Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

89 Ep

Andante lặng lẽ nhìn Jin Hyoseop mà không hề phản kháng, như thể tò mò về những gì cậu có thể làm hoặc chỉ đơn giản là quan sát.

Jin Hyoseop, cảm thấy xấu hổ vô cớ, lấy lòng bàn tay che mắt Andante. Từ bên dưới bàn tay anh, đôi môi Andante cong lên thành một nụ cười.

"Trước đây tôi không nhận ra, nhưng em có gu thẩm mỹ khá tốt."

"... Làm ơn, đừng di chuyển."

"Chắc chắn, tôi sẽ không."

Chớp , chớp mắt. Lông mi của Andante chạm nhẹ vào lòng bàn tay của Jinhyoseop. Anh có vẻ thích thú liên tục truê chọc Jin Hyoseop.

Nhẹ nhõm vì Andante không di chuyển, Jin Hyoseop nuốt nước bọt một cách lo lắng và nhìn xuống anh. Andante, nằm im với đôi mắt được che phủ bởi bàn tay của Jin Hyoseop, vẫn hấp dẫn đến mức Jin Hyoseop không thể không đỏ mặt. Cậu đột nhiên nhận ra mình cũng thích khuôn mặt của Andante.

"Anh tuyệt đối không được di chuyển. Hứa với em đi."

"Tôi đã nói là tôi sẽ không mà. Sao em cứ nhắc hoài thế?"

Andante khẽ cười khúc khích.

"Em thực sự định làm gì đó sao? Hay chỉ nhìn chằm chằm vào tôi là sở thích của em?"

Thay vì giọng nói dễ chịu của Jin Hyoseop, chỉ có âm thanh của thứ gì đó lách cách.

"Hả? Bé ơi."

"......"

"Jin Hyoseop, nói gì đi em."

Andante liên tục gọi Jin Hyoseop giữa sự im lặng kéo dài.

"Người đẹp của anh. Bé yêu? Em yêu? Hmm?"

"L-làm ơn, ngậm miệng lại một lát đi ạ."

Andante bĩu môi. Anh cũng đã bị hôn trong một thời gian dài, nhưng không giống như Jin Hyoseop, đôi môi của anh hoàn toàn ổn. Không hiểu sao, Jin Hyoseop thấy điều đó hơi khó chịu.

"Quá đáng lắm luôn. Tôi chỉ nói như thế vì thật đáng sợ khi không thể nhìn thấy."

"Đừng có xạo."

"Giờ thì em thậm chí còn không tin lời nói dối của anh. Thật nhàm chán..."

Lời nói của anh đột nhiên bị cắt ngang. Cơ thể Andante cứng đờ, và hàng mi rung rinh của anh dưới bàn tay của Jin Hyoseop dừng lại.

"Khoan đã. Jin Hyoseop, em đang làm gì—?"

"Bây giờ... sẽ không còn nhàm chán nữa."

Mặc dù nửa khuôn mặt của anh bị che đi, nhưng rõ ràng là Andante đang bối rối, và Jin Hyoseop thấy điều đó hơi đáng tiếc. Thật hiếm khi thấy Andante bối rối, điều mà cậu sẽ không thường xuyên chứng kiến.

"Em... thật sự..."

Andante ngay lập tức nắm lấy cổ tay Jin Hyoseop, như thể sắp rút tay ra.

"Đ-đừng cử động, em đã nói rồi!"

"Thắng méo nào có thể đứng yên trong tình huống này chứ?"

Andante dễ dàng kéo tay Jinhyoseop ra khỏi mắt mình và nhìn cậu, anh nắm chặt cổ tay cậu. Ánh mắt anh từ từ di chuyển từ khuôn mặt Jin Hyoseop, xuống cổ, qua ngực và dưới bụng anh.

"... Ha."

Andante bật ra một tiếng cười khô khốc và lại di chuyển mắt. Ánh mắt thờ ơ trước đó của anh ngay lập tức chuyển thành ánh sáng vàng, và khuôn mặt của Jin Hyoseop đỏ bừng vì thế.

"Hyoseop à"

"..."

"Hyoseop à, chính xác thì em đang nghịch gì thế?"

" Em đang guiding."

"Guiding? Một  cách hời hợt như vậy?"

Jin Hyoseop cắn môi với khuôn mặt đỏ bừng.

"Đó là lý do tại sao em bảo không được di chuyển."

"Em  làm điều này, và em mong tôi không được di chuyển?"

"Làm ơn ... hãy nằm yên. Em đã nói với anh là em sẽ guiding cho anh mà."

"Hah, em thật tình..."

Jin Hyoseop che môi Andante bằng tay. Một lần nữa, Andante không gỡ tay Jin Hyoseop ra. Anh chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt mãnh liệt, nắm chặt cổ tay Jin Hyoseop.

Mặc dù chỉ có cổ tay của mình bị giữ lại, Jin Hyoseop vẫn thấy khó thở. Một giọt nước mắt phản ứng sinh lý trào ra từ sự căng thẳng.

"Em sẽ guiding cho anh. Mỗi ngày... haa... mỗi ngày..."

Jin Hyoseop, ngồi trên bụng Andante, thở hổn hển. Mồ hôi đã bắt đầu đọng trên trán cậu.

"Đây... là cách duy nhất em có thể giúp...."

"..."

"Và, haa... sự tương thích của ta là hoàn hảo. Anh không cần phải sợ."

Nói chậm rãi, Jin Hyoseop nhìn xuống Andante. Ánh mắt họ chạm nhau, tràn ngập những cảm xúc không thể diễn tả thành lời. Như đã hứa, Andante không hề di chuyển trong suốt quá trình guiding. Môi anh khẽ chuyển động dưới bàn tay Jin Hyoseop, nhưng bất cứ điều gì anh nói đều quá yếu để nghe thấy.

Jin Hyoseop tập trung hoàn toàn vào việc guiding, truyền hết sức mạnh trong cơ thể vào Andante. Lượng sức mạnh vẫn như thường lệ, nhưng cảm giác cực kỳ hiệu quả, như thể Andante đang hấp thụ một lượng sức mạnh khổng lồ. Tất cả những gì Jin Hyoseop có thể nghĩ đến là cậu hy vọng Andante sẽ được bình yên.

Cậu chỉ tập trung vào việc guiding. Trong khi đó, Andante mang một vẻ mặt choáng váng. Hào quang ngọt ngào, dễ chịu của guiding đã lấn át các giác quan của anh, khiến lý trí của anh trôi đi. Cuối cùng, Andante không thể cưỡng lại và bắt đầu đáp lại bằng cách phản guiding, đánh cắp sức mạnh của Jin Hyoseop mà không do dự.

Không chỉ là guiding, mà như thể anh đã sẵn sàng lấy đi mọi thứ từ Jin Hyoseop, hành động mà không có một chút lý trí nào. Tuy nhiên, Jin Hyoseop không hề nao núng. Cậu không buông bỏ.

Lần đầu tiên, Jin Hyoseop thực hiện một guiding mà không có bất kỳ hạn chế nào, và nó thật siêu thực. Cơn khát dữ dội từ từ tan biến, và cơn đau đang gặm nhấm mạch máu của anh cũng dần biến mất. Trái tim trống rỗng của Andante không chỉ được lấp đầy, mà còn tràn đầy. Được bao bọc trong mùi hương ngọt ngào của mật ong, Andante không thể biết liệu đó là sức mạnh của Jinhyoseop hay sự dâng trào của cảm xúc đã lấp đầy anh.

Tất cả những gì anh có thể cảm thấy là cảm giác viên mãn mà anh chưa từng trải qua trước đây.
*********
Còn 2 ngày.

Văn phòng yên tĩnh, nhưng không còn sự tĩnh lặng thường thấy. Có một sự căng thẳng rõ rệt trong không khí. Mỗi thành viên trong hội đều chìm đắm trong suy nghĩ, và tất cả đều có vẻ khác thường.

Czerny, người luôn bám lấy Jin Hyoseop và phàn nàn về sự buồn chán, lại im lặng một cách bất thường, nhìn chằm chằm ra cửa sổ với vẻ nghiêm túc. Coda, người thường đọc sách với vẻ mặt điềm tĩnh, trông có vẻ bồn chồn khác thường. Anh ta dành hai giờ chỉ để nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay, thỉnh thoảng phát ra những luồng sát khí. Cặp song sinh, những người luôn dán mắt vào điện thoại, ngồi với hai bàn tay trống rỗng, im lặng chìm đắm trong suy nghĩ với đôi mắt nhắm nghiền. Synthy cũng vậy, vẫn không thay đổi so với lần cuối anh ta nổi giận. Thái độ lười biếng thường ngày của anh đã biến mất, thay vào đó là sự dữ dội sắc bén khi anh ta bắt chéo chân.

Ngay cả Flat, người đang được Jin Hyoseop guiding, cũng không giống như thường lệ. Bình thường tràn đầy cảm xúc biểu cảm như Czerny, hôm nay, Flat lại im lặng. Tư thế của anh thẳng tắp, và khuôn mặt vô cảm. Người duy nhất có vẻ vẫn như thường lệ là Andante.

Tuy nhiên, không cần phải hỏi - mọi người đều biết rằng trong số tất cả bọn họ, Andante là người mong chờ ngục tối sắp tới nhất.

Jin Hyoseop lặng lẽ tiếp tục công việc của mình giữa những hành động khác thường của họ.

Sau khi hoàn thành việc guiding với Andante vào đêm hôm trước, cậu ngay lập tức tiếp tục hướng dẫn cho cặp song sinh và Flat vào sáng hôm sau. Rất may, Coda và Czerny đã nói với cậu rằng họ không sử dụng bất kỳ sức mạnh nào gần đây và có thể đợi đến ngày trước khi vào ngục tối để guiding họ.

Điều này thật may mắn, vì ngay cả một guide hạng S cũng sẽ bị đẩy đến giới hạn của họ khi cố gắng hướng dẫn tất cả bọn họ cùng một lúc.

"Xong rồi."

Sau khi đo lường sức mạnh còn lại trong mình, Jin Hyoseop buông tay Flat. Flat gật đầu im lặng và ngồi trên một chiếc ghế ở một bên, im lặng một cách khác thường. Jin Hyoseop nhìn anh một lúc trước khi chuyển sang người esper cuối cùng cần hướng dẫn trong ngày hôm đó.

"Esper Synthy. Tôi ở đây để guiding cho anh."

"Không, cảm ơn."

Synthy ngay lập tức từ chối, như thể anh đã đợi cậu hỏi vậy.

"Anh vẫn còn bực bội về lần trước sao? Nếu vậy, tôi xin lỗi."

Jin Hyoseop nghĩ điều đó có lý. Rốt cuộc, có lẽ anh ấy đã bực bội vì cậu đã guidng anh ta không tốt, cậu đã phân tâm bởi mối quan hệ của cậu với hội trưởng. Tất cả là lỗi của cậu.

"Tôi thực sự xin lỗi."

Mặc dù đã xin lỗi một cách chân thành, Synthy vẫn sắc bén.

"Không cần phải xin lỗi. Xin lỗi không phải là sẽ khiến tôi muốn nhận guiding từ cậu."

"Nhưng anh cần guiidng. Chúng ta sẽ sớm vào ngục tối thôi, phải không?"

"Đúng vậy."

Synthy đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Đối mặt với cậu, anh trông giống như một bức tường dày, không thể xuyên thủng.

"Nhưng tôi không nghĩ cậu có thể làm được, vì vậy đó là lý do tại sao tôi nói không."

"... Ý anh là gì?"

"Cái này."

Synthy luồn ngón tay vào bên trong cổ áo sơ mi của Jin Hyoseop và kéo nó sang một bên, để lộ những vết hằn sâu, đen mà cậu không thể che giấu. Xấu hổ, Jin Hyoseop vội vàng che chúng bằng tay.

"Đây là từ buổi guiding tối qua—"

"Chính xác. Cậu đến đây sau khi guiding thủ lĩnh cả đêm và bây giờ cậu đang khoe khoang điều đó. Hôm nay cậu lại guiding cả cặp song sinh và Flat nữa, đúng không?"

Synthy nhếch môi bực bội.

"Cậu cứ khăng khăng chỉ guiding tiếp xúc, mà thậm chí còn không hiệu quả. Cậu còn sức lực gì nữa? Tốt nhất là nên dừng lại bây giờ và làm nó vào ngày mai."

"..."

Khi Jin Hyoseop không trả lời, lời nói của Synthy trở nên gay gắt hơn.

"Vậy thì quên đi. Tôi sẽ tự tìm một guide khác. Đừng bận tâm đến tôi."

"...Anh sẽ làm gì nếu danh tính của anh bị lộ?"

"Cứ dùng họ cho đến khi mòn đi, dù họ là hạng C hay hạng B. Dù sao thì những guide cấp thấp cũng chẳng biết nhiều về cách làm việc với hạng S."

"Khả năng guiding của tôi còn tốt hơn hạng C hay hạng B."

"Đó là lý do tại sao tôi hỏi cậu lấy sức mạnh đó từ đâu."

"Tôi có."

"Cậu nghĩ tôi là đồ ngốc à? Tôi có thể biết mà không cần nhìn rằng cậu đang khó khăn lắm mới trụ được. Đi chơi những trò chơi nắm tay người khác đi."

Ngay khi Synthy định đi ngang qua Jin Hyoseop, chế giễu cậu một cách lạnh lùng, những lời tiếp theo của cậu đã khiến anhdừng lại.

"Miễn là không tiếp xúc trực tiếp thì được chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro