Chap 3: đừng nói ra! được không?
Nói đến đó, đầu óc jimin lại rối bời vì xấu hổ, lo sợ hắn ta nói ra. Còn j-hope thì ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại như bắt được thóp của một chú mèo con kia, j-hope nói tiếp:
°cậu cần tôi giúp không? °- ý gì đây má?
Jimin vội vàng đáp:
° anh.... Đừng nói ra có được không? °
° được nhưng với một yêu cầu! °- ra điều kiện luôn.
° đó là gì? Là gì tôi cũng làm miễn là anh đừng nói ra! °
J-hope nghĩ ngợi rồi nói:
° cậu cứ đi tắm đi! ° - ra lệnh
° ể... À... Ừm°- lo sợ đi vào phòng tắm.
J-hope nhếch mép như thể đã tìm được gì đó, tỏ vẻ khoái chí cậu ta mở cửa đi xuống dưới tầng lấy hai chiếc ly thủy tinh tuyệt đẹp và một trai rượu vang đắt tiền mang lên tầng. Đặt lên bàn j-hope tháo cà vạt hàng hiệu ra vứt sang bên cạnh, từ từ rót rượu ra ly, ngồi thưởng thức và chờ đợi, khoảng 30 phút sau, jimjn mặc chiếc áo choàng tắm bước từ trong nhà tắm ra, đầu tóc ướt sũng, vẫn còn đọng lại những giọt nước trên khuân mặt ngây thơ à dâm đãng của cậu ta, thấy j-hope ngồi đó cậu có phần giật mình, jimin hỏi:
° ủa anh chưa về phòng sao? °- hỏi với vẻ lo lắng.
°nếu cậu muốn tôi không nói với bố mẹ cậu chuyện cậu thủ dâm trong nhà wc thì từ giờ cậu phải làm theo lời tôi nói, còn không thì cậu biết rồi đó°- hăm doạ nhẹ.
° nhưng.... Anh muốn gì? °- thắc mắc
Vùa nói xong, j-hope tiến lại gần jimin, jimin lùi lại dần dần:
°anh... Anh muốn gì? °-lo sợ
J-hope im lặng ép sát người jimjn, lưng jimin đụng nhẹ vô tường ,jimin như định nói gì đó nhưng vừa mở mồm thì j-hope đặt bờ môi óng ả vào chiếc miệng thơm tho mùi cherry, hồng nhạt quyễn rũ, gợi cảm như muốn nói gì đó. Jimin bất ngờ xong cậu kháng cự, đẩy j-hope ra bằng được nhưng với cái sức ấy thì làm gì đẩy nổi ai! -.- (khổ thân) jimin ko làm gì được, cậu cắn miệng j-hope, jimin cảm nhận được mùi vị tanh tanh của máu, nhưng j-hope mặc kệ chuyện đó,
J-hope đưa dịch vị chao cho jimin một cách ấm áp, jimin cũng thắc mắc tại sao cậu ta không có phản ứng gì, sau một hồi nút miệng jimin, j-hope nhả miệng jimin ra, một dòng nước màu trắng trong như sợi chỉ kéo xuống, jim lúc này vẫn chống cự dơ tay lên định đánh j-hope, j-hope cầm lấy bàn tay nhỏ bé trắng trẻo ấy rồi bế phắt lên, tiến lại chiếc giường, jimin bị ném xuống nên khẽ kêu lên:
°A! Đau °-nhăn mặt khó chịu
°cậu còn đau nữa nên cứ bình tĩnh đi°
*tui để cái hình minh hoạ phòng jimin cho các nàng dễ hình dung*
♚♚♚♚♚♚hết chap 3♚♚♚♚♚♚
Đọc và ủng hộ tớ nha! ^^ đừng quên ý kiến nữa!! 😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro