Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6 ep

"À... ừm..."


"Hãy nói thật với tôi."


"...Sự thật là, sau khi chuyển đi và mua những thứ mình cần, chi phí sinh hoạt của tôi  cuối cùng lại ít hơn tôi mong đợi."


"Hmm, đúng như tôi nghĩ."


Andante có vẻ không ngạc nhiên lắm, như thể anh đã đoán trước được điều này.


"Được rồi, tôi sẽ ứng trước tiền lương cho cậu."


Mắt Jin Hyoseop mở to.


"Anh-anh chắc là ổn chứ?"


"Sao lại không chứ? Cậu đâu có định bỏ trốn đâu, đúng không?"


Andante mỉm cười và nhẹ nhàng lau những mảnh rong biển trên môi Jin Hyoseop.


"Cậu sẽ làm việc với hội của chúng ta trong một thời gian dài, đúng không?"


Vì thật sự muốn  tiếp tục làm việc, Jin Hyoseop nhanh chóng gật đầu.


"Tôi xin lỗi vì đã phải yêu cầu ứng trước ngay từ tháng đầu ..."


"Trong những tình huống như thế này, cậu không nên xin lỗi mà phải nói lời cảm ơn."


"Cảm ơn, Guild Master."


"Ừm, tốt. Như vậy thì tốt hơn."


Đôi mắt hơi nheo lại của Andante cong hơn thành hình lưỡi liềm, rõ ràng là rất hài lòng trước phản ứng ngoan ngoãn của Jin Hyoseop.


"À, nhân tiện, Hyoseop, ngày mai có cuộc họp của Guild. Cậu có muốn đi cùng tôi không?"


"Một cuộc họp của Guid...?"


"Ừ, chính phủ gần đây đã ban hành lệnh tập hợp cho tất cả các hội ở Hàn Quốc."


Vẻ mặt của Jin Hyoseop trở nên nhăn nhó.


"Tại sao chính phủ đột nhiên ban hành lệnh tập hợp?"


"Tôi đoán là do các ngục tối. Internet đang bị kiểm soát, vì vậy tin tức chưa lan truyền, nhưng một số cổng có kích thước khác nhau đã mở đồng thời trên khắp Hàn Quốc cách đây vài ngày."


Andante tiếp tục giải thích rằng các cổng đủ lớn và nhiều đến mức nếu không phân bổ hợp lý, chúng có thể tràn ngập một khu vực.


"Có lẽ họ muốn tập hợp các hội và quản lý việc phân bổ một cách hiệu quả."


"Tôi hiểu rồi."


Jin Hyoseop gật đầu mà không do dự nhiều.


"Được, tôi sẽ đi cùng anh."


"Ồ, tốt. Tôi nghĩ cuộc họp sẽ thú vị hơn một chút khi có cậu ở đó. Thực lòng mà nói, tôi không thực sự muốn đi, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác. Gần đây, mỗi lần tôi đi, các guild master khác lại cằn nhằn tôi nhiều đến mức trở thành nguồn gây căng thẳng."


"Cằn nhằn anh về... cái gì cơ?"



"Ngục tối. Tôi đã không tham gia vào dungeon nào trong hai năm qua, vì vậy họ làm khó tôi mỗi lần tôi đi."


Jin Hyoseop gật đầu, nhận ra rằng không vào dungeon có thể dẫn đến những bất tiện như vậy.


"Vậy, lần này anh có định vào dungeon không?".


"Nếu tôi vào, cậu có rời khỏi guild của chúng tôi không?"


"Xin lỗi?"


Mắt Jin Hyoseop lại mở to. Anh không ngờ Andante lại nói như vậy.


"Sao anh lại nghĩ vậy?"



"Ờ, không phải cậu đã nói rằng cậu gia nhập guild của chúng tôi vì chúng tôi không vào dungeon sao? Đó là lý do cậu cảm thấy an toàn."


"Đó là...."


Jin Hyoseop do dự, không biết phải nói gì. Nhưng thấy Andante kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng anh cũng lên tiếng.


"Tất nhiên, đó là một phần lý do của tôi, nhưng tôi sẽ không rời khỏi hội chỉ vì anh quyết định vào ngục tối."


"Thật sao?"


"Vâng."


Rốt cuộc, những Esper  trong hội phải vào ngục tối để kiếm tiền, điều này rất quan trọng đối với sự tồn tại của hội. Nếu cậu định ở lại với hội, Onaip là lựa chọn tốt nhất của cậu, bất kể tình huống nào.


Bây giờ nghĩ lại, thật ngạc nhiên khi Onaip có thể sống sót trong hai năm mà không vào ngục tối. Câu hỏi đó thoáng hiện trong đầu cậu nhưng nhanh chóng biến mất. Với số tiền đủ để lái một chiếc xe sang trọng, họ hẳn đã kiếm được rất nhiều tiền thông qua các phương tiện khác, như công việc đánh thuê.


"Haha, tôi rất vui khi nghe điều đó."


"Vậy, điều đó có nghĩa là anh đang định vào ngục tối à?"


"Không, không hẳn vậy. Tôi sẽ đến đó, bị mắng, rồi quay lại."


"Tôi hiểu rồi..."


"Dù sao thì, ăn trưa thôi. Tôi còn một số việc vặt phải làm, nên tôi sẽ ra ngoài."


Andante đứng dậy, nói với Jin Hyoseop rằng anh sẽ đón cậu tại nhà  vào khoảng 2 giờ chiều ngày mai.


"Giữ gìn sức khỏe nhé."


Andante vẫy tay chào, trông vui vẻ hơn nhiều so với trước. Jin Hyoseop, bối rối vì điều gì đã khiến cuộc trò chuyện trở nên thú vị đến vậy, vô tình nhét thêm một viên cơm nắm vào miệng.


**********************************


Jin Hyoseop kiểm tra lại ngoại hình của mình trong gương. Một chiếc áo sơ mi trắng gọn gàng kết hợp với quần tối màu. Bộ trang phục này hẳn phù hợp với mọi loại cuộc họp.


'Ổn rồi'. Cậu vỗ nhẹ vào má và bước ra ngoài.


Ngay khi  vừa bước ra ngoài, Jin Hyoseop nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đỗ gần biệt thự của mình. Trước xe, một người đàn ông cao lớn, như một người mẫu với đôi chân dài bất thường đang đứng, nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình. Cậu dừng lại trước khi tiến đến gần.


Andante, mặc một bộ vest xám bóng bẩy, trông giống như một người nổi tiếng. Jin Hyoseop luôn nghĩ Andante có những nét nổi bật, nhưng việc mặc vest dường như làm tăng thêm vẻ đẹp trai của anh ấy.


Đột nhiên, bộ trang phục mới đấy cậu còn cảm thấy phù hợp, chỉ vài phút sau trong nó có vẻ tồi tàn khi so sánh. Cậu lúng túng cố gắng vuốt phẳng gấu áo sơ mi trắng hơi nhăn của mình khi tiến đến gần. Khi đến đủ gần, Andante từ từ ngẩng đầu lên, một nụ cười hoàn hảo nở trên khuôn mặt.
Theo sự dẫn dắt của Andante, Jin Hyoseop từ từ bước ra khỏi xe. Nơi có vẻ chỉ là một cánh đồng trống hóa ra lại là một tòa nhà đồ sộ, sang trọng khi họ bước ra ngoài.


"Cậu đến rồi à?""Vâng, chào anh.""Vào đi. Coda đã ở đó rồi, đang đợi chúng ta."


Trái ngược với sự lo lắng của Jin Hyoseop, Andante không nói một lời nào về trang phục của mình.


Hôm nay, Andante im lặng một cách bất thường khi anh khởi động xe, để lại Jin Hyoseop ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ từ ghế hành khách. Sau một khoảng thời gian có vẻ khá dài, họ đã đến một khu vực rộng mở không có tòa nhà lớn hay nhỏ nào trong tầm mắt.


"Đi thôi."


"Ồ..."


Jin Hyoseop không khỏi há hốc mồm trước cảnh tượng đó. Tòa nhà có một logo lớn, quen thuộc với cái tên được viết bên dưới:


[Cục An ninh Quốc gia]


"Cục... An ninh Quốc gia?"


Andante đưa chìa khóa xe cho một nhân viên trông có vẻ là người phụ trách dịch vụ đỗ xe có người phục vụ, rồi tiến đến gần Jin Hyoseop.


"Tôi đã không nói với anh sao? Hầu hết các cuộc họp của hội đều được tổ chức tại Cục An ninh Quốc gia. Đó là hội lớn nhất Hàn Quốc."


Cục An ninh Quốc gia - hội duy nhất của Hạng S Hàn Quốc. Jin Hyoseop, cảm thấy một làn sóng căng thẳng đột ngột, nuốt nước bọt một cách lo lắng. Nhìn thấy điều này, Andante vòng tay qua vai anh và kéo anh lại gần hơn.


"Sao cậu lại lo lắng thế? Cứ nghĩ như đang đến thăm một công ty lớn đến mức lố bịch vậy." 
Jin Hyoseop muốn nói rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy, nhưng khi thấy Andante - 1 C-Class Esper - hoàn toàn không hề nao núng, cậu nuốt lời.


 Sự thờ ơ của Andante đối với khung cảnh rộng lớn xung quanh chỉ làm tăng thêm áp lực mà Jin Hyoseop cảm thấy. Cứ như thể địa vị hạng S và hạng C của họ đã bị hoán đổi vậy.

Không muốn tỏ ra kỳ lạ vì là S-Class Guide, Jin Hyoseop đứng thẳng người và chỉnh đốn biểu cảm.


"Chúng ta đi chứ?"


"Được."


Hai người bước vào trong. Họ có vẻ đã đến đúng thời điểm, vì có một số người bên trong hình như  đến từ nhiều hội nhóm khác nhau. Một số người chào hỏi nhau qua loa, cho thấy họ quen nhau. Trong đám đông, Jin Hyoseop nhận ra một khuôn mặt quen thuộc.


"Ồ, Coda kìa."


Andante cũng nhận ra và vẫy tay chào một cách hờ hững. Coda, ăn mặc trang trọng hơn thường lệ trong bộ vest gọn gàng, trông giống như một người mẫu khi anh bước về phía họ, chiều cao của anh chỉ làm tăng thêm độ nổi bật của anh ấy.


Khi đến gần, Coda gật đầu nhẹ trước khi lặng lẽ đứng cạnh Jin Hyoseop.


"Chúng ta ăn nhẹ trong lúc chờ nhé? Cục An ninh Quốc gia luôn thuê tiệc buffet cho những cuộc họp này"


"Vâng, nghe có vẻ được đấy."


Cả ba người tiến sâu hơn vào bên trong.


Mỗi lần đi ngang qua ai đó, họ đều cảm thấy có ánh mắt nhìn mình, nhưng ánh mắt đó không nán lại lâu. Khi mọi người nhận ra họ không nổi tiếng, sự chú ý nhanh chóng biến mất.


"Ồ, hôm nay toàn là đồ tráng miệng kiểu phương Tây. Cậu có thích đồ ngọt không?"


"Có, tôi thích!."


"Tuyệt."


Andante đưa cho Jin Hyoseop một đĩa đầy những món tráng miệng được bày biện đẹp mắt. Mùi bơ thơm phức lan tỏa từ những món ăn, và ngay khi Jin Hyoseop cắn một miếng, anh đã nếm được vị ngọt và béo hoàn hảo cân bằng. Đó là hương vị tinh tế mà anh chưa từng trải nghiệm trước đây.


"Ah..."
"Có ngon không?"


"Vâng, Nó ngon tuyệt!"

Má Jin Hyoseop phồng lên khi háo hức cắn thêm một miếng tráng miệng, khuôn mặt cậu ửng hồng vì vui sướng. Những tiếng  thích thú liên tục của cậu khiến Andante và Coda liếc nhìn nhau trước khi lặng lẽ nhìn anh.

Sau một lúc, Coda cầm một món tráng miệng từ đĩa của mình và đưa cho Jin Hyoseop.


"... Hả? Anh đưa cái này cho tôi à?"


Coda gật đầu.


"Cảm ơn anh."


Jin Hyoseop mỉm cười, vẻ mặt dịu lại khi cậu nhận món tráng miệng. Coda lặng lẽ quan sát anh, và bằng cách nào đó, ngay cả khuôn mặt nghiêm nghị thường thấy của Coda cũng có vẻ thư giãn một chút.


Nhìn thấy hai người họ, Andante khẽ cười khúc khích.


"Cậu hẳn rất thích món tráng miệng, nhỉ?"


Jin Hyoseop nhìn xuống món tráng miệng trên tay và gật đầu.


"Vâng, có vẻ như vậy."


"Haha, thừa nhận đi. Không có gì 'có vẻ như vậy' ở đây cả."


Andante cũng vậy, với vẻ mặt mãn nguyện, cầm và ăn món tráng miệng mà Jin Hyoseop đang cầm. Không có ai đến gần họ, và họ ăn những món ăn ngon. Sự căng thẳng mà họ cảm thấy trước khi đến đây giờ đây dường như vô nghĩa, vì mọi thứ đều bình tĩnh và yên bình.


*toyy vẫn pick Coda đến khi anh Top hết đỏ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro