Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12 Ep

Trong ngục tối, về cơ bản không có bầu trời hay mặt đất thích hợp. Không có mưa rơi, không có ánh sáng, và không có gió thổi. Có thể điều khiển các hiện tượng tự nhiên ở một nơi như vậy thực sự đáng chú ý. 


"Nhưng làm sao anh ta chỉ có thể là hạng C? Thật ấn tượng..."

"Ờ, đó là vì anh ta là loại debuff. Esper có khả năng debuff không thể được xếp hạng cao hơn hạng C."


Chỉ có một lý do duy nhất: họ không thể chiến đấu một mình.


"Dù sao thì, những esper loại debuff ở cấp độ thủ lĩnh đều được kính trọng. Khả năng debuff diện rộng của anh ta đủ tốt để trở thành một phần của guild hạng A. Tất nhiên, với tính cách của anh ta, không đời nào anh ta làm việc dưới quyền ai đó, vì vậy điều đó không có khả năng xảy ra."


Czerny nhún vai.


"Dù sao thì, với tất cả những debuff này, mặc dù đội trưởng không thể đánh bại quái vật, nhưng anh ta giỏi trì hoãn hoặc chạy trốn hơn bất kỳ ai khác. Ảnh giống như con gián của ngục tối. Vì vậy, không có gì phải lo lắng cả."


"Vậy thì... tại sao lại có sự không phù hợp với Esper Flat? Chẳng phải debuff thường hiệu quả với bất kỳ ai sao?"


"Đúng vậy, nhưng Flat hơi độc đáo. Tất cả các thành viên trong guild của chúng ta đều có xu hướng solo mạnh mẽ."


"Thật sao?"


"Đúng vậy, nếu ai đó cố gắng giúp họ, họ thường không thể thể hiện hết khả năng của mình."


Flat là trường hợp cực đoan nhất của trường hợp này. 


"Flat khá cơ động, có khả năng tiếp cận quái vật và hạ gục chúng một chọi một. Nhưng khả năng của Captain tạo ra bầu trời trên những con quái vật đó, đúng không? Đương nhiên, nó làm sáng bừng môi trường xung quanh, vì vậy ngay cả Flat cũng bị ảnh hưởng bởi debuff giống như quái vật."

*theo ý iêm là ông Andante nerf con quái xong sẵn nerf luôn ông Flat cho đỡ bị nghi ngờ. Nói chung là ăn hành lòi lone

"Ồ..."


"Người lãnh đạo phù hợp hơn với những esper tầm xa hơn là một người như Flat."


"Vậy tại sao Guild Leader lại chọn Flat?"


"Hmm, tôi nghĩ là vì khả năng cơ động."

*khúc này có khi mấy ông này cố ý để làm việc của mấy ổng nữa. 


Czerny liếc nhìn Jin Hyoseop, rồi mỉm cười tinh quái khi bám vào eo anh ta.


 "Tôi không chắc lắm. Có lẽ anh ta chỉ muốn trêu Flat."

Jin Hyoseop ngồi trên ghế sofa khi Czerny dẫn anh ta đi. Czerny tự nhiên tựa đầu vào đùi Jin Hyoseop. Không có một chút lo lắng nào trong dáng vẻ vô tư lự của anh ta.


"Thật đấy, lo lắng là một điều xa xỉ."


Coda gật đầu nhẹ đồng ý với Jin Hyoseop. Cuối cùng, Jin Hyoseop cũng thư giãn.


'Ừ. Sẽ ổn thôi. Họ nói rằng họ sẽ không đi quá sâu vào ngục tối.'


Những người khác sẽ ngăn họ lại, và họ coi trọng mạng sống của mình quá mức để thực hiện những hành động nguy hiểm. Khi cậu nghĩ vậy, nỗi lo lắng của cậu dần lắng xuống.


Vào lúc 7 giờ tối, đã quá giờ làm việc, nhưng Jin Hyoseop vẫn ở lại văn phòng thay vì về nhà. Vì Andante và Flat vẫn đang dọn ngục tối, cậu quyết định ngủ lại văn phòng.


Để giết thời gian trong lúc chờ đợi lâu, Jin Hyoseop cầm một cuốn sách. Đó là một cuốn mà Coda đã từng đọc. Cậu đã mua nó vì nghĩ rằng làm gì đó sẽ tốt hơn là không làm gì, nhưng đó không phải là sở thích phù hợp lắm. Mắt cậu bắt đầu cụp xuống sau khi chỉ đọc được vài dòng.Dù đã cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng cuối cùng, cậu không thể cưỡng lại và ngủ thiếp đi.


Cậu không biết đã bao lâu trôi qua. Khi mở mắt lần nữa, xung quanh tối đen và không có thành viên bang hội nào xung quanh. Khi anh ngồi dậy, một chiếc chăn - có lẽ là do một thành viên bang hội đắp lên người anh - rơi xuống sàn.


"Ah..."


Anh đã ngủ bao lâu rồi? Jinhyoseop dụi mắt khô khốc khi đứng dậy. Anh không thể nhìn thấy điện thoại của mình trong bóng tối.Ngay khi anh mò mẫm về phía công tắc đèn, cánh cửa văn phòng khẽ mở ra. Một bóng người quen thuộc đứng khuất sau ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài.


"... Thủ lĩnh bang hội?"


"Sao cậu vẫn còn ở đây, Jin Hyoseop?"


"Tôi đang đợi anh và Flat trở về."


Andante khẽ lè lưỡi.


"Tôi nên nói với cậu rằng cậu có thể về nhà. Tôi xin lỗi."


"Không vấn đề gì. Đó chỉ là điều tự nhiên thôi."


"Dù sao thì, chờ đợi ở đây hẳn cũng mệt lắm."


"Không hề. Dù sao thì tôi cũng vừa chợp mắt rôồ..."


Jin Hyoseop trả lời một cách chăm chỉ trong khi xem xét kỹ lưỡng Andante. Ánh sáng quá mờ để nhìn rõ, nhưng giọng nói của anh ta nghe có vẻ bình thường. Có vẻ như họ đã trở về an toàn, và Jin Hyoseop cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.


"Flat đâu rồi?"


"Ngất xỉu ở tầng dưới."


"Xin lỗi?"


"Chờ đã."


Andante bước qua văn phòng như thể đó là bản năng thứ hai, ngay cả trong bóng tối. Khi anh ta bước vào, một mùi kim loại thoang thoảng xộc vào mũi Jin Hyoseop. Trước khi anh ta kịp nhận ra mùi hương, công tắc kêu tách tách và đèn nhấp nháy.


Độ sáng đột ngột khiến Jinhyoseop nheo mắt, nhưng anh ta nhanh chóng điều chỉnh lại.


"...!"


Anh ta theo bản năng giật mình. Bộ đồ chiến đấu của Andante có màu xám khi anh ta rời đi, nhưng giờ nó đã nhuốm một màu đỏ thẫm. Cổ và cánh tay hở ra của anh ta sạch sẽ, nhưng quần áo thì đẫm máu.


"G-Guild Leader."


Giọng anh ta hơi run. Tuy nhiên, Andante nghiêng đầu một cách thản nhiên, như thể phản ứng của Jin Hyoseop khiến anh ngạc nhiên.


"Có chuyện gì vậy?"


Anh ta nghiêm túc hỏi vậy sao? Jin Hyoseop nuốt nước bọt. Trong một giây, anh nghĩ có lẽ cơ thể Andante vẫn ổn và chỉ có quần áo của anh ta bị vấy bẩn, nhưng anh nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ đó. Không đời nào một người đẫm máu như vậy lại có thể ổn được.


"T-tôi sẽ dẫn đường cho anh. Có vẻ như anh bị thương nghiêm trọng."


Rốt cuộc, một esper hạng C đã bước vào ngục tối hạng A. Theo Czerny, Andante không thể tự mình đánh bại quái vật vì anh ta là một esper debuff. Nếu không có sự giúp đỡ, anh ta có thể bị thương nặng. Jin Hyoseop, ngày càng lo lắng, cố gắng tiếp cận, nhưng Andante mỉm cười yếu ớt như thường lệ. 


"Tôi ổn. Tôi không bị thương. Vì anh ở đây, tôi muốn anh guiding cho người này hơn."

Nói xong, Andante di chuyển về phía vị trí ban đầu và nhẹ nhàng thúc vào thứ gì đó bằng chân. Ánh mắt của Jinhyoseop dõi theo, để lộ một người đang nằm trên sàn. Mái tóc đen che gáy và một chiếc nhẫn vàng xỏ khuyên có thể nhìn thấy trong ánh sáng mờ. Đó là Flat.


"Flat."


Jin Hyoseop vội vã chạy đến trong sự hoảng hốt. Không giống như Andante, Flat đầy vết thương từ đầu đến chân. Cơ thể anh ta đẫm máu, và những vết thương từ những gì có vẻ là một trận chiến dữ dội hoặc những vết chém từ các vật sắc nhọn đã làm hỏng làn da của anh ta.


"C-Chuyện gì đã xảy ra vậy... Anh ấy ổn chứ?"


"Tôi đã định để anh ta dọn dẹp và trình diện vào ngày mai, nhưng tôi đoán là tôi đã làm cậu sợ. Xin lỗi."


"Đó không phải là vấn đề lúc này!"


"Vậy thì vấn đề là gì? Với những vết thương như thế này, chậm trễ một ngày hướng dẫn sẽ không giết chết anh ta đâu."


Giọng điệu lạnh lùng của Andante khiến Jin Hyoseop không nói nên lời. Khi anh ấy còn đang do dự, Flat, người đang nằm bất động trên sàn, bắt đầu cựa quậy. Nhận ra không còn thời gian để tranh cãi, Jin Hyoseop nhanh chóng đỡ Flat.


"Flat, anh ổn chứ? Tôi sẽ guiding anh ngay."


"Ah, Jin Hyoseop. Đợi đã—"


Trước khi Andante kịp nói hết, Jin Hyoseop đã nắm lấy tay Flat. Một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa từ đầu ngón tay anh. Ngay khi năng lượng chảy vào người anh, đôi mắt choáng váng của Flat trở nên sắc bén như mắt thú hoang.


Ngay lập tức, Flat nhấc bổng Jin Hyoseop lên. Cơ thể bị nhấc bổng lên, và cổ áo sơ mi cậu bị rách toạc. Flat áp sát cơ thể mình vào Jinhyoseop, cắm những chiếc răng sắc nhọn vào bên phải cổ cậu.


"Ugh.."


Jin Hyoseop giật mình vì cảm giác đau nhói, nhưng thay vì lùi lại, Flat chỉ ôm chặt anh hơn. Cơ thể họ ép chặt vào nhau không có khoảng trống nào ở giữa.


"Đ-Đợi đã..."


Jin Hyoseop giật mình vì cảm giác đau nhói, nhưng thay vì lùi lại, Flat chỉ ôm chặt anh hơn. Cơ thể họ ép chặt vào nhau không có khoảng trống nào ở giữa.


Jin Hyoseop cố gắng nói, nhưng dường như Flat không nghe thấy an


h. Trong chớp mắt, Jin Hyoseop thấy mình nằm trên sàn, Flat đang ngồi trên người anh. Ánh mắt hung dữ như thú dữ trong mắt Flat khiến anh trông như một người khác. Anh nhìn xuống Jin Hyoseop như một kẻ săn mồi đã bắt được con mồi, vẻ mặt hoang dã, như thể anh sắp chảy nước dãi vì mùi máu.

'Anh ta sẽ ăn thịt mình'. Đó là suy nghĩ thoáng qua trong đầu Jin Hyoseop khi Flat cúi đầu. Vẻ mặt đầy sợ hãi, và cậu nhắm chặt mắt lại. Cơ thể cậu run rẩy khi đã dự đoán được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.Tuy nhiên, không có gì xảy ra nữa. Thận trọng, cậu mở mắt. Biểu cảm của Flat vẫn vậy, nhưng tia sáng hoang dại trong mắt anh đã biến mất.


"Đã kiểm soát được bản thân chưa?"


"... Chết tiệt, nhờ anh đấy."


Flat nói một cách gay gắt khi anh rút một con dao găm cắm vào bả vai, máu bắn tung tóe khắp nơi.

*bravo :D cách ngăn hữu hiệu quá r


"Dù tệ đến đâu, đâm sau lưng đồng đội cũng là đi quá xa. Tôi gần như sắp chết rồi."


"Haha, do cậu không tỉnh táo lại."


"Anh biết là tôi kiểm soát được mọi chuyện từ đầu đến cuối. Tôi không định làm đến cùng đâu..."


"Đừng nói những điều chúng ta không biết."


Andante khẽ cười khúc khích khi nhìn Jin Hyoseop.


"Bây giờ, hãy guiding cho tôi. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."


Như thể anh biết Jin Hyoseop đã sợ hãi. Flat gãi đầu như thể anh chưa bao giờ hung dữ trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro