801 - 805
Chương 801: Tư lệnh, anh chính là hồ Ly, chỉ yêu một người phụ nữ.
Hoắc Vi Vũ lẳng lặng nghe động tĩnh bên kia, trong đầu trống rỗng.
"Trả tiền, bây giờ, lập tức, ngay lập tức, nếu không, anh vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho em." Lâm Thừa Ân ngồi dậy, đôi mắt đỏ bừng nói.
"dạ, được." Hoắc Vi Vũ đáp ứng.
Cô giơ lên tươi cười, trong lòng lại khổ sở.
Nước mắt đã tràn ra.
Cô cũng không biết, vì sao muốn khóc, chỉ cảm thấy, nước trong lòng, chứa không nổi nữa, liền từ tuyến lệ đi ra.
bên kia Lâm Thừa Ân cúp điện thoại.
Anh quay đầu nhìn về phía Luân Côn, "Tôi phải đi về."
Luân Côn tới gần anh, "Làm cho tôi thoải mái, để cho cậu trở về."
Lâm Thừa Ân xoay mặt, nắm tay nắm chặt, mu bàn tay nổi lên gân xanh.
Luân Côn giơ lên khóe miệng, "Ân ân, ân ân, ân ân. Hôm nay cậu, đáng yêu nhất."
sắc mặt Lâm Thừa Ân xanh mét, liếc Luân Côn, "Vừa rồi nói những lời đó, là gạt em gái tôi."
trong mắt Luân Côn xẹt qua một tia sắc nhọn, ý cười biến mất hầu như không còn, hướng tới Lâm Thừa Ân, đôi tay đè ở trên vai anh.
Anh ta như là lão hổ, trừ bỏ có khí lực của lão hổ, sức lực ra, còn có sát khí của lão hổ.
"cậu nếu không yêu lão tử, lão tử giết chết cậu......"
*
Hoắc Vi Vũ nhìn chằm chằm lưng ghế.
Khóc đủ rồi, cảm xúc cũng hòa hoãn xuống.
"cô mang nhóm máu gì?" Trình Dật hỏi.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày.
vừa rồi cô quá xúc động, quên mất còn có những người khác ở trên xe.
nội dung cô nói chuyện phiếm với Lâm Thừa Ân, không phải Trình Dật đều nghe thấy được?
"AB." Hoắc Vi Vũ nói, nhìn về phía Trình Dật.
Nếu anh đã biết, cô cũng không cần phải che dấu, "Cố Cảo Đình là nhóm máu gì?"
"Giống như cô cũng là nhóm máu AB." Trình Dật nhíu mày, nhìn trong ánh mắt Hoắc Vi Vũ, vài phần đồng tình.
kỳ thật anh, ấn tượng đối với Hoắc Vi Vũ khá tốt.
những người ở sòng bạc đó, phần lớn là bị mất nhân tính, mọi người biết.
Bọn họ muốn lấy tiền từ túi tiền của người khác, trước nay đều sẽ không suy xét tình huống người khác.
ngoại trừ cô.
Cô có lòng thương hại, cô cũng không có lòng tham, thậm chí cô hiểu được một vừa hai phải, tiến lùi thích đáng.
phụ nữ như vậy, vốn dĩ rất xứng đôi với tư lệnh.
Anh cũng cố ý chọc cùng.
thiếu chủ anh là gà mờ, sẽ không thiệt tình yêu một thiếu nữ, càng sẽ không yêu một người phụ nữ.
Thiếu chủ giống như là một thợ săn, ra tay mau, tàn nhẫn, chuẩn, mục tiêu chính xác, chuyên chú, chuyên tâm.
Nhưng mà một khi con mồi tới tay, liền sẽ mất đi hứng thú nồng hậu.
Thợ săn, sẽ không chỉ có hứng thú đối với một con mồi.
Tư lệnh không giống vậy, anh giống như là hồ ly, thoạt nhìn hung ác, giết chóc, ở trong lĩnh vực nào đó chính là vương giả, nhưng mà, loại động vật hung mãnh này vô cùng trung thành, chế độ một vợ một chồng, cả đời chỉ biết có một người phụ nữ, nếu người phụ nữ này chết, chung thân không cưới, rất nhiều, còn sẽ vẫn luôn trông coi bên vợ đã chết, cho đến chết đói.
yêu một người đàn ông, tình nguyện yêu hồ ly, cũng không cần yêu thợ săn.
Nghe được nhóm máu Cố Cảo Đình cũng là AB, Hoắc Vi Vũ có loại dự cảm bất hảo, có chút hoảng hốt.
Nếu Cố Cảo Đình là con của Quyền Linh, bà ta hẳn là sẽ không trợ giúp Duật Cẩn đối phó con của mình đi?
Này cũng quá huyền huyễn.
Trình Dật nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, anh dừng xe lại ở ven đường, quay đầu, nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, trấn an nói: "Trên đời này người mang nhóm máu AB nhiều, nhưng cũng không phải người sở hữu nhóm máu AB đều là anh em, tôi cảm thấy cô cũng bất đồng lo lắng quá mức."
"Chuyện này có thể không cần nói trước cho Cố Cảo Đình không?" Hoắc Vi Vũ yêu cầu.
Chương 802: Tổng thống sẽ so Hoắc Vi Vũ cùng Cố Cảo Đình kết hôn.
Trình Dật trầm mặc.
"Chuyện này là đại sự, tôi cảm thấy anh có quyền biết." Trình Dật nói xin lỗi.
"Chuyện của anh ta đã đủ nhiều, tôi sợ anh ta sẽ phân tâm, nếu xử lý không tốt chuyện của anh ta, với anh ta mà nói cũng là một thương tổn." Hoắc Vi Vũ ý đồ thuyết phục Trình Dật.
Trình Dật không nói gì.
Hoắc Vi Vũ lý giải.
Rốt cuộc anh là thủ hạ của Cố Cảo Đình, như Thiên Lôi do Cố Cảo Đình sai đâu đánh đó.
hiểu rõ không báo, tương đương trái với quân kỷ.
"Như vậy, Trình Dật, chờ tôi xác định trước, nếu anh ta là anh tôi, anh báo lại với anh ta, nếu không phải, thì chưa có làm điều thừa, đúng không, như vậy, anh vừa không cãi lại quân kỷ, cũng có thể giảm bớt gánh nặng cho Cố Cảo Đình, nha?" Hoắc Vi Vũ lo lắng nói.
"được. Tôi sẽ không nói bậy."
"Có thể hay không giúp tôi tìm một sợi tóc của Cố Cảo Đình, tốt nhất là máu của anh ta, tôi đi làm xét nghiệm AND trước." Hoắc Vi Vũ xác định.
Nếu Cố Cảo Đình thật là anh ruột của cô, cuộc đời cô cũng quá cẩu huyết.
về sau cô không gọi là Hoắc Vi Vũ, gọi cẩu huyết Vũ.
"được." Trình Dật lên tiếng, sắc mặt cũng không nhẹ nhàng.
Anh vốn là cố ý tác hợp Hoắc Vi Vũ và tư lệnh.
Anh biết tư lệnh thích Hoắc Vi Vũ.
Nhưng mà không nghĩ tới, Hoắc Vi Vũ cư nhiên có thể là em gái ruột của tư lệnh ......
Hoắc Vi Vũ vừa mới trở lại Ninh Xuyên, di động vang lên.
Cô xem là số điện thoại xa lạ, tiếp nghe, mất hết hứng thú hỏi: "Vị nào?"
"Hoắc Vi Vũ, tôi là Tắng Khải này, cô trở lại Ninh Xuyên chưa?" Tắng Khải nhiệt tình hỏi.
"uh, đã tới rồi." Cô nhìn thoáng qua thời gian, 10 giờ bốn mươi.
"Tôi đang ở lầu Quái Vị định rồi 11 giờ rưỡi Mẫu Đơn đình, không gặp không về." Tắng Khải nói, cúp điện thoại.
bữa cơm này, là cô muốn đi.
Anh hai giúp cô rất nhiều, hy vọng cô cũng có thể giúp đỡ Anh hai đi.
Hoắc Vi Vũ soạn tin nhắn cho Thẩm Mặc Thần.
"em vàTắng Khải hẹn 11 giờ rưỡi tại lầu Quái Vị Mẫu Đơn Đình, Anh hai sẽ đến chứ?"
Chỉ chốc lát Thẩm Mặc Thần liền nhắn tin trở lại đây, đơn giản một chữ, "được."
Hoắc Vi Vũ thu hồi di động, nói với Trình Dật: "làm phiền anh đưa tôi đi lầu Quái Vị, mấy ngày nay anh vất vả."
"Không vất vả, tư lệnh phân phó. Hy vọng tôi bồi sao?." Trình Dật hỏi.
Hoắc Vi Vũ lắc đầu, "Anh hai tôi sẽ đến, anh đi quân khu trước lấy bản mẫu máu Cố Cảo Đình đi, chuyện này tương đối quan trọng."
Trình Dật gật đầu, vẻ mặt của anh cũng không nhẹ nhàng.
Anh đưa Hoắc Vi Vũ đi lầu Quái Vị trước, về tới trên xe, gọi điện thoại đi ra ngoài.
"báo cáo xét nghiệm ADN của Hoắc Vi Vũ và Duật Cẩn ra tới chưa? Tôi yêu cầu báo cáo cho thiếu chủ." Trình Dật trầm trọng hỏi.
"Ra tới, tỉ suất DNA giống nhau rất thấp, 1% đều không có, giữa bọn họ không có bất luận quan hệ gì."
"Tôi đã biết." Trình Dật cúp điện thoại, gọi qua Tô Bồi Ân.
"Thiếu chủ, kết quả xét nghiệm ADN ra tới, Hoắc Vi Vũ và Duật Cẩn không có quan hệ thân thiết." Trình Dật báo cáo, mày cong lên.
Về thân thế của Cố Cảo Đình, anh bảo trì im miệng không nói, không có đề cập.
"uh, tôi đoán chừng cũng không phải, nếu cô ta là, tổng thống đã sớm nhận, gấp không chờ nổi, sau đó để cô ta gả cho Cố Cảo Đình, bây giờ cô ta ở đâu?" Tô Bồi Ân lười biếng hỏi.
"Đang ở lầu Quái Vị, Tắng Khải chủ động hẹn gặp mặt cô ta." Trình Dật báo cáo.
"anh chú ý chặt chẽ Tắng Khải này, tôi hoài nghi anh ta không có đơn giản như bề ngoài thoạt nhìn, anh của anh ta ở Thung lũng Silicon làm rất tốt, lúc anh ta ở Thung lũng Silicon, biểu hiện ở trong công ty cũng biết tròn biết méo, không có ghi lại bất lương. Bọn họ là loại đột nhiên rời đi, phàm là đều đem tới nhân quả, bảo vệ tốt cô ta." Tô Bồi Ân ra lệnh.
"vâng."
Chương 803: Cố Cảo Đình, anh phúc hắc bị vạch trần.
Hoắc Vi Vũ đẩy ra cửa phòng bao, Tắng Khải đã ở đó.
ngoại trừ anh ra, anh còn mang theo một thiếu nữ trang điểm thời thượng, thoạt nhìn tuổi còn rất nhỏ.
"bạn gái tôi, Tuyết Kỳ." Tắng Khải giới thiệu, ôm bả vai của Tuyết Kỳ.
thoạt nhìn hai người bọn họ, bộ dáng rất là ân ái.
"Cô ta là bạn học cao trung với anh, Hoắc Vi Vũ, ngay lúc đó là hoa hậu giảng đường, xinh đẹp." Tắng Khải giới thiệu với Tuyết Kỳ.
"chào chị, tỷ tỷ." Tuyết Kỳ đẹp ngọt ngào vẫy vẫy tay.
Hoa hậu giảng đường? Cô?
Chính cô sao không biết, là chê cười sao?
Hoắc Vi Vũ ưu nhã gật đầu. "chào em."
"Nơi này ngồi đi." Tắng Khải thân sĩ giúp Hoắc Vi Vũ kéo ra ghế dựa.
Hoắc Vi Vũ ngồi xuống.
Anh uống một ngụm nước chanh, cảm thán nói: "nhớ lại lúc học cao trung, loại này ngây thơ si tình, đơn giản yêu say đắm, lại hận không thể trả giá tất cả, không trộn lẫn một chút tạp chất."
Hoắc Vi Vũ hơi mỉm cười, "anh nói rất đúng, tình yêu giống bây giờ dường như trộn lẫn tạp chất, anh dùng cái dạng ánh mắt gì xem nó, nó chính là cái dạng đó."
"cô không cảm thấy tình yêu bây giờ và thời cao trung không giống nhau sao? thời cao trung cũng chỉ là bởi vì người này, thích người này, đơn giản bởi vì bộ dạng, tính cách, tính tình, kết giao người này, mà sau khi lớn lên, sẽ suy xét cha mẹ, công tác, gia cảnh người này, vân vân." Tắng Khải có chút thương cảm nói.
"Cho nên nói thanh xuân tốt đẹp, bởi vì lúc tuổi dậy sau lưng chúng ta có cha mẹ chúng ta, chúng ta không gánh vác trách nhiệm, áp lực, đơn thuần hưởng thụ, sau khi chúng ta lớn lên, bởi vì gánh vác quá nhiều, không phải không đơn thuần, mà là, càng thêm lý trí, thật là bởi vì cảnh giới giữ nhà, công tác, vân vân, cho nên, mới làm cho chúng ta sau khi lớn lên hiểu rõ tầm quan trọng nỗ lực." Hoắc Vi Vũ nhàn nhạt uống một ngụm nước.
Trong nước có hương vị chanh, chua, bỏ mật ong, có vị ngọt.
"Nói cũng đúng, bất quá, lúc ấy yêu, mới là yêu thật sự đi, tôi nhớ rõ vào ngày cô muốn cùng tôi chia tay, mỗi ngày tôi đứng ở dưới lầu nhà cô, ai kêu tôi đi, tôi đều không đi, cho dù trời mưa, tôivẫn cứ mong chờ dưới cửa sổ nhà cô, chỉ hy vọng cô hồi tâm chuyển ý." Tắng Khải cười hồi ức.
"Tôi có thể nói, căn bản tôi không biết những việc này?" Hoắc Vi Vũ cúi đầu cũng cười.
Cô thật sự không biết, Cố Cảo Đình vì cô làm những việc đó, cô cũng đều không biết.
Tuyết Kỳ thấy bọn họ đều cười, đặc biệt là Hoắc Vi Vũ, cười rộ lên thật đúng là đẹp.
"Các người trước kia là một đôi." Tuyết Kỳ ghen hỏi.
"hai người chúng tôi còn có chuyện vui, lúc ấy hình như là cô ngồi cùng bàn trước thích anh, nhờ cô giao thư tình, nhưng mà trong thư tình không có ký tên, anh liền tưởng cô ta thích anh, bắt đầu kết giao." Tắng Khải hồi ức nói.
Kia đoạn ký ức quá mức tốt đẹp, nhớ tới lúc đó, khóe miệng hơi hơi giơ lên.
"A, chị làm như vậy, chị ngồi cùng bàn khẳng định rất hận chị đi." Tuyết Kỳ khinh thường nhìn Hoắc Vi Vũ.
"Cũng không phải sao, cô chính là bởi vì cô ngồi cùng bàn muốn cùng anh chia tay, cô ngồi cùng bàn còn nói cho lão sư, đoạn cô cùng lão sư đấu trí đấu dũng kia, càng thêm xuất sắc, lúc ấy anh tưởng, anh tuyệt đối không cô phụ cô." ánh mắt Tắng Khải sáng quắc nhìn Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ buông xuống đôi mắt, một ngụm đều uống xong nước trong ly rồi.
Cô cùng lão sư đấu trí đấu dũng, là bởi vì cảm thấy lão sư ngốc bức, cô cùng Tắng Khải nói cái gì đều không có, một hai phải gán danh yêu sớm cho cô, hại cô bị ba ba đánh.
"về sau các người làm sao tách ra?" Tuyết Kỳ tò mò hỏi.
Tắng Khải có chút thương cảm, khẩu khí cũng trầm xuống, hỏi Hoắc Vi Vũ: "cuối cùng cô và người đàn ông kia ở bên nhau?"
"Người đàn ông, người đàn ông gì?" Hoắc Vi Vũ không hiểu ra sao.
Chương 804: Bạn trai của Hoắc Vi Vũ là Cố Cảo Đình.
"Hiệu trưởng tìm mình, nói cậu là hôn thê của người khác, hi vọng mình chuyển trường. Chẳng lẽ hiệu trưởng lừa mình sao?" Tắng Khải Kỳ kinh ngạc nói.
Hoắc Vi Vũ đã hiểu.
Người đàn ông kia không phải ai khác, chính là Cố Cảo Đình.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ cảm thấy ấp áp, đùa nói:
"Hiệu trưởng thật đúng là dụng tâm lương khổ, thì ra còn có biện pháp trị yêu sớm này, hiệu quả rõ rệt, không phải sao?"
Tắng Khải Kỳ: "..."
"Cho nên khi đó cậu không hề có vị hôn phu đúng không?" Tắng Khải Kỳ bừng tỉnh.
"Khi đó mình là vị thành niên, làm sao có hôn phu được?" Hoắc Vi Vũ thẳng thắn trả lời.
"Lúc đó mình rất hận cậu, hận cậu lừa gạt tình cảm của mình, sống không thể yêu, tự sát cho rồi, vì chuyện này nên không gượng dậy nổi, thương tâm gần chết, không thể động đậy nổi, ba và mẹ lo lắng nếu mình tiếp tục như vậy sẽ phí cả đời, liền đưa mình sang Mỹ, ở cùng anh trai mình, chữa lành tổn thương."
"Bây giờ mình thật muốn giết thầy hiệu trưởng lúc đó." Tắng Khải Kỳ đùa giỡn nói.
Tuyết Kỳ thấy nguy hiểm.
Cô phòng bị nhìn Hoắc Vi Vũ nói:
"Chị, bây giờ chị cũng đã lớn như vậy, chắc là kết hôn rồi nhỉ, em bé được mấy tuổi rồi?"
Khóe miệng Hoắc Vi Vũ giật giật.
Cô nghe ra cô gái này đang châm chọc mình.
"Chờ em đến tuổi của chị sẽ hiểu." Hoắc Vi Vũ mập mờ nói.
"Hiểu gì vậy? Đúng rồi, em nghe nói, con trai lúc 15, 16 tuổi, đều thích con gái từ 25 trở xuống, đàn ông 25 tuổi, cũng thích phụ nữ 25 trở xuống, cho đến đàn ông lúc 35 tuổi, vẫn thích phụ nữ từ 25 trở xuống, chị à, chị nên nhanh nhanh một chút đi." Tuyết Kỳ ôm cánh tay của Tắng Khải Kỳ nói.
Hoắc Vi Vũ cười:
"Sau khi em lấy chồng, tuổi có thể đóng băng sao? Tự mình nghĩ thế nào, liền sẽ trêu chọc hạng người gì, chọ bắt đầu lo lắng tương lai của em sau khi cưới nha."
Tuyết Kỳ sững sờ nhìn Hoắc Vi Vũ.
Cô không nghĩ tới đối phương lại giỏi ăn nói như vậy, cô thế mà không cách nào đánh trả lại được.
Tuyết Kỳ ngẩn người một hơi mới bình tỉnh lại, hỏi Tắng Khải Kỳ:
"Kỳ, sau khi kết hôn, anh sẽ không quan tâm em nửa sao?"
"Không biết." Tắng Khải Kỳ không chút suy nghĩ nói.
Hoắc Vi Vũ nhìn bọn họ một chút, cũng không nói gì, cúi đầu, lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Thẩm Mặc Thần:
"Nhị ca, chúng ta đều ở đây rồi, chừng nào anh mới đến?"
"Đã đến cửa rồi." Thẩm Mặc Thần trả lời.
Anh đẩy cửa vào, chào hỏi:
"Xin lỗi, tôi đến chậm."
Tuyết Kỳ nhìn thấy Thẩm Mặc Thần, hai mắt sáng lên, thét to:
"Majesty, anh là Majesty."
Thẩm Mặc Thần nhìn về phía Tuyết Kỳ.
Tuyết Kỳ đứng lên, kích động nói:
"Xin chào, tôi là Tuyết Kỳ, hiện tại là một người mẫu."
Tắng Khải Kỳ hơi nhíu mày, nhưng chỉ là một chút, sau đó liền thả lỏng.
Thẩm Mặc Thần cười nhạt một tiếng, xem như chào hỏi, nụ cười vô cùng xa cách.
Anh không hứng thú với Tuyết Kỳ.
"Xin chào, tôi là Tắng KHải Kỳ." Tắng Khải Kỳ đứng lên, bắt tay Thầm Mặc Thần.
"Tôi là Thẩm Mặc Thần, rất hân hạnh được gặp mặt, tiểu Vũ nói anh là bạn học cũ?" Thẩm Mặc Thần nhìn Hoắc Vi Vũ.
"Thật sự là bạn học cũ." Hoắc Vi Vũ giải thích một câu.
"Các người là?" Tắng Khải Kỳ nhìn Hoắc Vi Vũ một chút, lại nhìn Thẩm Mặc Thần:
"Bạn trai bạn gái sao?"
Chương 805: Đàn ông chinh phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông.
"Không phải đâu, Majesty có bạn gái scandal là Trương Manh Nhiên, trước kia cô ta là quán quân của giải đấu lớn, về sau em mới biết được, Trương Manh Nhiên là thiên kim của tập đoàn Long Nhân.
"Trong giải đấu còn có một tuyển thủ đứng đầu là Thủy Miểu Miểu, cô tam mặc kệ từ mặt mũi, dáng người, cách ăn nói, thực lực, đều ở trình độ cao, nhưng về sau, không biết vì sao lại bỏ thi, có chút đáng tiếc, nếu không phải vậy, nói không chừng quán quân là Thủy Miểu Miểu đấy." Tuyết Kỳ rất quen thuộc với những chuyện bát quái trong giới điện ảnh, nói đến thao thao bất tuyệt.
Nhắc đến Thủy Miểu Miểu, sắc mặt Thẩm Mặc Thần có chút kém, tránh đề tài này, nói với Tắng Khải Kỳ:
"Tôi là anh của tiểu Vũ."
"Hả? Ruột thịt sao? Tôi tưởng Hoắc Vi Vũ là con một chứ." Tắng Khải Kỳ hiếu kỳ nói.
"Thân hơn cả ruột thịt." Hoắc Vi Vũ thản nhiên nói, rót nước cho Thẩm Mặc Thần,
Tắng Khải Kỳ hiểu rõ, khẽ cười nói:
"Kỳ thật, cũng chưa thấy Thẩm tổng ở ngoài, nhưng tôi nghe được rất nhiều về anh."
"Nhìn anh như vậy, hẳn là nghe không ít chuyện xấu về tôi rồi." Thẩm Mặc Thần cười như ngọc, bình tĩnh, vững chải.
Tắng Khải Kỳ thấy Thẩm Mặc Thần nói huỵch toẹt ra, cũng không ngụy trang nữa, nói thẳng:
"Tôi nghe nói, trước đó anh là chủ tịch tập đoàn Hoàn Thần, kinh doanh không nổi nữa, mới bắt đầu bán lấy tiền, mọi người đối với năng lực của anh vẫn giữ nguyên thái độ nghi ngờ."
Thẩm Mặc Thần ung dung cười, phong thái trác tuyệt.
"Hợp đồng thành công, không chỉ có xem giá trị thành phố, xem lợi nhuận, xem nhân tài, người xa lạ không hiểu rõ lẫn nhau, sẽ sai lầm, có hay không có năng lực chỉ cần dựa vào vài câu bình luận thì không đúng, phải tiếp cận mới hiểu rõ được, nếu như tôi không có năng lực, nếu như nhân viên của tôi không tin tưởng tôi, thì các xí nghiệp sẽ tìm tôi giúp đỡ sao?" Thẩm Mặc Thần cười nói.
Nụ cười của anh rất chuyên nghiệp, khiến người khác dễ dàng tin phục.
"Nói cũng đúng, tôi còn rất hiếu kỳ, trước kia công ty của anh tốt như vậy, đều đã trưởng thành, sao anh lại bán với giá thấp như vậy." Tắng Khải Kỳ lý trí hỏi.
Bên trong mắt Thẩm Mặc Thần có một tia đau lòng, nở nụ cười, rất là rực rỡ:
"Anh có nghe qua câu này không, đàn ông ching phục thế giới, phụ nữ chinh phục đàn ông, chỉ cần chinh phục được đàn ông là có tất cả, tôi vừa vặn bị phụ nữ chinh phục, vì cô ta, tôi nguyện ý bỏ tất cả."
"Vì Trương Manh Nhiên sao?" Tuyết Kỳ nhiều chuyện hỏi, ái mộ nhìn Thẩm Mặc Thần.
Thẩm Mặc Thần mỉm cười, cũng không nói nhiều.
Anh vốn lớn lên rất đẹp, kiểu đàn ông mị hoặc, nụ cười này, làm mặt Tuyết Kỳ đỏ rần.
"Kỳ, anh hợp tác với Majesty đi, chắc chắn anh ta sẽ không làm anh thất vọng, người trong nghề chúng em đều nói, chỉ cần Majesty nâng đỡ, thì thành công nằm trong tay." Tuyết Kỳ vuốt mông ngựa nói.
Trong mắt Tắng Khải Kỳ lướt qua một tia bực bội, bất động thanh sắc, nhìn Thẩm Mặc Thần nói:
"Thẩm tiên sinh thật khiến người khác lau mắt nhìn, tôi tin tưởng anh sẽ giữ chữ tín, nói thật, tôi cũng đang tìm một nhà đầu tư, cho nên, mới tham gia phòng thương nghiệp, tôi muốn biết, nếu như tôi hợp tác với anh, anh sẽ cho tôi bao nhiêu cỗ phần?"
"Công ty tôi cũng rất quen với việc này, đây là kế hoạch của công ty tôi, bên trong phân loại rõ ràng, anh xem xong rồi quyết định đi." Thẩm Mặc Thần đưa tài liệu cho Tắng Khải Kỳ.
Điện thoại của Hoắc Vi Vũ vang lên, một tin nhắn gửi đến.
Cô nhìn nội dung tin nhắn, đôi mắt trầm xuống, âm u như một đầm nước không đáy....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro