Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16. Bị hoài nghi yêu 1


Ngoài cửa sổ bóng đêm càng dày thêm, giữa sườn núi vốn là im lặng, lúc này đêm khuya, càng thêm tĩnh lặng, thanh ôm của cô gái ôn nhuyễn cùng ngữ điệu cao nhã của nam nhân cùng một chỗ, đổ ra vài phần  năm tháng ấm áp.

Lục Cẩn Niên cả đời  tới nay, đây là lần đầu tiên cùng người tán gẫu lâu như vậy, đợi hắn phục lại tinh thần, phát hiện đã 12h khuya.

Lục Cẩn Niên rất muốn cùng Kiều An Hảo như vậy Địa lão thiên hoang tán gẫu,nhưng cũng sợ quấy rầy cô nghỉ ngơi, vì thế lấy lý do đêm đã khuya nói: "Đã rất khuya rồi,đi tắm rửa nghỉ ngơi đi."

Đến thời điểm này Kiều An Hảo vẫn không nghĩ đến ngủ lại trong này, cho nên cái gì cũng không mang, lúc Lục Cẩn Niên bảo đi tắm, cô mới có chút buồn rầu nhíu mày, nghĩ đến mình tắm xong thì mặc cái gì.

Lục Cẩn Niên tựa hồ biết cô đang nghĩ cái gì, nói xong câu kia,liền đi về phòng thay quần áo, cầm một cái áo T-shirt đi ra đưa cho Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo vào phòng tắm,Lục Cẩn Niên mở máy tính ra, đem văn kiện mình vừa xử lý xong, rồi đứng dậy đi xuống lầu.

Hắn bưng một ly sữa ấm, lúc quay lên, Kiều An Hảo đã tắm xong, từ trong phòng tắm đi ra, đứng ở trước bàn trang điểm, cầm máy sấy tóc.

Áo của hắn mặc trên người cô rộng thùng thình, mái tóc đen dài, mềm mại ở sau đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đã rửa hết lớp trang điểm khiến cô nhỏ đi vài tuổi so với lúc hóa trang, quả thực trong trí nhớ của hắn, đó là bộ dáng lúc cô còn học trung học.

Lục Cẩn Niên trong nháy mắt nghĩ tới, nhiều năm trước, hắn cùng cô ở Hàng Châu một đêm kia, hắn mặt mày trở nên có chút ôn thuận; đứng ở cửa lẳng lặng nhìn cô sấy tóc xong, mới đứng thẳng đi tới trước mặt cô, đem sữa đưa cho cô: "Uống chút sữa, sẽ trợ giúp cho giấc ngủ."

"Cảm ơn." Cô nhận cốc sữa uống một ngụm, như là đang nghĩ tới cái gì, mở miệng nói: "Anh có thừa cái chăn nào không, tôi tư thế ngủ không tốt, tôi sẽ ngủ sô pha."

Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo mỗi một lần trên giường là một hồi giao dịch.

Đối với hắn mà nói, chuyện xúc động với cô gái mình thích là chuyện bình thường, nhưng hắn lại không muốn giao dịch như vậy. 

Nhưng là,cố tình có giao dịch như vậy, hắn ngay cả lý do ngủ cùng cô cũng không có.

Cố gắng để cho đêm nay có không khí tốt đẹp, chính hắn cũng không muốn làm cho chuyện gì phá nát, cho nên nghe Kiều An hảo nói những lời này, nhẹ nhàng gật đầu một cái, vào phòng tắm.

Bởi vì phía sau lưng bị thương, hắn không thể tắm rửa, cho nên chỉ đơn giản rửa mặt một chút, sau đó đi phòng thay đồ thay quần áo ngủ, lúc đi ra còn thuận tiện ôm một cái chăn, đặt trên ghế salon.

Một màn phá lệ quen thuộc, giống như nhiều năm trước, phiên bản một đêm kia ở Hàng Châu.

Kiều An Hảo bưng cốc sữa, nhịn không được một chút tinh thần lung lay, sau đó đem sữa một hơi uống cạn, buông cái chén đi tới trước ghế salon, nhìn Lục Cẩn Niên nói: "Ngủ ngon."

"Cô đi ngủ giường." Lục Cẩn Niên chỉ chỉ giường, thản nhiên nói.

"Anh bị thương..." Kiều An Hảo nói xong, liền trực tiếp nằm trên ghế salon.

Lục Cẩn Niên mang theo vài phần bất đắc dĩ nhíu nhíu mày, trực tiếp khom người đem Kiều An hảo một phen ôm lấy, đặt ở trên giường.

Lúc Lục Cẩn Niên đứng dậy, tầm mắt dừng ở trên người Kiều AN Hảo, nhìn cô gái đang mở to mắt nhìn mình, động tác hắn nhịn không được liền ngưng lại, ánh mắt hai người đối diện nhau.

không khí có chút ái muội.

Ánh mắt hắn nhìn cô càng ngày càng nóng rực.

Đột nhiên hắn nâng tay, lông mii thật dài của Kiều An Hảo rung lên, nhịn không được nhắm hai mắt lại, sau đó cảm giác được ngón tay thon dài ấm áp, đụng chạm đến hai gò má của cô, nhẹ nhàng lau lau một chút.

Lúc này cô mới ý thức được hắn giúp cô lau sữa còn dính trên khóe môi, cô theo bản năng mở t mắt, nhìn đáy mắt Lục Cẩn Niên đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhiễm một tia ôn hòa: "Ngủ ngon."

Lục Cẩn Niên nói xong, tay còn đặt trên đầu Kiều An Hảo chậm rãi xoa nhẹ hai cái, mới đứng dậy đi hướng sô pha.

Kiều An Hảo chính là cảm thấy hô hấp trong nháy mắt đều như ngừng lại, chính là ngốc ngốc hồ đồ nhìn chằm chằm trần nhà, thẳng đến khi đèn phòng ngủ bị tắt, cô mới phục hồi lại, nghiêng đầu nhìn trong ánh sáng mờ mờ của đèn ngủ, nhìn về phía ghế sa lông nơi Lục Cẩn Niên nằm.

Sau đó, đáy lòng có có cảm giác ngọt ngào nói không nên lời.

Cô kìm lòng không nổi hướng đệm chăn chui chui, hơi thở trong nháy mắt tràn đầy mùi đàn ông đặc hữu thơm ngát, cùng năm năm trước kia, ở Hàng Châu cùng hắn một đêm kia, ngửi được hương vị này, giống nhau như đúc.

Rõ ràng là đêm đã khuya, hai người đều không có nửa điểm buồn ngủ, nhưng ai cũng không mở miệng nói một câu.

Bên trong thực sự im lặng, có thể nghe được tiếng hít thở của nhau, cùng tiếng côn trùng kêu ngẫu nhiên ngoài phòng.

Không biết qua bao lâu, Kiều An Hảo rốt cuộc buồn ngủ, trầm ổn ngủ.

Ở trên sa lon Lục Cẩn Niên nghe được cô gái hô hấp đều đều, lúc này mới hơi giật giật thân thể, chậm rãi đứng lên, đi đến bên giường, nhìn chằm chằm trên gương mặt đang ngủ của cô gái, mặt mày đều trở nên có chút ôn tồn.

Qua hồi lâu, Lục Cẩn Niên mới vươn tay, nhẹ nhàng đụng một cái trên gương mặt non mềm của cô, nhẹ nhàng hôn lên mi tâm của cô, sau đó cầm lấy hộp thuốc lá đi ra khỏi phòng ngủ.

like nhiệt tình để dịch nhanh hơn nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: