61 Ep
Jin Hyoseop lần đầu tiên tự mình mở miệng, lưỡi quấn chặt vào nhau. Đôi tay cậu, vốn đang giữ chặt thân, giờ đã quấn quanh cổ Andante. Với động tác này, Andante nghiêng đầu để nụ hôn sâu hơn. Âm thanh môi họ chạm vào nhau và tách ra vang vọng khắp phòng tắm.
Giữa những âm thanh ướt át, tiếng rên rỉ của Jin Hyoseop hòa lẫn vào. Hai người tiến lại gần hơn.
"Haa..."
Đột nhiên, Andante kết thúc nụ hôn. Anh nhìn xuống Jin Hyoseop, người đang ngồi dậy một nửa. Đánh giá theo thái độ thường ngày của anh, có vẻ như anh sẽ nhân cơ hội này để chạm vào cậu ở đây và ở đó, nhưng đáng ngạc nhiên là Andante không hề chạm một ngón tay vào cậu. Mặc dù tình hình đã được sắp đặt, nhưng Jin Hyoseop vẫn là người bám chặt, trong khi Andante vẫn giữ khoảng cách, bám vào bồn tắm như thể đang kiềm chế bản thân.
"Em yêu, hôm nay em bị sao vậy? Không tránh mặt tôi lần nào nữa."
"Em... không biết."
"Vẫn ngơ ngác như mọi khi."
Andante cười khúc khích và liếm đôi môi lấp lánh của mình.
"Hm. Nhưng tôi nghĩ chúng ta nên dừng lại ở đây. Nếu còn nữa, anh có thể không kiềm chế được."
Nói xong, anh hôn nhẹ và đứng dậy. "Em tự lo được phần còn lại, đúng không? Tôi sẽ ra ngoài đây."
"Hyung."
Jin Hyoseop túm lấy Andante, người đang định rời đi. Andante, người bị tóm lấy cổ tay, dừng lại như thể toàn bộ cơ thể anh đã bị bắt. Jin Hyoseop, thấy Andante từ từ quay lại phía mình, chắc chắn. Anh ấy đã bị kích thích. Mùi hương tỏa ra từ anh ấy là bằng chứng.
"Tại sao... anh lại kiềm chế?"
Lần đầu tiên, Andante im lặng.
"Như =đã nói trước đó, em có vết sẹo trên người... và vì thể chất đặc biệt của mình, em đã che giấu nó."
Jin Hyoseop nhìn Andante với vẻ mặt thẳng thắn.
"Vậy tại sao anh lại kiềm chế?"
Andante nhìn Jin Hyoseop một lúc lâu mà không trả lời. Ánh mắt anh mãnh liệt đến mức khiến Jin Hyoseop muốn tránh nó, nhưng cậu đã đối mặt trực diện, không hề nao núng. Việc hỏi và trả lời trái ngược với động lực thường thấy của họ. Cuối cùng, Andante lên tiếng.
"Bởi vì cậu là guide."
"Hả?"
Andante, không chạm vào Jin Hyoseop, trả lời một cách nghiêm túc một lần nữa.
"Tôi không ngủ với guide. Đó là lý do tại sao tôi đề xuất một mối quan hệ thuần khiết."
"... Có phải vì phản guiding mà anh đã đề cập không?"
"Thật mừng là cậu còn nhớ. Tôi nghĩ cậu đã quên mất, với tất cả những lời trêu chọc của cậu."
Thái độ của anh lạnh lùng, hoàn toàn không phù hợp với một người vừa chia sẻ một nụ hôn nồng cháy như vậy. Nhưng Jin Hyoseop nhận ra rằng Andante cố tình lạnh lùng để tạo khoảng cách. Mùi hương thoang thoảng từ anh và ánh vàng trong mắt anh là dấu hiệu cho thấy anh đang cố gắng kìm nén sự phấn khích của mình.
Mặc dù hành vi của Andante luôn khó đoán, nhưng vào lúc này, Jin Hyoseop cảm thấy như cuối cùng anh cũng có thể hiểu được những gì đang diễn ra trong đầu anh.
"Nhưng ... Không phải anh là người quyến rũ em trước sao?"
"Cậu là người quyến rũ tôi."
Andante từ từ gỡ cổ tay mình ra khỏi tay Jin Hyoseop.
"Những gì tôi làm chỉ là trêu chọc, tốt nhất là vậy. Nếu cậu muốn, cạu có thể gọi đó là tình cảm vui vẻ."
Có tiếng nứt đột ngột từ bồn tắm. Khi họ nhìn xuống, có một vết nứt nơi Andante đã nắm chặt bồn tắm trước đó.
"Ôi không, tôi đã không kiểm soát được sức mạnh của mình. tôi sẽ mua cho em một cái mới, vì vậy đừng giận, em yêu."
Anh trở lại bình thường ngay lập tức. Mùi hương cũng đã lắng xuống. Bây giờ đã bình tĩnh trở lại, Andante cố gắng rời khỏi phòng tắm một lần nữa, nhưng Jin Hyoseop giữ chặt cổ tay anh, không buông. Mặc dù anh ta là một Esper có thể dễ dàng hất anh ta ra, Andante chỉ nhìn xuống Jin Hyoseop với vẻ mặt hơi bối rối.
Ánh mắt của Andante quét qua Jin Hyoseop từ đầu đến chân, từ từ quan sát khuôn mặt, đường viền cổ và thân mình của anh ta. Ánh mắt anh ta dễ dàng lướt qua phần thân trên của Jin Hyoseop, nơi trơn trượt vì nước.
"Tại sao hôm nay cậu lại hành động như vậy? Bình thường, cậu sẽ che mình ngay lập tức, nhưng lần này thì không. cậu còn muốn biết điều gì nữa?"
"Thật ra, em đã muốn nói điều gì đó kể từ khi anh nói về việc hướng dẫn ngược."
"Đó là gì?" J
in Hyoseop nuốt nước bọt một cách lo lắng. Đó không phải là một điều khó nói, nhưng cũng không dễ dàng. Mọi thứ đều có cảm giác mới mẻ, điều đó khiến nó trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, một khi cậu đã quyết tâm nói ra, cậu không muốn lùi bước.
"Nếu chúng ta thử hướng dẫn đúng cách thì sao? Với em."
"Hm. Đó là một yêu cầu khó khăn."
Andante hơi cau mày. Không chút do dự, anh lắc đầu.
"Tôi đã nói với anh trước rồi. cậu nên sợ phải hướng dẫn cùng tôi."
"Đúng vậy. Em hiểu là anh ghét guiding, và em biết điều đó rất nguy hiểm."
"Không, tôi không nghĩ là cậu thực sự hiểu đâu, Jin Hyoseop."
Đột nhiên, giọng điệu của Andante thay đổi, anh ấy ngừng gọi anh là 'em yêu' và chuyển sang 'Jin Hyoseop', ra hiệu một khoảng cách trang trọng hơn.
"Cơ thể tôi tích tụ độc tố nhanh hơn những người khác. guiding có tác dụng tạm thời, nhưng tôi sẽ quay lại trạng thái ban đầu trong vòng chưa đầy ba ngày. Và các tác dụng phụ kéo dài hơn ba ngày."
Trong trường hợp đó, tốt hơn hết là tránh guiding hoàn toàn.
"Nhưng tôi không thể tránh hoàn toàn, vì vậy tôi thỉnh thoảng vẫn làm. Nhưng có một điều chắc chắn: hướng dẫn cơ bản là vô ích. Nó gây hại nhiều hơn là có lợi."
"Vậy tại sao không thử thứ gì đó khác ngoài hướng dẫn tiếp xúc?"
"Ý anh là gì?"
Andante đứng thẳng dậy, quỳ xuống, đưa họ đối mặt với nhau.
"Những gì tôi đang nghĩ có đúng không?"
Jin Hyoseop, với đôi tai đỏ ửng, nói một cách bình tĩnh nhất có thể. Andante nhìn anh bằng đôi mắt nâu nhạt. Đôi mắt vàng của anh đã trở lại bình thường. Ánh mắt của anh luôn như thể anh đang nhìn thẳng qua cậu. Jin Hyoseop không nhìn đi chỗ khác, hy vọng Andante sẽ hiểu được sự chân thành của cậu. Sự quan tâm sâu sắc. Mong muốn chữa lành cho anh.
Kể từ khi họ trở thành người yêu, đã có nhiều tiếp xúc hơn giữa họ. Andante có thể không nhận ra điều đó, nhưng mỗi khi họ chạm vào nhau, Jinh Hoseop đều cảm thấy một sự dâng trào mạnh mẽ. Đó là phản ứng của cơ thể cậu, cho biết Andante thực sự không khỏe như thế nào. Mặc dù Andante luôn mỉm cười và nói rằng anh ổn, nhưng không đời nào nó thực sự ổn được.
Jin Hyoseop cảm thấy một sự thôi thúc bốc đồng. Cậu muốn trấn an và xoa dịu Esper trước mặt mình. Ngực anh thắt lại với một sức nóng kỳ lạ khiến cậu muốn cống hiến hết mình vì Andante. Guiding chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây. Lần đầu tiên, cậu thực sự cảm thấy mình như một guide. cậu không muốn Andante phải chịu đau khổ. Mong muốn của cậu là chân thành. Và hôm nay, cậu cảm nhận rõ điều đó.
"Nếu anh thực sự lo lắng, chúng ta có thể để Esper Coda ở bên ngoài, giống như lần trước."
"Điều đó có thể xảy ra vì đó chỉ là hướng dẫn cơ bản."
Andante thì thầm bằng giọng nói nhỏ với vẻ mặt khó hiểu, như thể anh không cảm thấy lạnh hay ấm.
"Nếu chúng ta đi sâu vào việc guiding, ngay cả Coda cũng không thể ngăn cản tôi. Đặc biệt là với anh. Tôi sẽ say sưa trong mùi hương của cậu."
"Em sẽ ổn thôi."
"Tại sao cậu lại tự tin như vậy? Cậu không sợ sao? Anh có thể chết vì guiding."
"Như em đã nói trước đây, em đã từng guiding vượt quá giới hạn của mình rồi."
"Lại thế nữa sao?"
Andante thở dài nhẹ nhõm.
"Thật rắc rối. Mặc dù tôi đã cảnh báo cậu rằng nó nguy hiểm, nhưng cậu vẫn đủ liều lĩnh để thấy nó hấp dẫn."
"Không đúng. Tôi—"
"Tôi thực sự ổn, vì vậy hãy bỏ ý tưởng này đi. Sẽ tốt hơn cho cậu , Jin Hyoseop, khi đặt ra một ranh giới vững chắc rằng cậu sẽ chỉ tuân theo hướng dẫncơ bản."
Andante mỉm cười như thường lệ nhưng kiên quyết dựng lên một bức tường.
"Chúng ta hãy giữ nguyên mọi thứ như hiện tại. Cậu từ chối tôi, tôi tỏ ra bám dính. Có vẻ như đó là cách tốt nhất."
Nói xong, Andante đứng dậy, ra hiệu kết thúc cuộc trò chuyện. Rõ ràng là anh không muốn tiếp tục chủ đề này. Rào cản mà anh ta dựng lên mạnh hơn dự kiến, và Jin Hyoseop cắn môi vì thất vọng. Khi Andante đến cửa, Jin Hyoseop cuối cùng cũng lên tiếng.
"Khả năng của một guide và một Esper được xác định bởi cấp bậc của họ. Nhưng tôi nghe nói rằng sự tương thích giữa họ cũng đóng một vai trò trong việc guiding."
"Và?"
"Chúng ta có cùng một thể chất. Điều đó không có nghĩa là khả năng tương thích mạnh mẽ giữa chúng ta cao hơn sao?"
Trước lời nói của Jin Hyoseop, Andante dừng lại, như thể hơi bị lung lay bởi lập luận này.
"Sẽ không có gì sai trái. Em chắc chắn về điều đó."
Jin Hyoseop cảm thấy hơi xấu hổ, lo lắng rằng cậu có vẻ quá háo hức, nhưng mong muốn chữa lành cho Andante của cậu đã lấn át sự nhút nhát c. Cậu tự nhắc nhở mình không nên cảm thấy ngượng ngùng vì họ đang nói về việc guiding. Trên thực tế, cậu nghĩ thật may mắn khi có thể có cách thuyết phục Andante.
Andante im lặng một lúc lâu; anh quay lưng lại nên Jin Hyoseop không thể đọc được biểu cảm của anh. Anh đã cân nhắc đến những gì Jin Hyoseop nói chưa? Jin Hyoseop nhìn lưng Andante với ánh mắt đầy hy vọng. Thời gian trôi qua mà không có một lời nào từ Andante. Sự im lặng kéo dài hơn dự kiến, và Jin Hyoseop, không thể chịu đựng được, đã ho
. Ở trong tư thế này quá lâu mà không có quần áo khiến cậu lạnh cóng.
"Achoo!"
Cuối cùng, Andante quay lại và lè lưỡi nhẹ trước khi quay lại chỗ Jin Hyoseop.
"Cậu sẽ bị cảm lạnh đấy."
Anh cầm vòi hoa sen và mỉm cười ấm áp, như thể cuộc trò chuyện trước đó của họ chưa bao giờ xảy ra.
"Đến đây. Tôi sẽ rửa sạch cho cậu."
Nước ấm rửa sạch bọt xà phòng trên vai Jin Hyoseop. Không một lời nào được nói về đề xuất của Jin Hyoseop. Bây giờ thì rõ ràng rồi— rốt cuộc vẫn không thể thuyết phục được Andante.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro