chap 7
*L.O.V.E coffee
-Sao hai tuần cậu và Sehun sẽ kết hôn!! _Jiyeon vẫn như mọi khi đứng bật dậy hét lớn vì mỗi lần gặp Hayoung nó lại đem những tin bất ngờ đến ngạc nhiên cho cô lần này đúng quả thật là quá bất ngờ
-Cậu ..ngồi...xuống đi..Hayoung kéo tay Jiyeon nói khẽ khẽ
Jiyeon ngồi xuống đưa ánh mắt ngớ ngẩn nhìn Hayoung Sao lại mau như vậy?? Bộ cậu đã...có...Jiyeon tròn mắt nhìn xuống cái bụng của Hayoung
-Không...không có...Hayoung lấy tay che cái bụng lại lập tức phủ nhận vì Jiyeon cứ tưởng nó đang mang thai nên mới gấp đám cưới như vậy
-Kể ra Sehun cũng rất có trách nhiệm...nếu là người khác thì đã bỏ rơi cậu rồi...đúng là người đàn ông tốt_ Jiyeon mỉm cười nhìn Hayoung thầm ngưỡng mộ nó vì sắp lấy được người đàn ông có trách nhiệm
-"Trách nhiệm cái quái gì..anh ta mua mình về làm máy đẻ thì có"_ Hayoung miệng thì cười hạnh phúc còn trong lòng thì đang quyền rủa Sehun.
-Hắc xì!!! Hắc xì..
Vừa nhắc tào tháo thì đã đến vừa mới bước vào cửa Sehun đã bị hắt xì liên tục không biết ai mà xấu mồm vậy rủa anh ^^. Hayoung tròn mắt khi thấy Sehun nó giơ cái menu che mặt lại cầu mong anh đừng thấy nó
-Hayoung!!
-Nhìn lầm rồi!! Tôi hem phải Hayoung.
Sehun bước đến gọi tên nó nhưng Hayoung lấy cái menu che mặt còn quăng một câu tỉnh bơ cho Sehun. Nhưng cái bộ dạnh của noe nhìn vào là đã nhận ra huống gì Sehun nhà ta mắt lại sáng mà^^
-Cô bệnh hả?? _ Sehun kéo mạnh cái menu ra khỏi tay Hayoung đưa mặt vào mặt nó cười gian tà_ Em yêu!! Hôm nay chúng ta có hẹn mà!!
Jiyeon thấy không khí không mấy hay hình như cô đang cản trở đôi tình nhân tâm sự _ Hayoung! Mình có hẹn mình về trước nha!! Sehun em đi trước_ Jiyeon mỉm cười nhìn Sehun chào anh
-Khi nào đám cưới của anh và Hayoung em nhớ đến dự_ Sehun cũng tỏ ra lịch sự nói chuyện với Jiyeon
-Jiyeon!! Cậu đừng đi..mình_ Hayoung kéo tay Jiyeon cố giữ cô lại vì nó sợ phải ở với cái tên ác ma này
-Em yêu, để Jiyeon đi đi..chúng ta còn nhiều chuyện cho đám cưới nữa_ Sehun kéo tay Hayoung ra khỏi Jiyeon đẩy nó ra phía sau anh cho đến khi Jiyeon đi khỏi
-Chúng ta...đã bàn hết rồi...anh quyết định _ Hayoung nhìn Sehun mà tỏ ra sợ sệt lắp bắp vì vẫn còn nhớ đến chuyện tối qua cũng với cái vẻ mặt ánh mắt đáng sợ này..
-Mẹ bảo tôi dẫn cô về nhà ăn cơm..
-Không đi, ăn không no gì hết!!
Hayoung phản đối không cần suy nghĩ vì phải giả làm thục nữa lại ăn không no rồi thêm nhỏ chị dâu cứ đối đầu móc họng cô nên Hayoung không muốn đến nhà anh dù rằng sớm muộn cũng vào đó.
-Muốn đi về khách sạn ngủ hay là muốn đi ăn cơm chọn đi!!! Sehun kê sát mặt vào mặt Hayoung ép nó vào lưng bàn tạo cho Hayoung con đường cùng chỉ còn biết cách chọn một trong hai thứ
-Ăn cơm!!
Hayoung nhắm mắt hét lên còn Sehun thì bụm miệng cười vì biết thế nào cái kế này của anh cũng hiệu quả cho xem. Lần này đỡ hơn lần trước Hayoung không bị Sehun bắt ép mặc đầm hay trang điểm gì đó mà chỉ cần ăn mặc đơn giản là được. Cũng không cần giả làm thục nữ gì đó mà cứ việc ăn thoải mái.
-Woa, con này là bào ngư sao?? To quá trời luôn_ Miệng Hayoung tròn vo nhìn vào cái dĩa để trước mặt mình lần đầu thấy đựơc bào ngư hảo hạn mà nó lại sắp vào bụng mình làm Hayoung vô cùng mừng rỡ.
-Hyoung! Con thích thì cứ ăn nhiều vào nha!! _Bà Oh thì không để ý mấy miễn sao Hayoung ăn những món do chính tay bà làm là đã thấy rất vui
-Bác gái yên tâm đi..con sẽ ăn hết mà.
Hayoung nói xong là cứ mà cắt lấy cắt để con bào ngư bỏ vào miệng làm ai cũng nhìn nó. Hayoung ăn rất tự nhiên không cần quan tâm mọi người đang nhìn mình, Sehun thì khác vì anh đã quen rồi nên cũng chẳng để ý lo mà ăn phần cơm của mình.
-Đúng là chết đói mà!! Soojung khẽ lên tiếng khi thấy Hayoung gắp ăn lia lịa
Hayoun đang ăn nghe bị móc họng nhưng cũng cố nuốt cho hết mấy cái trong miệng rồi liếc nhìn Soojung "Bà tám, đợi đó...quân tử trả thù mười năm chưa muộn"
-"Cô định giở trò gi?? Dù cô có vô đựơc Oh gia cũng không yên với tôi"
Soojung và Hayoung bốn mắt nhìn nhau cứ như có kiếm trong đó vậy họ đang chiến đấu bằng ánh mắt của mình. Lần này, xem ra Soojung đã có đối thủ cứ tưởng Hayoung dễ ăn hiếp nhưng mà đâu biết từ nhỏ hay bị bắt nạt nên Hayoung đã quen rồi không còn biết sợ là gì nữa ..ngoại trừ sợ Sehun ra!!^^
-Sehun! Vị hôn thê của em cũng có tâm hồn ăn uống lắm đó_ Matthew khẽ lên tiếng nhìn Hayoung đang ăn ngấu nghiến.
Sehun nhìn qua Hayoung cũng hơi mắc cỡ nhưng biết làm sao hơn nên đành nhanh ứng phó với câu nói móc của anh mình_ Không sao, em thích vậy mà...ăn nhiều sao này có bầu sẽ rất tốt, đứa bé sinh ra nhất định sẽ bụ bẫm đúng không em yêu!! Sehun cuối mặt nhìn Hayoung còn cái tay đánh nhẹ vào mông Hayoung cho nó ngừng ăn lại.
Hayoung đang ăn bị đánh vô mông bất ngờ như bị mắc nghẹn cố mà nuốt xuống rồi gật đầu lia lịa. Nó làm sao dám chống đối Sehun khi thấy nụ cười thiên thần mà ánh mắt cứ như có súng trong đó. Trái lại bà Oh nghe Sehun nói đến cháu thì rất là thích bà cũng vỗ tay tán thành lời Sehun...
Dùng cơm xong Sehun dẫn Hayoung đi dạo xung quanh nhà anh để làm quen với mọi thứ dù đi nhưng vẻ mặt SeHun không đựơc vui. Bởi lúc ăn cơm cứ bị nói móc vì cái vụ ăn uống của Hayoung...
-No ghê luôn!! Mẹ anh nấu ăn ngon thật!!
Hayoung thì cứ vô tư mà đi theo Sehun vò cái bụng căng tròn của mình vì bữa nay đựơc ăn đến no luôn.
-Cô đó cứ như là heo con vậy...suốt ngày chỉ có ăn thôi!! Sehun nhéo cái má của Hayoung bực bội nói
-Anh cũng đâu trách tôi đựơc bình thường phải làm rất nhiều việc..lại đi học phải bổ sung năng lượng chứ_ Hayoung tỉnh queo đáp nhưng mà không dám nhìn thẳng Sehun vì biết ánh mắt viên đạn của anh đang nhìn nó.
-Tôi hết cách với cô luôn_ Sehun bực bội đi một nước
-A!! Đẹp quá!!
Hayoung bất ngờ reo lên làm Sehun phải dừng lại quay lại xem là gì, đến gần thì thấy Hayoung đang đứng nhìn cái hồ sen của nhà anh cười tít mắt.
-Đẹp quá, nhà giàu có khác đến hồ sen cũng đẹp!!
-Nhà cô không có hồ sen hả??_ Sehun thở dài khi tưởng là chuyện gì quan trọng lắm
-Không có nhà tôi chỉ có hồ bông súng mà ở đó nhiều rắn lắm....anh nghĩ xem có rắn bông súng vậy có rắn bông sen không??? Hayoung mỉm cười nhìn Sehun hỏi một câu hỏi ngốc nghếch
-Nhảm nhí!! _ Sehun quăng một câu gọn hơi rồi quay lưng đi
-Ê, tôi chỉ muốn chọc anh cười thôi mà...bộ chuyện của mình không vui sao??_ Hayoung chỉ muốn chọc cho Sehun vui không ngờ câu hỏi của cô không làm Sehun vui trái lại bị cho là nhảm nhí mà công nhận đúng là câu hỏi của chị hơi nhảm nhí^^
...........
Chuyện gì đến rồi cũng đến vậy là ngày mà Hayoung không mong đợi nhất lại đến một cách nhanh chóng. Lễ cưới của hai người không được tổ chức ở nhà thờ mà là đãi tiệc ở nhà hàng lớn nhất SH.
-Trời ơi tay chân rụng rời..đói bụng quá!!
Hayoung với chiếc áo cưới màu trắng hôm nay trong rất đẹp chẳng khác gì tiên nữ nhưng hiện giờ bộ mặt cô cứ như là kẻ bị bỏ đói mấy ngày nhìn rất thảm. Vì khách của Oh gia quá đông nên Hayoung và Sehun phải đi đến khắp nơi kính rượu. Sáng thì phải thức sớm trang điểm và hiện giờ nó vẫn chưa có gì vào bụng. Ngồi trong phòng thay đồ mà Hayoung cứ than thở.
-Hayoung!! Cậu cố gắng đi còn có 5 tiếng nữa là tàn tiệc rồi!! _ Jiyeon đang động viên Hayoung nhưng cái con số 5 đó làm cho Hayoung thêm mệt mỏi
-Mình thịêt là chịu hết nổi..chỉ uống nước lạnh cầm chừng mình sợ khách chưa về mà cô dâu đã phải vào cấp cứu..
-Đúng là hết nói, cô thật là nhịn một bữa là chết sao?? Sehun mở cửa bước vào trên tay cầm khai thức ăn
-Đồ ăn!! _ Hayoung nhìn thấy thì mắt sáng rỡ nước miếng nuốt ực ực
-Mau ăn đi, khách ở ngoài còn rất đông..Sehun để khai thức ăn xuống bàn anh biết không cho Hayoung ăn thì nó cũng không có sức mà tiếp khách với anh.
Hayoung biết Sehun quan tâm mình nhưng miệng thì lúc nào cũng cứng nên không nói ra, nó vui vẻ đi đến ăn cho cái bụng thật no rồi nhờ Jiyeon trang điểm lại dùm mình.
-Đi đựoc chưa??
Sehun đứng dậy đưa tay ra vì anh nghĩ Hayoung đã ăn no rồi thì có thể tiếp tục ra tiếp khách với anh nhưng khi Hayoung đưa tay cho Sehun bất chợt cô ngước nhìn Woohyun ánh mắt long lanh tội nghiệp..
-Tôi muốn..đi toilet có lẽ uống nhiều nước quá!!
-Không phải cô chứ?? Sehun hét lên
Vậy là Sehun cũng đành chờ Hayoung giải quyết tâm sự xong cả hai lại tiếp tục đi đãi khách, đúng là một ngày bận rộn với Sehun và Hayoung nhưng mà đối với Sehun đây là một đám cưới khó quên khi mà cô dâu hết đòi ăn lại đòi đi vệ sinh..
-Hơiiii..mệt chết đi đựơc..đánh chết mình sau này mình cũng không muốn đám cưới thêm lần nào Sehun tắm xong thì đang ngã lưng trên cái ghế trong phòng tân hôn của Hayoung và anh_ Nè, làm gì mà tắm trong đó lâu quá vậy?? Sehun quát lên khi thấy Hayoung ở trong đó phòng tắm nãy giờ mà vẫn chưa ra đã vậy còn hát nghêu ngao trong đó.
-Đợi một lát đi, tôi đang tham quan phòng tắm..công nhận phòng tắm nhà anh lớn thật_ Tiếng Hayoung vọng ra đáp lại lời Sehun
-Đúng là người nghèo mà!!
Sehun thở dài rồi cầm ly trà nóng định hóp một ngụm cho tỉnh táo tinh thần thì nghe tiếng Hayoung mở cửa bước ra.
-Sehun!! Thấy được không??
Sehun ngước lên nhìn thì thấy Hayoung đang mặc chiếc đầm ngủ màu xanh lá cây đứng trước mắt anh chớp chớp mắt nhìn anh. Ngụm trà trong họng Sehun cũng phải phun ra ngay vào người Hayoung
-Anh làm gì vậy?? Tôi mới tắm đó_ Hayoùn tức giận quát rồi lấy khăn lau
Sehun thì ôm bụng cười ngặt ngẽo.._ Cô..cô làm gì..mà cứ như con két xanh vậy..không phải là sâu lá mới đúng..hahaha..
-Ê, anh thật quá đáng...không phải anh nói đêm tân hôn phải cái gì gì đó_ Hayoung ngượng ngùng nói_ Nên tôi mới mua cái đầm này mặc cho hấp dẫn.._ Hayoung tức giận khi thấy Sehun vẫn còn cười
-Cô làm ơn đi, hấp dẫn thì mặc màu đỏ hay là trắng đó...cái gì mà xanh lá cây..tôi mới nhìn đã thấy mắc cười muốn lộn ruột lên làm sao còn tâm trí_ Nói xong Sehun lại ôm bụng cười tiếp.
-Oh.....Sehun...Anh thật quá đáng!!
Hayoung chống hai tay lên hông tức giận quát nhưng như vậy càng làm Sehun mắc cười hơn khi mà anh đang tưởng tượng con két màu xanh đang chửi mình.
-Thôi..tôi đi ngủ...buồn cười ghê!! Sehun cười đến chảy nước mắt rồi đi lên giường nằm
-Ê, hôm nay là đêm tân hôn mà...phải làm gì gì đó chứ_ Hayoung lập tức phản ứng mạnh nhảy lên giường kéo Sehun ngồi dậy
-Cô làm ơn..tay chân tôi rụn rời ..hơn nữa...nhìn bộ đầm của cô tôi ..Sehun nói được phân nửa thì bụm miệng cười tiếp
-Không đựơc, tôi muốn mau có em bé để kết thúc hợp đồng..mau lên làm đi_ Hayoung nằm xuống với cái vẻ mặt tự nguyện nhìn Sehun
Sehun cười cuối xuống định hôn Hayoung nhưng môi chưa chạm môi Hayoung anh lại ngồi dậy cười tiếp _ Không...được...nhìn ...cô ..tôi ...mắc cười quá!!
-Anh thật quá đáng..._Mặt Hayoung hầm hầm nhìn Sehun có nửa con mắt.._Đựơc vậy để tôi chủ động..
Hayoung nhào đến ôm lấy Hayoung còn Sehun cứ đẩy Hayoung ra tiếng cười ầm ĩ vang lên trong căn phòng làm cho ông Oh bà Oh cũng không ngủ đựơc. Họ mỉm cười nhìn nhau khi nghe thấy con trai và con dâu đang giỡ trong đêm tân hôn.
-Ầm...
Một tiếng động lớn vang lên làm cho mọi người trong nhà điều phải giật mình. Hình như tiếng động đó phát ra từ phòng Hayoung và Sehun họ lo lắng không biết chuyện gì xảy ra nên vội đi đến phòng Hayoung và Sehun
-Hayoung!! Sehun! Hai đứa có chuyện gì vậy?? _Bà Oh lo lắng gõ cửa phòng của hai người
Phải đến một lúc sau thì Hayoung mới ra mở cửa giờ cô đang khoác chiếc áo choàng ngủ lên để che cái áo đầm màu xanh của mình. Mở cửa ra Hayoung và Sehun đứng cạnh nhau ái ngại nhìn mọi người
-Chuyện gì vậy Hayoung?? _Ông Oh chỉ vẻ mặt lo lắng của Hayoung cũng hốt hoảng theo
-Ba, mẹ...cái giường ..sập rồi!! _ Hayoung khẽ lên tiếng
Câu nói ngây thơ của Hayoung làm cho mọi người trố mắt ra nhìn họ nhìn vào bên trong quả thật cái giường của Sehun và Hayoung đã sập xuống. Ông Oh và bà Oh nhìn nhau bụm miệng cười khúc khích. Còn Soojung thì tỏ vẻ tức tối họ cứ tưởng Hayoung và Sehun hăng quá nên làm sập giường nhưng nội tình bên trong chỉ có hai đương sự mới biết. Sehun thì ngước mặt lên lấy tay bàn tay che mắt lại vì ngượng ngùng vì ông bà Oh đang nhìn anh mà cười...
-Hai đứa mau đổi phòng đi!! _ Ông lên tiếng nói với Hayoung và Sehun
-Không đựơc, phòng tân hôn không thể đổi..sẽ không may mắn_ Bà Oh lập tức phản đối vì theo phong tục thì đêm tân hôn không đựơc đổi phòng khác như vậy vợ chồng sẽ không hạnh phúc.
-Thôi, bọn con sẽ ngủ dưới đất chỉ cần trải nhiều chăn lên thì sẽ không lạnh_Sehun lên tiếng giải quyết vấn đề nhanh chóng vì mọi người cứ nhìn anh mới ánh mắt kì lạ..
-Ngủ dưới đất lạnh lắm!! _ Hayoung ngước nhìn Sehun nói ngây thơ
Sehun nhanh chóng bịt miệng Hayoung lại rồi lôi vào trong đóng cửa lại không để cho mọi người nói gì thêm. Ông bà Oh nhìn nhau cười vui vẻ họ luôn nghĩ Sehun vì nóng lòng động phòng nên mới gấp gáp vậy..
-Nè, sau chúng ta không đổi phòng ngủ dưới đất lạnh lắm!! _ Hayoung ngây thơ hỏi Sehun trong khi Sehun đang nuốt cục tức xuống.
-Tôi buồn ngủ rồi...đi ngủ đi..._Sehun đi đến cái giường bị sập lấy chăn lớn trải xuống đất rồi lấy thêm một cái chăn để đắp
-Nhà giàu mà mua cũng không nổi cái giường tốt_ Hayoung nhìn cái giường mà thở dài
-Cô làm ơn đi lúc nãy ai thấy cái giường quá êm sau đó cứ nhảy trên đó ...nó bị vạt cái thanh chống nên mới gậy xuống...cô nhìn cô lại đi ăn cho lắm vào mập như con heo vậy_ Sehun chỉ Hayoung rồi nhìn từ đầu xuống chân chê bai nó
-Anh cũng có phần mà ai biểu anh cứ chạy xuống rồi chạy lên dậm rầm rầm làm chi nên nó mới Hayoung cũng kể tội Sehun
-Tôi không chạy để cô cưỡng bức tôi sao??_ Sehun cười nham hiểm nhìn Hayoung
Hayoung nhíu con mắt lại nhìn Sehun với ánh mắt như muốn giết người cởi nhanh cái áo khoác ra chạy đến ôm chầm lấy Sehun.
-Cô định làm gì hả?? Sehun quát lên đẩy Hayoung ra khỏi người anh
-Tôi muốn sinh em bé!! _ Hayoùn nói dứt lời lại ôm chặt lấy Sehun
-Làm ơn đi tay chân tôi rụn rời...dù hôm nay cô cởi hết quần áo đứng trước mặt tôi ..tôi cũng không có cảm giác đâu_ Sehun đẩy Hayoung ra rồi nằm xuống trùm chăn lại ngủ
-Không được, chúng ta mau sinh em bé đi_ Hayoung ngồi xuống kéo tay, kéo chân Sehun không cho anh ngủ nhất quyết bắt Sehun động với nó
Sehun quay lại nhìn Hayoung gương mặt mếu máo_ Tiểu thư, cô tha cho tôi đi..hôm nay tôi thật sự rất mệt ..ngày mai chúng ta còn phải đi học_ Woohyun gương mặt khẩn cầu cứ như đang van xin Hyomin vậy.
-Không được..tôi muốn sinh em bé!!
Vẻ mặt Sehun cũng không làm động lòng trái tim của Hayoung nó kịch liệt phản đối. Vậy là suốt đêm Hayoung cứ lãi nhãi bên tai làm phiền Sehun không cho anh ngủ yên cho đến khi cô mệt và thiếp đi bên cạnh Sehun thì cả hai mới có một giấc ngủ ngon.
**Nhà ăn Oh gia:
- Chào buổi sáng!! _ Sehun chào mọi người rồi ngáp dài gương mặt thì bơ phờ còn hai con mắt thâm quầng như gấu trúc.
-Chào con!! _ Ông bà Oh mỉm cười nhìn Sehun khỏi hỏi cũng biết trong đầu họ đang nghĩ gì.._ Hayoung nó vẫn chưa thức sao?? _ Bà Oh mỉm cươì nhìn Sehun
-Cô ấy..
Sehun kịp nói gì thì từ trên lầu Hayoung đã líu lo mặt rạng rỡ như mặt trời buổi sáng _ Chào cả nhà!! _ Chào mọi ngươì xong Hayoung nhanh chóng ngồi vào bàn ăn
- Hayoung!! Con thức sớm vậy sao không ngủ thêm một lát..vẻ mặt của con hồng hào thật_ Bà Oh nhìn Hayoung cười tươi lấy làm lạ khi thấy Sehun thì mệt mỏi còn Hayoung thì tỉnh như sáo
-Con quen dậy sớm rồi mẹ!! Woa, đồ ăn buổi sáng ngon ghê luôn_ Hayoung nói xong thì mắt lại quan sát bàn ăn rồi cười tít mặt cái vẻ mặt heo con như Sehun nói lại xuất hiện
-Sehun à!! Con phải tẩm bổ mới được...hình như con hơi yếu đó!! _ Ông Oh thấy Hayoung đang ăn ngon lành thì liếc nhìn Sehun nói một câu đầy ẩn ý..
Sehun đang ăn bánh mì nghe xong bị nghẹn luôn vì anh biết ông Oh đang ám chỉ chuyện gì_ Ặc...ặc..
Hayoung ăn thấy Woohyun bị nghẹn thì vuốt ngực đấm mạnh lưng cho Sehun
- Anh không sao chứ?? Ăn từ từ thôi em đâu có dành ăn với anh đâu??_ Hayoung tỉnh bơ nói mà không hiểu nguyên nhân
-Lát mẹ sẽ đi mua cái giường khác cho hai đứa_ Bà Oh nhìn Hayoung cười dịu dàng.
Hayoung ngốn một họng bánh mì vừa nói
_ Mẹ nhớ mua cái giường nào chắc một chút...nếu không lúc Sehun nhảy lên nhảy xuống rồi chạy lên xuống dễ sập lắm..Hayoung ngước nhìn Bà Oh nói tỉnh queo mà không biết mình đang gây hiểu lầm cho những người có đầu óc đen tối
Sehun đang uống ngụm sữa nghe xong cũng phun ra luôn..đúng là một bữa sáng không suông sẻ với Sehun.
-Anh sao vậy ông xã!! _ Hayoung lấy khăn giấy lau miệng cho Sehun
-Cô làm ơn đừng có nói nữa, ngoan ngoãn ăn dùm tôi đi...Sehun mỉm cười nghiến chặt răng nói nhỏ vào tai Hayoung
-Tôi nói gì sai sao??_ Hayoung ngây thơ nhìn Sehun không biết mình đã nói chuyện gây cho mọi người hiểu lầm_ Nếu anh không thích thì thôi..._ Hayoung chu cái mỏ quay lại ăn tiếp
-Bà xã à, trễ giờ rồi thôi chúng ta đi học thôi_ Sehun sợ Hayoung lại nói bậy bạ nên đứng dậy nói lớn rồi kéo tay Hayoung đi_ Ba mẹ con đi học đây!!
-Nhưng...em chưa ăn xong mà!!
Hayoung bị kéo đi nhưng mắt vẫn quay lại nhìn liếng tiếc bàn thức ăn buổi sáng vì nó mới ăn có phân nửa đã bị Sehun lôi đi. Ông bà Oh nhìn theo Sehun và Bayoung bụm miệng cười khi thấy cái vẻ dễ thương của cả hai...
-Xem ra Sehun của chúng ta phải tẩm bổ rồi..nếu không làm sao nó đấu lại với con bé Hayoung!! _ Ông Oh khẽ lên tiếng quay lại nhìn bà Oh
-Ừ, yếu như vậy làm sao có thể sinh con trai....để em nấu đồ bổ cho nó..như vậy chúng ta sẽ sớm con cháu bồng_ Bà Oh cười rạng rỡ khi nghĩ đến sẽ có cháu bồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro