Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Đã được vài ngày và Severus cố gắng hành động bình thường, như hành động của một đứa trẻ tám tuổi. Làm thế nào để cậu có thể hành động vô tư bình thường khi tâm hồn cậu chả phải ở tuổi ấy??!! Severus cũng không nhớ. Có lẽ cậu nên tự nhốt mình trong phòng và nhìn vào các bức tường một cách chi tiết, nhưng dường như cậu đã quên rằng mình là 'tiểu gia tinh' của mẹ. Cậu đi từ bên này sang bên kia, vòng vòng khắp nhà, mang theo đồ vặt và quần áo. Làm sạch nó và chạy việc vặt trong nhà.

Ôi! Merlin, cậu ghét chạy việc vặt, nhưng cậu cũng không thể phàn nàn. Nhưng nhờ đó, Severus đã có thể nhìn thấy Lily từ xa.

Ngay bây giờ, Severus đang giúp mẹ mình trong bếp, bà đang rửa chén và cậu giúp đặt chúng vào vị trí trên kệ tủ, mặc dù đó là một hoạt động tầm thường nhưng cậu lại cảm thấy hạnh phúc vì có mẹ ở bên ( Eileen không phải là người lúc nào cũng yêu thương cậu nhưng cậu lại cực yêu thương mẹ mình ❤ ) và Severus ở nhà, lại làm một cậu bé hạnh phúc hoặc ít nhất là cậu sẽ cố gắng sửa chữa mọi thứ và cậu chỉ cần phải đợi vài năm để có mặt ở Hogwarts.

"Tại sao con lại chu đáo như vậy, Sev?"

Eileen vừa hỏi vừa đưa cho cậu một cái dĩa. "Con đã như thế gần một tuần nay."

Severus nhìn mẹ, người phụ nữ giống cậu từ mái tóc đến đôi mắt màu đen xám.

"Chà..." Severus ngập ngừng và tự nhận định giống nói của mình, một giọng xa lạ cực trẻ con, cậu ghét nó, ghét giọng nói của cậu khi còn nhỏ.

"Con đang suy nghĩ về...tại sao...mẹ làm tất cả đều này...?"
" Mẹ có thể làm điều đó với phép thuật mà...?"- Severus hỏi.

Eileen căng thẳng và thậm chí nhăn mặt với con trai mình.

" Ta nghĩ rằng chúng ta đã nói về điều này, Severus...
Ta không muốn cha con khám phá ra rằng..." -Cô nói ngập ngừng.

"Chúng ta là phù thủy ạ!" Cậu nói tiếp câu, nhìn Eileen,
"nhưng mẹ bảo con sẽ đến Hogwarts, bố sẽ nổi điên vì điều đó chứ?".

Severus cảm thấy mình thật ngu ngốc khi hỏi những điều đó, rõ ràng Tobias sẽ nổi điên!! Cậu thậm chí còn nhớ rằng  ông ta đã đánh cậu. À, đánh cậu và mẹ.

Tobias hiện tại là một người đàn ông... 'YÊU' hơn theo nghĩa nào đó, ông không nghiện rượu nhểu như cậu nhớ, nhưng khi ông say thì đều đáng sợ mới xảy ra.
Severus có thể nói rằng những năm tháng đó (trước khi cậu 11 tuổi) là những ký ức tuổi thơ tuyệt vời nhất của cậu.

Bây giờ cậu nhớ nó, cha cậu đã bị bệnh đau tim, căng bệnh gần như giết chết ông. Severus nhớ nó đã xảy ra khi cậu  8 tuổi, vì vậy nó sẽ sớm xảy ra.

Cố gắng nhớ ít nhiều ngày đó là ngày nào, nhưng ngay cả đối với cậu, nó cũng hơi phức tạp khi phải nhớ một ngày nào đó của ba mươi năm về trước.

"Severus " Eileen cao giọng.
"Chúng ta sẽ không nói về chuyện này. Ta...ta sẽ làm việc với cha con sau...

- Tại sao mẹ để bố đánh con? Cậu hỏi, nhìn mẹ mình.
" Tại sao mẹ không sử dụng phép thuật để bố đối sử tốt với chúng ta?"

Cái ly đang rửa trên tay Eileen bị nứt một đường, phép thuật của cô đang được giải phóng một chút.

" Ta nói chúng ta sẽ không nói nữa...về chuyện này," Eileen lớn giọng
- Về phòng của con, ta không cần con tiếp tục giúp ta nữa.

Severus thở dài, đặt bát đĩa sang một bên và rời khỏi bếp. Đó sẽ luôn là những câu hỏi ăn sâu trong não cậu,
những câu hỏi cậu đã hỏi mẹ biết bao lần mà chưa bao giờ có câu trả lời.

Tại sao? Tại sao phải gắn bó với một Muggle đang hủy hoại cuộc đời bà, -câu nói lúc nhỏ câu luôn muốn nói với mẹ và giờ cậu đã trở lại, cậu đã tự hỏi mình thêm lầm nữa.

Sầu

Eileen nhìn con trai mình đi ra khỏi bếp. Rửa sạch chén bát và bắt đầu pha trà cho bản thân.

Cô ghét khi Severus hỏi cô những câu hỏi đó bởi vì, mặc dù không trả lời nó, nhưng cô biết câu trả lời trong tâm mình.

Tại sao cô lại sống với Tobias? Tại sao gã đối sử tệ bạc với cô như thế mà cô vẫn ở lại?

Thật dơn giản, đó không phải vì cô yêu Tobias, không có lúc nào cô thật sự yêu gã, Eileen đã tìm đến Tobias trong một khoảnh khắc nổi loạn, cô muốn làm gia đình mình tức giận, chỉ muốn làm cho họ nổi điên bằng cách đùa giỡn.

Ý tưởng của cô chỉ là khiến gia đình mình tức giận rồi sau đó sẽ rời xa Tobias
nhưng...đã có một chút ngoài ý muốn và khiến kế hoạch của cô đi sai hướng, rất sai.

Eileen có thai và cô phải giả vờ yêu gã đến cuồng si. Gia đình cô đã cho cô cơ hội để rời khởi người đàn ông Muggle và đồng nghĩa với việc từ bỏ đứa bé nhỏ trong bụng mình,

Nhưng cô là một người kiêu kì và không muốn phá vỡ niềm kiêu hãnh của mình
Vì vậy cô nói không, mọi thứ đều ổn.

Thế là cô bị gia đình ruồng bỏ và bất buộc cưới Tobias, những năm đầu hôn nhân của cô rất hoàn hảo và rồi...từng chút một, cô nhận ra chồng mình không phải là một người đàn ông tốt,

Nhưng cô có thể làm gì? Trở về với gia đình để bị sỉ nhục và bị đối xử như một kẻ ăn bám.

Không, chắt chắn Eileen Snape sẽ không làm thế và Eileen Prince lại càng không !!
~~~~~~'''~~~~~~'''~~~~~~'''~~~~~~Bây giờ thì khác, giờ cô đã hối hận, thật ngốc nghếch khi phải cố gắng sống một cuộc đời không xứng đáng, đầy dâu khổ...

Eileen uống trà và tiếp tục làm việc nhà

...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro