó không dám ngẩng đầu lên luôn, chỉ là có thể nhìn thấy mặt của Harry đỏ như màu tóc của đôi song sinh nào đó.
"Lily, là cậu nhốt bọn họ lại với nhau?" Mặt Sirius cũng xanh luôn rồi.
Lily bướng bỉnh gọi tên đầy đủ của ai đó, "Đúng vậy, Sirius Orion Black, là mình làm đấy, mình cũng vô cùng vui vẻ khi làm như vậy. Bọn họ xứng đáng được hạnh phúc."
"Mũi thò lò không thể làm nai nhỏ hạnh phúc được!" Hắn tranh luận.
"Không được gọi anh ấy như vậy!" Harry hét lên đầy giận dữ, "Sirius, nói với con, tại sao chú không còn làm bạn với Severus nữa?"
"Hắn bị phân đến Slytherin." Rất rõ ràng và vô cùng đơn giản.
"Sau đó nếu con đoán không sai thì tất cả Slytherin đều là tà ác đúng không?" Harry mỉa mai hỏi.
Sirius gật gật đầu.
"Sirius, con cũng là một nửa Slytherin nhưng con không hề tà ác. Peter Pettigrew là Gryffindor đúng không, nhưng hắn ta đã bán đứng cha mẹ con cho Voldemort. Sirius, học viện không quyết định được bất kỳ vấn đề nào cả. Chú phải trưởng thành nhanh lên. Hôm nay là đám cưới của con, nếu chú không thể công bằng mà đối xử với chồng con," Sirius nghe đến đây bỗng nhiên rùng mình một cái, "Như vậy con sẽ tiễn chú về hầm bạc của Black, sau đó con tuyệt đối sẽ không tìm chú về nữa. Chú tự lựa chọn đi." Harry vô cảm tuyên bố tối hậu thư. Đây là lần đầu tiên mà cậu từ khi vào Slytherin bạo phát - Vì điều đầu tiên trong quy định của học viện Slytherin - Không được thường xuyên bộc lộ tình tự của bản thân. Cậu rất thường vận dụng điều luật này, vì điều luật này vô cùng phù hợp với cậu.
Sirius lúc này có vẻ rất giận dữ nhưng cũng vô cùng sợ hãi. Harry của hắn đi đâu rồi? Tiểu James của hắn đi đâu mất rồi?
------------Còn tiếp---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro