Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 221: Tình yêu sâu sắc bị nghi ngờ (10)

Sau đó, Kim Myungsoo liền xoay người đến bên ven đường, vẫy tay hai cái liền có chiếc taxi trống tấp vô. Anh khom người vào trong xe và nhanh chóng biến mất nơi dòng xe cộ đông đúc.

Từ lúc anh xuất hiện, cho đến lúc rời đi, tuy chỉ ngắn ngủn vài phút, không nói một lời, tựa như thật sự có việc trong thành nên chỉ đi ké một đoạn thôi.

-

Buổi chiều vốn dĩ Park Jiyeon có cảnh quay, nên phải chạy về đoàn phim, với lại cô cũng không muốn làm kỳ đà cản mũi hai người Nam Woohyun và Park Hyomin, vì thế ba người liền chia tay nhau. Nam Woohyun định chở Park Hyomin đi dùng bữa tối theo như kế hoạch ban đầu, nhưng gặp chiếc xe của cô nàng trông khá thê thảm nên đành quay về khu sơn trang.

Sau bữa tối, Park Jiyeon liền đi đến trường quay, hóa trang và thay trang phục. Mọi thứ đã được chuẩn bị chuẩn bị xong xuôi thì còn nửa tiếng nữa là tới giờ quay.

Nhân viên công tác đang chuẩn bị đạo cụ, trường quay bận rộn lui tới những người, các diễn viên khác thì vẫn còn đang hóa trang. Qri đau bụng đã đi giải quyết, Park Jiyeon một mình bơ vơ buồn chán nên đi dạo xung quanh phim trường.

Sơn trang là khu du lịch vùng ngoại ô nổi tiếng, phong cảnh hữu tình, buổi tối được lên đèn thì trông càng lộng lẫy hơn. Park Jiyeon giẫm lên con đường sỏi lát đá, lang thang không mục đích. Khi tới ngôi đình giữa hồ, Park Jiyeon thấy Kim Myungsoo đang trông ra chum đèn neon đối diện như đang suy tư điều gì đấy.

Tối nay Kim Myungsoo cũng có cảnh diễn, vì vậy anh đã từ thành phố trở về gấp, nên Park Jiyeon không ngạc nhiên.

Park Jiyeon dừng chân, nhìn bóng lưng Kim Myungsoo rồi ngập ngừng do dự, nhưng vẫn quyết định cất bước từ từ lên từng bậc thang, đi vào đình.

Kim Myungsoo dường như nhận thức được có người tới gần, anh quay đầu liền thấy Park Jiyeon. Sau vài giây sửng sốt, anh liền nhanh chóng dập tắt điếu thuốc trong tay.

Nếu đổi thành trước kia, Park Jiyeon tuyệt đối không dám chủ động tiến đến gần Kim Myungsoo. Có lẽ do vài ngày ở cạnh anh lúc anh bị thương, khiến cho mối quan hệ giữa anh và cô không còn căng thẳng lạnh nhạt nữa, giống như thời trung học ấy, tuy không thể xem là nói năng thoải mái nhưng khi gặp nhau thì có thể trao đổi đôi lời.

Park Jiyeon đứng cách Kim Myungsoo một khoảng cách nhất định rồi dừng lại, sau đó mân mê làn váy e ngại, nghiêng đầu cười với Kim Myungsoo, cất giọng êm dịu: “Anh hóa trang xong rồi?”

Kim Myungsoo có vẻ khá bất ngờ khi Park Jiyeon chủ động đến gần mình, khẽ xúc động một chút nhưng rất nhanh liền gật đầu, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, một lúc lâu sau mới bổ sung thêm: “Đàn ông hóa trang nhanh.”

Mặc dù anh chỉ trả lời năm chữ, nhưng Park Jiyeon cũng ngọt ngào trong lòng, hồi tưởng như trở về thời trung học lúc cô thường xuyên ở trong khuôn viên trường nơi anh thường đi dạo, chỉ để chạm mặt anh và lên tiếng chào hỏi anh một tiếng, nghe được anh đáp lời thôi là lòng cô liền kích động đập thình thịch như bây giờ.

“Nhưng mà anh có gương mặt hút người thế kia, dù không hóa trang cũng vẫn sáng chói cả dặm.”

Kim Myungsoo cong môi cười, quay đầu lại ngắm tháp đèn, rồi lại như lơ đãng nhìn sang Park Jiyeon hỏi han: “Hồi chiều nghe Nam Woohyun nói cô và Park Hyomin gặp tai nạn xe?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro