Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bóng tối xung quanh

Ngày qua ngày, Tô An Nhiên tiếp tục sống trong một cuộc sống lạnh lẽo, bị giày vò bởi sự im lặng của Bạch Kỳ Vân và những ánh mắt khinh miệt từ gia đình hắn. Mỗi ngày, cô như một bóng ma, lẩn khuất trong chính ngôi nhà mà lẽ ra cô phải cảm thấy ấm áp và yên bình.

Nhưng thay vào đó là một cảm giác xa lạ, lạnh lẽo, không có nơi nương tựa.

Một buổi tối, khi Tô An Nhiên vừa dọn xong bữa ăn tối và chuẩn bị rời khỏi phòng ăn, cô bắt gặp Bạch Kỳ Vân đang đứng ở cửa sổ, đôi mắt lạnh lẽo nhìn ra ngoài.

"Tôi tưởng anh không ăn tối?"

Cô cất giọng, cố gắng phá vỡ sự im lặng nặng nề giữa hai người.

Bạch Kỳ Vân không quay lại, nhưng giọng hắn vang lên lạnh lùng:

"Cô không cần phải quan tâm đến tôi."

Nhưng một điều bất ngờ xảy ra. Khi hắn quay lại, đôi mắt đen láy của Bạch Kỳ Vân không còn sắc bén như mọi lần. Nó mơ hồ, như thể có điều gì đó không ổn.

Một cơn giận dữ mơ hồ phảng phất trong hắn, nhưng Tô An Nhiên không biết, hắn đang giận vì cô hay chính vì bản thân hắn.

"Cô nghĩ cô có thể tìm được tình cảm trong một cuộc hôn nhân này?" Giọng hắn trầm thấp, thách thức. "Cô chỉ là thứ đồ vật vô giá trị, cô không xứng đáng có tình yêu của tôi."

Tô An Nhiên không nói gì, nhưng trái tim cô đau đớn. Đã bao lần cô tự hỏi, liệu hắn có cảm thấy gì về cô hay không?

Và tại sao hắn lại hành động như thế?

—💔—

Vài ngày sau, một sự kiện khiến tất cả thay đổi.

Một người phụ nữ xuất hiện trong căn biệt thự. Cô ta là Thư Kỳ, giám đốc điều hành của một công ty đối tác lớn. Cô ta có một vẻ đẹp sắc sảo và mối quan hệ mật thiết với Bạch Kỳ Vân.

Ngay từ lần gặp đầu tiên, Thư Kỳ không ngừng thể hiện sự vượt trội của mình. Cô ta luôn cố tình phô trương sự thân mật với Bạch Kỳ Vân trước mặt Tô An Nhiên, khiến cô cảm thấy như một kẻ thừa thãi.

Thư Kỳ không để cô có cơ hội lên tiếng, chỉ nhếch môi khi nhìn thấy cô:

"Ồ, hóa ra cô là vợ của Bạch Kỳ Vân? Tôi nghe nói anh ấy không bao giờ để bất kỳ ai quấy rầy công việc của mình."

Ánh mắt của cô ta đong đầy sự khinh bỉ, nhưng lại đầy tính toán.

Tô An Nhiên im lặng, chỉ nhìn người phụ nữ đó. Mặc dù cô không muốn đấu tranh, nhưng không thể không nhận ra rằng Bạch Kỳ Vân đã có một cuộc sống ngoài cô, và cô chỉ là một phần mất tích trong đó.

Vào tối hôm đó, khi mọi người đã rời khỏi bàn ăn, Tô An Nhiên nhìn thấy Bạch Kỳ Vân và Thư Kỳ đứng cùng nhau trong văn phòng. Họ trao đổi với nhau những ánh mắt đầy thân mật.

Là tình nhân sao?

"Tôi không cần cô phải lo lắng về việc này."

Tô An Nhiên nghe rõ lời nói của Bạch Kỳ Vân từ phía cửa. Hắn đang nói với cô, nhưng không phải bằng sự quan tâm. Cái cách hắn tránh né cô khiến cô cảm thấy như mình chẳng là gì trong thế giới của hắn.

"Anh có người phụ nữ khác." Cô nói, âm thanh sắc lạnh vang lên trong căn phòng.

Bạch Kỳ Vân không quay lại, nhưng Tô An Nhiên biết hắn đang lắng nghe.

"Cô có thể ra ngoài bất cứ lúc nào." Hắn nói đơn giản, nhưng lại như một mệnh lệnh.

Tô An Nhiên cảm thấy một nỗi đau đớn dâng lên trong lồng ngực, nhưng cô không muốn tỏ ra yếu đuối. Cô lặng lẽ bước ra khỏi phòng, bước chân không có một chút sức sống.

—💔—

Nhưng không ngờ, khi cô quay lưng lại, một bàn tay mạnh mẽ đã giữ lấy cô.

"Cô không thể đi đâu cả."

Lần này, ánh mắt của Bạch Kỳ Vân không còn lạnh lùng nữa. Hắn nghiêm túc và có chút gì đó khiến cô run rẩy.

"Đừng đi."

—💔—

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro