Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 77.1: Tại sao anh lại tới đây


Lúc trước Tô Yểu tiếp xúc tên Lục Hàn Bạch này ở bên ngoài phòng họp, cảm giác bên trong âm âm khí, ánh mắt cũng khiến người ta rất không thích, đột nhiên bị điểm danh muốn đi dự tiệc với anh ta, nội tâm Tô Yểu là cự tuyệt.

Quản lý Trần nghĩ thầm không thể, Tô Yểu là người của Lục tổng, tác phong làm việc của Lục Hàn Bạch này thối nát lại không theo lẽ thường xuất bài, người ở bữa tiệc cũng không phải người tốt đẹp gì, một phần vạn Tô Yểu vừa đi với anh ta, xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ?

"Lục tổng, trong phòng của chúng tôi còn có một cô gái mới vừa tốt nghiệp, nếu không anh suy nghĩ một chút nữa! Tô Yểu mới vừa vào công ty, còn chưa có tham dự qua những trường hợp này..."

"Trần Nam Từ, anh ỷ có anh của ta làm chỗ dựa cho anh, ngay cả chuyện tôi muốn mượn chỗ anh một người cũng phải ra sức khướt từ phải không?"

Quản lý Trần lập tức cứng họng, Lục tổng vừa mới đi công tác, ngay cả một người chấn giữ đều không có.

Tô Yểu thấy Lục Hàn Bạch cố chấp như thế, cô cũng nhìn ra được anh ta không có lòng tốt gì, cũng không muốn làm khó dễ Trần Nam Từ, Lục Hàn Bạch cũng không thể thật sự khiến cô làm sao, nhiều lắm là bị rót uống rượu, chiếm chiếm một chút tiện nghi.

Giọng nói của Tô yểu bình tĩnh cười nói: "Không có việc gì, tôi sẽ đi với phó tổng giám đốc Lục, thế nhưng tửu lượng của tôi không tốt, khả năng không ngăn cản được rượu, trong phòng của chúng tôi có tiểu Lưu có thể uống rất tốt, chúng ta có thể mang theo cậu ta."

Quản lý Trần quan sát Tô Yểu một chút, cô cũng không phải sợ phiền phức, cũng hiểu được tìm một cái đường lui, nhiều người đi, có thể giúp đỡ lẫn nhau, Lục Hàn Bạch cũng sẽ e ngại mặt mũi, không có làm chuyện bẩn thỉu gì.

Quản lý Trần nói dứt khoát: "Tôi cũng phải cùng đi chứ, coi như là thay thế Lục tổng cùng với ngài đi gặp mặt cậu hai nhà họ Kỳ?"

Lục Hàn Bạch nhíu mày lại, "Vậy cũng được, dọn dẹp một chút lên đường đi."

Nếu Trần Nam Từ đã nói là thay thế Lục Đông Đình rồi, đến lúc đó muốn nhìn xem Lục Đông Đình lại cầm cớ gì đẩy xuống hạng mục này.

Lục Hàn Bạch vừa đi, quản lý Trần liền nhắc nhở Tô Yểu: "Nếu có thể uống ít thì ít uống, nhất định phải kiềm giữ, chỉ cần cô nhả ra, những người đó sẽ từng người từng người một tới chuốc rượu cô."

"Tôi biết."

Tô Yểu vừa đi, Trần Nam Từ lập tức gọi điện cho Lục Đông Đình, khuôn mặt như sắp sụp đổ, "Lục tổng, Lục Hàn Bạch kia cứng rắn muốn mượn Tô Yểu từ tôi đi dự tiệc rồi..."

----

Tan việc, Lục Hàn trắng đã chờ ở bên ngoài, Tô Yểu và Trần Nam Từ cùng nhau xuống lầu.

Trần Nam Từ gọi thêm một chiếc xe khác, để cho Tô Yểu cùng ngồi một chiếc xe với anh ta, tiểu Lưu ngồi ở vị trí kế bên tài xế, theo sát mà chiếc xe của Lục Hàn Bạch phía trước đi tới một câu lạc bộ tư nhân ở ngoại thành.

Trần Nam Từ dám không nghĩ tới Lục Hàn Bạch lại hẹn ở chỗ này, lúc đi trên đường còn lẩm bẩm, "Cái Lục hàn trắng này, quen đầu cơ trục lợi, bình thường bị Lục tổng đè ép một đầu, lúc này liền nhân cơ hội liền đào chỗ hở."

Lục Đông Đình và Lục Hàn Bạch là anh em cùng cha khác mẹ, từ nhỏ cạnh tranh không ngừng, lớn lên, Lục Hàn Bạch suốt ngày đắm chìm trong mấy trò tiêu khiển, không làm được bao nhiêu việc đứng đắn, ở trước mặt Lục lão gia tử không có lưu lại ấn tượng tốt gì, sau đó Lục Đông Đình về nước, anh ta mới cảm giác có chút nguy cơ, bắt đầu tham dự xử lý chuyện của công ty, muốn xây dựng thành lũy.

Dù sao sau khi lão gia tử nhắm mắt, cổ phần công ty của ông phân phối, khẳng định có bất công, thì nhìn ai hơn ai là biết.

Dùng lời nói của Trần Nam Từ tổng kết lại chính là, "Đăng đồ tử đột lốt người tốt, cũng không làm được cái chuyện gì tốt, qua nhiều ý đồ xấu."

Đến nơi, một nhóm Tô Yểu đi theo phía sau Lục Hàn Bạch vào trong phòng.

Không gian lớn như vậy, lác đác vài người đàn ông mặc âu phục, còn có mấy người đang vội vã rót rượu châm trà.

Tô yểu mới vừa vào tới, liền cảm thấy có một đạo ánh mắt nóng rực rơi ở trên người mình, cô vô ý thức vội vã liếc mắt nhìn chủ nhân của ánh mắt này, khuôn mặt này dường như, rất là quen thuộc, lại không nghĩ tới là cậu hai nhà họ Kỳ mà Lục Hàn Bạch nhắc tới lúc trước, cô đột nhiên nhớ ra, dĩ nhiên là người mà Tô Hoài Sinh giới thiệu trên yến hội lần trước, chính là cái tên Kỳ Tĩnh Lãng lúc khiêu vũ với cô tay chân luôn không an phận kia.

Trong lòng Tô Yểu chìm xuống một chút, cô nhanh chóng dời ánh mắt, nhưng vẫn có thể cảm giác được Kỳ Tĩnh Lãng đang nhìn chằm chằm vào cô.

Chào hỏi các mọi người sau đó ngồi xuống, Lục Hàn Bạch giới thiệu với cô, "Trợ lý Tô, vị này chính là cậu hai nhà họ Kỳ, Kỳ Tĩnh Lãng."

Tô yểu lộ ra một cái vòng cung nụ cười vừa phải, cũng không có vẻ nhiệt tình quá độ, nhưng cũng sẽ không khiến người cảm thấy lãnh đạm.

"Kỳ thiếu, lại gặp mặt."

Kỳ Tĩnh Lãng thiêu môi cười lại, "Tô tiểu thư, đây thật là duyên phận."

Tô Yểu vẫn chưa trả lời, Lục Hàn Bạch chen lời vào nói: "Các người quen nhau?"

"Đương nhiên quen biết." Kỳ Tĩnh Lãng tựa lưng vào ghế ngồi, rất có hứng thú nhìn Tô yểu một chút, "Vị này chính là thiên kim của Tô Hoài Sinh, làm sao lại biến thành trợ lý của Đông Thịnh?"

Trần Nam Từ nghe vậy cũng là cả kinh, người nào có thể liên hệ cô với nhà họ Tô, con gái nhà họ Tô vì sao lại chạy tới Đông Thịnh? Trong lòng lăng lăng nghĩ, lẽ nào chính là vì lý do này mà Lục tổng, mới kín đáo đưa người tới cho anh ta trông coi?

Cho nên, là anh ta hiểu nhầm rồi?

Anh ta vẫn cho là Lục tổng có ý tứ với người này chứ.

Lục Hàn Bạch cũng vô cùng kinh ngạc một lát, sau đó giống như nhìn cô, nói: "Không nhìn ra, tôi đều sắp quên Tô tổng là có hai cô con gái."

Lúc này Tô yểu đương nhiên sẽ không phạm ngu xuẩn đẩy sạch quan hệ giữa cô và Tô Hoài Sinh, lúc này bất luận là một mối liên hệ nào đối với cô mà nói đều là một tầng bảo đảm, chỉ có không ai biết mới đơn giản coi cô chỉ là đề tài bàn tán trên bàn ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro