Chap 12(3)
Báo trước với các bạn đồng bệnh tương lân, phần này có phản công, phản công, phản công.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vị giáo sư ma dược để cho người yêu của mình hôn, hoàn toàn giao bản thân cho vị phù thủy trẻ tuổi chủ động. Đây là điều rất hiếm có, ngày cả khi bọn họ ở năm bảy, từ dịp giáng sinh năm đó Severus luôn mà người ở trên. Đây không phải điều được sắp xếp từ trước, nhưng cả hai đều rất hài lòng. Severus thích cảm giác kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống, còn Harry thì thích cảm giác vô tư vô lự, cậu chỉ cần nghe theo chỉ dẫn của Severus là được. Cậu vô cùng hưởng thụ cảm giác bị khống chế bởi Severus.
Người thanh niên mắt xanh lùn hơn nhẹ nhàng đẩy linh hồn bạn lữ của mình lên chiếc giường lớn giữa phòng. Đáng ngạc nhiên là, màu chủ đạo của căn phòng ngủ này lại là màu xanh lam và màu be, một chút cũng không nhìn thấy màu lục và màu bạc, nhưng sẽ không ngạc nhiên nếu như đó Severus.
Harry để Severus có thể hoàn toàn nằm dài xuống, như vậy mới có thể không làm bạn lữ của cậu bị thương nha, bởi vì người đàn ông này đã độc thân 20 năm nay.
Khi Harry lấp đầy anh, anh có cảm giác mãn nguyện hoàn chỉnh mà trước nay cùng làm tình với cậu chưa từng có. Khi bọn họ ràng buộc chặt chẽ kết hợp với nhau, anh có cảm giác bọn họ giờ khắc này như ở thiên đường vậy. Không ai chấp nhận làm người bên dưới nhưng cái dục vọng mãnh liệt này làm anh vô pháp từ chối, cho nên khi Harry tiến vào Severus, cả hai đồng thời đều than lên một tiếng.
"Em yêu anh." Khi Harry thấp giọng nói cậu ra trong anh và dần chìm vào bóng tối.
Sau đó cả hai âu yếm nhau, Severus nhẹ nhàng dùng tay vuốt mái tóc đen rối của Harry nói, "Anh cũng yêu em", sau đó hôn lên trán cậu.
Nữa tiếng sau, Severus nhẹ nhàng đánh thức Harry và nói với cậu đã đến giờ ăn cơm tối rồi.
Bọn họ phần lớn thời gian đều ngốc trong thư viện, đến tối thì lại ngồi trong phòng khách, cũng không phải để làm cái gì, chỉ đơn giản đơn thuần hôn nhau mà thôi.
Đến sáng ngày hôm sau, đôi linh hồn bạn lữ này sau khi thức dậy quyết định đi đến Gringotts. Đối với những gì có trong hầm bạc gia tộc của Gryffindor, Ravenclaw và Potter, bọn họ cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.
Griphook lần nữa dẫn Harry đến hầm bạc của cậu, đầu tiên họ đến hầm bạc của Gryffindor.
Đó là một căn phòng lớn vô cùng, vô số Galleon, Sickle và Knut chiếm gần một nửa hầm bạc, bọn họ không có cách nào có thể ước lượng được con số chính xác là bao nhiêu. Nữa còn lại của căn phòng chứa đầy những thứ khác, chẳng hạn như vũ khí, chân dung, quần áo,... Đối với những gì nhìn thấy, cả người Harry đã mơ mơ hồ hồ.
(Hầm bạc của Slytherin và Hufflepuff gần giống hệt như vậy, vì vậy anh nghi ngờ hầm bạc của Ravenclaw cũng giống vậy thôi.) Severus nói để gọi tỉnh người bạn linh hồn bạn lữ của mình.
(Đây đều là của em á?) cậu nhỏ giọng hỏi đồng thời cậu có cảm giác vô cùng sợ hãi khi nghe được câu trả lời khẳng định.
(Đúng vậy, em yêu, đây đều là của em đó.)
Harry tỉnh táo lại trong sự kinh ngạc của mình sau đó dùng một câu thần chú liệt kê những vật có trong hầm bạc, nhìn danh sách ngày càng dài, Harry muốn Severus liệt ra những cuốn sách có trong thư viện của bọn họ, như vậy nếu có những cuốn sách mới bọn họ chưa có cũng có thể thêm vào. Khi cậu nhìn thấy số lượng tiền tệ có trên danh sách, cậu thở không nổi luôn, như vậy có gần cả trăm triệu trong hầm bạc.
Griphook nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cậu nhóc Gryffindor vô cùng tự mãn nói, "Chủ nhân Gryffindor rất giàu có và gia tộc của người luôn tiếp tục giúp sức tăng sự giàu có của người lên đến khi dòng họ Gryffindor biến mất. Từ đó đến nay hầm bạc này đã bị đóng lại mấy lần, nên tiền lãi đã được tích lũy gần cả mấy trăm năm.
Harry hoàn toàn không có khái niệm được gì nữa, "Như vậy Griphook, mỗi năm như vậy lãi suất là bao nhiêu?"
"Khoảng 100.000 galleon một năm." con yêu tinh đó có chút động kinh trả lời, nó không ngờ vị phù thủy trẻ tuổi này lại có thể nhớ rõ tên mình.
"Như vậy, chúng ta không cần số tiền tài này, ta muốn thành lập một tổ chức từ thiện cho những nạn nhân trong cuộc chiến - tất cả những tiền lãi chuyển trực tiếp qua bên đó. Ngươi có thể giúp ta làm không, hay cần phải ta cùng người khác sắp xếp?"
"Nếu ngài để tôi trở thành người quản lý tài sản cá nhân, tôi có thể giúp ngài làm điều này." Griphook thận trọng trả lời.
(Anh yêu, anh thấy sao?) Harry hỏi Severus.
(Anh thấy chủ ý này vô cùng tốt. Hoặc chúng ta có thể dùng tiền lãi của cả bốn hầm bạc của bốn nhà sáng lập chuyển đến những nơi khác nhau. Một lát, chúng ta sẽ thảo luận chi tiết hơn.) Severus vui vẻ trả lời cậu.
"Như vậy, Griphook, ta nên làm như thế nào?" Harry hiếu kỳ nhìn con yêu tinh trước mặt.
"Thưa ngài, ngài chỉ cần lớn tiếng tuyên bố muốn tôi trở thành người quản lý tài sản cá nhân là được." con yêu tinh khiêm tốn trả lời. Trước đây nó chưa thấy có ai có tính cách giống Harry Potter. Griphook nhớ hai mươi năm trước có một vị phù thủy trẻ tuổi đã đến và mở hầm bạc của Gryffindor rồi, đến khi Harry Potter mười một tuổi lần nữa xuất hiện trước mặt nó, nó liền nhận ra khí tức trên người cậu. Trở thành người quản lý tài sản cá nhân của phù thủy là chuyện vô cùng vinh hạnh, nhưng trở thành người quản lý tài sản cá nhân cho Harry Potter làm cho nó có một vị trí vững chắc trong ngân hàng này.
"Ta tuyên bố Griphook trở thành người quản lý tài cho hầm bạc Gryffindor, Ravenclaw, Black và Potter." làm người có huyết mạch cuối cùng của gia tộc Potter cậu lớn tiếng tuyên bố.
Sau đó Severus nói, "Griphook, nếu ngươi nguyện ý, phiền ngươi cũng trở thành người quản lý tài sản cho ta, như vậy chúng ta xử lý mọi việc dễ dàng hơn. Chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi, nếu có cùng một vị quản lý tài sản thì như vậy cũng dễ dàng hơn."
Khuôn mặt của tên yêu tinh đó có phần biến hóa vì ngạc nhiên, sau đó nó vô cùng cung kính khom lưng nói, "Ngài Snape, đây là điều vinh hạnh của tôi. Đối với buổi lễ sắp tới của cả hai tôi xin được gửi đến lời chúc phúc chân thành nhất."
Vị ma dược đại sư đó đồng thời cũng nhanh chóng hoàn thành nghi thức ngắn gọn giống bạn lữ của mình, để Griphook trở thành người quản lý tài sản của gia tộc Slytherin, Hufflepuff, Prince và Snape, sau đó bọn họ đi về phía hầm bạc của Ravenclaw. Severus lúc trước nói qua, hầm bạc này vô cùng giống với hầm bạc của Gryffindor trước đó, chỉ có sách là nhiều hơn một chút. Harry lần nữa sử dụng thần chú liệt kê những vật có trong kho sau khi xong việc họ bèn đi qua hầm bạc của gia tộc Potter. Mặc dù đôi linh hồn bạn lữ rất muốn đi tham quan hầm bạc của các nhà sáng lập nhưng mục đích của bọn họ hôm nay là đến để tìm chân dung của cha và ông ngoại của Harry, những hầm bạc kia bọn họ sẽ tham quan sau vậy.
Khi Harry lần đầu tiên bước vào hầm bạc của gia tộc Potter, anh đã nhìn khắp căn phòng, bỏ qua tài phú, cậu lập tức tìm nơi đặt chân dung. Khi cậu nhìn thấy nơi chân dung được đặt ở một nơi khuất khá xa, cậu liếc nhìn Severus và Griphook sau đó đi về phía đó. Biết trong lòng Harry có chút loạn, nên Severus trực tiếp đọc thần chú hiển thị, sau đó linh hồn bạn lữ của mình hô lớn tìm kiếm chân dung của cha cậu.
"Chân dung của James Potter bay lại đây." Harry tự tin nói lớn.
Có một bức chân dung bay lên không trung và bay về phía chàng phù thủy trẻ, người trong khung ảnh bị đánh thức và kinh ngạc nhìn vào người đứng trước mặt mình. Gương mặt hắn từ kinh ngạc đổi sang phẫn nộ, "Frost, ngươi ở hầm bạc của gia tộc Potter làm gì?" James Potter yêu cầu đáp án.
" Alexander Frost là tên giả của con, bởi vì con khi ở quá khứ không thể dùng tên thực của mình. Mà cha mẹ và ông bà của con đặt tên của con là Harry James Potter." Harry nhẹ nhàng giải thích sau đó bình thản mà nhìn và đợi đối phương tiêu hóa sự thật này. Bức chân dung này là khi cậu ra đời không lâu đã được vẽ rồi, nên Harry chắc chắn cha đã xem cậu là cái tên Slytherin mà hắn nhận thức vào năm thứ bảy.
"Harry James?" hắn kinh hãi mà nói, "Con trai của tôi tên Harry nha." Hắn khẽ nói.
Harry nhịn không được cười lớn sau đó nói, "Đúng vậy, chính con. Con là con trai của cha. Con chính là Harry James Potter."
"Nhưng con là một Slytherin nha." James yếu đuối phản đối.
"Khi con lớn lên con không còn tính cách của Gryffindor trong người nữa, nhưng có một điều làm cha cảm thấy an ủi chút là ở thời gian của con, con đích thực là đứa trẻ vàng của Gryffindor đó nha, chỉ là đoạn thời gian đó mà thôi." Harry nhìn Severus một cái, sau đó vô cùng cảm khái là vị linh hồn bạn lữ của mình đã để cho mình một mình gặp cha. Nếu James nhìn thấy Severus, thì chắc chắn hắn sẽ không nghe cậu nói.
James cuối cùng cũng bình tĩnh lại, "Đúng vậy, cha biết. mẹ con có kể cho cha nghe hành vi anh hùng mỗi năm của con. Tuyệt vời! Cưỡi chiếc xe biết bay, rất giống với những hành động của nhóm đạo tặc chúng ta nha. Harry, cha vô cùng xin lỗi khi con trưởng thành cha không thể ở bên cạnh con, nhưng con vẫn có thể trở thành vô cùng tài giỏi." James có vẻ đã quên mất hắn vô cùng chán ghét Alexander Frost cũng giống như việc chán ghét Severus Snape và Lucius Malfoy vậy.
Harry bi thương cười nói, "Cha vì để cho mẹ và con có thể có thêm thời gian để chạy thoát, mà một mình đối đầu với tên Voldemort, từ lúc đó, cha đã vô cùng dũng cảm: xứng đáng là một Gryffindor."
"Cảm ơn con Harry, cha không biết điều đó, nhưng con làm sao biết được chuyện này. Bởi vì không ai chứng kiến điều đó." James hỏi con trai mình. Hắn biết Lily bởi vì bảo vệ con trai của cả hai mà bị giết chết mà chuyện tiếp theo sau đó hắn đều từ miệng của những bức chân dung khác mà biết đến.
"Khi những tên giám ngục đến gần con, con có thể nhìn và nghe thấy những cảnh đó." Harry thấp giọng đến gần như không thể nghe nói.
Mặt của James trắng bệch, Lily có kể qua trong năm học thứ ba của Harry có giám ngục xuất hiện nhưng lại không có sự kiện đó, "Cha vô cùng muốn có thể chính tay giết chết cái con chuột chết tiệt kia." Hắn gầm lên.
"Con sẽ xử lý gã, con có thể biến nhỏ chân dung của cha sau đó đem cha về nhà nhé?" Harry hỏi.
"Đương nhiên con trai, chúng ta rất nhanh là có thể gặp lại nhau." James đồng ý Harry bèn biến nhỏ chân dung lại sau đó bỏ vào túi áo an toàn của mình, sau đó cậu quay sang Severus. (Mất trí nhớ ngắn hạ?) Cậu cười lớn nói với bạn lữ của mình.
(Potter vẫn luôn tự động loại bỏ những thông tin mà hắn ta không thích.) Severus đùa vui trả lời.
Sau đó Harry triệu hồi chân dung của ông bà ngoại. Người phụ nữ tên Helen lên tiếng hỏi, "Con có phải Harry không?" Bà hiếu kỳ hỏi.
Harry gật gật đầu, "Vâng, thưa quý bà."
"Không cần gọi ta như vậy, gọi bà ngoại." bà nói.
Harry ôn nhu cười: Đúng rồi, mình đã biết tính cách tập trung vào những cái không phải trọng điểm của mẹ được di truyền từ ai rồi.
"Hello, Harry. Gọi ta là ông ngoại nào, ta luôn muốn có người gọi như vậy lâu lắm rồi." Rober cười hì hì.
"Dạ vâng, ông ngoại. Con bây giờ sẽ đem cả hai rút nhỏ lại sau đó đem về nhà nhé." Harry giải thích với bọn họ.
Cậu bèn đặt chân dung của ông bà ngoại và cha vào túi áo, sau đó cậu và Severus rời khỏi Gringotts. Khi bọn họ vừa ra khỏi cửa liền lập tức ảo ảnh di chuyển trở về lại trang viên.
------------------------------------Còn tiếp----------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro