Chương 372: Anh cảm thấy tôi có chỗ nào không tốt(2)
Lục Cẩn Niên chờ ở cửa phòng tắm, rồi lấy chiếc bánh ngọt ở trên bàn, đi xuống lầu, dặn má Trần bỏ vào trong tủ lạnh, liền ra khỏi phòng.
Gió đêm lạnh lẽo, thổi vào mặt anh làm anh có chút thư thái, theo bản năng móc túi lấy ra một thuốc lá, lấy một điếu thuốc ngậm trong miệng, lấy hộp diêm đang chuẩn bị châm thì nghĩ đến đêm nay ở trong bệnh viện, Kiều An Hảo đã nói với anh: Hút thuốc không tốt đối với thân thể, tốt nhất là không nên hút, biết không.
Động tác của anh dừng một chút, cuối cùng đem thuốc lá ở trong miệng lấy xuống, nhét vào trong hộp thuốc, vừa mới chuẩn bị nhét vào trong túi, chần chờ một chút, lấy hộp diêm, rồi bỏ cả hai vào thùng rác.
Lục Cẩn Niên đứng ngoài phòng ước chừng mười phút chờ đến khi thể xác và tinh thần bình tĩnh lại, mới xoay người vào phòng lên lầu.
Đẩy của phòng ngủ ra, liền nghe tiếng nước rắc rắc từ phòng tắm truyền ra, Lục Cẩn niên nghe được gãi tâm gãi phổi, thật vất vả đè nén xuống hơi nóng, lại tỏa ra,anh trực tiếp đi vào phòng thay quần áo, lấy một bộ quần áo, sang phòng bên cạnh, đi tắm hòa lẫn với nước lạnh.
Tóc Lục Cẩn Niên ướt một nửa, ngay lúc về đến phòng ngủ thì thấy, Kiều An Hảo đang đứng ở trước bàn trang điểm, chuẩn bị sấy tóc.
Tóc của cô hơi dài, tuy rằng làm phất ra, nhưng vẫn còn ướt nên vẫn còn quấn quanh cùng một chỗ, cô liền lấy ngón tay vuốt hai cái.
Lục Cẩn Niên vứt cái khăn đang lau tóc, đi tới, vớ lấy cái lược , không lên tiếng rải bước đến Kiều An Hảo chải lên mái tóc cô.
Kiều An Hảo bỗng chốc ngây ngẩn, ngẩng đầu, nhìn xuyên qua gương trước mặt, nhìn Lục Cẩn Niên một cái, không có lên tiếng cự tuyệt, chỉ là rũ tay xuống.
Lục Cẩn Niên sửa sang lại mái tóc dài cho Kiều An Hảo, mới cầm máy sấy lên, nghiêm túc sấy tóc.
Âm thanh lẫn lộn của máy sấy, phần phật vang bên tai Kiều An Hảo.
Sấy tóc xong, Lục Cẩn Niên còn không quên đem mái tóc Kiều An Hảo tiếp tục chải vuốt một chút, mới để lược xuống, mở miệng nói hai chữ : "Xong rồi"
Kiều An Hảo nhìn qua gương, lại nhìn Lục Cẩn Niên một chút, kéo ra một nụ cười, liền bắt đầu thoa kem dưỡng da.
Lục Cẩn Niên cũng không lên tiếng nữa, đơn giản sấy lung tung mác tóc chính mình, liền nằm lên giường.
Kiều An Hảo thoa kem dưỡng da xong,
cũng bò lên giường, chờ cô nằm xong sau đó, Lục Cẩn Niên liềm đem cô tắm rửa xong ra bắt đầu quan sát.
Trên mặt đất đặt đầy ngọn nến, còn chưa cháy xong, trong phòng ngủ quanh quẩn ánh sáng màu vàng.
Hai người nằm tại giường- cả hai đều không nói chuyện với đối phương, lúc này thời gian đã không còn sớm, trong đầu Kiều An Hảo lại nửa điểm bối rối, trong đầu muốn là Lục Cẩn Niên vừa mới làm được một nửa chợt đột nhiên dừng lại sự, anh thế nào đụng cô tới một nửa, liền không làm nữa?
Kiều An Hảo có tâm sự, thường thường động đậy nửa thân dưới, một bên bởi vì vừa tắm nước lạnh, thật vất vả Lục Cẩn Niên mới được yên tĩnh, lẫn nữa lại bị cô lăn qua lộn lại liền có chút xúc động, cuối cùng tại Kiều An Hảo lại một lần xoay người, cuối cùng có chút không chịu nỗi duỗi cánh tay ra, một cái kéo cổ tay cô, ngăn cản cô nhích tới nhích lui thân thể.
Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên kéo chính mình, vốn tưởng rằng anh lại muốn tiếp tục chuyện chưa làm xong,chính là không nghĩ tới Lục Cẩn Niên chỉ nắm cổ tay cô, trong đáy lòng cô dâng lên một chút ảm đạm cùng uể oải, người lại có chút buồn bực chuyển người lại.
"Ngủ không được?" Cùng với âm thanh của Lục Cẩn Niên, người anh quay đầu lại, mượn buồng ánh sáng nến nhìn về phía Kiều An Hảo.
Lần đầu edit không biết có được không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro