Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12 Lần đầu tới công ty


- Con lên phòng thay đồ " Đông Phương Ân củng không để ý quá Mẹ mình khi gần gũi với Du Hưng

Anh biết đã Du Hưng là Hồng Hưng rồi , anh sẽ đợi tới chừng nào em ấy tự nói

Mắt thấy phòng chỉ còn lại ba người , Đông Phương Hao hít sâu kiềm chế sự vui mừng, ôn nhu kêu một tiếng : - Hồng Hưng

Du Hưng nghiêng đầu nhìn ông , ánh mắt trầm xuống : - Đúng vậy

- Hồng Hưng , Tát Na Hồng Hưng

- Con gái " Liễu Na nhịn không được liền rơi nước mắt xuống, nắm chặt tay nàng

Du Hưng rất nhanh dấu đi ánh mắt thăng trầm của bản thân , yểu xìu vùi đầu vào hõm cổ bà : - Ba nuôi , Mẹ nuôi

Ba Ân ngồi bên ghế đối diện kích động , lập tức đứng lên , đi qua ôm hai người phụ nữ vào lòng , giọng điệu như trút bỏ được gánh nặng  : - con gái về là tốt rồi

- thời gian qua con sống có tốt không ?

nghe Ông hỏi , nàng bật cười , giọng điệu trào phúng lơ đãng trả lời : - Đâm thuê chém mướn có gọi là sống tốt không ạ ?

Ông Bà củng chẳng trách móc gì thái độ của nàng , Ông Bà biết nàng chỉ đang cười cho số phận của mình chứ không phải khinh thường Ông Bà

7 tuổi được mọi người gọi là Bảo Bối duy nhất , mọi thứ điều nằm trong tay chỉ cần nàng muốn những thứ đó điều là của nàng , nhưng sao ? Ông Trời trớ trêu thay làm mất tất cả của nàng , có nhà lại không được về , có tiền không dám rút , một mình ngậm đắng nuốt cay lưu lạc bên ngoài dòng đời khắc nghiệt

- Ba nuôi , Mẹ nuôi 2 người đừng nói cho ai biết " Du Hưng nhắm mắt cố gắng khắc chế thanh tâm mình

Ba Mẹ Ân nhường như củng hiểu được , nên không hỏi gì , liền tản ra đúng lúc Đông Phương Ân mặc âu phục đi xuống

Đại Sảnh Đông Phương Thị

Chiếc Cadillac đen sang trọng vừa dừng lại ở cửa , rất nhanh có cậu thanh niên nhìn có vẻ thư sinh , khom lưng mở cửa xe , làm động tác mời

Đông Phương Ân bước xuống , Du Hưng củng đã mở cửa bên kia bước ra , khuôn mặt cao lãnh không khác anh

Các nhân viên thấy Đông Phương Ân đi vào , liền đứng yên cúi đầu xuống :- Chủ Tịch

mọi người đều hé hé nhìn lên , hôm nay bên cạnh Chủ Tịch trừ Thập Tôn ra còn xuất hiện thêm một đại mỹ nhân @@

Áo phông trắng dài tay , quần ống rộng xanh rêu , mái tóc được kẹp phân nữa được thả phân nữa còn có cây trâm bằng bạc , đôi giày boot đen dây rút, nhìn sao củng đẹp mắt , có người không biết còn tưởng nàng đi chụp hình chứ không phải đi làm VỆ SĨ

Đoàn người Du Hưng vào thang máy, mấy người nhân viên ở đại sảnh mới thẳng đầu lên

lúc này mới có cậu thanh niên thốt lên : - Du Hưng , người mẫu mạng

- thèn gì thấy quen quen

- quả nhiên là Đẹp Sắc Sảo như hình

- ủa mà tại sao cô ta lại đi chung với Chủ Tịch ?

Tầng 87

Anh không nói lời nào đi vào phòng hợp , cậu thanh niên là thư ký của anh tên Thập Kỳ

Thấy chủ nhân của mình đã vào phòng hợp , Thập Kỳ củng xoay lưng đi làm việc

Đứng trước cửa chỉ còn Nàng và Thập Tôn , vẻ mặt nghiêm nghị của hai người làm không ít nhân viên đi ngang qua sợ hết hồn

tới 12h cửa phòng mới được mở ra , Đông Phương Ân liếc nàng rồi nhanh chân đi vào thang máy

Tầng 90

Một căn phòng làm việc hết sức Trang Trọng , một ngăn sách , một giường nghỉ , một toilet , một bộ ghế sofa vàng sữa hợp với căn phòng làm việc này

Thấy nàng vẫn còn đứng , Đông Phương Ân khẽ nhíu mày : - sao không ngồi đi ?

Du Hưng xoay mặt lại nhìn anh , mặt có chút hờn oán : - Gia Chủ anh không ăn trưa à ?

Bên môi hơi cong lên , Anh nhìn nàng rồi lại nhìn đồng hồ trên tay : - Thập Tôn dẫn Hưng Nhị xuống phòng ăn đi

Trong thang máy chỉ có nàng và Thập Tôn , hai người lúc sáng mới xích mích nên bây giờ bầu không khí cực kì u ám

Ting tới nơi cửa mở ra , hai người cùng ra một lúc liền đụng vào nhau

- Hưng Nhị " Thập Tôn sửa lại áo mình , giọng có phần tức tối

Nàng nhếch môi không trả lời cậu

Phòng ăn thật lớn a , Du Hưng đứng trước cửa, làm mọi người có mặt ở đây điều ngó về phía cửa

- Du Hưng ở ngoài xinh thật đấy

- Đúng nha nếu không phải Du Hưng này , hay chụp hình ở tiểu khu người ta còn tưởng rằng cô ấy là một thiên kim nhà nào đó

- Đẹp đến vậy

- Mình nghe Thư ký Kỳ nói , Du Hưng làm vệ sĩ cho Chủ Tịch thôi

mọi người cứ người một câu làm phòng ăn ồn lên không ít , nhưng bất chợt bị giọng quát của Du Hưng làm cho im lặng

- Tôi nói cô lấy điện thoại lên cho tôi " Du Hưng quát lớn , nhìn người phụ nữ trang điểm đậm lè đang khi dễ mình

- Tôi không lấy , thì sao ? " Người Phụ Nữ nở nụ cười khinh bỉ

Thập Tôn đứng xếp hàng nhìn qua bên Du Hưng cười như không cười , chính mình đứng im không ra mặt , để coi Hưng Nhị có dám đánh người ở đây không

Du Hưng thở hắt ra , cúi xuống nhặt điện thoại lên , nhìn ả : - cô đi đi

ả ta cười ra tiếng : - tôi đi ? sao cô không đi ?

- Bích Hằng được rồi " người đi chung với ả lên tiếng

Bích Hằng lườm người đi chung : - cậu sợ sao ? cậu không nhớ Bác mình là phó giám đốc ở đây hã

- Ai dám đụng mình chứ haha

Phó Giám Đốc ? nói còn không biết ngượng mồm ở công ty lớn này , phó giám đốc củng như nhân viên không có quyền làm càn đâu ,  vài người nhịn không được cười ra tiếng, bị Bích Hằng liếc cho

Ả hống hách , lấy vai hất về người nàng , rồi bỏ đi , nhưng được vài bước liền bị ai nắm lại

lần này tới Du Hưng cười ra tiếng , nắm vai ả , xoay ả lại đối diện nàng : - Ha Ha , Bích Hằng ? Hằng Bần ??

Mọi người cười phá lên , có giọng phụ nữ chanh chua : - mấy người có nghe không Hằng Bần đó nha

- Bần tiện , dơ bẩn đó haha

mặt ả ta trắng bệch , mở to mắt nhìn nàng ....

tại tại sao , người này biết ả .... ả ta đã không ở chỗ đó 8 năm rồi mà ..... chuyện chuyện kia không thể nào

Du Hưng cười tươi khoác vai ả : - đi thôi , tôi dẫn Hằng Bần đi ôn lại kỷ niệm xưa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro