Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q5. 13 - 14 ( end ).

Quyển 5 - Chương 13: Ngoại truyện 01

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Hạ đi thu tới, trên sân ga Hogwarts lại một lần chen đầy học sinh cãi cọ ầm ĩ.

Đôi mắt như bọ cánh cứng của màu đen cùng với mái tóc bù xù Hagrid, tay giơ cao cái đèn dầu lên, hô to đến mười phần, “Học sinh năm nhất! Học sinh năm nhất lại đây!”

Một bé trai mái tóc đen bù xù, đôi mắt màu xám đụng phải người trong coi Hogwarts, lộ ra một nụ cười rạng rỡ với Hagrid, “Thật vui khi nhìn thấy ông, ông Hagrid!”

“Úc, Albus nhỏ bé thân ái, ông cũng rất vui khi nhìn thấy con! Nhớ trước đây lúc mà Harry ôm con tới vẫn là một đứa bé nho nhỏ.” Hagrid khoa tay múa chân một chút, “Nhưng hiện tại, con liền phải nhập học. Đúng rồi, anh trai của con đâu?”

“Scorpius thật đáng ghét!” Albus nhăn mặt kể lể, “Từ khi tới Hogwarts anh ấy càng ngày càng giống một ông già nhỏ! ‘Albus, thân là một Slytherin ta phải như thế nào như thế nào’, ‘Nga, Albus, em đã trưởng thành, làm như vậy quá thất lễ’.” Albus Potter chậm rì rì nói, đem nhất cử nhất động của anh trai nó học giống như đúc.

Cho đến khi một thanh âm hài hước vang lên ở bên tai, một thiếu niên tóc bạch kim cao hơn so với nó một cái đầu đặt cái cằm nhòn nhọn trên vai em trai mình, “Xem ra Albus thân ái của anh là tức giận với anh đi? Chẳng lẽ là do tối hôm qua anh để em ngủ một mình?”

“Scorpius Malfoy!” Albus xoay người, thẹn quá hóa giận trên mặt nổi lên màu hồng nhạt. Cùng lúc đó, trong lòng cảm thấy mất mát, anh trai của nó, một Malfoy, lớn hơn nó 2 tuổi, đã bắt đầu rút đi nét ngây ngô khi còn nhỏ, đã trổ mã thành một thiếu niên ưu tú anh khí. Đồng dạng, quan hệ của hai bọn họ chênh lệch cũng càng lúc càng lớn.

Nhìn thân ảnh đi xa của em trai, Scorpius có chút bất đắc dĩ xoa giữa chân mày, Rose Weasley đánh giá vấn đề này, “Albus càng ngày càng biệt nữu.”

Sau khi Hagrid đón xong, học sinh năm nhất đi qua hồ. Không gian yên tĩnh, cả trăm cái thuyền nhỏ trong hồ gợn sóng, ở bên kia bờ hồ, lâu đài Hogwarts cổ nguy nga to lớn hơn so với tưởng tượng của tân sinh.

Albus cùng Hugo Weasley trên cùng một chiếc thuyền, tiếp theo có thêm hai tân sinh. Cô bé tóc đỏ bất an nhìn khắp nơi xung quanh, “Tớ là Nora Raquel, cha mẹ các cậu đều là Phù thủy sao?”

“Bọn họ đều là Phù thủy.” Hugo cười tủm tỉm nói, “Thật vui khi nhận thức cậu, tớ là Hugo Weasley.”

“Trời ạ, ngươi chính là ——” Một cậu bé trong bốn người kinh ngạc nói, “Cậu là con trai nhà Weasley, ba mẹ người là Ron Weasley cùng Hermione Granger! Tớ ở trong báo cùng thư đều đọc qua về bọn họ —— Merlin a, tớ quả thực không thể tin được, tớ cư nhiên cùng người nổi tiếng ngồi ở trên một cái thuyền!”

“Nổi danh chính là bọn họ lại không phải con cái bọn họ.” Albus uể oải không vui nói.

“Đó là cái gì?”

“Cậu cư nhiên không biết?” Cậu bé không thể tưởng tượng trừng lớn đôi mắt, “Ron Weasley, Hermione Granger cùng với Draco Malfoy cùng Harry Potter, bọn họ là bốn vị Phù thủy vĩ đại nhất đương thời! Ở trong chiến dịch Hogwarts mười chín năm trước đánh bại Voldemort và cùng xây dựng lại Hogwarts, không chỉ có như thế bọn họ vẫn là những người xuất sắc trong lĩnh vực Độc dược cùng Luyện kim —— xem ra cậu thật sự không quá hiểu biết, thuận tiện nói một chút, bọn họ hiện tại là viện trưởng của bốn viện ở Hogwarts.”

Sau khi cậu bé làm một chuỗi dài như bắn pháo xong, Albus cực kỳ bất nhã mà trợn trắng mắt. Trời ạ —— lại một người sùng bái nhóm cha chú của nó. Chuyện như vậy ở trong mười một năm nhân sinh của Albus Potter đã xuất hiện không biết bao nhiêu lần, từ vô cùng vinh dự tự hào đến không thể chịu nổi, Albus đã quen.

“Cậu nên cao hứng một chút, Albus.” Hugo cười hì hì treo ở trên người bạn chơi cùng thời thơ ấu, “Lập tức liền phải phân viện, ba ba tớ hy vọng tớ đi Gryffindor, ba ba nói nếu như tớ đi tới Slytherin liền đánh gãy chân. Còn cậu thì sao, cậu muốn đi vào học viện nào?”

“Có cái gì khác biệt sao.” Albus rầu rĩ không vui nói. Nó nghĩ tới Scorpius, trên đường đi tới Hogwarts đối phương vẫn luôn hy vọng nó có thể đi Slytherin, như vậy nó có thể được anh trai chiếu cố nó cho tốt. Nhưng Albus cũng không thích phương thức này, nó đã mười một tuổi, nó cũng là con trai của là Draco Malfoy cùng Harry Potter.

Suy nghĩ phiền muộn trong gió đêm, thuyền nhỏ lướt qua con sóng. Bọn họ đi tới trước một cửa gỗ thật lớn, đưa bọn họ đến đại sảnh đường.

Trong đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, ngàn ngọn nến lơ lửng trên đỉnh đầu đám học sinh. Trên bàn dĩa đầy ắp thức ăn cùng ly dài, trần nhà bị phù phép làm cho trần nhà xuất hiện đầy sao sáng lấp lánh.

Các tân sinh từng đứa từng đứa được kêu lên. Theo việc tiến hành phân viên, đội ngũ chờ đợi càng ngày càng ngắn, Hugo Weasley bị phân tới Hufflepuff, mà Albus Potter tới Gryffindor.

Ngồi ở vị trí chủ trì hiệu trưởng McGonagall đứng dậy, nữ phù thủy tóc trắng mặc trường bào màu xanh, bà mở hai tay ra, hoan nghênh tân học sinh tới Hogwarts một lần nữa. Ngồi ở bên phải bà là Harry Potter, người đàn ông tóc đen mắt xanh đang cùng chồng mình nói chuyện công việc về đám tân sinh, thường thường quay đầu, nhìn con trai ngồi ở bên bàn Gryffindor.

“Năm đó em cũng là cái dạng này.” Malfoy tóc bạch kim ở bên tai bạn lữ nhẹ nhàng, “Cũng là ngồi vị trí giống như Albus của chúng ta ngồi —— mỗi khi anh gọi em thì em liền quay đầu lại trừng anh.”

“Đó là bởi vì anh đều kêu em là Đầu Sẹo.” Harry bất mãn uống một ngụm nước bí đỏ, cách một ghế Ron cũng xen mồm vào, “Còn có cái gì mà Cứu Thế Chủ, Potter ngốc nghếch, cậu bé của Dumbledore—— làm phiền, đem đùi gà đưa cho tôi, Malfoy.”

“Tôi thật đúng là không biết cậu trừ bỏ ăn ra còn có đam mê nghe góc tường nhà người khác.” Draco cười lạnh nói.

“Đây là do tôi nguyện ý nghe sao?” Ron nhịn không được trợn trắng mắt, “Từ lúc các cậu ở bên nhau, ngày thường của tôi đều không qua tốt được.”

“Ron, em nói bao nhiêu lần rồi thời điểm đang ăn không được nói chuyện!” Hermione cau mày, một bên đưa cho chồng mình khăn lâu mặt một bên giống như lơ đãng nói, “Nói thật Draco, quay đầu lại không chỉ là Harry, trên cơ bản còn có tôi cùng Ron.”

Chủ nhân nhà Malfoy sáng suốt lựa chọn câm miệng, mà Harry còn không có cho mặt mũi mà cười ra tiếng.

Sau khi bữa tối kết thúc giáo sư McGonagall lại một lần đứng lên, nữ hiệu trưởng lời ít mà ý nhiều nói ngắn ngọn, “Các tân sinh xin hãy chú ý: trong giờ học không được sử dụng phép thuật ở trên hành lang. bên cạnh Trường học rừng Cấm không cho phép đi vào. Bao gồm bên cạnh rừng Cấm nơi để linh cữu của hiệu trưởng trước, trừ bỏ vào “ngày tưởng niệm Dumbledore”, ngài Grindelwald cũng không hy vọng có quá nhiều người đi quấy rầy ngài hiệu trưởng trước yên giấc. Ngoại trừ những cái đã nói —— ta nghĩ đến giờ chúng ta hát lên bài hát của trường.”

Âm nhạc du dương vang lên, tất cả giáo sư cùng học sinh đều cất lên tiếng hát:

‘Hogwarts

Hogwarts

Hogwarts

Hogwarts

Làm ơn dạy cho chúng tôi đôi điều

Dù chúng tôi già hói hay trẻ măng với đầu gối ghẻ.

Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét những điều thú vị,

Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi,

Và đầy không khí, ruồi chết và ít lông bụi,

Hãy dạy chúng tôi điềi gì đáng biết,

Trả lại điều gì chúng tôi đã quên,

Hãy làm hết sức mình, phần còn lại để chúng toi tự lo

Và học cho đến khi đầu óc nhũn rửa.’

(Bài hát theo bản dịch của Lý Lan trong Harry Potter và hòn đá phù thủy)

Quyển 5 - Chương 14: Ngoại truyện 02

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Đứa bé Sống sót của chúng ta, Cứu thế chủ của thế giới Phù thủy hoàng kim, Harry James Potter có một thói quen rất phiền não —— đó là do Malfoy nhỏ vô tri vô giác mà dưỡng thành, có điều hơi xấu hổ, cũng có chút khó có thể mở miệng. Harry Potter là người đàn ông thích ngủ lõa thể.

Thông thường trước khi đi ngủ, cậu sẽ làm vệ sinh cá nhân đơn giản. Dùng khăn tắm lau khắp nơi cho thân thể khổ và đôi chân còn ướt vùi mình trong chiếc chăn nhung mềm mại. Cậu còn có một thói quen khác, thích cuộn tròn thân thể, đem cái chăn mềm dịu quấn lấy mình, nhưng mà cơ thể trần trụi sau khi tăng độ ấm, làm cho người ta có cơ hội.

Malfoy nhỏ thực vừa lòng cảnh tượng trước mắt: Cứu thế chủ ghé vào trên giường ngủ say, tóc đen đậm che nửa gương mặt, lộ ra môi màu hồng nhạt khẽ nhếch. Chăn trượt xuống dưới, lộ ra phần lưng trơn bóng. Làn da màu mật cùng thân thể cân dối, theo nơi xương bả vai nhô lên một đường kéo dài, hình thành một đường cong mê người.

Malfoy nhỏ khó nhịn là kéo cà vạt xuống, hắn quỳ một chân trên giường thân thể khẽ cuối xuống. Mùi hương của bạn đời của hắn tràn ngập mũi Cứu thế chủ, cậu lẩm bẩm, “Draco……” Hai mắt nhắm lại không có ý mở ra.

(kéo rèm tắt đèn)

Vốn là còn đang sa vào trong dục vọng Draco nháy mắt tỉnh táo lại, hắn kêu tên người mình yêu, lại không được đối phương đáp lại.

Cứu thế chủ lâm vào hôn mê bị đưa đến St. Mungo, khi cậu tỉnh lại đã là đêm khuya.

“Nha! Cậu tỉnh rồi.”

“Harry, cậu không sao chứ? Có hay không không thoải mái? Đều do tên gia hỏa Malfoy đáng chết kia.” Ron tóc đỏ ở trong tầm mắt mơ hồ Harry, tiếp theo là Sirius, Sirius bắt lấy tay con trai đỡ đầu, nghiến răng nghiến lợi phun ra một cái lại một cái từ đơn, “Có cần phải dùng Avada hay là Crucio, con nói đi, chú lập tức diệt tên tiểu tử nhà Malfoy kia!”

“Sirius, cậu bình tĩnh một chút.” Lupin săn sóc vì Harry đưa mắt kính qua, “Có một số việc sớm hay muộn đều sẽ phát sinh.”

“Nhưng nó chỉ mới có 20 tuổi!”

“Để ta nhắc cho ngươi nhớ một câu, James Potter hai mươi tuổi cự quái này đã được sinh ra.” Snape cong cong môi, hắn đưa cho Harry một lọ độc được, “Nếu ngươi thông minh, Potter. Như vậy tốt nhất lập tức uống xong đi.”

“Con đây là bị làm sao vậy?” Harry mờ mịt nói, cậu thuận theo giáo sư uống xong độc được được đưa qua, vị đắng chưa từng có muốn phá hủy thần kinh của cậu.

“Tớ nghĩ cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Vẫn luôn ngồi ở mép giường Hermione cầm tay Harry, biểu tình nghiêm túc vô cùng nghiêm túc, “Thật không may chính là…… cậu mang thai.”

“A?” Harry há to miệng, “Cậu nói cái gì?!”

“Con bé nói không sai.” Lucius Malfoy đắc ý dào dạt vuốt ve đầu rắn trên quyền trượng, “Trong bụng cậu có cháu trai của ta.”

Giọng nói của Malfoy vang lại ở trong đầu Harry một lần lại một lần, cậu ngây ra như phỗng mà ngồi ở chỗ đó, ngay cả Narcissa ôn tồn an ủi đều không có nghe rõ.

Cho đến khi trong phòng chỉ còn lại có cậu cùng Draco Malfoy —— cái tên đầu sỏ gây tội kia, Harry mới từ trong tiềm thức mà tỉnh táo lại.

“Em cảm thấy mọi người đều gạt em.”

“Merlin trên cao, anh cũng cảm thấy đây là một trò đùa—— trên thực tế, Phù thủy đồng tính mang thai đời sau đều yêu cầu phải lấy máu cùng thông qua phép thuật mới mang thai. Anh không thể không nói, Harry em thật là thiên phú dị bẩm, chỉ có Phù thủy phép thuật cực kỳ cường đại mới có thể thay đổi thể chất chính mình, trừ bỏ ngươi cùng Merlin trong lịch sử tìm không ra Phù thủy thứ ba đâu.”

“Oh! shit! Gặp quỷ!” Harry phẫn nộ hô to, “Em, con, mẹ, nó, là đàn ông!”

“Đúng vậy, em là đàn ông!” Đôi tay của Slytherin tóc vàng áp xuống bả vai Harry, cười đắc ý lại tà ác, “Nhưng em cũng đã mang thai con anh a.”

“Anh đi tìm chết đi! Malfoy!”

“Đừng thô lỗ như vậy, Potter ngốc.” Draco lười biếng nói, hắn mạnh mẽ bắt lấy tay phải Harry, không màng đối phương nguyện ý mà nắm lấy cằm hôn tới, nụ hôn ấm áp cũng không kéo dài lâu

“Một Malfoy tuyệt sẽ không làm huyết mạch của mình lưu lạc bên ngoài, cho nên, không có thương lượng ——” Hắn nói rồi từ trong túi áo lấy ra một cái nhẫn cổ xưa lại hoa lệ, cường ngạnh đeo lên trên ngón áp út tay phải của Cứu thế chủ. Một ánh sáng màu bạc hiện lên, nhẫn tự điều chỉnh thành kích cỡ thích hợp, như là bám vào da Harry, không thể rút xuống được.

“Anh nghĩ, gia phả nhà Malfoy đã có tên của em. Thuận tiện thông báo một chút, lễ đính hôn chúng ta tổ chức vào nửa tháng sau —— đừng nghĩ chạy trốn, bé ngốc của anh, nhẫn sẽ giúp anh tìm được em, em đã được định trước là cô dâu của Draco Malfoy anh.”

Nói rồi, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười cực kỳ thiếu đánh cùng dương dương tự đắc mà nhìn Harry.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro