Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

33 Ep

"...Tôi không cần." 


"Tại sao không? cậu đã nhìn tôi một cách sửng sốt trước đó. cậu không thích nụ hôn cảu tôi sao?"

 Andante nghiêng người về phía Jin Hyoseop khi anh ngồi dậy. Anh dang rộng hai tay sang hai bên, đặt chúng lên bàn,  giữ chặt Jin Hyoseop và nhìn xuống cậu. Trong tích tắc, vị trí của họ đã đảo ngược.

 "Nó sẽ giống như vậy, vì vậy hãy thư giãn và tận hưởng nó."

 "Không, tôi không thể!"

 Jin Hyoseop tuyệt vọng nắm lấy cổ tay Andante. Nếu Andante ép buộc mọi thứ, Jin Hyoseop biết anh sẽ không thể cưỡng lại và sẽ hoàn toàn bị choáng ngợp. Tay anh run rẩy khi nhận ra điều đó.

Khi anh nắm chặt cổ tay Andante với vẻ mặt sợ hãi, Andante nghiêng đầu. May mắn thay, không có dấu hiệu nào cho thấy anh sẽ ép buộc bất cứ điều gì. 


"Đó là một điều khá kỳ lạ ."

 Andante nheo mắt. Do khoảng cách gần, anh có thể nghe rõ cả tiếng thì thầm nhẹ nhàng. 

"Không nói là không thích, chỉ là không thể làm được." 


Jin Hyoseop theo bản năng cứng đờ. Ánh mắt lo lắng của anh hướng về một góc văn phòng, tránh giao tiếp bằng mắt trực tiếp. Không hiểu sao, anh có cảm giác Andante sẽ không dễ dàng lùi bước. Tại sao Andante lại nhất quyết làm điều này với cậu ? Trong lúc bối rối, Jin Hyoseop nhanh chóng cố nghĩ ra một lý do. 

"... Có phải vì anh hưng phấn không?"

 Nếu đúng như vậy, có lẽ Andante muốn tặng thứ mà chính anh mong muốn. Nếu vậy... Jin Hyoseop nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Andante, vẫn còn lơ lửng trên anh.

 "Tôi-tôi sẽ làm... thay cho anh." 

Bằng cách này, anh có thể guiding  trong khi đưa ra một số thỏa hiệp. Giọng anh nhỏ dần khi anh nói vụng về, giống như một đứa trẻ đang học một ngôn ngữ mới. Tuy nhiên, Andante hoàn toàn hiểu. 

"Cậu ổn với điều đó chứ?"

 "... Vâng." 

Andante im lặng một lúc lâu. Sự im lặng khiến Jin Hyoseop ngày càng khó chịu. Tuy nhiên, sắc ửng hồng trên mặt anh không hề phai. Tư thế vẫn rất gợi tình. Duy trì giao tiếp bằng mắt với con ngươi mắt vàng đó khiến vai Jin Hyoseop căng thẳng. Ánh mắt chứa đầy nọc độc như rắn lục khiến cậu bất an. 

Mặc dù ngoại hình của Andante không giống rắn lắm, nhưng sự so sánh đó cứ hiện lên trong đầu anh.

 "Hmm. Nhưng nếu tôi vẫn muốn làm theo cách của mình thì sao?"

 "... Điều đó không được phép."

 "Tại sao?" 

Andante nghiêng đầu một chút, nhìn chằm chằm vào Jin Hyoseop. Sau đó, như thể vô tình, tay anh chạm vào thắt lưng của Jin Hyoseop khi đang đặt trên bàn. Ngay cả cú chạm nhẹ này cũng khiến Jin Hyoseop giật mình, khiến anh rụt người lại. Andante nheo mắt trước phản ứng đó. Khi anh trêu chọc Jin Hyoseop trước đó bằng cách cắn áo cậu, cậu vẫn ổn, nhưng đây ngay cả cú chạm nhẹ nhất gần quần cũng khiến cậu hoảng sợ.

 Andante nhếch mép và liếm môi  trêu chọc. 

"Có phải là cậu ngại để lộ vùng đó không?" 

Cơ thể Jin Hyoseop cứng đờ. Phản ứng của anh đã xác nhận suy đoán đó. 

"Aha. Thì ra đó là lý do tại sao anh chỉ khăng khăng guidng tiếp xúc cơ bản, và tại sao lại đề nghị làm điều đó thay vì thế. Cậu đang cố che giấu điều gì đó."

 Andante nghiêng người lại gần hơn, thì thầm nhẹ nhàng vào tai Jin Hyoseop. 

"Nhưng giờ tôi còn tò mò hơn nữa... vì cậu đang cố gắng hết sức để giữ bí mật."

 "..."

 "Tại sao cậu lại che giấu?"

 Giọng nói, rất gần tai anh, khiến sống lưng Jin Hyoseop rùng mình, nhưng anh không thể di chuyển. Andante nhẹ nhàng cắn vào dái tai mềm mại của Jin Hyoseop. 

"Cậu đã phủ nó bằng mật ong hay à?"

 Cơ thể Jin Hyoseop rùng mình trước lời bình luận trêu chọc, khiến ánh sáng vàng trong mắt Andante càng sâu hơn. 

"Hmm? "cậu thực sự đã bôi mật ong vào đó à?"

 Với một nụ cười tinh nghịch, Andante hỏi thẳng, như thể anh ấy chưa từng đe dọa như vậy chỉ vài phút trước. 

"Tôi không thể nhìn một chút sao?" 

"A-anh đang nói gì vậy...?"

 Một cái nhìn? Ở đâu? Như thế nào? Môi của Jin Hyoseop mở ra rồi khép lại khi đang cố gắng tìm từ ngữ. Bình luận của Andante vượt quá mọi thứ cậu có thể tưởng tượng. Khuôn mặt đỏ bừng, và cậu lắc đầu điên cuồng.

 "Tôi-tôi từ chối." "

Thôi nào, không khó đến thế đâu. Con trai thường xuyên đến nhà tắm cùng nhau mà, phải không? Không dễ sao?"

 "Nhưng không ai... nhìn chằm chằm vào bộ phận đó của nhau."

 "Thật sao? Vậy thì anh không biết. Nó khá phổ biến." 

"T-Thật sao? Có đúng vậy không?" 

Biểu cảm của Jin Hyoseop càng trở nên bối rối hơn. Mọi người thực sự nhìn vào điều đó sao? Sự pha trộn giữa bối rối trên khuôn mặt anh khiến Andante bật cười không kiểm soát. Cuối cùng Jin Hyoseop cũng nhận ra rằng mình đang bị trêu chọc.

 "... Làm ơn đừng đùa nữa." 

"Xin lỗi. Chỉ là cậu rất dễ thương khi bị trêu thôi." 

Ánh sáng vàng trong mắt Andante lại nhấp nháy, ngày càng mạnh mẽ hơn. Mặc dù biểu cảm bên ngoài của anh ấy có vẻ không thay đổi, Jin Hyoseop trở nên thận trọng hơn, cảm thấy rằng đôi mắt của Andante đang ở bờ vực của một điều gì đó nguy hiểm. 

"Ừm... Nhưng, Thủ lĩnh Hội, anh ổn chứ?"

 "Ý cậu là gì?" 

"Mắt anh..."

 "Ồ." 

Andante chạm vào vùng quanh mắt mình. 

"Nó có làm phiền cậu không?"

 "Không, tôi chỉ nghĩ... có lẽ khả năng guiding của tôi không hiệu quả." 

Như thể bầu không khí căng thẳng trước đó chưa bao giờ xảy ra, Andante thẳng người dậy.

 "Thông thường, mắt của Esper chuyển sang màu vàng ngay trước khi chúng trở nên điên cuồng. Nhưng mắt tôi đổi màu không chỉ khi điều đó xảy ra, mà còn khi tôi bị hứng tình." 

"... Cái gì?"

Jin Hyoseop chớp mắt chậm rãi, sửng sốt trước lời giải thích bất ngờ. 

"Sao cậu  lại ngạc nhiên thế? Tôi không nói với cậu trước sao? Là vì ​​tôi phấn khích." 

"V-vâng, nhưng..." 

Anh chưa bao giờ nghĩ Andante lại có ý phấn khích như vậy. Anh cho rằng Andante đang nói về sự phấn khích về mặt cảm xúc. Tất nhiên, ngay cả lúc đó Jin Hyoseop vẫn chưa hoàn toàn tin anh. Sự liên tưởng giữa màu vàng với trạng thái tiền điên cuồng đã ăn sâu vào tâm trí anh. 

"... Nó có thực sự thay đổi khi bạn bị hứng không?"

 Andante lại cúi gần hơn, cơ thể anh vẫn tỏa ra hơi ấm. 

"Ừ, thực sự. Cậu hỏi vì muốn tôi nói với cậu rằng Tôi bị  em kích thích sao? Cậu có thể tiếp tục nói nếu muốn." 

"Không phải thế-"

 "Em gợi cảm quá, Tôi không thể không bị kích thích." 

"..." 

"Tâm trí tôi  cứ bảo tôi cởi đồ em ra, nhưng việc kiềm chế khiến mắt tôi đổi màu. Nếu thực sự muốn, chúng ta có thể làm những gì em gợi ý trước đó. Nhưng..."

 Andante liếm môi chậm rãi bằng chiếc lưỡi dài trước khi tiếp tục. 

"Tôi không chắc mình có thể kiềm chế được. Ngay cả bây giờ, tôi cũng khó có thể kiềm chế bản thân để không vạch trần những gì cậu  đang cố che giấu."

 Khuôn mặt Jin Hyoseop đỏ bừng khi tưởng tượng đến những hành động trắng trợn của Andante. Chỉ nghĩ đến việc có người nhìn thấy cơ thể mình thôi cũng khiến cạu dựng tóc gáy vì sợ, nhưng đồng thời, cảm giác ở bụng dưới cũng ngứa ran.

 Cậu không hiểu tại sao cơ thể mình lại phản ứng theo cách này.  Đáng lẽ phải ghét điều này, cảm thấy khó chịu, nhưng sức lực của cậu lại đang dần cạn kiệt. Cơ thể phản bội cậu, dựa vào sự hiện diện của Andante. 

'Tại sao mình lại như thế này?'

 Khuôn mặt ngày càng nóng lên, cậu thở ra những hơi thở ngắn và nông. Mùi hương thoang thoảng qua mũi dường như khiến cậu cảm thấy như vậy. Càng hít vào, càng thấy choáng váng. Phải chăng Andante đang dùng một loại nước hoa có chất kích thích? 

Jin Hyoseop cảm thấy như mình đang nghiện mùi khói thuốc tỏa ra từ anh . cậu vô thức siết chặt đùi. Đúng lúc đó, Andante đột nhiên chửi thề trong hơi thở. 

"Chết tiệt, điều này khiến tôi phát điên."

 Mắt Jin Hyoseop mở to vì sốc. cậu đã làm gì sai sao? cậu nhanh chóng cố gắng nhớ lại, nhưng có vẻ như mình  người duy nhất đã làm điều gì đó là Andante. 

Thở dài, Andante cọ trán vào vai Jin Hyoseop. Hơi thở nóng hổi phả vào xương đòn lan khắp làn da của anh. 

"Jin Hyoseop, có điều gì đó khiến tôi tò mò."

 Andante quay đầu nhìn Jin Hyoseop.

 "Tôi cứ ngửi thấy mùi gì đó ngọt ngào tỏa ra từ cậu... Đó là gì vậy? Lúc đầu, tôi nghĩ đó là nước hoa, nhưng giờ tôi chắc chắn không phải." 

Mắt Jin Hyoseop mở to vì ngạc nhiên. cậu không thể tin rằng Andante đã nhắc đến mùi hương đó. Đúng là Jin Hyoseop có mùi hương, nhưng đó là thứ chỉ dễ nhận thấy khi cậu  thân mật sâu sắc với ai đó. Nó không bao giờ đủ mạnh để bị nhầm là nước hoa. Nhưng Andante đã để ý đến nó. Mùi hương mà chỉ có Jin Hyoseop mới có thể phát hiện ra. Trong khi Jin Hyoseop đông cứng với vẻ mặt phức tạp, Andante vùi mũi vào gáy anh.

 "Haa ... Thật sự là một mùi hương khiến tôi muốn nuốt chửng cậu. Cảm giác như tôi đang nhét mũi vào một lọ mật ong vậy." 

Sau đó, như thể đang tự nói với chính mình, Andante lẩm bẩm với đôi mắt nhắm nghiền. 

"Không phải vậy. Cảm giác như có một lỗ kim trên lọ mật ong, và tôi đang nhét mũi ngay vào đó. Mùi hương quá nồng đến nỗi tôi có thể ngửi thấy qua lỗ nhỏ, nhưng tôi không thể nếm được. Ugh, đây thực sự là cực hình."

 Andante tiếp tục hít hà, nói rằng mùi hương khiến anh phát điên. Cùng lúc đó, mùi khói thoang thoảng ở chóp mũi cậu ngày càng nồng hơn. Những gì trước đó còn thoang thoảng giờ đã tràn ra ngoài một cách không hề che giấu. Mùi khói dày đặc bao trùm toàn bộ cơ thể , khiến cậu cảm thấy như con mồi đang bị hun khói.

 "Hmm..." 

Jin Hyoseop không thể nhịn được và run rẩy, khiến mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ cậu trở nên nồng nàn hơn. 

"Đúng như mong đợi." 

Andante nhếch một góc miệng, đôi mắt lấp lánh đầy thích thú.

 "Giống như tôi có thể ngửi thấy mùi của cậu , cậu cũng có thể ngửi thấy mùi của tôi, đúng không, Jin Hyoseop?"

 Trước khi anh kịp hỏi điều đó có nghĩa là gì, Andante đặt Jin Hyoseop xuống bàn và tràn ngập không khí bằng mùi hương của anh. Bị choáng ngợp bởi mùi hương tinh khiết, cằm của Jin Hyoseop run rẩy khi anh cong lưng. Cơ thể anh cong thành một hình dạng đẹp mắt, để lộ cơ bụng săn chắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro