Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31





🍀 Chương 31 🍀
~ㄹㅅㄹㅅㄹㅅㄹ~

Một tuần lễ sau đó, hôn lễ của cẩu sói hai vị cuối cùng cũng được cử hành.

Bà Black vô cùng nhiệt tình tham gia vào ban tổ chức lễ cưới, có lẽ đúng như Snape nói, bà hơi bị sợ Regulus sẽ lầm đường lạc lối (=]]), bên cạnh đó Narcissa cũng hăng hái nhận nhiệm vụ mời khách, với tư cách là chị họ của Sirius.

Ngày hôn lễ diễn ra, Harry vui vẻ còn hơn cả phu phu nhà người ta. Độ cong luôn thường trực trên khoé môi chưa từng phai nhạt, thậm chí lúc cậu nhìn thấy bàn tay đầy những vết chai của Sirius và bàn tay bị phủ kín bởi những vết sẹo của Remus nắm chặt lấy nhau, bên trên ngón áp út của hai người là một cặp nhẫn bạc cùng kiểu dáng, Harry đã không thể kìm được mà ngấn nước mắt.

Có thể những người có mặt ở đây hôm nay, có người từng là bạn học cũ của hai người họ, cũng có người chỉ nghe được chuyện tình của họ qua những mẫu chuyện nhỏ truyền tai nhau, nhưng Harry biết, họ thật sự đã gắn bó với nhau tới mức không thể tách rời.

Tất cả những lần trăng tròn trong bảy năm Remus học tại Hogwarts, ở bên cạnh ông trong Lều Hét đều là Sirius. Đó giống như một việc tập mãi thành quen, cũng giống như nó vốn phải như vậy, Sirius hoá thành hắc cẩu im lặng ở bên cạnh canh giữ cho Remus, sau đó khi ông trở lại hình người liền tiến lên ôm chặt, tựa như nói rằng y vẫn luôn ở đó.

Mười ba năm, họ chia cắt mười ba năm!

Trong mười ba năm đó, Remus chưa từng dừng lại việc gửi thư kháng án nặc danh cho Bộ Pháp Thuật, mặc dù ông biết rõ, việc đó sẽ dẫn tới cho ông nguy hiểm đến mức nào. Nếu Bộ truy tung theo những lá thư, nơi trú ngụ của Remus sẽ bại lộ và ông sẽ bị đối xử như những người sói khác*, nhưng, Remus chưa từng có ý nghĩ dừng việc minh oan cho Sirius.

Cố gắng là vậy, chấp nhất điên cuồng là vậy, nhưng khoảnh khắc khi Sirius được thả ra, Remus chỉ đứng đó, đón y bằng một nụ cười nhẹ đến mức ôn hoà, "Chân Bông, cậu trở về rồi!"

Không kích động, không khóc lóc, chỉ ôm chặt lấy đối phương, hung hăng cảm nhận sự tồn tại của đối phương, mười ba năm, phảng phất như chỉ là một cái thoáng qua không đáng nhắc tới.

Snape vòng tay ôm lấy vai Harry kéo cậu thoát khỏi đống suy nghĩ loạn thất bát tao của mình, giọng nói anh nhẹ bẫng nhưng lại như loại bùa trấn an hữu hiệu nhất cho Harry, "Mặc dù ta không ưa con hắc cẩu ngu xuẩn và tên sói đó, nhưng đi đến được đến bước này, bọn họ cũng không dễ dàng gì! Mong là hai cái não cự quái ngu xuẩn của bọn họ sẽ không khiến một trong hai người giết chết kẻ còn lại!"

Harry ngẩng đầu, mắt xanh đối diện với mắt đen, cậu nở nụ cười thật tươi với Snape, "Anh có thể nói ngắn gọn là, 'Mong bọn họ hạnh phúc' mà! Anh càng ngày càng dài dòng rồi đó Sev!"

"Hừ, nhóc con đáng ghét!", Snape lạnh lùng liếc cậu, khuôn mặt âm trầm kiêu ngạo quay về hướng khác, nhưng hai lỗ tai đỏ ửng đã phản bội chủ nhân của nó.

- Ai nha, lại không được tự nhiên rồi a~

"Ha ha, em có thể nói anh đáng yêu không nhỉ?", Harry cười đến cong cong ánh mắt, cậu kiểng chân lên hôn vào má Snape, rồi hạ người định lui sang bên cạnh.

"Muốn chạy?", ngờ đâu Snape nhanh tay ghì lại vòng eo của cậu, tay kia thuần thục chế trụ sau gáy, làm sâu sắc thêm nụ hôn của hai người.

Ngay lúc Harry đang mơ màng hưỡng thụ kỹ thuật hôn cao siêu của Snape, đột nhiên bên tai vang lên tiếng mèo kêu, Snape cũng khó chịu quét tầm mắt qua thủ phạm phá rối việc tốt của mình.

"Meo~", thì ra nó là con Crookshanks của Hermione.

Harry cúi người bế con mèo béo ục ịch lên, tay nhu nhu đầu nó, "Chuyện gì vậy mèo béo?"

"Meo~", con Crookshanks không biết vì sao cứ hướng về Harry mà meo meo, Snape sau khi tự nhủ phải bỏ qua không nên chấp nhặt với một con mèo liền chú ý hành vi của nó, "Hình như nó muốn nói cái gì đó với em!"

"Anh nghĩ vậy sao?", Harry nhìn Crookshanks trong chốc lát, sau đó cậu liền sờ cằm suy ngẫm, "Nghĩ lại thì Crookshanks có vẻ khá là thân thiết với em thì phải! Cho dù tần suất gặp mặt của nó với em và Ron y hệt nhau nhưng nó chỉ luôn quấn dưới chân em mà lại không như vậy với Ron."

"Chuyện gì vậy, Harry?", đột nhiên Sirius từ đâu xuất hiện sau lưng hai người, y vỗ bả vai Harry, sẵng giọng hỏi.

"A, Sirius! Con và Sev đang nói về con Crookshanks!", Harry cười cười chỉnh lại nơ chú rể trên cổ Sirius, sau đó thuận miệng trả lời.

"Ồ! Crookshanks hả? Nó bị làm sao à?", Sirius khó hiểu hỏi, một con mèo béo như heo thì có gì để mà nói?

"Chỉ là chút việc vặt! Mà con nghe Hermione nói, lúc mà bọn con đi hẻm xéo, chính chú đã đề cử con Crookshanks cho bạn ấy ạ?", Harry đột nhiên nhìn chằm chằm Sirius một chút, sau đó mới tiếp tục hỏi.

"Ừ, lúc đó chú giả làm ăn xin ở bên đường để đi theo mấy đứa, nhìn thấy nó liền ưng ngay!", Sirius cũng gật gù trả lời, y còn chưa phát hiện ra Harry đã rơi vào trầm ngâm suy tư.

Theo lời Sirius, Harry đột nhiên nhớ tới lời mẹ dặn dò lúc cậu còn đang hôn mê, nhưng đễ xác định chính xác, Harry vẫn kiên trì hỏi y thêm một lần, "Mà sao lạ vậy? Trong cả đám mèo của cửa tiệm đó, vì sao chú chỉ ưng mỗi Crookshanks?"

"À, là vì nó giống con mèo Lulu mà James nuôi! Con có nhớ không Harry?", Sirius vừa bóp bóp hai cái má tròn tròn đầy mỡ của Crookshanks vừa đương nhiên nói, ngừng một chút y lại tiếp tục, "Mà làm sao con nhớ được nhỉ, lúc đó con còn chưa được một tuổi nữa! Vả lại, con mèo mà ba mẹ con nuôi, là màu nâu nhạt a!"

Harry trừng to mắt nhìn sang Snape, ngay lập tức nhận được ánh mắt nghi hoặc y hệt mình từ phía anh. Rất rõ ràng là sau khi cả hai hoà hảo trở lại, Harry đã kể cho Snape nghe chuyện mình đã gặp được ba mẹ trong lúc hôn mê, cả chuyện về khoá cảng của Trang viên Potter cậu cũng không giấu diếm.

Nhưng dù sau cũng là một cuộc tái ngộ trong lúc mơ hồ, Harry cũng không dám chắc rằng những điều cậu nghe được có phải sự thật hay không. Đến hôm nay khi được Sirius xác nhận chính xác, Harry liền thấp thỏm ôm một tia kỳ vọng, kỳ vọng rằng, cậu có thể lại được trở về nhà, trở về với ba mẹ của mình.

Snape hiểu được mong chờ trong mắt Harry, anh tiến lên đoạt lại Crookshanks từ tay Sirius, sau đó vung đũa ném một thần chú Tẩy xoá ( Deletrius) lên cơ thể nhỏ bé của nó.

Ngay lúc Sirius chưa kịp nói cái gì thì cơ thể của Crookshanks đột nhiên co giật mấy cái, sau đó lại im lặng trở lại. Nhưng, dưới mắt thường cũng có thể thấy được, màu lông đỏ sậm của nó đang nhạt dần nhạt dần, cuối cùng, màu đỏ tan hết, trên bộ lông chỉ còn lại một màu nâu nhạt sáng bóng dưới ánh nắng mặt trời.

"A! Con Lulu nè! Sao ngươi biết hay vậy Mũi Thò Lò?", Sirius gào lên, trong mắy tràn ngập không thể tin nhìn Snape.

"Ngu xuẩn!", Snape không thèm trả lời y, thậm chí còn ghét bỏ mắng một câu xong mới xoay người thả Crookshanks, à không, là Lulu vào lòng Harry.

"Cảm ơn chú...Sirius...nhờ chú mà con mới có thể trở về nhà...cảm ơn...cảm ơn Sirius...", giọng Harry nghẹn ngào, hai mắt xanh ngọc lục bảo đẫm lệ, tay run run ôm ghì lấy Sirius không ngừng cảm tạ.

Sirius không hiểu đầu đuôi nhưng vẫn cảm thấy tâm nhói đau khi con đỡ đầu bảo bối của mình khóc lóc thương tâm như vậy, y vỗ về lưng cậu, giọng dỗ dành, "Đừng khóc, đừng khóc, ta cái gì cũng đều cho con, cái gì cũng đều vì con! Ngoan, đừng khóc a~~"

"Cha đỡ đầu..."

"Harry, con đỡ đầu bảo bối của ta..."

"...", Snape bên kia đen mặt trừng hai cha con nào đó vẫn đang giở trò ôm ôm ấp ấp, cái gì mà cảm ơn, cái gì mà đừng khóc, trong lòng anh điên cuồng dậy sóng -- Cái vị trí đó, cái công việc đó là của ta có được không? Con chó ngu kia, mi là từ đâu chui ra hả?!?!

Sau đó chính là màn đánh nhau, mắng nhau gà bay chó sủa kinh điển của hai vị Xà-Cẩu, loạn lạc còn hơn cả chiến tranh thế giới thứ hai, Harry được xưng là nguyên nhân tranh giành của bọn họ thì lại bị đá sang một bên, cậu chỉ có thể mặc kệ quẳng hai kẻ hễ gặp là tương ái tương sát đó qua một bên rồi chạy đi tìm Hermione. Sau khi nói rõ ngọn ngành, cũng giải thích chuyện cậu làm sao gặp được ba mẹ với Hermione và đám Ron, Harry mới có thể mang Lulu về hầm dưới ánh mắt thương cảm ngập nước của Quý Cô Biết Tuốt.

Năm phút sau, Harry ôm Lulu mang theo Remus trở lại vườn hoa sau nhà* để thu thập hắc cẩu nhà ông, cũng là đến để dắt Xà Vương ấu trĩ nhà mình về lại hầm ở Hogwarts.

-/-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro