Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 69 + 70

Chương 69 : Không chịu ảnh hưởng của bất kỳ ai

  "Luật sư của nguyên cáo, xin hỏi các anh còn điều gì muốn bổ sung sao?" Giọng nói của thẩm phán thản nhiên vang lên. Hiện giờ đã bước vào thời điểm sau cùng của buổi thẩm tra rồi.

Luật sư của Diêu Hữu Thiên đột nhiên đứng lên, nhìn về phía Thẩm phán trưởng: "Thẩm phán trưởng, bên tôi cần thời gian để thu thập bằng chứng mới. Trước lúc đó, tôi thỉnh cầu tòa có thể hoãn tuyên án."

Diêu Hữu Thiên nghe luật sư nói câu nói này, nhìn về phía Cố Thừa Diệu bằng ánh mắt thản nhiên. Trong mắt chợt lóe lên vẻ khiêu khích.

Không phải Cố Thừa Diệu không cảm nhận được, mà là hoàn toàn coi như không thấy.

Mà Cố Học Vũ ngồi ở trên bục vẫn không lên tiếng. Chuyện lần này, ông sẽ không ra tay, cũng sẽ không can thiệp, ông muốn xem xem con trai ông sẽ ứng phó với nguy cơ lần này thế nào.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nếu nói lúc đầu Diêu Hữu Thiên chỉ muốn dạy dỗ Cố Thừa Diệu một chút, để anh nói xin lỗi mình.

Vậy thì hiện tại cô nhất định phải đưa Cố Thừa Diệu vào tù để xả giận cho bản thân.

Cố Thừa Diệu không thấy hứng thú chút nào với chứng cứ Diêu Hữu Thiên có thể đưa ra.

Anh chỉ biết rằng anh sẽ không sao, vậy là đủ rồi.

Mấy ngày kế tiếp, anh dùng toàn bộ thời gian của mình vào việc giải quyết mối nguy của công ty và cả tìm kiếm Bạch Yên Nhiên.

Anh đã quyết định rồi, giải quyết xong quyết chuyện này, anh sẽ kết hôn với Bạch Yên Nhiên.

Lần này, anh sẽ không chịu ảnh hưởng của bất kỳ ai. Nhưng cho dù anh tìm kiếm thế nào, phái người đi ra sao, Bạch Yên Nhiên vẫn như bốc hơi giữa biển người, không có chút tin tức nào.

Rất nhanh, đã đến lúc mở phiên tòa lần hai.

Lần này Diêu Hữu Thiên đã có đủ kinh nghiệm. Cô tìm cả bốn người bạn tốt của mình đến làm nhân chứng.

Chứng minh lúc đó mình chỉ vui đùa, cho nên mới nói những lời đó với Cố Thừa Diệu.

Điều quan trọng nhất là, không riêng gì Cố Thừa Diệu biết tìm video, cô cũng biết.

Cô điều tra ra được video ở bữa tiệc hôm đó. Cảm ơn Cố Thừa Diệu. Anh ta cũng tính là một quân tử.

Hay là anh ta không nghĩ đến việc phải đề phòng mình?

Sau khi muốn có những video kia, anh cũng không tiêu hủy mất. Cũng bởi vậy, cô có thể tìm ra được đoạn video lúc đó.

Luật sư của Diêu Hữu Thiên họ Chu, cũng là một luật sư vô cùng nổi danh trong nghề. Lần trước không đề phòng Cố Thừa Diệu sẽ đưa ra những chứng cứ kia nên bị đánh cho trở tay không kịp.

Lần này, ông tuyệt đối sẽ không để mình phạm vào lỗi lầm như vậy nữa.

Ông nhìn Thẩm phán trưởng, còn có những người khác trên tòa, cho chạy toàn bộ video ở bữa tiệc hôm đó một lần.

"Những người có mặt ở đây đều có thể thấy được rất rõ ràng. Trên thực tế đương sự của tôi chỉ tụ tập với bạn bè, chơi một trò đùa, cho nên mới bắt chuyện với bị cáo."

"Mà video bị cáo cung cấp lần trước cũng không đầy đủ. Hiện giờ chúng ta có thể thấy rõ ràng trong video. Đương sự của tôi bị bị cáo cưỡng ép, lôi đến phòng nghỉ trên tầng."

"Bởi vậy có thể thấy được, bị cáo ngoài miệng nói rằng mình đã có bạn gái, nhưng thực ra lại là một kẻ đạo đức giả ra vẻ đạo mạo."

"Mà buổi tối ngày * tháng * năm ****. Đương sự của tôi uống say, cho nên nghỉ ngơi ở trong phòng nghỉ. Mà đối phương lại nhân lúc đó cưỡng ép phát sinh quan hệ với đương sự của tôi."

"Đối phương luôn miệng nói đương sự của tôi quyến rũ cậu ta. Chứng cứ bên chúng tôi cho thấy, sau khi đương sự của tôi uống say, đã từng gọi một cuộc điện thoại cho anh trai đương sự của tôi, xin cậu ấy đến đón mình."

"Xin hỏi luật sư bên biện, nếu như đương sự của tôi thật lòng muốn quyến rũ thì sao có thể gọi anh trai của mình đến được?"

"Càng không nói đến cô ấy hoàn toàn không xác định được bị cáo có bước vào căn phòng đó hay không. Vậy làm sao có thể quyến rũ thành công đây?"

"Vậy nên chúng tôi kiên trì tố cáo bị cáo, thừa dịp đương sự nhà tôi uống say bất tỉnh nhân sự, đã thực hiện hành vi cưỡng bức với đương sự nhà tôi."  

Chương 70 : Thành lập tội danh

  "Vậy nên chúng tôi kiên trì tố cáo bị cáo, thừa dịp đương sự nhà tôi uống say bất tỉnh nhân sự, đã thực hiện hành vi cưỡng bức với đương sự nhà tôi."

"Bất kì điều gì trái với ý muốn của người phụ nữ. Cho dù là dùng bạo lực hay hành vi khác để uy hiếp cưỡng bách phụ nữ phát sinh quan hệ, đều có thể gọi là cưỡng bức. Bất luận trước đây hai người có hiểu lầm gì, chỉ cần đương sự của tôi không đồng ý, cũng đã đi ngược lại ý muốn chủ quan của đương sự nhà tôi."

"Nói tóm lại. Thỉnh cầu tòa án đòi lại công bằng cho đương sự nhà tôi. Phán quyết bị cáo thành lập tội danh cưỡng dâm ——"

"Tôi phản đối." Hồ Nhất Dân đứng lên: "Tôi phản đối luật sư đối phương dùng thái độ phỏng đoán này để làm xáo trộn dư luận của quần chúng."

"Phản đối không có hiệu lực." Thẩm phán trưởng nhìn video bên Diêu Hữu Thiên đưa ra, thái độ cứng rắn: "Mời bị cáo cung cấp chứng cứ mới."

"Nếu như nguyên cáo muốn nhân cơ hội này dựa vào đương sự của tôi thì hoàn toàn có thể gọi anh trai mình đến, bởi vì người chứng kiến càng nhiều, càng có thể đạt được mục đích của cô ta."

"Đó là vì cô ta đã tính toán hết, chính là muốn để anh trai cô ta nhìn thấy nên mới có thể đạt được mục đích uy hiếp."

"Phản đối." Luật sư Chu đứng lên, thái độ cương quyết, không nhường nhịn chút nào, nhấn mạnh điểm mấu chốt hết lần này đến lần khác.

Đó chính là Diêu Hữu Thiên không tình nguyện. Chỉ cần cô không tình nguyện thì là thuộc về cưỡng dâm: "Xin hỏi lúc ấy đương sự của tôi đã uống say. Làm sao cô ấy biết được bị cáo nhất định sẽ vào phòng nghỉ chứ?"

". . . . . ." Hồ Nhất Dân mặc một chút. Nhìn Cố Thừa Diệu một cái.

Lần này, đã đến lượt Cố Thừa Diệu kinh ngạc. Vẻ thờ ơ ban đầu trong mắt anh mất dần, đôi mắt hơi nheo lại mang theo sự đánh giá không chút che dấu nhìn về phía Diêu Hữu Thiên.

Đầy ý xem xét tỉ mỉ. Diêu Hữu Thiên không sợ chút nào, vô cùng thoải mái đối diện với ánh mắt của anh.

Ánh mắt hai người giao nhau trên không trung. Mùi thuốc súng bắt đầu đậm dần lên.

Ánh mắt Cố Thừa Diệu sâu xa, nhìn chằm chằm khuôn mặt của Diêu Hữu Thiên, không rõ hiện giờ anh đang nghĩ những gì.

Mà Diêu Hữu Thiên lại không nhường nhịn chút nào. Trong mắt có chỉ trích có bất mãn, còn có mấy phần khinh thường!

Khinh thường? Cô ta có tư cách gì để khinh thường mình?

Hai tay Cố Thừa Diệu siết chặt, nói mấy câu với Hồ Nhất Dân.

Hai bên lại bất đầu cuộc tranh luận mới.

Cuộc thẩm tra vẫn còn tiếp diễn. Lúc luật sư Chu trần thuật ý kiến lại bác bẻ cho đương sự của mình lần nữa: "Trên thực tế, cho dù đương sự của tôi đã từng có hành động khiến bị cáo hiểu lầm, vậy cũng không thể chứng minh cô ấy nhất định có ý muốn quyến rũ đối phương được. Nói đơn giản là, cho dù đương sự của tôi thật sự có vài hành động không được thỏa đáng. Nhưng chỉ cần đương sự của tôi không muốn, bị cáo lại cưỡng ép phát sinh quan hệ với cô ấy, hành động này có thể tính là cưỡng dâm."

"Vậy nên, lần thứ hai tôi muốn xin thẩm phán trưởng đòi lại công bằng cho đương sự nhà tôi. Nghiêm trị hung thủ, quyết định thành lập tội danh cưỡng dâm cho bị cáo ——"

Hung thủ?

Cố Thừa Diệu liếc khuôn mặt của Diêu Hữu Thiên, đặt tay lên đầu gối mình, nhẹ nhàng gõ lên đầu gối mình vài cái.

Tòa án đầy người im phăng phắc. Trên mặt Diêu Hữu Quốc và Diêu Hữu Gia đều hơi hiện lên vẻ thả lỏng.

Bất luận thế nào, chỉ cần có thể trừng trị tên cặn bã họ Cố này là được rồi.

Diêu Hữu Thiên trải qua cơn hoảng loạn ngắn ngủi trong cuộc thẩm tra lần trước. Lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Cô không hề sợ ánh mắt của Cố Thừa Diệu, lần này, nếu như nhà họ Cố không xin lỗi, cô nhất định phải đưa gã đàn ông đáng chết kia vào tù.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro