Chương 2
Lúc Ngụy Phong đang tân tân khổ khổ tìm hiểu tin tức, thì bệ hạ thần thánh trong lòng hắn đang…. khụ khụ, làm theo lời nói của thái y, điều trị thân thể a.
Còn về phần kết quả ra sao, nhìn vẻ mặt Lâm Mặc liền biết, xem ra vẫn không được a~
Thấy xung quanh không có người, Lâm Mặc liền khởi động hệ thống
【 Thân, ngài hảo. Hoan nghênh sử dụng "HỆ THỐNG BỒI DƯỠNG HÔN QUÂN" ,bảo hành 100 năm, 15 ngày miễn phí sử dụng… nhưng mà không được trả hàng nha ~\\(≧▽≦)/~ 】
【 Ngài còn vì việc làm sao trở thành hôn quân mà phiền não? Ngài vì không thể làm người ngay thẳng mà lo lắng? Ngài vì nhiệm vụ thủ trưởng giao cho mà không yên lòng? "HỆ THỐNG HÔN QUÂN" sẽ cứu vớt ngài. Nơi đây có toàn bộ tư liệu, bao gồm các kiểu chết của các hôn quân khác trong lịch sử. Có nghẹn chết, vui chết còn có vì chính mình chơi đùa quá trớn mà chết. Ở đây còn có hướng dẫn các bước trở thành hôn quân. Các cách thức hành vi bạo ngược… vân… vân… Toàn bộ đều full HD nha… Thân, ngươi sẽ làm được = 3 = 】
… Đây là thứ quái quỷ gì!!! Lâm Mặc hất bàn, thật không biết liêm sỉ mà!! Trẫm sao lại gặp cái loại hệ thống không có liêm sỉ như vậy!!
Bất quá full HD gì đó vẫn là đáng mong chờ nha… (¯﹃¯)
Khụ khụ, Lâm Mặc điều chỉnh cảm xúc lại. Nhưng mình còn chưa từng dùng hệ thống cao cấp như vậy… không biết có sách hướng dẫn hay gì đại loại vậy không ha.
【 Thân, hiện tại tiến độ nội dung vở kịch là 1%. Chờ Thân làm đến 100%, liền có thể thuận lợi trở về trụ sở. 】
Thứ này còn ghi chép tiến độ nội dung vở kịch sao? Cũng không tệ lắm a, 1% chắc là tiến độ vở kịch ban đầu đi. "Hệ thống ngoại trừ chức năng này còn gì khác không?"
【 Thân, "HỆ THỐNG BỒI DƯỠNG HÔN QUÂN" là nơi nắm giữ dữ liệu về hôn quân lớn nhất thế giới. Dù ngài ở bất kì đâu hay bất kỳ lúc nào muốn cũng có thể biết cách chính xác trở thành hôn quân 】
"Ân, cái này cũng không tồi, còn có chức năng khác không?" Lâm Mặc hỏi.
【 Thân, HỆ THỐNG DƯỠNG THÀNH HÔN QUÂN còn biết bán manh nha = 3 = 】
…
…
…
Nói cách khác, HỆ THỐNG có tác dụng ghi tiến độ và là cơ sở dữ liệu sao? ==
Lâm Mặc đỡ trán, xem ra cái HỆ THỐNG này ngoài đầy đủ chức năng nói trên còn có thể nói chuyện QAQ. Được rồi, ít ra nó cũng là miễn phí, dù sao cũng không nên ôm hy vọng quá lớn với nó.
Lúc Ngụy Phong tiến vào, liền nhìn thấy hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, mặt không đổi sắc. Ngụy Phong không dám nhìn thêm, liền nhanh chóng đem sự tình tìm hiểu được về đồ vật kia nhanh chóng bẩm báo. Thật không nghĩ đến Tống Thừa Tương bình thường phong thái không tệ, lại ngấm ngầm làm nhiều chuyện xấu xa như vậy. Cần phải bẩm báo với hoàng thượng để trừng trị mới được.
“Người đứng sau lưng nhà giặt tẩy kia là tiểu thiếp Tống thị của Ninh vương. Đây là quyển tông* mà Đông Hán đã điều tra.”
*(sổ sách hồ sơ các loại)
Là tiểu thiếp của Ninh vương, nữ chủ kia diễn trò sao? Hiện tại làm sao để Tống Thừa Tương lộ hiện, biện pháp cần phải suy nghĩ kỹ a. Tuyệt đối không thể để người khác biết là mình xuống tay.
Lâm Mặc tùy ý lập quyển tông Đông Hán đưa đến, những việc Tống Thừa Tương làm thật khiến nhân thần cộng phẫn, tham ô hối lộ không nói, người nhà hắn đã bức tử không ít lương dân, lời lẽ trong đó như hận không thể chỉ vào Tống Thừa Tương mắng hắn là loạn quốc chi căn*.
(*nguyên nhân khiến quốc gia đại loạn)
Nếu đã làm phụ thân của nữ chủ xuyên qua. Như vậy có hai loại kết quả.
Một là phụ thân đối với nữ chủ rất tốt. Ok, không nói việc thăng quan tiến chức tiền tài rộng mở, ít ra có thể an ổn vui vẻ mà sống một đời. Cũng có phụ thân tốt, vì nữ chủ hy sinh tính mạng, thân ở chốn lao tù các thể loại. Nhưng lại không có nhiều tác giả viết loại này, nếu có thì cũng thường chỉ viết vài dòng giới thiệu.
Một loại khác, chính là phụ thân đối với nữ chủ không tốt, đối với mẫu thân nữ chủ cũng không hảo. Thậm chỉ để cho vợ cả, vợ bé, nhi tử các loại bắt nạt nữ chủ. Căn bản phụ thân như vật sẽ bị tác giả tiêu diệt, cũng không có cách nào khác a. Bây giờ độc giả xem truyện đều mong tìm vui vẻ thoải mái, viết như vậy càng có thể làm nổi bật thêm tài năng và mị lực của nữ chủ.
Mà nội dung vở kịch này cho thấy, rõ ràng là phụ thân thuộc loại sau. Tống Thừa Tương rất coi thường nữ chủ, vì thế không phải là không có chuyện đem nữ chủ gả cho Vương gia làm tiểu thiếp. Dù sao thân phận tiểu thiếp đó chỉ càng làm cho người ta khinh thường nữ chủ hơn thôi. Đây là con đường dẫn đến tử vong của hắn a, nữ chủ bị gả cho Vương gia, Tống Thừa Tương bị nam nhị đá xuống đài. Sau đó hắn bị chỉ trích tham ô, người nhà hành hạ người dân, thâm chí việc mẫu thân nữ chủ đem nàng tặng cho người ta làm thiếp cũng bị đem ra bàn tán, nói bà không có lương tâm.
Ác danh* từ đó liền thành thôi. Cuối cùng nam nhị cho hắn một đòn chí mạng. Lúc Tống Thừa Tương đang ở nhà riêng âm mưu cùng bộ tộc Thát vụng trộm buôn bán muối, sắc, hắn trực tiếp đem Tống Thừa Tương giết chết. Aiya đòn này vừa nhanh vừa chuẩn.
*(Ác danh: tiếng xấu)
Thát là dân tộc du mục, họ không thề sản xuất ra muối, nhưng đó lại là nhu yếu phẩm cần thiết. Nếu không có muối và lá trà người Thát sẽ lâm bệnh. Nhưng sắt – nguyên liệu để làm vũ khí lại là thứ họ không hề thiếu.
Vì thế triều đình luôn đối hai thứ ấy quản chế rất nghiêm. Hiện tại quan hệ giữa triều đình cùng Thát rất căng thẳng. Thỉnh thoảng sẽ có chiến báo truyền đến nói Thát xâm phạm biên cương. Tống Thừa Tương lại dám âm thầm cung cấp muối cho Thát, cái này không khác gì thông địch phản quốc. Phạm tội giết toàn gia. Cả nhà Tống thừa tướng không nghĩ cũng biết, nam bị giết, nữ lưu đài, dĩ nhiên con gái gả đi rồi cũng không tránh được liên can.
Nam chủ bởi vì gia đình nữ chủ xuống dốc nên để nữ chủ nắm nhiều thế lực trong tay. Chính là lo lắng nữ chủ ở chỗ không tốt mà chịu khổ, không thể hung hăng ân ái a~
Tống Thừa Tương một nhà trở nên thê thê thảm thảm đó là điều hiển nhiên. Ai bảo bọn họ đắc tội nữ chủ. Tuy rằng kết quả có chút thảm nhưng bọn họ dùng tính mạng cũng chứng minh được mình tồn tại. Ít nhất so với hắn một hôn quân, sự tồn tại còn không rõ ràng bằng sủng vật của nữ chủ. (ಥ_ಥ)
Lâm Mặc khẽ thở dài, ngón tay thon dài trắng noãn nhẹ nhàng gõ vào quyển tông nhiễm chút mực, Ngụy Phong đứng phía sau hắn cũng không nhìn thấy. Lúc này một nội thị nhẹ nhàng tiến vào nhẹ giọng nói mấy câu với Ngụy Phong.
Ngụy Phong gật đầu hiểu rõ, ra hiệu nội thị lui ra, hướng Lâm Mặc nói: “Tô thượng thư ở bên ngoài cầu kiến.”
Tô thượng thư? Này văn nhân họ Tô thượng thư kia xem ra chính là nam phụ a, Không biết tên luôn đối đầu với nam chủ hình dáng ra sao nha.
Lâm Mặc tuy rằng biết được nội dung vở kịch, biết hướng đi của thế giới này. Nhưng nhiều chi tiết nhỏ trong đây Lâm Mặc cũng không cách nào lý giải. Ví dụ như diện mạo của nam chủ nữ chủ, còn có các chuyện khác căn bản không có nói đến trong nội dung.
Đúng rồi nam nhị, Lâm Mặc thật có chút hứng thú, đại khái là vì mục tiêu của hắn – có thể lưu danh thiên cổ. Mà sau khi hôn quân chết, các nước chư hầu khởi nghĩa, hắn cũng là một trong số đó, cuối cùng bị nam chủ sau khi tọa thượng vị thành hoàng đế mà giết chết a.
Lâm Mặc đối với việc gian đoạn đầu truyện Tô Thượng thư đối với hôn quân như hắn trung thành tuyệt đối cảm thấy có hứng thú. Tuy rằng hắn cũng rất vui vẻ khi biến Tô Thượng thư thành Tô Thủ Phụ a~~
Tô Trường Phong vừa tiến vào, nhìn thấy hoàng đế chuyên chú xem tấu chương có chút kinh ngạc. Dù sao đối với hoàng đế trước đây mà nói, muốn hắn học tập hay xem tấu chương là chuyện rất khó khăn. Tô Trường Phong vui mừng, giống như nhìn thấy một học trò từ trước đều nay đều không thích học tập, bây giờ lại chuyên tâm đọc sách.
Huống chi, bản thân Tô Trường Phong trước đây là sư phó. Tuy rằng thời gian giảng bài không nhiều nhưng khi nhìn thấy hoàng đế thay đổi như vậy đều rất vui mừng.
Ánh mặt trời nhợt nhạt chiếu trên mặt Lâm Mặc làm hiện rõ nét tuấn tú cùng khí tức thanh lãnh vây quanh hắn. Mùa vàng lấp lánh của trang phục quý giá đoan chính ở trên người hắn lại có vẻ thanh thoát cùng dĩ vãng biếng nhác khác nhau rất nhiều. Có thể nói là mạch thượng như ngọc, công tử vô song.
Tô Trường Phong bị biểu hiện không giống với trước đây của Lâm Mặc làm ngẩn ra, sau đó nhớ ra mình còn chưa kịp hành lễ đã được Lâm Mặc đỡ đứng dậy nói “Tô tiên sinh không cần đa lễ” Ngón tay trắng nõn trên quan bào đỏ thẫm lại càng nổi bật, có cảm giác đặt biệt mềm mại xinh đẹp, đối với bệ hạ trước đây hoàng toàn bất đồng. Tô Trường Phong suy xét, vẫn là nên hành lễ đi.
Lâm Mặc lần đầu tiên nhìn thấy Tô Trường Phong, liền thấy miêu tả của tác giả rất thích hợp a. Đây là một nam tử rất đẹp, rõ ràng diện mạo như nữ tử lại không mang khí chất nữ tử. Hắn dù mỹ nhưng khí chất lại uy thế hùng hồ. Tựa như hoa mẫu đơn, mỹ tắc mỹ vậy. Làm cho người khác chỉ dám nhìn từ xa không dám khinh nhờn.
Không hổ là người được tác giả quân bỏ ra hẳn một chương giới thiệu a.
Lâm Mặc nhìn Tô Trường Phong thở dài, mặt mũi này với thời đại của hắn cũng đủ kiếm bát cơm rồi. Quả thực là quốc sắc thiên hương, tú sắc khả xan* a. Thật không hổ là nam nhị, dù dung nhan hay thủ đoạn đều có thể cùng nam chủ ngang tài. Bất quá cuối cùng cũng bị nam chủ giết chết, việc này cũng không dễ chịu gì.
*(Tú sắc khả xan : sắc đẹp thay được cho cơm)
Làm hôn quân cùng thần tử, Lâm Mặc cùng Tô Trường Phong có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn. Góc nhìn của tác giả đều ở bên chỗ nữ chủ kia, nên miêu tả về hắn rất ít. Dù sao mình cũng chỉ là diễn viên quần chúng a. Không nói đến phần miêu tả mỹ mạo của Tô Trường Thanh quá nhiều chữ… nhưng là một nội ứng xuyên qua của toàn văn (tuy rằng gian đoạn sau sẽ ngủm củ tỏi) Lâm Mặc vẫn cảm thấy phần diễn của mình rất trọng yếu, mặc dù hắn hoàn toàn không xuất hiện trong chính văn, nhưng hắn quyết định cũng sẽ làm việc thật tốt, tranh thủ tìm cách chết cho chính mình.
Bất quá lúc này cần phải đánh rớt Tống Thừa Tương, đem nam nhị biến thành Thủ Phủ trước mới được.
Nói là nói như vậy, nhưng một người thuộc nội các, còn người kia dù sao cũng là tam tỉnh lục bộ. Làm một học sinh khoa văn Lâm Mặc thấy rằng nếu để Thừa Tướng trình tấu tội trạng của Thủ Phụ thì dễ hơn, nhưng còn này nội các lại là người chỉ điểm… Vạn nhất có người “xuyên việt” xuyện đến trong sách nhất định hắn sẽ mắng tác giả ngu ngốc… Thừa Tướng, Thủ Phụ cũng không biết phân biệt
Tô Trường Phong vừa hành lễ xong, thấy hoàng đế ánh mắt nhìn khoảng không thất thần không khỏi kho nhẹ một tiếng. Nhìn hoàng đế vừa khôi phục tinh thần, liền lấy tấu chương trong ngực ra, nói “Thần có bản tấu.”
Vừa nghe nói, Lâm Mặc liền hưng phấn. Đây là tấu chương về Tống Thừa Tương sao? Xem ra Tống Thừa Tương thật rất nhanh sẽ gặp chuyện xui xẻo a~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro