Chương 29
Tác dụng của thuốc so với tưởng tượng còn lớn hơn, lúc trước chỉ có mùi hương đã làm Harry như nhũn ra, gần như không thể duy trì tư thế quỳ mà ngã xuống, may mà Harry ổn định lại thân thể, cuối cùng chầm chậm ngồi lên người Snape.
Harry liền cảm thấy ngay cả tư thế ngồi cậu cũng không cách nào duy trì, cơ thể Snape xơ xác, cho dù trước kia vóc người hoàn mỹ đi chăng nữa, bây giờ cũng chẳng đẹp đẽ gì, vậy mà Harry nhìn cơ thể trần trụi của Snape mà nổi lên ham muốn.
Thực tế thì sau một hồi đấu tranh, cậu đã hoàn toàn chấp nhận mọi thứ đối với Snape, chỉ cần ông ấy có thể tỉnh lại, khó khăn thế nào cậu cũng chịu được.
Nhưng chuyện gì cũng có chừng mực, bởi vì cậu không thể nào khống chế động tác bản thân với thân thể Snape, dục vọng bành trướng mãnh liệt, cảm giác ngứa ngáy khó chịu choáng hết lý trí.
Cậu nhìn chằm chằm thân thể Snape, vô thức liếm môi, đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt liếm qua đôi môi khô khốc, nhưng không cách nào giảm bớt cảm giác khô nóng trong người, khóe môi ướt át mê người làm cho ánh mắt Snape càng sâu hơn.
Tác dụng của thuốc quá mức mạnh mẽ làm cho đầu óc Harry tràn ngập tín hiệu nguy hiểm. Sau khi leo lên giường, Harry đã tháo kính ra, lúc này trừ Snape, những thứ khác đều mơ hồ, cậu cố gắng cầm lọ thuốc lên nhìn rõ nhưng vô ích.
Bàn tay cậu không tự chủ ở trên người Snape sờ loạn, đến khi chạm đến dục vọng của hai người, cậu thở phào nhẹ nhõm, có điều không đủ, Harry một tay xoa nắn dục vọng hai người, tay kia nắm chặt lọ thuốc.
Đáng lẽ phải dùng trên người Snape chứ. Harry nghĩ. Nhưng tình huống bây giờ bị đảo lộn, cậu bị ảnh hưởng còn lớn hơn Snape. Cậu hối hận, thậm chí còn thề trong tương lai nhất định sẽ không đụng vào loại đồ chơi này, nhưng hiện tại đã quá trễ.
Cậu nhất định phải giữ được tỉnh táo, như vậy mới ghi chép được biến hóa trên thân thể Snape. Harry tự nhủ. Nhưng mà chút lý trí cuối cùng cũng sắp bị dục vọng cắn nuốt.
Harry ánh mắt mê ly, gương mặt đỏ ửng, từng giọt mồ hôi chảy xuống chiếc cổ nõn nà, đi qua xương quai xanh xinh đẹp, lướt qua đầu nhũ, hợp cùng những giọt mồ hôi khác, cuối cùng nhỏ lên thân thể Snape.
Theo từng động tác của Harry, linh hồn Snape càng lúc càng nóng, rung động trong linh hồn cũng càng rõ ràng, như những lần trước hiện tượng này xuất hiện nghĩa là y sắp quay lại thân thể, lần này chắc cũng không ngoại lệ, có điều lần này linh hồn nóng như bị đốt cháy.
Xem ra thân thể y cũng không phải là không bị ảnh hưởng.
Snape nhìn thấy Harry đổ thuốc ra tay, vì quá nóng vội mà có vài giọt chảy xuống dục vọng hai người, càng thêm kích thích thân thể mẫn cảm, một tay cậu vuốt ve dục vọng nóng như lửa đốt, tay kia run rẩy không thể cầm chắc lọ thuốc, làm mấy giọt rơi xuống ngực y.
Harry không nhịn được thở dốc, cậu một bên chịu đựng dục vọng hành hạ, một bên tìm kiếm cái nắp không biết rơi ở đâu, mà động tác tìm kiếm lại làm cho cậu và Snape cọ xát càng nhiều hơn, thân thể hai người ngày càng gần, cuối cùng dính sát vào nhau.
Tìm mãi không thấy, Harry định từ bỏ, nhưng là tác dụng của thuốc quá mạnh, nếu không tìm được, vậy ảnh hưởng của nó sẽ ngày càng lớn, Harry tìm hồi lâu, thân thể dính sát làm Harry cảm thấy cơ thể Snape cũng nóng rực đến đáng sợ, cậu cũng không phân rõ mồ hôi trên người Snape là của cậu hay của y.
Nửa người dưới bị đè ép không ngừng cọ xát với nhau, Harry vô thức liếm nhẹ cơ thể Snape, nhiệt độ nóng như lửa che mờ tâm trí, đánh thẳng vào giác quan, kích thích ham muốn nhục dục, dục vọng không thể phát tiết làm Harry cắn lên cổ Snape, sau đó...không muốn dứt ra. Nhưng cho dù như vậy, cậu vẫn rất cẩn thận không dùng lực quá mạnh, chỉ sợ mình không khống chế được mà cắn đứt cổ Snape.
Cậu như đói khát mà cắn mút làn da, để lại từng dấu hôn ướt át, tựa như có cái gì đó chỉ cần chạm vào sẽ bùng nổ.
Hai tay cậu không ngừng sờ loạn trên thân thể Snape, rốt cuộc cũng chạm vào một vật cứng rắn, Harry trong lòng vui mừng, nhịn xuống cảm giác vô lực, ráng nhấc người lên, tựa trên người Snape mà vặn chặt nắp lại.
Sau khi làm xong, thân thể cậu đã ướt đẫm mồ hôi.
Không chỉ có mình cậu, cơ thể Snape cũng giống vậy.
Thân thể ảnh hưởng linh hồn, linh hồn Snape sớm vì những đụng chạm của Harry mà không thể khống chế, bàn tay Harry đi tới chỗ nào, dường như có thể làm linh hồn cảm nhận được cảm giác chân thật, bị Harry dẫn dắt, linh hồn từng đợt rung động.
Potter chết tiệt có biết tác dụng của thuốc lớn đến thế nào không hả?
Mặc dù Snape không biết chính xác dược hiệu của thuốc, nhưng từ những phản ứng của Harry xem ra hiệu quả so với loại thường lớn hơn rất nhiều.
Ngu xuẩn. Potter có khi còn không nhận ra mấy giọt thuốc rơi trên người y mà dính lên người cậu ta sẽ tạo thành hậu quả gì.
Harry đích xác không nhận ra, đến khi cậu nhận ra được thì đã quá muộn ——
Đầu nhũ dính mấy giọt thuốc, cảm giác nóng rát làm cậu không tự chủ được mà cọ lên người Snape, nhưng càng làm vậy, cảm giác lại càng mãnh liệt.
Harry hô hấp dồn dập, đầu nhũ vì tác dụng của thuốc mà đứng thẳng, vốn là màu nâu cũng biến thành màu đỏ tươi mê người, nổi bật trên làn da màu mật ong, hiệu quả vượt trội đánh mạnh vào thị giác làm cho linh hồn nào đó nhìn không chớp mắt.
Bàn tay cậu vuốt ve dục vọng, cảm giác tê dại như ẩn như hiện trong thân thể, nơi nào đó trên cơ thể dưới tác dụng của thuốc cũng bị kích thích, cả người cậu mềm nhũn ngồi lên người Snape, dùng mông vuốt ve dục vọng của y.
Cậu hôn lên thân thể Snape, gặm cắn xương quai xanh, liếm mút từng tấc da thịt y, ở trên người Snape mà tới lui, không khí tình sắc trong phòng làm nhiệt độ tăng cao, mập mờ khiến người ta phải nghẹt thở.
Chênh lệch độ cao giữa hai người khiến mỗi khi cậu chuyển động, đỉnh đầu dương vật liên tục đâm vào bụng Snape, mà dục vọng Snape vừa cứng vừa nóng chà xát qua khe mông cậu, chậm chạp ma sát hậu huyệt, làm sống lưng cậu tê dại, dâng lên một trận ngứa ngáy khó nhịn.
Có chỗ nào không đúng? Harry mơ hồ nghĩ, thật giống như chỗ nào cũng không đúng, nơi tiếp giáp vừa tê vừa ngứa, loại cảm giác này làm cậu có chút hoang mang, nhưng lại càng không tự chủ dùng mông chà sát dục vọng Snape, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt cảm giác khó chịu phía sau.
Snape không rõ mình trở lại thân thể lúc nào, khoái cảm không ngừng xâm chiếm đầu óc làm y chỉ có thể bị cuốn theo, nhưng lần này có chút khác biệt, có lẽ vì tác dụng của thuốc, các giác quan linh mẫn hơn, xúc cảm ở nửa người dưới còn mãnh liệt hơn so với tưởng tượng. Cặp mông mềm mại không ngừng kẹp lấy dục vọng mình mà chà sát, cảm giác siết chặt làm y cứ nghĩ đây chỉ là ảo giác, mà hậu huyệt không tự chủ co rút lại càng làm tăng thêm khoái cảm, phản ứng của thân thể tương đối thành thật, nhất là khi không thể điều khiển được cơ thể, từng tiếng thở nặng nề từ từ thoát ra khỏi miệng Snape.
Harry ngẩn ra, theo phản xạ ngừng lại, nhưng cảm giác trống rỗng lại thôi thúc cậu chuyển động.
Đây không phải lần đầu tiên Snape mở mắt khi cậu làm chuyện khó nói với ông, nhưng lần này cậu lại chột dạ, Harry lần đầu tiên có xúc động muốn Snape đừng mở mắt, mà thực tế, cậu cũng lấy tay che mắt Snape, từ từ khép mắt Snape lại, ngay lúc bàn tay cậu chạm đến gò mà Snape, cậu cảm nhận được hơi thở ấm áp phun vào tay mình, động thái mới mẻ như vậy làm cậu chấn động, càng cố gắng di chuyển.
Trong khi Harry đang nỗ lực, Snape trong lòng đang không ngừng mắng chửi, mặc dù Harry mang lại cho y cảm giác con mẹ nó quá sức tuyệt vời, nhưng là một phần y vô cùng bực bội vì không điều khiển được thân thể, mà trong lúc y đang bực bội như vậy thì một bóng đen che phủ ánh nhìn y, đến khi bàn tay ấm áp nhẹ nhàng khép mắt y lại, y mới nhận ra đó là tay Harry.
Harry chưa bao giờ làm vậy, y còn tưởng rằng Harry sau khi làm từng ấy chuyện đã không còn thấy xấu hổ nữa chứ, khi tay Harry rời đi, mắt y lại mở ra lần nữa.
Thân thể dán sát vào nhau, y thậm chí còn có thể cảm thấy đầu nhũ cọ sát xương sườn mình đến phát run, gương mặt thanh niên đỏ bừng, đôi mắt xanh biếc mê mang bị lây nhiễm tình dục, không cách nào điều khiển hai tay, không thể điều khiển môi của mình, càng không thể khống chế dục vọng, thứ duy nhất y có thể điều khiển có lẽ chỉ có đôi mắt, nhận ra điều này không phải chỉ có mình Snape.
Thấy Snape mở mắt ra, lại chớp một cái, cả người Harry không kiềm chế được run lên, pha trộn với cảm giác tê dại ngứa ngáy, tay Harry run rẩy chạm vào má Snape, bờ môi run run mang theo một tia không thể tin khẽ hỏi: "Giáo...giáo sư?" thanh âm nhỏ như muỗi kêu, gần như không nghe được.
Snape cố gắng chớp mắt một cái, cùng lúc đó, mông cậu đột nhiên siết chặt làm hai người đồng thời bắn ra. Dư vị cao trào vẫn còn chưa rút đi.
"Giáo...giáo sư?" Harry ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
Lần này, Snape không chớp mắt, chỉ là nhìn chằm chằm vào cậu.
Thất vọng im lặng lan tràn, còn thoáng mang chút tuyệt vọng, Harry ủ rũ, nhưng rất nhanh lại bị khoái cảm do dục vọng trướng lớn dưới thân đánh thẳng lên não.
Hiệu quả của thuốc kích thích đâu chỉ phát tiết một lần là đủ. Chất lỏng trắng đục ấm áp tràn đầy trên bụng Snape và đùi Harry, tinh dịch trơn nhẵn dính trên đùi làm cậu rất không thoải mái, nhưng lại làm dục vọng của Snape di chuyển càng dễ dàng, nơi đó đang bị ma sát nóng lên, bắp đùi nóng ran như lửa đốt làm Harry không tự chủ co rút lại, cho tới khi dọn dẹp, Harry cảm thấy sâu bên trong có cảm giác kỳ lạ.
Lần này toàn bộ quá trình Harry nằm ở trên người Snape, mặt cậu dán sát vào má Snape, giống như phải làm vậy cậu mới nghe được tiếng thở dốc của ông.
Hai người một lần nữa rơi vào sự mê loạn, mặc dù ngay từ đầu chỉ có một người tự biên tự diễn.
Thực tế thì không chỉ mình Harry nghe được Snape, Snape cũng nghe được tiếng rên rỉ bị đè nén của Harry, thậm chí còn cảm giác được Harry dưới tác dụng của thuốc mà hôn lên má y, đầu lưỡi lướt qua cằm, rồi hôn lên môi y, đầu lưỡi cậu nhóc thăm dò khoang miệng của y, nhiệt tình liếm mút hàm răng, chóp mũi hai người vuốt ve nhau, trao đổi hô hấp ấm áp.
Chỉ có vào lúc này, Harry mới cảm thấy Snape giống như cũng không phải là đang hôn mê.
Nhưng vấn đề lớn nhất ở chỗ, Snape cũng không phải thực sự tỉnh lại, y mở mắt chỉ là phản xạ.
Cảm giác của Snape cực rõ ràng, y bị gặm cắn, bờ môi bị liếm mút đến tê dại, đầu lưỡi khuấy động trong khoang miệng, thậm chí không cách nào hô hấp, thân thể trẻ tuổi co dãn cực kì phù hợp, nửa người dưới bị kẹp chặt càng khiến y chìm đắm khoái cảm, tất cả đều làm cho Snape có ham muốn mãnh liệt được điều khiển cơ thể mình.
Nhưng y không thể, thậm chí y còn không biết tại sao.
Y cho là y có thể điều khiển mắt của mình, nhưng đó chỉ là phản xạ của cơ thể, dục vọng không ngừng bành trướng, Snape lại đắm chìm trong cảm xúc thăng hoa mà Harry mang đến, đến khi hai người cùng lúc phát tiết...
Trong dư âm cao trào, linh hồn Snape cũng không lập tức bị bắn ra ngoài, cả người run rẩy cùng thân thể nóng cháy làm Snape có chút hoảng hốt, cả người dính dấp làm Snape đã ở trạng thái linh hồn quá lâu có chút không quen.
Y kinh ngạc nhìn trần nhà, sau đó y cố gắng chuyển động ảnh mắt, muốn nhìn cái người lỗ tai ửng đỏ đang từng ngụm thở dốc trên người y.
Phải làm sao? Snape nghĩ.
Y tập trung toàn bộ tinh thần vào bàn tay, dùng hết khí lực nhúc nhích ngón tay.
Nếu như bây giờ Harry ngẩng đầu lên sẽ có thể nhìn thấy vẻ mặt khác thường của Snape, sau đó từ ngạc nhiên đến mừng rỡ rồi đỏ bừng mặt.
Snape giống như rơi vào vũng lầy, muốn cử động mà thoát khỏi khốn cảnh cũng không thể, chỉ thiếu một chút nữa...
Bởi vì thân thể hai người dán sát vào nhau không có kẽ hở, nên dưới tình huống bình thường nếu thân thể Snape có biến hóa thì Harry sẽ nhận ra ngay, nhưng hôm nay cậu bị thuốc che mờ lý trí, đến khi phục hồi tinh thần chỉ thấy Snape hô hấp nặng nề, tựa hồ rất tốn sức, nhưng sau đó đột nhiên ổn định lại.
Harry cả người mềm nhũn, thậm chí có cảm giác hư thoát, phát hiện trạng thái bất thường của Snape thì khẽ cau mày, sau một lúc suy nghĩ, cuối cùng vẫn từ bỏ, thất vọng vô số lần làm cậu không còn chút lòng tin nào, đây tuyệt đối không phải hiện tượng tốt, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, cậu rất có thể sẽ phát điên.
Harry lắc lắc đầu, nhiệt độ cả người đã giảm bớt, nhưng đầu vú cùng khe mông bởi vì ma sát mà vẫn còn cảm giác nóng cháy, thôi thúc cậu dùng tay vuốt ve, cậu cúi đầu, nhìn thân thể cậu cùng Snape một mảnh hỗn loạn, trên người Snape hiện ra những vết hôn mờ mờ, mà đầu vú cậu cũng thảm không nỡ nhìn. Harry liếm liếm môi, nếm được vị rỉ sét, lúc này mới phát hiện cậu vì hôn Snape mà cắn rách môi mình.
Cùng lúc đó, linh hồn Snape bị bắn ra ngoài.
Cái gọi là có được tất có mất, nếu không có lọ thuốc kia, có lẽ Snape sẽ không kiên trì được đến đây, nhưng cũng bởi vì nó, mà thần chí hai người đều bị mê hoặc.
Nhưng ít nhất, Snape giật giật ngón tay, này có phải hay không chứng minh rằng chỉ cần y cố gắng thì có thể lấy lại quyền khống chế thân thể mà không cần tiếp tục duy trì tình trạng này?
Phải làm sao mới có thể tỉnh lại, Snape cực kỳ sốt ruột.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro