Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝚜 𝚒 𝚡

translated by 𝙼𝚊𝚊𝚢 or Mây

- Này, đồ ăn trộm! – Jihoon chỉ vào Hyunsuk, người nhỏ hơn bắt quả tang anh lấy trộm tiền trong con heo của Jeongwoo.

Hyunsuk chạy và cố gắng nhảy ra cửa sổ. Nhưng anh đã thất bại, anh không còn sức để nhảy vì hiện giờ cơ thể vẫn còn đau nhức. Jihoon sau đó đã vòng tay qua eo Hyunsuk để anh không thể cố chạy thoát nữa.

- Tránh ra cho tôi! – Anh rất tức giận vì kế hoạch đã sụp đổ
- Đã xảy ra chuyện gì vậy? – Mẹ Jihoon vừa bước vào

Một lát sau...

Hyunsuk đang ngồi trên ghế và tay bị trói ra sau, chính Jihoon đã làm điều đó.

- Cậu nhóc này đã làm gì vậy? – Mẹ Jihoon hỏi

- Eomma, nó cố ăn trộm tiền của Jeongwoo! – Jihoon nói và nắm chặt tay lại.

- Cháu biết đấy nhóc, thật xấu khi cháu ăn cắp tiền của người khác! – Mẹ Jihoon nói một cách nhã nhặn

- Đừng gọi tôi là nhóc! – Hyunsuk trừng măt nhìn họ

- Được rồi, vậy hãy cho cô biết tên của cháu – Bà Park nói và mỉm cười với anh

- Mẹ tôi dạy tôi không được nói chuyện với người lạ - Hyunsuk nhếch môi cười nhẹ đáp lại

- Không nói chuyện với người lạ cái con khỉ! Cậu không nghe thấy bản thân mình nói gì à, cậu cũng đang nói chuyện với chúng tôi đấy. – Jihoon cười khúc khích đảo mắt.

- Con trai, bình tĩnh đi! – Bà đập vào đầu hắn khiến vài tiếng rên rỉ vì đau vang lên

- Cô là Park Jeonghye, còn kia là chồng cô, Park Jiwoo – Người phụ nữ lớn tuổi chỉ tay về phía chồng bà ấy đang trồng loại bắp cải mà vụ tai nạn xe hơi của Hyunsuk tàn phá.

- Và cô có hai thằng con trai, đứa lớn hơn là Park Jihoon, đứa nhỏ hơn là Park Jeongwoo – Bà tiếp tục

- Kỳ lạ thật, tất cả tên trong gia đình bác đều bắt đầu bằng chữ “J” – Hyunsuk nói

- Không phải chuyện của cậu – Jihoon nói

Hyunsuk, Jihoon và bà mẹ chằm chằm nhìn nhau

- Hãy cho cô biết tên của cháu! – Người lớn tuổi nhất trong số ba người nói, bà nở một nụ cười rất đẹp

- Daniel Choi – Hyunsuk trả lời tên tiếng Anh của mình, anh không chắc mình nên nói tên tiếng Hàn hay tiếng Anh, nhưng vì anh không tin tưởng gia đình Park này nên biết một ít vẫn tốt hơn

Jihoon đã rất ngạc nhiên với tên tiếng Anh của Hyunsuk

- Daniel?... – Jihoon xác nhận nếu mình nói đúng, hắn thực sự thích phát âm từ “Daniel”

- Cậu là người câm hay điếc? – Hyunsuk nói sau khi nghe thấy Jihoon nhắc lại tên của mình
Jihoon không thể chịu đựng được nữa, hắn đã rất ngạc nhiên trước cái tên của Hyunsuk nhưng giờ hắn lại phát điên với anh. Hắn nắm lấy áo anh

- Cậu dám thể hiện sự thô lỗ của bản thân với chúng tôi sao? – Jihoon nhìn vào mắt Hyunsuk, hắn biết anh đang sợ hãi

- Tsk! – Hắn thả Hyunsuk ra và mẹ hắn lôi hắn ra ngoài

- Jihoon, mẹ chưa từng nghĩ con lại cư xử như vậy! – Mẹ hắn nói

- Để mẹ nói chuyện với Daniel trước, được không? Con ra ngoài giúp bố đi – Bà Park vỗ lung Jihoon, hắn theo lời mẹ mà ra ngoài

- Vậy cháu có biết cháu đã gặp chuyện gì không? – Bà hỏi Hyunsuk, người vẫn đang bị trói

- Cô có thể cởi trói cho tôi được không? – Anh hỏi một cách khó chịu

- Cô sẽ không cởi trói cho đến khi cháu trả lời cô.

- Sao cũng được! – Hyunsuk cố gắng cới trói nhưng không thành công, anh không thể chạm đến phần bắt đầu của sợi dây

.

- Được rồi, cứ ngồi thoải mái! – Bà Park cũng nói chuyện xong với Hyunsuk. Họ nói chuyện vui vẻ với Hyunsuk trong khi anh chàng nhỏ trả lời câu hỏi của họ

Jeonghye vào bếp và bắt đầu làm bữa trưa cho gia đình

Sau khi nấu xong, bà đã gọi Jihoon và chồng mình, Jeongwoo đã đi học. Bà nấu rất nhiều món, chông như một bữa tiệc

Miệng anh ứa nước miếng vì ngửi thấy mùi thơm nức mũi của thức ăn. Anh đang rất đói nhưng chẳng đứng dậy được vì anh bị trói

- Anh yêu! Jihoon! Tới giờ ăn rồi! – Bà Park gọi chồng và con trai mình

Jihoon bước vào nhà và trực tiếp nói với Jihoon

- Oh! Cậu vẫn còn ở đây sao? – Jihoon mỉm cười trêu trọc, hỏi

- Mẹ mày! – Hyunsuk chửi thề

- Cố lên anh bạn! Gia đình tôi sẽ ăn ngay bây giờ - Hắn nhếch mép

- Jihoonnn! – Bố hắn la lên vì hắn là người duy nhất hai người họ đợi trong bàn.

Jihoon đi đến bàn ăn

- Wow, thật là nhiều món ăn! – Hắn chảy nước miếng nhìn từng món mẹ nấu

Hắn không thể đợi đến khi được nếm thử chúng

- Bố mẹ mau ăn đi! – Hắn nói rồi bắt đầu ăn

Sau vài phút, gia đình Park đã ăn xong

- Con rửa bát! – Jihoon xung phong. Bố mẹ hắn cười vì con trai họ rất có trách nhiệm, nhưng khi Jeongwoo ở nhà, hắn sẽ yêu cầu cậu em của mình rửa bát

Mẹ của Jihoon gần như quên mất Hyunsuk, vậy nên bà đã tìm đến anh. Hyunsuk ngủ gật trong khi ba người đang ăn, anh trông rất đáng thương. Bà Park cảm thấy thực sự tồi tệ vì đã không cởi trói cho Hyunsuk, vì vậy bà nhanh chóng cởi trói cho anh.

- Daniel, cô để lại một ít thức ăn cho cháu đó! Cháu có thể ăn bây giờ - Bà cười, Hyunsuk vừa mới thoát khỏi giấc ngủ

- Gì? – Anh đã bị sốc, anh nghic rằng gia đình này sẽ tra tấn anh cho đến chết

- Cô nói là cháu có thể ăn bây giờ - Jeonghye lặp lại một lần nữa. Anh chàng nhỏ không nói gì, nhanh chóng đi đến bàn ăn và bắt đầu ăn, anh đói chết mất.

- Hit you with that ddu du ddu du – Jihoon vui vẻ hát khi vui vẻ xoa xà phòng lên từng chiếc đĩa. Hắn nhận thấy có một người đang ăn như con heo đói ở sau lưng mình.

Jihoon nhìn lại và thấy Hyunsuk đang ăn bằng cả hai tay

- Eomma cậu ta trố… - Jihoon định hét lên nhưng mẹ hắn đã ngăn hắn lại

- Jihoon! – Bà trừng mắt nhìn hắn

- Cảm ơn cô rất nhiều, cô Park là người tuyệt với nhất! – Hyunsuk nở một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt, giơ ngón cái lên và tiếp tục vui vẻ ăn

Jihoon không hiểu sao mẹ lại cởi trói cho Hyunsuk, anh ta là một tên trộm và suýt chút nữa lấy được tiền của Jeongwoo. Hắn đã thực sự chống lại Hyunsuk.

------♡------

Tui lại gộp chap nè, nay mải ăn chơi nên bây giờ mới đăng truyện cho mí cô
Nhớ cho tui xin 1⭐ và vài chiếc cmt nhỏ để có động lực nhó❣

20220702

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro