Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 62: Bật nóc lần 2

Đi vào quán cả hai con người thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, người khác nghĩ họ là người yêu nhau vì chiều cao cân xứng. Riz đi vào nhìn qua sạp hàng.

" Cô ơi lấy con một phần nui đem về cho người lớn ăn "

Lúc này Joymi mới nhận ra rằng sao hai người lại chỉ mua một? Cô nhanh nhảu nói

" Cô lấy con hai phần đi ạ "

Riz quay sang thắc mắc hỏi

" Sao hai phần? Ổng kêu mua một thôi con ngốc! "

" Kêu mua một thì mày mua một à thằng đần? Không biết nghĩ xa hơn mà mua hai, ổng không ăn thì tao ăn "

" Ủa tưởng ổng không ăn thì tao mới là đứa được ăn chứ? Mày đâu ra xía vào? "

" Tao chị mày! "

Cả hai con người cùng tuổi hợp nhau đứng chửi nhau qua lại vì bịch nui của ông anh. Cô bán hàng đã làm xong cẩn thận đưa cho cả hai, Riz đưa tay cầm lấy.

" Bao nhiêu cô ơi? "

Joymi lấy cái ví tiền xinh xắn màu hồng từ trong túi ra.

" 20 won con nhé "

" Vâng đây, tụi con về "

Joymi trả tiền xong kéo Riz đi ra khỏi quán đi xa được một đoạn đường rồi thả ra.

" Làm gì từ nãy giờ kéo tao như con đẻ mày vậy con ngốc kia!? "

Riz chán không muốn nói, bỏ đi trước, bước đi của nó nhanh dần. Joymi chân ngắn chạy theo muốn thụt mạng.

" Ê thằng đần kia, từ từ coi! "

Nó nghe xong đứng lại ngoảnh mặt lại nhìn, thấy cái cây nấm lùn đứng thở thiếu điều muốn ngất xỉu. Nó nhăn mặt, tặc lưỡi phán.

" Aiss! Mang nhanh về cho ổng, không lại chửi cho. "

" Kệ ổng, cho Jimin ăn thôi chứ ổng nhịn cũng được. Miễn bồ ổng ăn no là ổng vui rồi "

Joymi dõng dạc đi lên trước mặt Riz tuyên bố một câu mà ai cũng biết cho nó nghe. Một người sủng vợ như Hoseok thì những việc này quá bình thường với hắn. Riz đặt tay lên đầu joymi, sau đầu cô quay về hướng đi ý muốn cô mau nhanh đi về nhà.

...

Đã gần 30 phút trôi qua vẫn chưa thấy bóng dáng hai đứa nó xuất hiện ở nhà làm cái bụng hắn đói meo, chợt nhớ ra bảo bối mình vẫn còn trên phòng thế là vác thân đi lên phòng xem.

Hắn đi vào phòng, khí lạnh của điều hoà toả ra khắp phòng se se lạnh. Jimin vẫn nằm trên giường chưa chịu thức. Hắn thở dài một cái đi lại mở tủ lựa đại một cái thun tay dài big size cho cậu.

- Jung Thiếu phu nhân đừng ngủ nữa dậy thôi nào.

Hắn cúi xuống hôn lên vầng trán và kéo cậu ngồi dậy. Với cái tật chiều hư của hắn gây ra cho cái cục bánh này thì không còn gì để chê.

- Ưm... hức...

Nghe tiếng nấc là biết chuẩn bị sắp mèo nheo khóc đòi dỗ đây mà. Hắn mặc chiếc áo lúc nảy chọn vào cho cậu, nhìn bây giờ khác gì thành cái đầm không trời ơi.

- Không muốn dậy mà...

- Không muốn cũng phải dậy!

Hắn bồng cậu vào nhà vệ sinh rửa mặt, đánh răng tất cả đã xong. Mặc thêm chiếc quần đùi ngắn vào nữa là xuống nhà. Cậu đẩy hắn ra bỏ đi, cái dáng 1m75 mặc cái áo big size tay dài này trông còn một mẫu. Hắn cười khoái chí chạy theo đi sau cậu, ngứa tay lại đánh nhẹ vào đầu cậu.

- Anh điên à?

Cậu đanh đá quay người lại, mặt nhăn nhó, đưa chân đá mạnh vào chân hắn rồi ngoảnh người bỏ đi. Hắn thích thú đi theo, không đánh đầu thì cũng nựng cái má bánh bao.

- Yah! Jung Hoseok, anh điên à? Anh muốn bật nóc phải không?

- Nhìn em quạo lên đáng yêu xĩu.

Cái tội chọc quạo nóc nhà đáng bị phạt. Đúng lúc này hai cái đứa cà chớn kia về đến nhà, vừa bước vào trong nhà đập vào mắt là hai con người kia đang ôm nhau.

" Giả mù đi má "

Riz nói xong che mắt đi vào thẳng xuống bếp, joymi làm theo hành động đó đi xuống bếp. Hoseok thấy Riz về an toàn là mừng rồi, Jimin với đôi mắt tia đồ ăn nhanh nhất đã thấy bịch đồ ăn trên tay Riz, cậu buông Hoseok đi theo tiếng gọi mời của đồ ăn.

- Đây là...

Jimin chỉ tay vào bịch đồ ăn, Joymi nhìn thấy nói.

" Của ông anh em kêu mua á anh "

- Mua cho ai em?

Hoseok đi lại kéo tay cậu ngồi xuống ghế bàn ăn kế bên mình.

- Mua cho em, sao mua 2 bịch?

Gương mặt Hoseok bỗng tắt hẳn nụ cười trên môi ngước nhìn hai đứa. Riz ấp úng đáp.

" Joymi... Joymi nó kêu mua hai phần mà anh "

- Hai đứa bây lấy bịch còn lại chia nhau ăn đi, không thì đi mua thêm một bịch nữa.

Hai đứa hết một phen hú vía tưởng sẽ bị đàm đạo một trận, nghe nói xong liền vui vẻ mang đi một phần đổ vào nồi mini lấy chén đũa đem đến bàn ngồi ăn.

" Anh hai mẹ đâu rồi? "

- Mẹ lên máy bay về Mỹ có việc đột xuất rồi.

Tay hắn gỡ bịch nui đổ ra tô xong xuôi thì đem lại bàn, lấy muỗng trộn đều lên.

" Sao chứ!? Còn em thì sao? "

Joymi bất mãn tròn mắt nhìn cả ba con người như muốn theo mẹ về Mỹ. Riz đưa tay lên kí đầu.

" Thì ở đây chứ sao nữa, hỏi thừa thế? Động não đi má "

" Má mày! "

Joymi lần này cả gan dám chửi thề trước mặt ông anh nghiêm khắc của mình. Hoseok liếc nhìn cô, ánh mắt sắc bén nói lên tất cả.

- Lát ra sân sau dọn đống chén dĩa bị vỡ nhé Joymi. Hơi nhiều đó em.

Hoseok cố nhịn cười, tay đút muỗng nui cho Jimin ăn. Joymi nghe xong tròn mắt nhìn hắn, Riz được tràng cười hả hê

" What!? Tại sao có mình em chứ? Riz nó kí đầu em mà? "

- Ừm Riz đi theo dọn luôn nhé. Dọn sạch thì được thưởng một vé xem phim free, không sạch thì miễn được đi đâu.

Cười người hôm trước hôm sau người cười lại sấp mặt, joymi cười khẩy nhìn Riz nhảy dựng lên đòi công bằng. Jimin chỉ việc ngồi bấm điện thoại, việc ăn là Hoseok đút cho ăn.

" Aiss! Tại sao em cũng phải dọn chung joymi chứ? Nó chửi thề mà anh à! "

- Trai tráng phụ nó xíu mất đồng nào đâu thằng này!

Jimin mắt chăm chú vào điện thoại, miệng nói một câu đi vào lòng người cho Riz. Nó bất mãn đành chịu vậy, hai cái đứa này hợp cạ nhau lắm, ở chung là như chó với mèo. Nhà có hai đứa này cũng đỡ nhàm chán biết bao. Jimin ngồi xem lại tin nhắn của Jungkook nhắn cho mình.

[ Kook đầu dừa ]
13:09

Tao nè!

Ê mày ả Lei và mẹ ả về nhà rồi mày.

Tao hôm qua bị hành xác, nên không online được.

Bà mày! Hôm qua chồng mày vào group chat shipper xem tin nhắn đấy.

Gì anh ta cầm điện thoại tao à?

Chứ còn ai ở đây, ổng xem tin nhắn riêng của tao và mày đấy.

:)) để tao. Cảm ơn bạn.

Jimin đọc xong những dòng tin nhắn báo cáo tình hình hôm qua của thằng bạn mình mà quạo ngang. Cậu tắt điện quay sang nhìn hắn đang ngồi xé nhỏ từng miếng thịt bỏ vào tô nui đút cậu ăn mà nói.

- Hôm qua anh cầm điện thoại em phải không?

- Ừm, tôi cầm lộn thôi. Có gì thắc mắc không?

Cậu trợn mắt nhìn con người bình thản phát ngôn.

- JUNG HOSEOK!!! AAAAA! ANH ĐI RA SÂN SAU DỌN DẸP CHUNG HAI ĐỨA KIA CHO TÔI!

Cậu gào thét lên với cái điệu bộ bất lực đối với ông chồng của mình. Trong mắt hắn thì dù cậu có giận dữ, gào thét thì cũng chung quy lại siêu dễ thương.

- Tôi làm gì sai? Ngoài việc cầm nhầm, xem tin nhắn của em thì tôi làm gì sai hả?

Hắn giả vờ làm căng lại với cậu, chính xác là bật nóc nhà. Một nước đi tạt thẳng vào lòng đất của hắn, câu xoăn tay áo lên, mặt đanh đá.

- À ha, ngày tàn của anh đã tới. Anh xem tin nhắn riêng tư của người khác anh biết xin phép chưa hả!?

- Tôi chồng em, không được phép xem!?

Bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn, hai đứa kia ăn vội ăn đại tránh né đi chỗ khác, ở lại mắc công dính đạn. Hắn giả vờ xem thái độ của bảo bối hắn thế nào. Nhưng đời mà ai biết được.

- Tôi cho anh ăn chay, ngủ sofa 1 tháng đấy!

- Có thế em cũng làm ầm lên, đúng là phiền phức!

Gì chứ " phiền phức " bao năm yêu nhau, bây giờ cưới nhau về hắn chưa từng thốt ra hai từ đó với cậu. Nay chỉ vì chuyện này mà nói ra sao? Việc này hắn đùa quá trớn rồi đây.

- " Phiền phức "? Ừm...

Cậu đứng lên tháo nhẫn cầu hôn ngày hôm đó của cả hai đặt xuống bàn trước mặt hắn, quay người bỏ đi lên phòng. Hai đứa kia tò mò lú đầu ra xem.

" Anh hai... Jimin... "

Joymi mạnh dạn ngỏ lời trước, mà run cầm cập. Hắn cầm chiếc nhẫn của cậu đi dậy đi lên phòng phớt lờ câu nói của đứa em mình. Riz đặt tay lên đè đầu joymi nói

" Ê mắm vụ này căng mày "

" Bỏ cái bàn tay thúi mày ra khỏi đầu bà mày "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro