55-56
Động tác Park Sunghoon không ngơi nghỉ, chụp tanh tách, Park Jongseong bảo rõ ràng là chụp hình nude, vẫn cứ mặc quần lót suốt là sao, bèn xoay người lại tựa lưng vào moto, tay đặt trên mép quần lót, kéo xuống một ít, cười hết sức lẳng lơ, "Park gia, phải cởi chưa?".
Anh nhìn Park Sunghoon hạ máy ảnh xuống, dục vọng thẳm sâu trong mắt hệt như thủy triều đen cuồn cuộn bất tận, nghe Park Sunghoon thở ra một hơi vẩn đục thật dài, gã nói, "Cởi." một chữ ném ra vô cùng đanh thép.
Park Jongseong thả mép quần lót ra, quần lót bắn 'póc' trở về xương hông. Anh duỗi chân dài, tay trỏ trỏ quần jean của Park Sunghoon, "Anh cũng cởi.".
Một tay Park Sunghoon đang cầm máy SLR, ngón tay tùy tiện quẹt qua góc mày, nheo mắt lại tiến về trước một bước, "Không nghe lời.".
Park Jongseong thấy đối phương từng bước tiến lại gần, có vẻ như muốn dùng bạo lực tước đoạt mảnh vải còn sót lại trên người mình, anh bèn lui ra sau chống tay ngồi lên xe máy, giơ chân lên kháng cự.
Bàn chân đạp lên cơ bụng Park Sunghoon, Park Jongseong cong mắt cười, "Sao nào, định dùng vũ lực hả?".
Dè đâu Park Sunghoon lại nắm lấy chân anh, đặt thẳng lên dương vật đã dựng cột buồm cứng ngắc, quy đầu nhồi dưới gang bàn chân, dây ra luồng nhiệt dính nhớp, Park Jongseong khẽ run người, thấy ngứa ngáy. Park Sunghoon rên khẽ vì khoan khoái, ưỡn eo cọ chân anh, kẽ ngón chân và lòng bàn chân không ngừng bị nghiền ép, ma sát, dưới tần suất cọ quẹt cực nhanh, lòng bàn chân tựa như bị thiêu đốt, nóng hừng hực.
Ánh mắt Park Sunghoon trấn định nhìn anh không rời, hạ bộ lại đang dâm ô chân anh, biểu cảm hiện ra trên mặt thật đẹp, dục vọng và kiềm chế đan xen, từng bước ép sát, khiến cái chân thẳng tắp của anh dưới sức ép từng chút một cong lên, gập gối lại cho người kia tiến lại gần. Cho đến khi đầu gối ép chặt lên khuôn ngực, gương mặt Park Sunghoon cũng gần anh sát rạt, hơi thở phả lên sườn mặt, Park Jongseong rũ mi, ngắm môi đối phương.
Đôi môi cong đầy đặn, hàm răng trắng bóng, anh kề ra trước, định nhấm nháp bờ môi tình nhân, không ngờ Park Sunghoon lại ôm mông anh, bế anh trên xe máy xuống, khi hai chân đã chạm đất đứng vững rồi, anh có thể cảm nhận được nhiệt độ rõ rệt của dương vật áp lên bụng dưới mình. Mũi Park Sunghoon cọ cọ chóp mũi anh, anh nghe tiếng Park Sunghoon cười, rồi sau đó, đôi môi dán bên môi anh nhả hơi, chờn vờn như có như không, di thẳng xuống, Park Sunghoon khuỵu một gối, răng cắn mép quần lót anh, từng chút từng chút một, kéo quần lót của anh xuống.
Bụi lông vùng kín, dương vật cương cứng đỏ hồng, mất đi quần lót bao bọc, từ tốn lộ diện. Park Sunghoon kéo quần lót anh xuống tới đầu gối. Park Jongseong ngó xuống, chỉ nhìn thấy bả vai rộng, xương vai khum xuống gồ lên của đối phương, mái tóc dày rậm sau gáy. Kế đó, kẻ bên dưới thẳng người lên, khung xương vai khiến người ta xốn xang kia giãn ra, Park Sunghoon vùi mặt vào giữa háng anh, ôm ghì mông anh, hít một hơi thật sâu.
Tuy là một người dày dặn kinh nghiệm, nhưng giờ đây hệt như một đứa trẻ ngô nghê, Park Jongseong đỏ mặt lả người đi, đẩy trán Park Sunghoon ra, "Đừng phá, anh... anh không phải muốn chụp tiếp à?".
Park Sunghoon ngậm mút tinh hoàn anh một cái, rồi mới ngước mặt lên, gương mặt còn dính vệt ẩm ướt dương vật để lại, ánh mắt nhìn anh đòi hỏi trắng trợn, in lại toàn bộ hình ảnh anh trên võng mạc, "Em trêu anh trước."
Park Jongseong vô thức thò ngón cái ra lau đi dâm thủy trên mặt Park Sunghoon, ngậm vào miệng, mút chậc chậc như đang ăn kẹo, "Em trêu anh thì sao, ai bảo định lực anh kém đừng đổ thừa.".
Anh cười hả hê, cử động chân, bắt Park Sunghoon lui ra một chút, tự mình kéo quần lót xuống mắt cá chân, còn chưa kịp đá đi, đã bị Park Sunghoon đẩy ngã, đè cứng ngắc dưới đất. Quần lót treo trên mắt chân, vì chân phải bị đối phương nhấc lên cao, mà lại trượt xuống.
Quần lót mắc vào khớp gối phải, Park Jongseong nằm trong lán tự biết là mình quả này lãnh đủ, đối mặt với Park Sunghoon đã bị nhóm ra lửa, anh dịu giọng dỗ dành Park Sunghoon, đừng 'xử' anh ngay tại chỗ, còn chưa kịp nói hết lời, thì đã bị Park Sunghoon khóa môi, lời còn sót lại trong miệng biến thành tiếng rên rỉ. Park Sunghoon đè nghiến anh dưới đất, hôn như nhai nuốt hồi lâu, đến khi môi lưỡi đôi bên phân li còn mang theo tiếng mút chụt rõ to.
Park Sunghoon hôn trán anh, hạ giọng nói, "Cho em khỏi trêu anh nữa.".
Nói xong không đè anh tiếp, mà đỡ lưng kéo anh đứng lên, cứ như nụ hôn kia là đủ giải khát rồi vậy, thật sự là không có ý định làm tới bến luôn. Vụ này khiến Park Jongseong ngạc nhiên à nha, nếu không phải nhìn thấy bên dưới Park Sunghoon còn cứng, anh đã nghi ngờ sức quyến rũ của mình, đến nước này rồi, Park Sunghoon còn có thể nhịn không làm ư?
Park Sunghoon quay đi bước ra ngoài lán mấy bước, bảo đi lấy khăn giấy lau mồ hôi cho Park Jongseong, lưng cũng dơ rồi, chưa kịp ra khỏi đã bị Park Jongseong từ đằng sau nhào tới một cái loạng choạng, tay thuận thế mò ra bụng dưới đối phương, cầm dương vật gã lên lắc lắc. Park Jongseong hôn nhay thùy tai Park Sunghoon, nhỏ giọng bảo, "Hàng to khiếp thật."
Tay Park Jongseong rất đẹp, ngón tay thuôn thả khớp xương đâu ra đấy, móng tay tròn bầu, mà ngón tay đã dài đến vậy cũng không đủ để cầm trọn thứ kia của Park Sunghoon, hàm răng anh gia tăng lực, ngậm vành tai cố sức nghiền nghiền, anh bảo, "Anh không có hứng thú với em sao? Em đã khiêu khích anh đến vậy, chẳng phải anh nên nổi thú tính lên à? Kiềm chế như thế thật làm người ta thấy thất bại quá.".
Càng nói càng hậm hực, tay cũng vận lực bóp đau Park Sunghoon.
Nghe Park Sunghoon kêu đau một tiếng, túm tay Park Jongseong gỡ ra, "Làm hỏng nó rồi lấy ai thỏa mãn em.".
Park Jongseong thuận thế để Park Sunghoon xách mình từ đằng sau ra trước, đầu óc nhanh nhạy miệng dẻo quẹo đáp, "Còn em đây, để em xoạc anh nhé, khỏi cần anh lao lực.".
Park Sunghoon ngó Park Jongseong một cái từ trên xuống dưới, Park Jongseong giang tay dạng chân, còn hẩy hông huých huých thứ kia, "Lần trước chẳng phải anh cũng bắn rồi sao."
Anh còn đang vênh váo, đã bị Park Sunghoon bước đến ôm vào lòng, Park Sunghoon vỗ mông vỗ đùi anh, ra hiệu anh mở chân ra vòng qua eo gã, rồi kẹp hai chân lại. Park Jongseong nhìn eo Park Sunghoon, hết sức nghe lời cưỡi lên, Park Sunghoon thoáng nôn nóng bế mông anh đi đến chỗ bàn trang điểm. Trên đường đi đùi không ngừng bị cái chày kia chọt tới chọt lui, bôi đầy chất nhầy, đầu khấc lởn vởn quanh gò mông, bên ngoài cửa động. Làm Park Jongseong thấp thỏm mãi, cứ sợ thứ kia không thèm chào hỏi đã xông vào.
Bên cạnh lán chụp có một bàn trang điểm, bóng đèn gắn trên mặt gương đều bật sáng, soi rõ hai tên đàn ông điên đảo vì tình dục. Đến khi được đặt xuống rồi, mới rõ Park Sunghoon rốt cuộc ôm anh đến đây làm gì, Park Jongseong không nén được xấu mồm, "Cô bé trang điểm mà biết anh làm gì cái bàn người ta, có nước khóc thét ấy."
Park Sunghoon thuận theo kem bôi trơn đút hai ngón tay vào, liên tục ấn bóp bên trong, Park Jongseong bị ngoáy đến độ nhăn mặt ngậm miệng lại, Park Sunghoon hôn mặt anh, ngón tay từng chút lút sâu trong người anh, "Cho nên em ráng nhịn nhé, đừng bắn lên bàn.".
Park Jongseong dựa lưng vào gương, để lại một vệt hơi nóng, anh nhìn mặt Park Sunghoon lẩm nhẩm, "Không công bằng, anh cũng đừng bắn vào trong.".
Park Sunghoon lại đút thêm một ngón tay, nhẫn nại nói, "Anh vốn đâu định bắn vào trong."
Ngón tay bên trong không ngừng sục vào rút ra, hàng khủng lắc lư duyệt binh chực chờ ngoài cổng, càng nghiền càng trơn tru, Park Jongseong hóp chặt bụng, hếch mông ra đằng trước, hai tay nhấc lên, đỡ lấy mép bàn trang điểm đằng sau, chân phải đạp lên bàn, để Park Sunghoon lèn thêm một ngón tay vô người anh. Đến lúc này rồi, miệng anh còn luyên thuyên, ai bảo hàng của Park Sunghoon bự quá làm gì, lần nào dạo đầu cũng mất công mất sức, chi bằng đổi vai, làm xong sớm còn kịp chụp thêm lô ảnh nữa.
Park Sunghoon kéo anh xuống bàn xoay người lại, ấn eo xuống thấp rồi nâng cặp mông lên, đổ sữa bôi trơn xuống mông mát lạnh, ngón tay từng chút một rút ra ngoài, đổi lại bằng dương vật nóng rẫy, Park Sunghoon nói, "Nhanh thôi, em nhịn một chút.".
Nói đoạn vận lực nong mở cửa huyệt, nhồi vào từng chút một. Tay Park Jongseong vịn gương, hơi thở hổn hển trong miệng đọng lại trên mặt gương, hồ như chịu không nổi, tay anh trượt xuống một đoạn, lau đi hơi mờ. Anh nhìn thấy khuôn mặt mình, vặn vẹo đau đớn vì tình dục. Cũng nhìn thấy khuôn mặt Park Sunghoon, cuồng si và yêu thương.
*
Vách tường in bóng hai người chập thành một, không ngừng dao động, bàn trang điểm đóng vào tường, dường như có bụi rơi xuống. Bàn tay bám mép bàn ửng đỏ vằn lên mạch máu, gồng sức bấu chặt mép, rung chấn không dứt kéo theo cả cái bàn lắc lư lắc lư, chai chai lọ lọ nghiêng ngả, lăn lộn chuẩn bị rớt xuống đất.
Đến khi tiếng vỡ vụn chát chúa vang lên, toàn thân Park Jongseong bị kéo ra sau, anh không bám nổi thân bàn nữa, chỉ cuống cuồng pha lẫn vụng về chuồi tay ra sau, ôm cổ Park Sunghoon. Chân anh đạp lên ghế da trước mặt, rướn ngực ra trước, mông bị khống chế liên tục khoan vào. Âm thanh rên rỉ hoan lạc dai dẳng, hồ như đã tẽ ra đến cực hạn, eo tê dại vì kích thích mãnh liệt, hết thảy hỗn độn, sắp không phân biệt nổi là đau hay là sướng, anh há miệng rên la lung tung, trong tầm nhìn lắc lư, chiếc gương đã cách xa nguồn nhiệt, dần dần sáng rõ lên.
Đường nhân ngư hõm sâu, dương vật ve vẩy, đầu vú trên hai khối cơ ngực nhô thẳng đứng, cánh tay cường tráng luồn dưới nách anh quặp lấy vai, tạo ra mảng tương phản với làn da của anh. Mông anh lắc lư một cách dâm loạn, trái phải trước sau, như là né tránh nhưng lại càng như nghênh đón, sức lực dập vào đằng sau dữ dội đáng sợ, không ngừng nhồi vào cọ sát cửa động ẩn trong khe đùi, thậm chí anh có thể nhìn thấy thân dưới sướng văng ra nước, bắn lên mặt gương đang phô bày hình ảnh dâm loạn của bọn họ một cách trắng trợn.
Đôi mày Park Jongseong chau khít lại, anh nhắm mắt ngưỡng cổ lên, gáy tựa vào vai Park Sunghoon, tư thế đứng làm tình vào không được sâu, mỗi lần Park Sunghoon ưỡn hông dập mạnh vào liên hồi, đều khiến gò mông tròn trĩnh rung lên từng chập, bị ép đến biến dạng dẹp bép rồi rút ra, liên tục lút vào khe hở, dùi thịt khuếch rộng khe hẹp, quy đầu đi vào tận cùng nhạy cảm, kéo theo rút ra, đoạn lại bơm vào thật sâu.
Anh cũng sắp giữ không nổi chân mình trên ghế nữa, lòng bàn chân vừa đáp xuống thì eo lại bị nâng hổng lên, Park Jongseong rên một tiếng dài ngâm nga, âm thanh mềm nhũn dâm đãng đến mức anh thấy xấu hổ vô cùng, cơ thể còn chưa thoát khỏi cơn run rẩy, Park Sunghoon đã kéo anh đi, gạt bừa đống giấy tờ trên bàn bay xuống đất. Trong cơn lộn xộn làm ngã một cái đèn bàn, không ai bận tâm, chỉ đợi chân dạng ra là dương vật xông tuốt luốt vào trong, Park Sunghoon hừ mũi một tiếng gợi cảm vô hạn, một tay chống bên sườn mặt anh, tay còn lại rảnh rang kéo chân trái anh ra, xoay eo tiếp tục thúc vào sâu hơn nữa.
Túi tinh trĩu nặng vùi vào nơi đã sưng đỏ, ép ra bọt trắng đọng ướt bụi lông mu, dương vật hùng dũng tráng kiện rút ra ngoài một chút, rồi lại khoan sâu vào trong, mạnh mẽ hệt như đóng đinh người nằm bên dưới mình, tạo ra âm thanh ma sát nhớp nháp dâm dục chẳng thể lấp liếm nổi. Park Jongseong co hai chân lên, quấn quanh eo Park Sunghoon. Hai người họ nhễ nhại mồ hôi, lấy thịt đâm thịt ở trên bàn không ngừng va chạm.
Bàn tay thô ráp của Park Sunghoon ve vuốt bừa bãi bụng dưới anh, nắm lấy túm lông mao rồi xoa xát, không đụng vào dương vật của anh, mà chỉ vòng qua phần cán dựng thẳng đứng, xoa bụng dưới, đoạn ụp lòng bàn tay lên vú phải, anh cảm nhận lòng bàn tay ram ráp chà qua quầng vú rồi đầu vú. Anh hừ hừ bóp vai Park Sunghoon, cánh tay, cuối cùng áp lên mu bàn tay đang nghịch vú mình, bao bọc lấy, tạo áp lực đè xuống mu bàn tay Park Sunghoon, hệt như cách một bàn tay ép đối phương ra sức nghịch mình hơn, đồng thời ưỡn ngực lên hứng lấy cọ quẹt.
Trong cơn mê loạn anh nghe hơi thở Park Sunghoon nóng hổi cất lên, "Cắm bắn luôn được không?".
Park Jongseong mở mắt ra, dường như loang loáng ánh nước, lại như một cặp hồ thu đen láy sáng bóng, một luồng suy nghĩ nhè nhẹ len lỏi giữa lúc say cơn váng tình, giọng anh khàn đi, nhưng lại ngậm tiếng cười, "Có thể làm được sao?", tuy chưa nói ra đáp án, nhưng Park Sunghoon ngầm hiểu là anh đồng ý rồi, bèn khóa miệng Park Jongseong lại, cơ bắp toàn thân gồng lên, hông háng tiếp tục thúc vào vừa mạnh lại vừa chắc nẩy.
Nghiền ép khắp chốn, mở toang hết thảy, dập đến tuyến tiền liệt liên tục. Lực đạo khốc liệt cơ hồ sắp chơi hỏng nơi ấy, thốc đã sâu lại còn mạnh, Park Jongseong cắn môi Park Sunghoon, răng tước ra vị máu, lưng anh dường như sắp bốc hỏa, cả mặt bàn lạnh lẽo cũng bị nung nóng theo. Đôi chân kẹp quanh hông Park Sunghoon cứng ngắc, bắp đùi va chạm đánh bộp bộp, động thịt mềm rụm hết cả, eo cũng nhũn như con chi chi, vẫn bị đối phương túm lấy không buông, chọc, rồi lại chọc.
Khoái cảm liên hồi cuồn cuộn tích tụ ở bụng, anh nhìn Park Sunghoon trên người mình nặng nề thở hồng hộc, khuôn mặt nam tính cực độ và đẹp trai điên đảo, tham lam đòi hỏi môi anh, hoan ái mãnh liệt khiến cho máu huyết toàn thân sôi sục. Hình như hơi thở trong thảng thốt đều ẩn chứa một đốm lửa nhỏ, rơi rớt xuống da liền loang thành một mảng đỏ ửng.
Park Sunghoon dán chặt lấy anh, khuôn ngực cọ sát vú anh, đầu vú vốn nhô lên sưng to bị ép bẹp xuống, cơ bụng rắn chắc đè lên dương vật anh, cặp mông rung chấn bị thúc loạn xạ thần tốc được tay gã giữ lấy, hông ngựa đực chiến vừa nhanh lại vừa mạnh, cơ hồ sắp giữ không nổi nữa. Mông cũng đã tê dại, nước bọt chảy ra không ngừng, anh há miệng, nhắm nghiền mắt lại trong cơn vùi dập khốc liệt.
Đầu óc gần như ứ máu, khoái cảm không dứt cuốn phăng thần chí, khoái cảm cuộn trào không ngừng dâng cao, anh gào khẽ những muốn đẩy Park Sunghoon ra, nhưng lại càng bị cứng rắn trấn áp, muốn tránh cũng tránh không thoát, cửa huyệt đỏ tươi mở toang hứng những đợt xô vào vô tận. Chỗ giao hợp be bét đầm đìa dâm thủy, chảy từ bắp đùi ửng hồng xuống đầu gối. Tiếng rên bị chặn lại nơi đầu lưỡi quấn quýt, đá đưa cuốn lấy không dứt.
Khoái cảm tột cùng hủy hoại đầu óc toàn diện, eo nhũn ra thành một vũng, dương vật cương cứng ngắc, bụng trướng ê ẩm, tựa như chỉ cần dùng một cây kim chọc nhẹ là sẽ rỉ ra nước. Nơi ấy của anh càng ẩm ướt càng khít chặt lại, "cắn".
Park Sunghoon đổ ra thật nhiều mồ hôi, chỉ có thể nghiến răng cắn vai anh, không cho anh nhúc nhích thêm một chút nào nữa, điên cuồng đâm vào cửa huyệt anh.
Khoái cảm càng dồn nén càng dữ dội kia như đã phá vỡ giới hạn, xông lên não bộ tan tác hết cả, cơn tê tái như dòng nước xiết xô đến từng ngóc ngách châu thân, thậm chí cả ngón chân cũng đang run rẩy, Park Jongseong a a mấy tiếng, tắc nghẽn trong cổ họng, anh ưỡn ưỡn eo, cả người run lẩy bẩy, tinh dịch không bắn ra, mà chỉ men theo quy đầu mở khép, chầm chậm chảy trượt xuống phần thân dương vật.
Thân thể giật giật, trước khi khoái cảm qua đi, Park Sunghoon liếm mặt anh, thỏa mãn cực điểm nói rằng, "Là mặn.".
Park Jongseong ngơ ngác lau mặt, mới hay rằng anh vậy mà đã chảy nước mắt. Cơ thể còn chưa thoát ra khỏi cơn cực cảm, lúc Park Sunghoon rút ra ngoài thì thậm chí đùi phải của anh còn không chế ngự được run lên mấy cái. Toàn thân tê liệt, tinh dịch chảy ra đầy bụng.
Anh thở hổn hển, tim đập vào ngực như trống gõ, cho đến khi Park Sunghoon bắn tinh lên bụng anh, thậm chí còn bắn một chút lên mặt, Park Jongseong mới rã rời chống người, ngồi dậy. Anh tìm khăn giấy trên bàn làm việc tan hoang, lau thứ trên mặt đi rồi, vẫn còn có phần thất thần chưa tỉnh táo hẳn.
Park Sunghoon kiếm đâu ra một bịch khăn giấy ướt, lau dọn đống hỗn độn giữa hai chân anh. Nghe Park Jongseong ngất ngư ngắc ngoải bảo, "Kinh khủng quá sức.".
Park Sunghoon vội ngấc mắt lên nhìn anh, thoáng lo lắng hỏi, "Sao thế, thấy khó chịu à?".
Park Jongseong lắc đầu, "Không phải, là sướng quá, sướng đến mức phát nghiện.".
Park Sunghoon phá ra cười, bế anh trên bàn xuống. Park Jongseong đặt chân xuống đất rồi, mới thấy hồn vía trôi nổi lưng chừng giờ mới đáp đất, sau đó nhìn đống đồ ngổn ngang dưới đất, "Tiêu rồi, thế này thì không chỉ cô em trang điểm muốn khóc, mà trợ lý cũng muốn khóc luôn rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro