Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16 Ep

Andante rời đi cùng Flat, nói rằng anh sẽ đi lấy bữa tối. Flat hét lên, hỏi tại sao họ không thể chỉ gọi đồ ăn giao tận nơi, nhưng cuối cùng, anh bị lôi ra ngoài. Hành động của họ rõ ràng là một trong những quyền hạn và sự phục tùng. 

Jin Hyoseop trở về phòng của mình mà không ngâm mình trong nước. Czerny, người đã bơi xong, đi thẳng vào phòng tắm, để lại bốn Esper trong ký túc xá. Không khí yên tĩnh, có lẽ là vì tất cả những người hay nói đã rời đi. Coda, như thường lệ, đang đọc sách, và hai Esper mà Hyoseop chưa bao giờ nói chuyện cùng đang dán mắt vào điện thoại của họ. Cả hai đều có vẻ ngoài khoảng hai mươi tuổi và luôn ở bên nhau. Họ có ngoại hình gần như giống hệt nhau và được đặt tên là Lydian và Dorian, vì vậy họ rõ ràng là anh em sinh đôi. Và ở góc phòng, một người cuối cùng đang cuộn tròn, ngủ.

 'Tên anh ta là gì nhỉ?' Anh cảm thấy như mình sắp nhớ ra rồi. Ngay khi Hyoseop đang suy nghĩ sâu sắc về tên của mình, Czerny bước đến từ phía sau và vòng tay qua cổ Hyoseop. 

"Hyung, anh đang nghĩ gì vậy?"

 Mùi dầu gội thơm ngát tràn ngập không khí. 

"Tôi đang cố nhớ một cái tên." 

"Một cái tên? À, tên của những người đó à?"

 Czerny cọ má vào tóc Hyoseop khi anh chỉ vào từng thành viên trong hội.

 "anh biết Coda rồi. Cặp song sinh bên cạnh anh ta—Lydian ở bên trái, và Dorian ở bên phải. Cả hai đều rất ngờ vực mọi người, nên anh không cần phải lo lắng về họ." Cặp song sinh liếc nhìn Czerny. Họ rõ ràng đã nghe những gì anh ta nói nhưng vẫn vô cảm. Coda cũng vô cảm, nhưng bằng cách nào đó, bầu không khí lại khác. Coda có vẻ điềm tĩnh và ngăn nắp, trong khi cặp song sinh lạnh lùng và sắc sảo, như thể họ đang coi thường mọi người. Điều đó phù hợp với ý niệm về sự ngờ vực của họ. "

"Và anh chàng ngủ ở góc kia là Synthy. Anh ta thường im lặng, nhưng khi đến lúc, anh ta trở nên hơi tâm thần."

 "Đến lúc?" 

"Ừ. Cơ thể anh ta hơi lạ. Anhđã ở với chúng tôi được khoảng một tháng, vì vậy  hẳn đã nhận ra rằng không có người bình thường nào trong hội của chúng ta." 

Hyoseop phải đồng ý với điều đó. Bất kể anh ấy nhìn nhận thế nào, mọi người trong Hội Noaip đều kỳ lạ. 

"Nhưng tại sao đột nhiên lại quan tâm đến họ? anh thích ai đó à?"

 "Không, không phải vậy."

 "Vậy tại sao?" 

"Tôi chỉ nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu nhớ tên của những người trong hội của mình."

Czerny ngồi xuống bên cạnh Hyoseop và bám vào cậu.

 "Wow, hyung, anh thực sự chăm chỉ. Anh có thể lờ họ đi vì họ đối xử với anh như vậy." 

Họ có thực sự đối xử với anh như vậy không? Hyoseop chớp mắt ngạc nhiên, không biết tình hình, trong khi Czerny cười rạng rỡ và dựa má vào vai Hyoseop.

 "Quan trọng hơn, hãy chú ý đến em. Em không cư xử tốt hơn những anh chàng lạnh lùng, im lặng đó sao?"

 "... Anh muốn em đối xử với anh thế nào?" 

"Bất cứ điều gì anh muốn." 

Đôi mắt tròn của Czerny lấp lánh khi anh nhìn gần. Hyoseop suy nghĩ một lúc, rồi thận trọng vuốt tóc anh. Những lọn tóc ẩm trượt giữa các ngón tay anh. Mặc dù trông có vẻ hơi lộn xộn, nhưng kết cấu của nó tạo cảm giác dễ chịu khi chạm vào. Độ ẩm nhẹ cũng không khó chịu. Nó khiến anh nhớ đến một con mèo mà anh từng vuốt ve, điều này làm anh phấn chấn lạ thường.

 "Hyung, anh hẳn rất thích chạm vào tóc. Lần trước anh cũng làm thế."

 "Tôi không nghĩ là tôi thích..." 

Trong khi nhẹ nhàng chơi đùa với phần đuôi tóc của Czerny, Hyoseop lẩm bẩm,

 "Giờ thì ổn hơn rồi."

 Đầu ngón tay anh vô tình chạm vào tai Czerny. Ngay lúc đó, đôi mắt Czerny mở to. Đồng tử đen của anh mỏng dần, và đôi môi đỏ của anh cong lên. Chiếc lưỡi dài, đỏ thắm của anh lướt nhẹ trên môi anh. 

"Ah, em không thể chịu đựng được nữa."

 Czerny đột nhiên túm lấy cổ Hyoseop. Chỉ hành động đơn giản đó thôi cũng khiến Hyoseop cảm thấy như toàn bộ cơ thể mình bị trói buộc. 

"Hyung. Thủ lĩnh Hội đối xử với anh có tốt không?"

 "Hả?" 

"Mặc dù anh ta nói rằng anh sẽ không vượt quá mức tiếp xúc bình thường, nhưng cổ của anh đã bị nhai hết rồi. Trông không giống dấu hiệu guiding... Esper trói buộc của anh có cho phép tiếp xúc nhiều hơn mức bình thường không?" 

Trước khi Hyoseop kịp hỏi ý anh ta là gì, móng tay của Czerny đã cào vào chỗ Flat vừa cắn. 

"Nếu vậy, tại sao không để em làm Esper trói buộc của anh thay? Em sẽ làm tốt hơn cả Thủ lĩnh Hội."

 Esper trói buộc? cậu ta đang nói cái quái gì vậy? Hyoseop muốn giải thích về vết hằn trên cổ mình và hỏi về chuyện "Esper trói buộc" này, nhưng Czerny không cho anh ta cơ hội. Anh ta đẩy Hyoseop xuống ghế dài, yêu cầu:

 "Hyung. Guiding cho em đi. Bằng một nụ hôn." 

Trước khi Hyoseop kịp phản ứng, Czerny đã đẩy cậu xuống ghế dài và nhanh chóng di chuyển mặt  ra xa vài cm. Những chiếc răng nanh sắc nhọn của cậu   lóe lên khi cậu ta mỉm cười, tiến gần hơn đến môi Hyoseop. Họ sắp hôn nhau. Đột nhiên, một giọng nói mà Hyoseop chưa từng nghe trước đây vang lên ngay bên tai anh. 

"Điều đó không được phép."

 Giật mình, Hyoseop thở hổn hển và giật mình quay lại. Hai khuôn mặt giờ đã ở ngay bên cạnh anh. Czerny cau mày nhìn kẻ đột nhập. 

"Cậu muốn gì, Lydian?" 

"Thủ lĩnh Hội đã yêu cầu chúng tôi ngăn anh guiding bất cứ khi nào anh muốn."

 Khi khuôn mặt của Czerny nhăn nhó vì không hài lòng, người đàn ông kia có cùng khuôn mặt đã chống cằm lên tay và đồng ý từ phía sau ghế dài. Với cặp song sinh ép vào cả hai bên, biểu cảm của Czerny càng trở nên tệ hơn. Ngược lại, Lydian vẫn bình tĩnh và lặng lẽ nhìn lên Czerny. 

"Anh biết mà, Czerny, phải không?" 

"Biết gì cơ?" 

Giọng Czerny sắc lạnh, có lẽ là do bị ngắt lời, nhưng Lydian không hề nao núng. Anh hướng ánh mắt về phía Hyoseop. 

"Anh không được gây rối với Jin Hyoseop."

 "Anh định làm thế." 

"Tôi không làm gì cả!" 

Từ phía sau, Dorian ủng hộ lời nói của Lydian. 

"Không, anh chắc chắn sẽ làm thế. Nếu Lydian không ngăn anh lại, anh đã làm rồi."

 "Ugh, tôi không chạm vào anh ấy! Vấn đề của anh là gì? Anh là Esper trói buộc của Hyoseop hyung hay gì đó sao? Nếu không phải, đừng có làm phiền anh ấy nữa!"

 "Chúng tôi không phải là Esper trói buộccủa anh ấy, nhưng Esper trói buộc đó đã yêu cầu chúng tôi ngăn bất kỳ ai cố gắng hôn hoặc làm gì hơn thế. Anh ấy nói rằng họ sẽ cho chúng tôi mười triệu won mỗi lần chúng tôi ngăn ai đó lại."

 ".." 

"Tôi có nên nói với Thủ lĩnh Hội không? Cậu đã cố gắng tiến xa hơn mà không phải là Esper trói buộc của anh ta." 

"Ồ, may mắn cho  anh đấy. Anh sẽ nhận được mười triệu won." 

"Vâng, Anh rất phấn khích. Có lẽ anh sẽ mua đạn mới bằng số tiền đó."

 "Ý tưởng hay."

 "Này, Czerny. Nếu anh đưa cho chúng tôi hai mươi triệu won, chúng tôi sẽ không nói. anh nghĩ sao?"

 "Thủ lĩnh trở nên đáng sợ khi anh ta tức giận, vì vậy chúng ta hãy tránh điều đó. Dù sao thì anh cũng giàu có. Bán một trong những món đồ trang sức của mình đi."

 Lydian và Dorian, những người đang trò chuyện, nhìn thẳng vào Czerny.

 "Dừng lại đi, mấy thằng khốn."

 Mặc dù khuôn mặt của Czerny đỏ bừng vì tức giận, nhưng cặp song sinh không quan tâm. 

"Tại sao? Đưa chúng tôi hai mươi triệu won." 

"Đúng vậy, đưa chúng tôi hai mươi triệu won." 

Cuối cùng, Czerny bùng nổ. 

Một luồng khí đỏ bao quanh Czerny. Cùng lúc đó, những đường giống như tĩnh mạch tạo thành các họa tiết hình học từ đầu ngón tay đến khuỷu tay của anh ta. Nanh của anh ta sắc nhọn và nhô ra khỏi môi, trong khi đôi mắt vàng sáng lên dữ dội. Nhưng cặp song sinh cũng không lùi bước. Ở cả hai bên Czerny, họ vung những khẩu súng dày hơn cẳng tay, bằng cách nào đó đã móc vào ngón tay . 

"anh muốn đánh nhau? Chúng tôi sẵn sàng."

 "Ừ, gần đây chúng tôi ngứa ngáy muốn một trận." 

Cặp song sinh nhìn chằm chằm vào Czerny với khuôn mặt vô cảm, đôi mắt tràn đầy ý định giết người. Bầu không khí thoải mái trước đó nhanh chóng trở nên nặng nề. Chỉ cần ở giữa nó thôi cũng đủ ngột ngạt.

 "Dừng lại."

 Cuối cùng, Coda, người vẫn im lặng, đã can thiệp. Ngay cả khi Coda, người hiếm khi nói chuyện, bước vào, không ai trong số họ thả lỏng. Coda thở dài mệt mỏi và kéo Jin Hyoseop, người đang đông cứng và nín thở, về phía mình. Khi đã ở trong vòng tay Coda, Jin Hyoseop thở hổn hển, cuối cùng thở ra một hơi dài. 

"Thủ lĩnh sẽ sớm trở lại. Thôi bỏ qua chuyện này đi."

 Czerny thầm chửi thề, mắt vẫn sáng quắc, trong khi Lydian và Dorian cau mày tỏ vẻ không hài lòng. Không ai trong số họ có vẻ muốn hạ súng xuống.

 "Tại sao chúng tôi phải làm thế?"

 "Ừ, tại sao chúng tôi phải làm thế?" 

Coda nói một cách chắc chắn với cặp song sinh, những người vẫn có vẻ sẵn sàng chiến đấu. 

"Chúng tôi chỉ đang nêu sự thật thôi."

 "Czerny đã cố tấn công Guide đó." 

"Nếu cậu  ta định làm vậy, cậu ta đã không làm thế ở đây." 

"Nhưng anh không thể biết chắc điều đó. Czerny không quan tâm đến nơi chốn đâu." 

"Không, cuối cùng thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Nếu có, thì vì cơn khát máu của các cậu, Guide Jin Hyoseop gần như đã không thở được."

 "......" 

"Thủ lĩnh đã yêu cầu tôi báo cáo bất kỳ ai đe dọa Guiide Jin Hyoseop."

 Coda nhẹ nhàng vỗ lưng Jin Hyoseop, người vẫn đang cố gắng lấy lại hơi thở. Bàn tay anh dịu dàng, song ánh mắt hướng về phía cặp song sinh thì lạnh như băng. 

"Tôi có nên báo cáo đây là một mối đe dọa không?"

 "......"

 "......" 

Cặp song sinh im lặng. Những khẩu súng trong tay họ đã biến mất từ ​​lâu. "Chậc." 

Chậc lưỡi vì bực bội, cặp song sinh quay lại ghế sofa, nhìn vào điện thoại của họ như trước. Czerny, vẫn không thể bình tĩnh lại cơn giận dữ của mình, đã xông ra ngoài. Ký túc xá vốn đã yên tĩnh lại càng trở nên im lặng hơn theo một cách khác. Thật đáng ghen tị khi Synthy vẫn ngủ, không hề bối rối trước mọi sự náo động.

*ừ em cũng thấy ghen tị

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro