Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15 Ep

Jin Hyoseop chăm chú nhìn những bộ đồ bơi được bày trên chiếc bàn rộng. Họa tiết hoa và màu neon không phải là vấn đề. Vấn đề là tất cả những bộ đồ bơi đều là quần lót tam giác nhỏ xíu hoặc quần đùi ngắn chỉ che được phần xương hông. Mặc chúng vào chắc chắn sẽ rất khó tả.

*mấy ông khác kiểu Thần Tài đến Thần Tài Đến

 "... Chỉ có thế này thôi sao?" 

"Còn nhiều lựa chọn khác."

 Andante, người vẫn đang mỉm cười vui vẻ, trượt mở cánh cửa tủ quần áo bên cạnh mà anh vừa mở. Lần này, những gì xuất hiện là những bộ đồ bơi có thiết kế kỳ quặc. 

"Nếu cậu thích thứ gì đó như thế này, cứ thoải mái chọn ở đây."

 "Không, nó không cần thiết đâu..." 

Jin Hyoseop rời mắt khỏi những bộ đồ bơi khiêu gợi và lại xem xét những bộ trên bàn. Thật kỳ lạ, giờ chúng có vẻ bình thường hơn nhiều. Mọi người thực sự mặc những bộ đồ này đến hồ bơi sao? Một hồ bơi ngoài trời, đúng không? Biểu cảm của Jin Hyoseop trở nên nghiêm túc. Anh phải chọn một bộ trong số chúng. Đó là một nhiệm vụ khó khăn. 

"Nhưng những người khác mặc gì...?"

 Khi ý nghĩ đó thoáng qua trong đầu, Jin Hyoseop ngước lên và thấy Flat đang cầm một bộ đồ bơi thông thường mà anh quen thuộc. Andante cũng có một bộ đồ bơi dài đến đầu gối.

"..."


Jin Hyoseop nhìn chằm chằm vào bộ đồ bơi của Andante. 


"Làm sao thế?"

 Andante có vẻ ngây thơ, hành động như thể anh ta thật sự không hiểu gì cả. Sự vô liêm sỉ của ảnh thật đáng kinh ngạc. 

"Tôi sẽ lấy một bộ đồ bơi như thế." 

"Ồ, nhưng bộ này đắt hơn nhiều." 

"Tôi không cần một bộ đắt tiền." 

"Thật khắc nghiệt. Tôi mua nó với hy vọng cậu sẽ mặc nó."

 "... Cứ đưa cho tôi một bộ bình thường đi."

 "Thật keo kiệt."

Andante khẽ lè lưỡi thất vọng và đưa cho anh ta một chiếc quần bơi vuông màu trắng giống hệt của anh ta. Mặc dù chúng hơi ngắn, nhưng không quá chật, vì vậy Jin Hyoseop đã nhận chúng mà không phàn nàn. Anh có thể nghe thấy tiếng Czerny thở dài tiếc nuối phía sau, nhưng anh giả vờ không để ý. Một lúc sau, để lại những thành viên trong hội muốn nghỉ ngơi ở lại nhà trọ, nhóm gồm Czerny, Flat, Andante và Jin Hyoseop đi đến hồ bơi ngoài trời. Nhìn từ trên cao, có vẻ như không có nhiều người, nhưng khi đến nơi, hồ bơi khá đông người đang vui vẻ. 

"À, đã lâu rồi tôi không đến hồ bơi."

 Flat, người ban đầu phàn nàn về việc mệt mỏi vì biển, cười toe toét thích thú khi đứng trước mặt nước, nhẹ nhàng duỗi người. Khi anh giơ tay lên trên đầu, các cơ ở lưng anh gợn lên một cách mượt mà. Những người xung quanh liếc nhìn anh. Tất cả những gì anh làm là vươn vai để xuống nước, nhưng sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về phía anh. 

Tuy nhiên, không chỉ có anh. Có rất nhiều ánh mắt hướng về phía nhóm của Jin Hyoseop. Czerny, người đang ngáp dài một cách lười biếng ở bên trái, và Andante, người đang mỉm cười rạng rỡ dưới ánh nắng mặt trời ở bên phải, cả hai đều thu hút sự chú ý. Họ luôn có vẻ hấp dẫn ngay cả khi ở văn phòng, nhưng ở đây, có một nét quyến rũ riêng biệt ở họ. 

Flat, với luồng khí nguy hiểm, giống như thú dữ tỏa ra, đã thu hút sự chú ý. Czerny, với những đường nét thanh tú, sắc sảo và màu tóc độc đáo, trông giống như một ca sĩ trên TV. Dưới ánh nắng rực rỡ, mái tóc nâu nhạt của Andante, gần như xám tro, hòa hợp với những đường nét mềm mại của anh, mang đến cho anh một nét quyến rũ của thiên thần.  

Mỗi người trong số họ đều có sức hấp dẫn riêng. Flat, thờ ơ với sự chú ý, lao thẳng xuống nước. Mặc dù phàn nàn rằng anh ấy mệt mỏi vì bơi, nhưng kỹ năng của anh ấy rất ấn tượng. Khi Jin Hyoseop lặng lẽ quan sát anh ấy, Czerny lên tiếng từ bên cạnh anh ấy.

 "Hyoseop hyung, muốn xuống nước cùng chúng em không?"

 "Không, Tôi không biết bơi..." 

"Vậy thì em sẽ dạy anh! Chúng ta cùng bơi nhé."  

Jin Hyoseop lại liếc nhìn Flat, người đang bơi. Không phải là anh không muốn xuống nước... 

"Không, cậu cứ xuống đi." 

"Aww—"

 "Ừ, Czerny, cậu tự xuống đi."

 Andante mỉm cười và vui vẻ đẩy Cherni về phía hồ bơi.  

"Chúng tôi chỉ ngồi đây và xem thôi." 

Czerny bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng và liếc nhìn Andante và Jin Hyoseop. Ngay từ đầu, có vẻ như cả hai đều không có ý định xuống nước; cả hai đều mặc áo sơ mi trắng không tay bên ngoài đồ bơi. 

"Nếu anh đang ở hồ bơi, anh nên bơi đi. Sao anh chỉ đứng nhìn vậy? Anh có khuynh hướng thích nhìn trộm à, thủ lĩnh?" 

"Sao cậu biết?"

 "..." 

"Đừng cau mày quá. Bơi dưới cái nắng như thiêu đốt này sẽ làm tổn thương da cậu đấy." 

"Ha. Và anh nói rằng tôi biết điều đó sao? Hành động như thể anh rất bình thường."

 "Không phải tôi—Hyoseop đây."

 Bỏ lại Czerny đang càu nhàu phía sau, Andante nhẹ nhàng dẫn Jin Hyoseop về phía giường tắm nắng. Khi cả hai đi về hướng đó, Czerny do dự một lúc, liếc nhìn giữa hồ bơi và Jin Hyoseop. Sự do dự của anh không kéo dài lâu. Czerny bỏ cuộc và hướng về phía mặt nước. Biểu cảm của anh tinh nghịch khi anh hất mái tóc rối bù của mình ra sau. Với một tiếng nước bắn tung tóe, anh nhảy xuống nước ngay phía trên Flat. Flat phát ra tiếng nghẹn ngào khi chìm xuống, và chẳng mấy chốc cả hai đã cãi nhau một cách vui vẻ. Khi Jin Hyoseop vô tình theo dõi cảnh vui vẻ diễn ra, Andante nhẹ nhàng vỗ vào cánh tay anh.

"Ngồi xuống và xem đi. Nếu cậu ở ngoài này, da cậu sẽ bắt đầu bong tróc mất."

 Đúng vậy; hôm nay nắng khá gắt. Chỉ cần phơi nắng một tiếng nữa thôi, da cậu có thể sẽ chuyển sang màu đỏ. Jin Hyoseop gật đầu và ngồi xuống ghế tắm nắng dưới chiếc ô. Vai cậu đã ấm lên, có lẽ là do thời gian ngắn ngủi ở dưới nắng. 

"Anh ổn chứ, thủ lĩnh hội?"

 "Sao tôi lại không ổn chứ?"

"Da anh có vẻ nhạy cảm." Jin Hyoseop liếc nhìn đôi vai trắng nhợt của Andante. Cậu không rám nắng như Flat, nhưng da cậu tương đối sẫm màu. Tiếp xúc một chút với ánh nắng mặt trời sẽ không thay đổi nhiều đối với cậu. Tuy nhiên, da của Andante lại nhợt nhạt khác thường và có vẻ mỏng manh, như  nó dễ bị cháy nắng vậy. Trái ngược với sự lo lắng của Jin Hyoseop, Andante cười vui vẻ. 

"Haha, tôi ổn. Da tôi không bị cháy nắng." 

"Điều đó có phổ biến ở những Esper không?"

 "Hmm, không phải tất cả những Esper đều như vậy, nhưng tôi khá khỏe."

 Andante chỉ vào cánh tay mình. Da anh ta thực sự nhợt nhạt, gần như trong suốt, nhưng cơ bắp thì săn chắc. Jin Hyoseop không thể không để ý thấy thoáng qua phần thân trên của anh ta qua chiếc áo sơ mi không tay, nhắc cậu nhớ đến những vết sẹo mà anh đã thấy trước đó. Cậu tự hỏi liệu đó có phải là lý do Andante tránh nước không.

 "Sao đột nhiên anh lại nhìn chằm chằm vào tôi thế?"

 "Sao cơ?" 

"Anh nhìn chằm chằm thế, tôi nghĩ anh có thể đang nhìn núm vú của tôi hay gì đó."

*là nipple luôn ó mn khum phải cheek đâu :D


 Andante chống cằm lên tay và cười toe toét tinh quái, khiến Jin Hyoseop giật mình nhảy dựng lên. 

"Oh, không! Tôi chỉ—!" 

"Tôi đùa thôi, chỉ đùa thôi."

Andante  Cười lớn như thể anh thấy điều đó thực sự buồn cười, Andante nhẹ nhàng kéo Jin Hyoseop trở lại ghế tắm nắng. Jin Hyoseop, vẫn còn bối rối, ngượng ngùng ngồi xuống. 

"Cậu thú vị quá, tôi không kiềm chế được."

 "Tôi thực sự không—! Tôi không nhìn vào... anh biết mà." 

"Tôi biết, tôi biết." 

Vẫn cười toe toét, Andante đưa cho Jin Hyoseop một ly đồ uống mà anh ta đã mang theo. 

"Thật ra, tôi không phiền nếu cậu muốn xem thử. Tôi có thể cho cậu xem bao nhiêu tùy thích." 

"..."

 "Nhưng nghiêm túc mà nói, cậu không thích nước hay chỉ là không biết bơi?" 

"Tôi chỉ không thích nước và tôi không biết bơi."

 "Hmm, tôi hiểu rồi."

 Andante gật đầu mà không nghi ngờ gì thêm, dường như hiểu vì trước đó Jin Hyoseop đã đề cập đến việc không thích tắm. 

"Tôi nghĩ có lẽ còn lý do khác." 

Jin Hyoseo thoáng  cứng người. 

"... Ý anh là gì?" 

"Chỉ là, cậu có vẻ rất ngần ngại khi khoe cơ thể, nên tôi tự hỏi liệu cậu có đang che giấu vết sẹo hay gì không."

 Mặc dù bình luận của Andante có vẻ bình thường, nhưng nó lại tác động mạnh đến Jin Hyoseop. Làm sao anh biết cậu ngại khoe cơ thể? Cậu chưa bao giờ để lộ điều đó trước đây. Jin Hyoseop cố gắng trả lời một cách bình tĩnh. 

"Không có chuyện đó đâu." 

"Thật sao?" 

Andante nheo mắt lại và dùng ngón tay nhẹ nhàng kéo cổ áo sơ mi không tay của Jin Hyoseop. Những ngón tay anh lướt qua vết đỏ trên cổ Jin Hyoseop.

 "Vậy là vì vết này sao?"

 "Ồ...!"

 Khuôn mặt Jin Hyoseop đỏ bừng khi anh vội vàng che vết cắn trên cổ bằng tay. Anh đã hoàn toàn quên mất vết bầm mà Flat để lại khi cắn vào cổ anh.

 "Aha, thì ra là vì thế này sao? Cậu dễ ​​thương khi xấu hổ thế."

 Andante cười khúc khích tinh nghịch, trêu chọc Jin Hyoseop. Bối rối, Jin Hyoseop cúi đầu, ước gì anh có thể nhanh chóng thay đổi chủ đề. 

"Còn anh thì sao, thủ lĩnh hội? Tại sao cậu không xuống nước?"

 "Giống cậu thôi." 

Chắc chắn là vì những vết sẹo đó. Jin Hyoseop có thể hiểu được Andante sẽ cảm thấy tự ti như thế nào, không muốn tiết lộ chúng cho mọi người. Khi Jinhyoseop nghĩ đến những vết thương, suy nghĩ của cậu tự nhiên trôi về tình trạng của Andante. Anh  có vẻ khỏe hơn nhiều so với dự kiến. Mặc dù anh ta đã nghỉ ngơi khoảng bốn ngày, nhưng không được guide, tình trạng thể chất của không được  hồi phục. Ngày nay, có rất nhiều loại thuốc trung hòa độc tố, vì vậy có thể Andante đã uống một loại. Tuy nhiên, Jin Hyoseop đã nghe nói rằng thuốc chỉ có tác dụng giảm đau tạm thời. Nếu đúng như vậy, thì chỉ còn một khả năng cần xem xét.

 "... Anh ta có nhận được guiding từ một guide khác không? Nhưng tại sao?" 

Thật vô lý khi một người đã tuyển dụng một guide vào hội lại đi tìm một guide khác để được hỗ trợ. Jin Hyoseop thực sự tò mò liệu Andante có được người khác guiding không, nhưng cuối cùng, cậu không thể tự mình hỏi. Andante luôn phản ứng lạnh lùng với chủ đề guiding. Cậu không muốn mạo hiểm nêu ra và nhận được một cái nhìn lạnh lùng khác. 

"Jin Hyoseop, đừng vượt quá giới hạn." 

Ký ức về những lời đó vẫn khiến da anh ta ngứa ran. Đôi mắt lạnh lùng, giọng điệu cứng nhắc, đôi môi mím chặt - chỉ cần nhớ lại thôi cũng khiến trái tim cậu cảm thấy lạnh lẽo, kéo tâm trạng  xuống theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro