Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1


Mị mới sửa lại một chút nhưng đa phần thì nó vẫn như cũ. (0-0)> Mị đã cố gắng.
--------------

Sans giật mình tỉnh dậy , thấy bản thân đang ở trên giường trong phòng ngủ của bản thân . Hiện tại là 4h50 ,còn 10 phút trước khi Papyrus đến và đánh thức mình . Sans nhanh chóng rời khỏi giường , mặc kệ cơ thể đau nhức do vết thương . Sans nhanh chóng mặc quần áo và mang giày . Sếp sẽ tức giận nếu nhìn thấy cậu không chuẩn bị trước. Khi vừa xong , âm thanh của Papyrus cắt lên và tiếng bước chân nhanh chóng di chuyển về phía phòng Sans.

Papyrus:" Rời khỏi giường và làm việc đi!!!" * hét lên *

*Rầm *

Papyrus đá mạnh vào cửa phòng không thương tiếc và hét lên . Papyrus nhanh chóng nhìn thấy Sans không ở trên giường và đang đứng ở góc phòng . Tuy khá bất ngờ về việc Sans không có trên giường nhưng nhanh chóng quay lại vẻ mặt khó chịu với Sans .

Sans:" H-Tôi dậy rồi ,  ông,g chủ ." *giật mình *

Papyrus:" Hừm, vậy thì nhanh chóng tới nơi làm việc đi trước khi ta ném ngươi . "

Sans:" Vâng!! "

Sans nhanh chóng đi ra khỏi phòng , di chuyển ra khỏi nhà cùng Papyrus . Sans đi qua các quái vật để di chuyển đến trạm kiểm soát ở bìa rừng . Cậu thấy anh mắt ghét bỏ khi bản thân đi ngang qua họ , nhưng nhanh chóng lùi ra xa vì bắt gặp cái liếc mắt của Papyrus ở phía sau . Sau 15 phút đi bộ Sans và Papyrus đã đến nơi . Papyrus cất giọng nói với Sans.

Papyrus:" Bắt đầu công việc đi . Và đừng nghĩ đến chuyện ngủ lúc này . Ta sẽ kiểm tra , nếu không muốn bị phạt . "

Sans:" Vâng-ng , sếp. "

Papyrus rời đi , Sans cũng đi vào trạm kiểm soát ngồi ở đó và bắt đầu nhìn vào khu rừng trước mắt . Thời tiết lạnh lẽo ở Snowdin và vết thương khiến Sans cảm thấy mệt mỏi . Cậu mất ngủ và mệt mỏi vì đã không ăn gì cả tuần . Cậu chóng cằm và bắt đầu suy nghĩ để tránh việc ngủ gật.

Sans ' Sáng nay sếp đã không tức giận với mình . Nếu mình làm tốt công việc và mệnh lệnh của sếp có thể ngài ấy sẽ vui vẻ và cho mình chút thức ăn. '

Sans vui vẻ tự suy nghĩ tích cực để có động lực làm việc . Cậu nhớ lại những khoản thời gian trước khi Papyrus trở thành cận vệ hoàng gia và thay đổi . Lúc đó Papyrus và cậu dựa vào nhau để sống , khá khó khăn nhưng đó là khoản thời gian hạnh phúc nhất với cậu . Nhưng khi Papyrus trở thành đội trưởng đội cận vệ hoàng gia thì bắt đầu thay đổi .

Papyrus lúc đầu chỉ la mắng , nhưng một thời gian Papyrus bắt đầu đánh đập và hành hạ cậu . Papyrus nói rằng nó để tốt cho cậu . Sans biết Underfell rất nguy hiểm và tệ nên việc Papyrus huấn luyện cậu là cần thiết . Cậu biết thời gian luôn được thiết lập lại và cậu là người duy nhất nhớ về chúng và cậu tỏ ra không biết điều đó . Dù có thiết lập bao nhiêu lần việc Papyrus đối sử tệ không thay đổi . Cậu không ghét Papyrus nhưng buồn vì họ không thể cư xử như anh em . Papyrus là người thân duy nhất của cậu , cậu luôn dựa dẫm vào Papyrus và ngược lại Papyrus cũng vậy.

   Kết thúc suy nghĩ của bản thân Sans nhìn vào đồng hồ một chút . Đã là 5h50 , sắp kết thúc giờ làm việc . Papyrus đã không đến kiểm tra cậu . Sans có chút không muốn về nhưng sếp sẽ tức giận với cậu nếu không thấy cậu ở nhà .

Sans:" Mình nên về , sẽ muộn nếu không đi và sếp sẽ tức giận. "

Sans nhanh chóng ngồi dậy để đi về nhà . Khi cậu ấy đang đi thì một quái vật chặn lại.

Sans :" Xin lỗi , nhường đường. "

Đó là một con quái vật chó đang chắn ngang . Cả Underfell biết về Papyrus sợ hãi với anh ấy và tất nhiên cũng biết về tôi anh em của Papyrus . Việc một quái vật không biết tôi là điều không thể vì tôi và Papyrus là hai bộ xương duy nhất ở đây .

Sans :" Nếu không phiền thì ta đang bận. "

Quái vật:" Hey, mày đang bận, tao thì không . Đi theo tao!"

Sans :" Ta không có thời gian cho ngươi . " *lo lắng*

Sans pov--------

Tôi bắt đầu lo lắng về việc về trễ . Tôi sắp muộn . Tôi biết con quái vật chó đang muốn gì nó khiến tôi e ngại nhưng tôi sợ boss hơn . Sếp sẽ tức giận nếu không thấy tôi , khi thời gian làm kết thúc .

Tôi mất kiên nhẫn và có gắng rời đi . Có lẽ quái vật chó biết tôi muốn gì và tiếp tục chặn tôi .  Tôi không thể đánh nhau vào bây giờ ma thuật không đủ cho phép tôi làm việc đó . Ma thuật của tôi hiện tại khá ít vì tôi không ăn gì hoặc ngủ để có thể bù vào chỗ bị thiếu . Con quái vật chó đi đến và bắt lấy tay tôi và cố kéo tôi đi . Nhưng tôi vùng vẫy , nó bắt đầu mất kiên nhẫn và đe dọa tôi .

Quái vật chó:" Đi theo tao, không có nhiều thời gian để day dưa ở đây. " *kéo Sans đi*

Sans :" Không!!Ta sẽ chẳng đi đâu . Ta thừa biết ngươi muốn làm gì ." * vùng ra *

Quái vật chó:" Nếu mày đang cố gắng để làm mất thời gian thì tao sẽ cho mày hóa bụi tại đây . Nên nhanh lên. " *tức giận*

Sans :" Vậy thì thử đi nếu ta chết . Những kẻ ở đây sẽ thấy . Boss sẽ biết là ngươi đã làm .  Ngài ấy sẽ tìm và giết ngươi . " *thách thức*

Quái vật chó:" Mày ngh-"

Papyrus:" Sansss!!! ."

Sans ' tiếng của sếp! ' * giật mình *

Sans:" B,Boss!!"

Papyrus pov--------

Đã muộn 15 phút và tôi không thấy Sans ở nhà . Tôi tức giận và đi đến trạm gác . Chắc là bộ xương lười biếng đó lại ngủ quên . Tôi chắc chắn sẽ cho anh ta một hình phạt . Tức giận và di chuyển , những con quái vật xung quanh sợ hãi và tránh xa khi tôi đi qua .

Tuyệt ! Tôi thích cảm giác chúng sợ hãi tôi . Nó làm tôi nghĩ đến Sans và hình phạt dành cho anh ta , heheh . Tôi bắt đầu đi qua Snowdin và thấy Sans cùng một con quái vật chó đang giằng co. Chắc đó là lí do anh ta không có mặt ở nhà . Túi rác đó còn không thèm đánh trả . Tôi hét tên Sans trông tức giận . Tôi nghe thấy anh ta gọi tôi . Và tôi nhanh chóng đến gần . Con quái vật chó hoảng sợ và chạy đi . Không quan tâm vì nó cũng chỉ quanh quẩn trong undergoud .

Sans:" B,Boss tôi không có ý về trễ. " *run*

Tôi nắm lấy tay Sans và kéo anh ta đi mặc kệ lời nói và sự run rẩy của của anh ta .

Sans pov ------

Tệ thật sếp chỉ nhăn mặt và kéo tôi đi tôi đã cố gắng giải thích . Sếp không quan tâm và kéo tôi về nhà . Chắc chắn tôi sẽ bị phạt vì trễ dù không muốn vậy . Tôi thấy sếp mở mạnh cửa tạo ra tiếng động lớn . Dù quen với việc đó nhưng không khỏi khiến tôi giật mình . Sếp ném tôi vào trong nhà một cách mạnh bạo . Lưng tôi đập vào tường và đau nhức nhưng mặc kệ nó khi nghe sếp bảo tôi đứng dậy.

Papyrus:" Đứng lên đi đồ vô dụng!"

Sans:" V,vâng " * run rẩy *

Papyrus:" Ngươi đã làm mất thời gian . Luôn như vậy! "

Sans:" X,xin lỗi ,Boss. Tôi không phải cố tình. " *run *

Papyrus:" Ta không muốn một lời biện hộ từ ngươi .  " * gằn giọng *

Papyrus pov--------

Heh , tôi đã không cho Sans nói . Tôi biết đó là một sự cố , Sans không thề muốn điều đó . Nhưng tôi không quan tâm , tôi chỉ muốn trừng phạt anh ta . Tôi không thể vô cớ trừng phạt được  . Và tôi đổ lỗi cho anh ta . Tôi thấy Sans cúi gằm mặt và run rẩy trong sợ hãi . Nó làm tôi thích thú và muốn hành hạ anh ta .

Papyrus:" Ta sẽ cho ngươi một hình phạt vì tới trễ. "

Sans :" B-Boss t-tôi xin lỗi . Tôi sẽ k-không tái phạm. " *lùi về sau*

Papyrus:" Đừng nghĩ đến việc ta tha thứ cho ngươi . "

Sans pov------

Boss đã nói một hình phạt cho tôi . Điều đó làm tôi sợ hãi , tôi cầu xin boss tha thứ.

Sans :"B-Boss t-tôi xin lỗi. Tôi sẽ k-không tái phạm. "

Tôi bất giác lùi về sau , vẫn không ngước mặt lên vì thừa biết điều đó sẽ làm ngài ấy tức giận thêm.

Papyrus:" Đừng nghĩ đến việc ta tha thứ cho ngươi . "

Boss nói . Tôi chắc chắn mình sẽ không thể thoát nên chỉ đứng đó run rẩy trong sợ hãi . Boss đá mạnh vào bụng tôi . Tôi khụy xuống cắn chặt răng không giám phát ra tiếng rên rỉ vì đau . Boss tiếp tục đánh vào xương sườn của tôi khiến nó bị gãy và vẫn tiếp với những cú đánh khác .  Boss đạp mạnh vào xương ở cánh tay tôi rồi dừng lại.

Papyrus:" Thật lãng phí thời gian và năng lượng cho một thứ yếu kém như ngươi . "

Boss nhìn tôi gằm gừ rồi quay đi về phòng . Nhưng dừng lại nói với tôi.

Papyrus:" Oh,đúng rồi !Sẽ không có thức ăn vào hôm nay ."

Boss tiếp tục đi để lại tôi đau đớn . Tôi cố gắng ngồi dậy thở hổn hển vì đau một tay ôm ngực và đi về phòng của mình . Đầu tôi choáng váng và ong ong lên . Tôi vào được phòng khẽ đóng cửa lại , đi đến gần giường cố gắng cuối xuống để lấy hộp cứu thương . Cởi áo khoác ngoài và cái áo đang mặc một cách đau đớn . Tôi bắt đầu băng bó cho bản thân .  Boss đánh tôi khá mạnh , tay và xương sườn bị gãy , chúng chảy máu . Tôi cố gắng chỉnh lại đúng vị trí . Có vài tiếng thút thít nhỏ và vài giọt nước mắt rơi ra từ tôi . Boss nói đúng tôi là thứ vô dụng còn không thể tự chữa lành cho bản thân bằng ma thuật.  Hoàn thành xong băng bó , tôi đã bất tỉnh .

-------------Hết ồi

Mị ko biết bản thân có thể tiếp tục đc ko nó ngược Underfell Sans wá ik.

Đây là lần đầu tiên viết một điều như vậy.  Mị thích những thứ hạnh phúc và cái này thì đau lòng wá. 

Mị nghĩ bản thân là điều tệ hơn underfell Papyrus.  Hic hic trầm cảm wá. ( ?^?)

Liệu mị có nên tiếp tục hông. ;-;
Please cho mị lời khuyên.
-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro