Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62

Lớn như vậy rồi, số lần Hoa Thần Vũ đến hộp đêm và quán bar cũng chẳng ít, nhưng câu lạc bộ theo kiểu phong cách phương Tây này đúng là lần đầu tiên anh thấy.

Theo Mặc Khiêm bước qua cánh cửa sắt, không gian ở đây không lớn, quầy bar đã đứng đầy người, phía trước là một nơi tương tự sàn nhảy, lên chút nữa sẽ đến sân khấu, ánh đèn, âm hưởng, ban nhạc, mọi thứ đều vô cùng hoàn chỉnh.

Hoa Thần Vũ quét mắt sang kệ rượu rực rỡ màu sắc, lòng thầm nghĩ, đây có lẽ chỉ là quán bar mang danh câu lạc bộ thôi. Phụ nữ ăn mặc đều khá nghiêm chỉnh, còn chưa tính hộp đêm đâu.

Đi về phía quầy bar, cùng những người không quen biết lịch sự gật đầu chào hỏi, Hoa Thần Vũ thật thà đứng sang một bên, bên tai toàn mấy âm thanh xì xào bàn tán về nghi thức cắt băng khánh thành.

Mặc Khiêm yêu cầu nhân viên pha chế một ly rượu, cắm ống hút vào, đưa cho anh.

Hoa Thần Vũ cẩn thận liếc chất lỏng trong ly, ngửi ngửi, hẳn là whisky thêm soda chanh.

"Sao anh cho tôi cái ống hút thế?". Hoa Thần Vũ cầm chiếc ống hút nhỏ nhỏ xinh xinh kia, có chút ngạc nhiên.

"Cậu chỉ cần nhâm nhi chút thôi, dù sao người khác cũng chẳng nhìn ra cậu uống hay không uống. Ở đây không thể so với mấy quán bar cậu từng đến, tự mình chú ý đó.". Mặc Khiêm vỗ vỗ vai Hoa Thần Vũ: "Hiện tại cậu đang là tiểu Hoa, lát nữa thế nào cũng có nhiều người tới đây mời rượu.".

"Ừm.". Hoa Thần Vũ lấy ống hút khấy whisky, cúi đầu hút một ngụm. Vị rượu hơi ngọt, anh thích.

***

Lắc lư theo tiết tấu nhạc điện tử, Hoa Thần Vũ tựa trên quầy, cầm ly rượu hết nhìn đông rồi nhìn tây. Mặc Khiêm đang trò chuyện cùng mấy nhân vật anh không quen, cũng 5, 6 phút sau, quả nhiên anh phải chào đón cả đám người.

"Tiểu Hoa tổng, lần đầu gặp, kính cậu một ly.". Những khuôn mặt xa lạ dồn dập bước tới nâng các ly rượu đủ màu, Hoa Thần Vũ cũng không nói gì, chỉ khẽ cười, cùng họ cụng ly.

"Tiểu Hoa tổng thật đáng yêu, uống rượu mà còn dùng ống hút. Cậu trưởng thành chưa?". Một cô gái thoạt nhìn tuổi chẳng lớn lắm đặt câu hỏi khiến mọi người bật cười.

"Đương nhiên là rồi.". Hoa Thần Vũ vừa nói vừa gật gật đầu, ánh mắt lém lỉnh.

"Chưa từng thấy Hoa đổng dẫn cậu ra ngoài, nghe bảo Hoa đổng xuất ngoại bàn chuyện làm ăn, cậu đến thay Hoa đổng à?". Các cô gái tiếp tục hiếu kì.

"Mọi người xem ra rất thân với cha tôi nhỉ?". Hoa Thần Vũ tiếp tục dùng giọng điệu mềm mại trò chuyện, bất giác cắn môi dưới.

Bình tĩnh cùng mấy cô gái này hàn huyên, Hoa Thần Vũ chú ý sân khấu bên kia có động tĩnh.

"Sẵn sàng chưa? Let's Party!".

Một nam ca sĩ đứng trên sàn nhảy hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Ánh đèn nháy mắt chiếu đến anh ta, ban nhạc sau lưng nổi nhạc nền.

Hoa Thần Vũ cũng đong đưa theo tiết tấu. Đám đông từ từ hướng về phía sân khấu, bắt đầu buổi party đêm nay.

Giọng nam ca sĩ chẳng tính là đặc sắc, có điều âm lượng rất lớn, còn hét rất to, lập tức đã làm nóng hiện trường. Hoa Thần Vũ thuận theo dòng người đến hàng phía trước. Mặc Khiêm không biết đi đâu mất rồi, thôi kệ, dù sao anh cắn ống hút xem biểu diễn cũng vui vẻ lắm.

Ca khúc kết thúc, nam ca sĩ cũng bước xuống đài. Nhạc nền lộn xộn vừa dứt liền nổi lên âm thanh tán gẫu cười đùa. Hoa Thần Vũ cảm giác có người vỗ vai anh, ngẩng đầu nhìn lên, lại là Mạnh Tử Thạc...

Anh trai ưu tú vẫn giữ vẻ bình tĩnh trầm ổn thường trực, ánh mắt dừng trên người Hoa Thần Vũ, giọng nói êm tai chậm rãi vang lên.

"Tiểu Hoa tổng... Sao anh lại thành tiểu Hoa tổng rồi?".

Ngữ khí kia do dự, như có chút khó tin, lại mang theo nét cảm khái.

Hoa Thần Vũ hơi ngẩng đầu, khóe miệng cong cong. Anh nâng ly chạm vào ly rượu trong tay Mạnh Tử Thạc.

"Hôm nay tôi là tiểu Hoa tổng. Ngày mai tôi lại là thầy Hoa.".

Mạnh Tử Thạc hiếm khi ngây ngẩn cả ra.

Đối phương dưới ánh đèn u ám trong đại sảnh trở nên vô cùng ảo mộng, khóe mắt mê hoặc, môi luôn treo nụ cười. Chiếc áo sơ mi trắng của anh đơn giản sạch sẽ nhưng lại dấy lên một loại dục vọng không tên, có lẽ là men rượu ảnh hưởng, khiến người ta muốn làm càn.

Mạnh Tử Thạc vừa định nói gì đó. Vốn anh cũng đã vì chuyện khuyên tai mà dứt khoát một đao cắt đứt thứ tình cảm không thuộc về mình này. Nhưng hôm nay, khi nhìn thấy Hoa Thần Vũ dùng thân phận tiểu Hoa tổng xuất hiện, khí chất mị nhân trên người ai kia... miễn cưỡng kéo anh lại từ vực sâu.

Một giây trước khi anh kịp mở miệng, Hoa Thần Vũ đã bị Mặc Khiêm vỗ vỗ vai, liền xoay đi.

"Tìm cậu hơn nửa ngày...". Mặc Khiêm hình như vất vả lắm mới thoát khỏi đám doanh nhân nọ: "Chào hỏi xong rồi, chúng ta đi thôi.".

Hoa Thần Vũ gật gật đầu, đặt ly lên cái bàn bên cạnh, đang chuẩn bị cùng Mặc Khiêm rời khỏi, lại nghe từ trên sân khấu truyền đến một thanh âm quen thuộc.

"Bài hát tiếp theo, "Tôi quản gì cậu".".

Tiếng bass và trống mở màn phối hợp chặt chẽ, khúc nhạc dạo như dã thú bạo phát. Hoa Thần Vũ vừa nghe đến giọng nói kia cùng tên ca khúc, không nhịn được quay đầu.

Anh nhìn thấy, đứng giữa sân khấu là người bạn vô cùng thân quen, A Mộc.

Từ lần trước ở buổi party "Tinh cầu A" gặp mặt hàn huyên, sau khi tách ra rồi chưa từng gặp lại cậu ấy.

Căn bản không ngờ A Mộc sẽ hát bài này. Hoa Thần Vũ nhớ ca khúc ấy cả người chế tác và soạn nhạc đều là Trịnh nam, do một ca sĩ rất hot viết nên. Anh cũng hát bài này ở quán bar của Trịnh Nam, vì vô cùng thích giai điệu cùng phần hòa thanh, vậy nên ấn tượng vô cùng sâu sắc.

"Khiêm ca, em muốn nghe xong rồi hãy đi.". Hoa Thần Vũ bảo với Mặc Khiêm, rồi lại lẩn trong đám người.

Hoa Thần Vũ chưa từng tưởng tượng giọng của A Mộc khi hát thể loại rock and roll sẽ là cảm giác gì. Nhưng động tác A Mộc trên sân khấu có hơi kì lạ, hình như chẳng hợp với ca khúc lắm.

Chật vật đến đoạn điệp khúc đầu tiên, Hoa Thần Vũ rõ ràng nghe A Mộc vỡ âm, hình như hát không tới, cậu cầm micro nhắm hai mắt, vẻ mặt đau khổ đứng giữa đài.

"Tìm đâu ra ca sĩ này thế, hát quỷ gì đây?". Đã có người bắt đầu phàn nàn. Hoa Thần Vũ nhìn sang, lại ngẩng đầu quan sát A Mộc đang quẫn bách.

Bên trái sân khấu có đặt một micro. Hoa Thần Vũ nhanh chóng chú ý tới nó, xông lên bắt lấy, thấy rõ ràng micro đầy pin. Giây tiếp theo anh lập tức bước lên đài, dưới ánh mắt kinh ngạc của A Mộc và đám đông, giúp bạn thân hoàn thành ca khúc "Tôi quản gì cậu" này.

Quan tâm gì ý kiến của cậu

Nghĩ tôi là thằng ngốc, xem như trò cười

Quan tâm gì cách của cậu

Đừng ảo tưởng tôi sẽ gục ngã

U u u u u u u u u

Cao âm của Hoa Thần Vũ nháy mắt đã đưa ca khúc sống dở chết dở này về đúng quỹ đạo. Đám đông bên dưới nhìn vị tiểu Hoa tổng của tập đoàn Hoa thị này bỗng lên sân khấu hát, còn kinh diễm như vậy, đều sợ đến ngây người.

Hoa Thần Vũ nhắm trúng cái loa bên trái, chân mang giày boot vững vàng đạp lên, toàn thân cúi về trước, mắt nhìn đám người phía dưới, ánh mắt chăm chú mà dụ hoặc.

Quá nhiều sự lựa chọn ở đằng sau

Tuyệt vọng không thấy lối ra

Chẳng bằng cứ siết chặt nắm đấm

Đây là toàn bộ những gì tôi có

Tôi quản gì cảm giác của cậu

U u u u u u u

Chẳng biết từ lúc nào, mọi người bên dưới sân khấu đã bắt đầu chuyển động cùng anh.

Mạnh Tử Thạc liếc sang đám đông xung quanh, khi Hoa Thần Vũ vươn micro ra, họ đều đồng loạt hô to.

Khá giống hiện trường tà giáo, hoặc như buổi biểu diễn của minh tinh nào đó, đến cả nhân viên phục vụ trong câu lạc bộ cũng bất giác hát theo.

Quan tâm gì ý kiến của cậu

Nghĩ tôi là thằng ngốc, xem như trò cười

Quan tâm gì cách của cậu

Đừng ảo tưởng tôi sẽ gục ngã

U u u u u u u u u

U u u u u u u u u

Cao âm ngân dài, Hoa Thần Vũ kéo xa khoảng cách cuống họng và micro, lấy hết khí lực để cao âm ấy bắt đúng từng nhịp, dùng tiếng gào thét kết thúc ca khúc.

Mặc Khiêm khó tin đứng trong đám người không ngừng vỗ tay reo hò, cậu chẳng ngờ tiểu thiếu gia nhà mình lại già dặn đến vậy.

Đây rõ ràng là đẳng cấp của minh tinh mà!

Hoa Thần Vũ rũ tay xuống, mệt mỏi thở hổn hển, bên dưới liền như biến thành fan mà nỗ lực hò hét.

"Tiểu Hoa tổng! Tiểu Hoa tổng! Tiểu Hoa tổng!".

Anh quay đầu muốn đến ôm A Mộc, nhưng vừa được nửa bước, bạn tốt lại như không quen biết anh, ném micro, lập tức nhảy xuống sân khấu.

"Tiểu Hoa tổng! Quay lại làm thêm một bài đi!".

Đằng sau có giọng nam nào đó ồn ào. Nương theo tiếng cười của mọi người, Hoa Thần Vũ kinh ngạc nhìn bóng lưng bạn thân giận dữ biến mất, ánh mắt bỗng mờ mịt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro