Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15. Vẫn là thích cô ấy sao 5


Kiều An Hảo nhíu mày, nhớ tới hôm qua ở Kim Bích Huy Hoàng, mọi người hỏi hắn nhiều năm như vậy, sẽ không là vẫn thầm mến không nghĩ đến thổ lộ chứ, hắn nói, nghĩ tới, chính là không thành công...

Kiều An Hảo do dự một chút, đem đáy lòng nghi hoặc hỏi ra: "Anh quay xong Diện mạo tư , đi tìm người anh thích thổ lộ, sau đó thất bại sao?"

Hắn là đi thông báo, chính là, thông báo cũng không thể nói ra, sợ không còn có tư cách yêu.

Lục Cẩn Niên tùy ý đặt tay trên đầu gối, dùng sức gắt gao nắm, hắn trùng mắt xuống, thật lâu sau mới nhẹ nhàng ân một tiếng, sau một lúc lâu còn nói: "Xem là như vậy đi."

Kiều An Hảo thực sự rất ngạc nhiên khi cùng hắn nói chuyện của hắn và cô gái kia, cảm thấy khó chịu, nhưng là vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Về sau này, anh cùng cô gái kia còn liên hệ sao?"

"Có một đoạn thời gian không liên hệ, nhưng sau đó lại liên hệ lại."

Lục Cẩn Niên trả lời câu này, Kiều An Hảo nửa đầu có chút vui mừng, nhưng nghe được nửa câu sau,mất mát liền nổi lên.

Bọn họ còn liên hệ lại a...Chính là không biết bọn họ lại tiến triển như thế nào? Lục Cẩn Niên sự nghiệp thành công, còn suất khí mê người như vậy, cô gái kia khẳng định sẽ không cự tuyệt hắn đi...

Kiều An Hảo hoàn toàn không còn tâm tư xem tiếp, cô giả bộ hay nói giỡn, quay đầu, nhìn Lục Cẩn Niên nói: "Tiểu thuyết cùng phim ảnh, bình thường kết cục đều là viên mãn, anh cùng cô ấy có phái hay không cũng muốn người có tình sẽ thành thân thuộc?"

Người trong miệng hắn nói chính là cô, nhưng cô lại không biết.

Nhưng nhìn vẻ mặt của cô, cô tựa hồ không để ý, lại như mong mỏi hắn cùng cô gái kia cùng một chỗ.

Trong chớp nhoáng, tâm tình hắn có chút mạnh mẽ, hắn đột nhiên rất muốn đứng dậy rời đi, nhưng nghĩ thế nào lại ngừng, cô xuất hiện năm năm sau, hai người trong lúc đó, từ trước đến nay ôn hòa, cho dù là ngẫu nhiên một hai lần nói chuyện phiếm, cuối cùng cũng tan rã trong không vui, mà lúc  này đây, chính mình còn muốn tan rã trong không vui sao?

Lục Cẩn Niên dùng sức nắm tay, á chế đáy lòng mình phập phồng,mang theo vài phần chua xót mở miệng: "Cô ấy đã kết hôn."

Nếu như là Hứa Gia Mộc không xảy ra chuyện tai nạn xe cộ, hắn làm sao có cơ hội cùng tư cách cùng cô kết hôn làm vợ chồng?

Cho dù hắn lấy cô nhưng khi xuất hiện ở nơi công cộng, hắn cũng phải sắm vai thành Hứa Gia Mộc.

Hôn nhân này, tuy rằng hắn cùng cô một chỗ, nhưng là xét đến cùng, hắn chỉ là một thế thân của Hứa Gia MỘc mà thôi.

Nguyên lai hắn thích cô gái kia, đã gả đi làm vợ người khác, khó trách tối hôm qua về nhà, lúc ôm cô ngủ, nói yêu bởi cái gì không phải hắn.

Tối qua bởi vì bị người khác nhắc đến người yêu trong đáy lòng, cho nên hắn mới tâm tình không tốt, một mình đi quán bar uống rượu?

Tin tức này làm cho Kiều An Hảo vừa cao hứng lại vừa khó chịu.

Cao hứng là, co gái kia đã gả, hắn cả đời này sợ cũng không còn hy vọng đi, khổ sở là vì hắn khó chịu mà cũng cảm thấy khó chịu.

Kiều An Hảo do dự một chút mở miệng hỏi: "Cô ấy kết hôn, anh vẫn còn luôn thích cô ấy sao?"

Lục Cẩn Niên ánh mắt có chút thất thần, nghe thấy câu hỏi, đáy mắt đột nhiên hiện lên một đường sáng, hắn dừng ở ánh mắt của cô, trong miệng nói, rõ ràng là nói chính mình yêu cô, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy, tựa hồ như là đang nói chuyện cho Kiều An Hảo nghe: "Vẫn."

Lục Cẩn Niên trả lời thập phần khẳng định, không chút do dự, Kiều An Hảo thoáng có chút đau lòng, cô quay đầu, đưa lưng về phía Lục Cẩn Niên, mới miễn cưỡng ngữ điệu mở miệng nói:"Nhưng là, cô ấy đã kết hôn, anh không thể cả đời như vậy đi?"

Năm năm trước, hắn chỉ biết cô vĩnh viễn không thuộc về hắn, năm năm,hắn không ngừng thuyết phục chính mình buông tha, nhưng là, thuyết phục năm năm, hắn lại thủy chung không có một chút ý tưởng muốn buông.

Có lẽ là tính cách, hắn vĩnh viễn đều không đừng được, không chiếm được chân tình này một lần nữa làm sao yêu.

13 năm về trước, cô đi vào trong mắt hắn, lại nhập vào lòng hắn,trong lòng hắn liền không còn chỗ cho người khác.

Lục Cẩn Niên giật giật mình, hơi vài phần tự giếu cười cười, âm thanh lịch sự tao nhã dẫn theo một tia bất đắc dĩ: "Tôi thật ra tưởng không thương cô ấy...Nhưng là..."Trong nháy mắt, thanh âm cùng đáy mắt tựa như hội tụ toàn bộ thế giới bi thương, làm cho người ta cũng cảm giác đau: "Tôi làm không được, tôi nói không được chính mình buông tay."

Kiều An Hảo không nói gì mà chống đỡ, thế nhưng không biết nên như thế nào hồi phục.

Trong nháy mắt không gian yên lặng, chỉ có thanh âm của TV không ngừng truyền đến.

Lục Cẩn Niên tựa hồ cũng ý thức được đề tài vừa trò truyện có chút trầm trọng, vì thế liền vòng vo đề tài, tùy ý tìm một cái bát quái trong vòng giải trí.

Kiều An Hảo đáy lòng tuy rằng khổ sở, nhưng là cô gái tâm tính, đối với mấy cái bát quái thập phần cảm thấy hứng thú, cho nên Lục Cẩn Niên vừa nói ra vài câu, liền hùa theo hắn, hỏi rất nhiều...

Lục Cẩn Niên cũng không có giữ bí mất, đối với cô nhất nhất kiên nhẫn giải thích...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: