Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Lần Đầu Tiên Giận Dỗi


  Malfoy chán ghét bị phản bội, Malfoy chán ghét phải chia sẻ. Cho nên khi Cứu Thế Chủ bị phân đến Gryffindor, bàn dài của Gryffindor liên tiếp truyền đến tiếng hoan hô "Chúng ta có Potter rồi", thì cả khuôn mặt Draco đều đã đỏ bừng lên vì tức giận. Mặc dù Goyle cùng Crabbe đều cho rằng thiếu gia Malfoy của bọn họ bởi vì nhận được sự chú ý cùng hoan nghênh của nhóm Slytherin cho nên mới kích động quá mức đến như vậy.

  Tiểu thiếu gia lòng dạ hẹp hòi trong lúc tức giận sẽ làm ra rất nhiều hành động ngây thơ ngu ngốc đến mức không thể nào nói nổi. Tỉ như, dưới đáy lòng yên lặng đem Potter đá ra khỏi cột bạn tốt, ném đến bên trong vòng tròn đối thủ một mất một còn. Lại tỉ như, sử dụng hết khả năng chế giễu cùng đùa giỡn Harry và Ron, ở trong lớp ma dược thì càng thể hiện rõ ràng hơn (bộ đôi Draco phối hợp với người cha đỡ đầu của hắn quả đúng là không chê vào đâu được); Hoặc là trong lớp Bay đầu tiên có ý định khiêu khích. . . . .

  Sau khi tất cả các học sinh mới đều hô to "Bay lên", thì chỉ có một số ít cây chổi nghe lời nhảy vào trong tay chủ nhân của mình. Trong đó bao gồm cả Harry cùng Draco. Nhận được ánh mắt khâm phục của Ron cùng cái nhìn chằm chằm không phục của Hermione, Harry toét miệng cười lớn. Dù sao, cậu vẫn chưa quen thuộc với thế giới ma thuật, hơn nữa biểu hiện ở trong lớp ma dược không được tốt khiến cho cậu cực kỳ khát vọng muốn được chứng minh bản thân. May mắn có được sự giúp đỡ của Draco, nên cậu có chút nền móng trong việc cưỡi chổi bay. Nghĩ tới đây, cậu liền ngẩng đầu nhìn về phía học sinh Slytherin đang đứng ở đối diện. Draco cũng đang nhìn về phía cậu. Harry vội vàng nở nụ cười cảm ơn với Draco, nụ cười này còn chưa hoàn toàn nở rộ, đã bị ánh nhìn đầy chán ghét của Draco đánh lui. Harry khổ sở cúi đầu. Từ sau khi phân viện, Draco không chỉ không còn nói chuyện cùng cậu, hơn nữa còn luôn châm chọc khiêu khích cậu và Ron. Cậu quả thật không thể hiểu được lối suy nghĩ của đám quý tộc.

  Neville Longbottom là một cậu bé ngoan, chỉ tiếc tiến độ học tập luôn chậm hơn một chút so với người khác. Trong lớp Bay, Neville lại gây ra chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn. Phu nhân Hooch lưu lại vài câu nói nghiêm khắc liền mang theo Neville đi tìm phu nhân Mc.Gonagall.

  "Gryffindor ngu xuẩn." Draco hừ hừ. Các học sinh Slytherin khác liền nhao nhao phụ họa theo.

  Pansy nhặt lên từ trong bụi cỏ một quả cầu ký ức sáng lấp lánh.

  "Ha ha, đó là món quà mà bà Neville đã tặng cho cậu ấy." Ron nói.

  Slytherin rất hiếm khi lấy đồ của người khác, nhưng khi Pansy đang định đưa cho Ron, thì Draco lại đoạt lấy.

  Draco khiêu khích ném quả cầu ký ức tới tới lui lui, thỏa mãn nhìn vẻ mặt Ron khẩn trương nuốt nước miếng, ngu ngốc như chó con đang ngửa đầu rồi cúi đầu.

  "Trả lại đây, Draco."

  Hừ, là Harry. Draco nheo lại con mắt màu xanh xám, sau đó hắn nhảy lên chổi bay, "Nếu muốn, thì tự mình tới lấy, Potter." Hắn dùng sức đạp đất, liền bình ổn bay lên.

  Harry tiếp nhận khiêu khích của Draco. Mặc kệ Hermione vội vàng la hét nói hậu quả ra sao nếu như bị các giáo sư khác phát hiện ra, Harry liền nhảy lên chổi, bay thẳng lên. Bọn họ giống như trước đó ở trên không trung trong trang viên nhà Malfoy bay hơn trăm lần, lại thêm một lần yên lặng đọ sức. Còn hỏi tại sao lại là yên lặng, thì bởi vì Draco hiện tại ngoại trừ chế giễu châm chọc cùng khiêu khích, thì cơ hồ đều không thèm nói chuyện với Harry.

  Bất luận Harry có cố gắng đến thế nào, Draco hiển nhiên vẫn quen thuộc với kỹ xảo bay hơn cậu, cho nên Harry luôn luôn lạc hậu hơn một chút. Hoặc có thể nghĩ rằng, Draco đã dồn hết sức lực để phân cao thấp. Harry thì lại nghĩ, muốn chiến thắng một lần nữa để giành lấy tình hữu nghị của thiếu gia Malfoy, nhất định phải lấy lại được sự tôn trọng từ hắn, chính vì như vậy, lần đọ sức này việc chiến thắng là cực kỳ quan trọng.

  Thế nên Harry đã hạ quyết tâm, chợt đánh về phía Draco. Phải hiểu rằng, cậu là một trong số ít những người biết được nhược điểm của Draco chính là thiếu chút can đảm.

  Nhìn Harry chợt bay về phía hắn, Draco cảm thấy Harry thực sự điên rồi. Hắn nhanh chóng tránh né, suýt chút nữa thì va chạm trực tiếp với Cứu Thế Chủ. Bả vai va vào nhau, sau đó quả cầu ký ức bị đụng bay. Vừa lóe ra ánh sáng rực rỡ, vừa rơi xuống thật nhanh. Draco cùng Harry đều lao nhanh xuống để đuổi theo quả cầu pha lê kia. Sau đó, cách mặt đất một thước Anh Harry đỡ được quả cầu pha lê. Chung quanh vang lên tiếng reo hò của các học sinh hai viện. Draco nhảy xuống khỏi chổi, mặt đầy căng thẳng.

  Sau khi giáo sư McGonagall tức giận mang Harry đi về sau, sắc mặt Draco càng không tốt. Nửa ngày trôi qua, thiếu gia Malfoy một mực xoắn xuýt suy nghĩ có nên viết thư cho phụ thân hay không, để phụ thân ra mặt giúp Cứu Thế Chủ có thể ở lại Hogwarts. Mà bởi vì không bỏ xuống được lo lắng cùng cảm xúc xoắn xuýt, nên Draco không ăn nổi cơm tối, đồng thời liên tục nhìn về phía bàn Gryffindor. Oh Merlin, hắn suy nghĩ nhiều trực tiếp muốn đi qua hỏi Harry một mặt tràn ngập mệt mỏi một chút, hỏi xem giáo sư McGonagall cuối cùng có muốn khai trừ cậu hay không. Thế nhưng Ron Weasley tựa như chó săn hoàng kim canh giữ bên người Harry suốt. Loại lo lắng khiến hắn phải suy nghĩ lung tung này sau khi bị Hedwig ném mất cây Nimbus 2000 đi liền biến mất không còn thấy tăm hơi. Cầu thủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử? Cùng chổi bay hoàn toàn mới? Tiểu thiếu gia nhà Malfoy ném dao nĩa, đầy phẫn nộ. Goyle cùng Crabbe hai mặt nhìn nhau, gãi đầu một cái, Potter lại khiến cho Draco tức giận.

  Sau sự kiện quả cầu ký ức, Harry vẫn muốn cùng Draco nói chuyện thật tốt. Thế nhưng, Draco không phải coi thường cậu, thì chính là chế giễu cậu. Sau khi Draco lại chanh chua chế giễu áo choàng cũ cùng nồi nấu quặng cũ xài lại của Ron, Harry liền nhịn không được nữa phản bác hắn, "Cậu không cần tự cho rằng mình hơn hẳn người khác nhiều lần như vậy đâu, Malfoy! Tôi cùng Ron đều đã hiểu đầy đủ cái gọi là chế độ đẳng cấp nghiêm ngặt trong gia tộc phù thủy rồi. Mang theo tùy tùng của cậu cách chúng ta xa ra một chút, cậu thật khiến cho người ta chán ghét!"

  Nếu như nói Harry một mực chịu đựng bản tính xấu xa cùng tất cả khiêu khích đầy nhàm chán của Draco nửa học kỳ, thì lần bộc phát này cậu nói năng tương đối mạnh mẽ. Chuyện này khiến cho Draco cơ hồ không thèm nói một lời nào nghiêm túc hoàn thành thuốc nước trị mụn ghẻ của hắn. Sau khi tan học lại tiếp tục duy trì bộ dáng quý tộc ngay thẳng rời khỏi phòng ma dược.

  Draco Malfoy hoàn toàn không ghé mất nhìn Harry. Chuyện này khiến Harry có chút khổ sở. Cậu chỉ muốn Draco thay đổi chút quan niệm, không cần phải luôn lấy giá đỡ quý tộc thuần huyết ra để khi dễ đùa cợt Ron. Bởi vì sống nhờ tại nhà Dursley 11 năm, Harry sâu sắc cảm nhận được thế nào gọi là vật chất thiếu thốn cùng quẫn bách chua xót khi ăn nhờ ở đậu mà không nhận được sự chú ý nào. Nhưng Draco tựa hồ hoàn toàn lựa chọn phân rõ giới hạn với cậu. Từ lần trước cậu vì Ron lớn tiếng phản bác Draco về sau, Draco liền thật sự không thèm nhìn cậu lấy một cái. Cậu cơ hồ đều phải hoài niệm Draco cay nghiệt kéo dài giọng. Cậu không thể cùng Draco chia sẻ thú vui khi tham gia huấn luyện Quidditch, cùng vụng trộm dạo đêm thì phát hiện ra bí mật về Chó Ba Đầu ở cuối hành lang, cùng với việc vết sẹo của cậu sẽ rất đau khi lo lắng. . . . .

  Cứu chữa một đoạn tình hữu nghị, hoặc là thu lại một đoạn tình hữu nghị mới, cần có một cơ hội. Vào sinh ra tử, chính là một cơ hội tốt. Nếu quả thật có nghiêm trọng đến như vậy.

  Draco Malfoy xin thề, nếu như hắn biết trước chờ ở trong nhà vệ sinh nữ chính là một con quái vật thân cao mười hai thước Anh, cầm gậy gỗ thô to, hắn tuyệt đối sẽ không chạy đến tìm Cứu Thế Chủ. Dù cho hắn vẫn lo lắng cho cái tên quỷ sứ có đôi mắt màu xanh lục đáng ghét kia, hắn cũng sẽ không chạy tới.

  Tiểu thư 'Cái gì cũng biết ' trốn dưới bồn rửa tay ôm lấy mái tóc rối bời đến dọa người lớn giọng thét gào. Ron Weasley tóc đỏ sững sờ chỉ vào đầu quái vật. Cứu Thế Chủ mắt xanh lục ngay cả đũa phép cũng không cầm liền cưỡi trên đầu dẹp của con quái vật, tay không tấc sắt nắm lấy bộ lông đầy buồn nôn vật lộn với con quái vật. . . . .

  Draco quả thật không dám tin vào hai mắt của mình. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là phải tìm đến Lucius Malfoy. Thế nhưng hắn còn chưa dịch bước, mới nhớ tới Merlin, phụ thân ở trang viên rất xa, còn con quái vật đã ở ngay trước mắt, Harry mắt xanh lục thì đang cưỡi trên đầu con quái vật. Nếu như Harry vẫn luôn cảm thấy Draco có tư chất nhát gan rất đặc biệt, thì vào giờ khắc như thế này cậu sẽ không nghi ngờ mình sai. Bởi vì dựa vào khuôn mặt trắng bệch của Draco Malfoy, nhưng vẫn run rẩy giơ đũa phép lên đọc một hồi chú thuật lơ lửng đối với con quái vật. Cảm ơn Merlin, quái vật ngu ngốc bị một gậy đánh ngất.

  Harry nhảy xuống, rút ra cây đũa phép của mình từ trong lỗ mũi của con quái vật. Cậu nhìn sắc mặt trắng bệch của Draco, nhếch miệng lộ ra một nụ cười cảm kích. Mà hắn hiển nhiên còn chưa hoàn hồn. Bốn đứa nhóc còn chưa kịp định thần, các giáo sư cuối cùng cũng chầm chậm xuất hiện. Nhắm đầu vào liền trực tiếp răn dạy. . . . .

  Trở lại phòng nghỉ chung của bốn học viện, sau khi Ron mặt đỏ cứng lưỡi biểu thị lòng biết ơn đối với Draco xong, liền chạy như một làn khói. Hermione cũng biểu lộ lòng biết ơn chân thành, đồng thời tỏ ra khâm phục khi Draco sử dụng chú thuật lơ lửng một cách hoàn mỹ cùng với việc khi gặp nguy cũng không loạn trí. Sau đó, cô đi mất. Harry muốn cùng Draco nói chút gì đó, lại không biết phải tìm từ như thế nào, hoặc là bắt đầu nói từ đâu. . . . . Trước đây Draco cậu vì sao lại cứ luôn gây chuyện, về sau lại một mực không chịu nhìn tôi, hôm nay lại vì cái gì chạy tới nhà vệ sinh nữ. . . . . Còn có cậu thật dũng cảm. . . . .

  Mà thiếu gia Malfoy chỉ đơn thuần vỗ vỗ áo choàng bị bẩn, ngó mặt đi chỗ khác, "Mặc kệ đũa phép, cưỡi trên đầu quái vật? Potter, cậu sẽ không cho rằng mình đang vật lộn với tên Muggle nào đó đi. Tránh ra, tôi muốn trở về đổi áo choàng. Quần áo của cậu cũng bẩn chết rồi, thật khiến cho người ta buồn nôn." Sau đó, thiếu gia Malfoy liền lách qua người Harry, đi về phía hầm Slytherin.

  Tiếp theo, Draco có cảm giác Harry bước nhanh chạy vượt qua hắn.

  "Cám ơn cậu, Draco."

  Sượt qua người một chút, Draco nghe được tiếng Harry nhỏ giọng nói tiếp lời xin lỗi. Sau đó, thiếu gia Malfoy không hề chớp mắt, tiếp tục nện bước đầy ưu nhã đi về phía phòng nghỉ chung của học viện Slytherin.

  Nếu như Goyle cùng Crabbe lúc này cũng ở bên cạnh hắn, bọn họ chắc chắn sẽ kinh ngạc khi thấy giờ phút này trên mặt thiếu gia Draco mang theo nụ cười. Chính là nụ cười dương dương tự đắc không coi ai ra gì đã lâu không xuất hiện trên khuôn mặt hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro