chap 5
Ngậm ngùi mà lau đi nước mắt cô tiếp tục làm bữa tối , dọn bàn ăn xong bày hết mọi thứ cô trở về căn nhà kho của mình .
Nằm xuống giường , cô úp mặt xuống gối tiếp tục khóc . ( t/g : chị khóc nhiều quá rùi đó / bảo Nghi : ai biểu viết vậy chi -o-" / t/g sorry chị )
Còn về bên hắn , ôm eo Thu Anh bước xuống từ cầu thang không thấy bóng dáng cô đâu liền hỏi bác quản gia :"Cô ta đâu rồi ? "
"dạ , cô ấy mệt cho nên về phòng trước rồi " bác quản gia vừa kéo ghế ra cho Thu Anh vừa giải thích .
" ừm " hắn nói cho qua rồi ngồi xuống ăn cơm , trong đầu suy nghĩ : 'chắc cô ta kiếm cớ để trốn việc ' rồi nghĩ tới bản dự án công ty ko một chút hỏi han, lo nghĩ về cô . ( t/g : yêu một người vô tâm / Bạch Minh : kệ ta / t/g : sợ quá cơ )
Sáng hôm sau _____________
Cô dậy sớm , xuống bếp làm bữa sáng cho hai con người đang hạnh phúc trên kia , đúng lúc đó , bác quản gia đi tới và bảo với cô :" cháu à , sống mà khổ vậy sao cháu ko bỏ đi " cô im lặng ko muốn nói , bác thở dài :" haiiz , xem ra ta hết lời khuyên cho cháu rồi " Rồi đi làm việc của bác .
Còn vì sao cô ko rời đi ? Cô thực sự rất muốn rời đi vì tình yêu của cô với hắn đã dần phai nhạt , vì sống ở đây cô quá khổ sở , vì hai người cô thương yêu cũng đã phản bội cô . Hơn nữa, nếu hắn biết cô có ý định trốn đi chắc chắn sẽ tìm cô ra bằng đc rồi lại hành hạ cô thật sự cô đã quá khổ rồi ! Trái tim cô đã vỡ vụn rùi . Trong phút chốc , cô chợt nảy một ý nhưng ko cô vội xóa tan nó đi và thầm nghĩ :" ko đc , mình đã hứa sẽ ko làm phiền người đó nữa " rồi tiếp tục làm bữa sáng . ( t/g : tim vỡ sao chị ko chết / Bảo Nghi : " Chết thì mi tìm đâu ra ai đủ đẹp để thế *3* / t/g :" Em đề cử Thu Anh / Bảo Nghi :cầm dép ném )
Mình muốn hỏi cái girls là nên cho nữ chính mềm yếu mãi hông hay là cho chị nhà đc mạnh mẽ ? chờ câu trả lời từ các girls ! IU NHIỀU
*CHÚ Ý : ai trả lời mk sẽ tặng chap tiếp theo cho bạn đó ( nếu bạn có truyện mk sẽ qua và vote cho bạn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro