Chương 6
" Severus " Eileen gọi
Cậu đứng bật dậy và trả lời mẹ - "Vâng"
" Sev " Cô nhìn Severus, gọi tên cậu và bước vào cùng một chiếc vali nhỏ.
" Đây...hãy đặt quần áo của con vào đây"
Cậu nhìn mẹ, bối rối nói-" Quần áo của con... tại sao. Chúng ta đi đâu à ? "
" Cứ làm đi, Severus " Cô nói, mỉm cười dịu dàng. " A... tốt hơn hết là ta nên làm." Lấy đũa phép từ trong áo khoác ra, Eileen nhẹ nhàng niệm câu chú Pack Charm và ngay lập tức tất cả quần áo gọn gàng vừa vặn bên trong chiếc vali.
Tiện tay lấy ra đôi giày cũ màu đưa cho Severus, Eileen bảo hãy sẵn sàng và mau đi tắm để chúng ta sẽ đi ra ngoài trước khi đóng cửa lại sau lưng.
Đi ra ngoài
Cậu lặp lại từ này trong đầu, cậu không nhịn được mà liếc nhìn về phía cửa sổ, trời về đêm, nửa giờ trước họ đã ăn tối. Mẹ cậu định đưa cậu đi đâu vào giờ này... hay họ đi đâu vào giờ này ?
Bồn chồn, cậu nghe theo lời mẹ, vào phòng tắm rửa, mở vali lấy ra những thứ tốt nhất mà cậu có, trong đó có một chiếc áo khoác đen, mặc dù trông như màu xám... Severus nhớ đó là chiếc áo cậu thích nhất, cậu mặc quần xám và áo sơ mi đỏ bên dưới áo khoác đen và mang đôi giày mà Eileen vừa đưa cho mình.
Severus hạ chiếc vali xuống giường và kéo nó đi theo hành lang nhỏ đến cầu thang, mẹ cậu đã cột tóc lên và đứng đợi sẵn ở đó, đợi cậu kéo vali xuống.
" Tốt " Eileen nói, cầm lấy chiếc vali và nắm tay cậu.
" Đi thôi." Cô cười bảo.
Severus nhìn mẹ mình.
" Sao mẹ không có vali ?" Cậu hỏi.
" Ta đã thu nhỏ nó Severus, con biết đấy, bằng phép thuật " Eileen nhanh chóng nói.
Cậu gật đầu.
" Mẹ! Chúng ta sẽ đi đâu " Severus hỏi khi đã ra khỏi nhà và đợi mẹ cậu gài chốt cửa.
" Đó là bí mật, " Eileen đáp, tiếp tục nắm lấy tay cậu, đồng thời dẫn cậu đến bến xe. Họ đợi vài phút cho đến khi một chiếc xe đến, cả 2 lên xe và mẹ cậu trả tiền cho cả hai.
Cậu cảm thấy bồn chồn không biết họ sẽ đi đâu, cố tìm câu trả lời trong đầu nhưng không tìm được suy nghĩ của mẹ mình, tuy điều đó làm cho cậu cảm thấy khá bất an.
Nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi....
Cậu đang ngồi bên cửa sổ và mẹ cậu bên cạnh, ôm chiếc vali vào lòng. Chiếc xe buýt phóng nhanh khỏi khu phố nơi cậu sống.
Mọi người lần lượt đi xuống xe, và Severus ngày càng tuyệt vọng.
Khi chiếc xe ngừng lại lần nữa, Eileen đứng dậy và đi xuống xe.
Severus cố gắng kiểm tra nơi này, nhưng mọi thứ đều tối tăm, đường phố vắng vẻ.
" Nào.." Eileen nói, tay cầm chiếc vali và tay kia nắm tay Severus.
Họ bắt đầu đi bộ hơn mười lăm phút và chân cậu hơi mỏi.
" Chúng ta đến nơi chưa? " Severus hỏi, cậu buồn ngủ.
Eileen không trả lời, nhưng tiếp tục nắm lấy tay và dẫn cậu đi cùng cô, cho đến khi họ đi vào con hẻm nhỏ và băng qua nó để thoát ra một con phố khác.
Severus hơi nhíu mày khi thấy vẫn không ngừng lại, cậu nhìn xung quanh đường phố cố nhớ lại đó là đâu, cậu từng đi ngang qua, cậu cũng biết có một...
" Chúng ta tới rồi... " Eileen nhẹ nói, dừng lại và quay lại đưa cho cậu chiếc vali.
Severus nắm lấy chiếc vali và nhìn vào tòa nhà nhỏ nơi họ dừng lại. Tay cậu run run siết chặt vali khi đọc những dòng chữ được dán vào tắm biển bự treo ngay trước mặt cậu
Cô nhi viện San Miguel
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro