Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41 + 42

Chương 41 : Hợp tác

  Trong một quán cà phê được thiết kế lịch sự tao nhã

Diêu Hữu Thiên ngồi nhìn người phụ nữ xinh đẹp có thai trước mặt

Một đầu tóc nâu dài gợn sóng, mặt mày phấn chấn. Ngũ quan tinh xảo diễm lệ, tùy ý giơ tay nhấc chân cũng mang theo mấy phần ưu nhã

Hấp dẫn nhất là ánh mắt của cô ta, bên trong tản ra ánh sáng hạnh phúc, muốn giấu cũng giấu không được

Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, Cố Tĩnh Đình, cũng là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn Cố Thị

Một người có xuất thân tốt, dù bất kỳ phương diện nào cũng làm cho các cô gái khác ghen tỵ

Diêu Hữu Thiên thấy đối phương đứng dậy đồng thời đưa tay ra.

"Xin chào." Khóe môi khẽ giơ lên, mỉm cười đúng chuẩn, cử chỉ đúng mực, thái độ không thân cận cũng không lấy lòng: "Tôi là Diêu Hữu Thiên"

Cô chú ý quan sát Cố Tĩnh Đình, Cố Tĩnh Đình cũng quan sát con gái của nhà giàu mới nổi này một lần

Ừ, ánh mắt yên tĩnh, không hốt hoảng

Mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng thắng ở cái khí chất

Bình tĩnh thong dong, hoàn toàn không giống như một cô gái trẻ tuổi. Quan trọng hơn là, trên người không có một chút nào khoe khoang

Rõ ràng là nhà có rất nhiều tiền, nhưng cách ăn mặc nhìn cũng không ra một chút dấu vết của hàng hiệu

Áo khoác nỉ màu trắng tinh xảo, phối hợp với váy ngang gối cùng màu. Phong cách quy cũ nhưng khi mặc trên người cô lại có một nét đặc biệt

Lần đầu tiên nhìn thấy, cô đã thích Diêu Hữu Thiên này

"Tôi là Cố Tĩnh Đình." Cố Tĩnh Đình khẽ mỉm cười, thu tay của mình lại. Ngồi xuống đối diện với cô: "Xin thứ lỗi cho tôi mạo muội. Hôm nay hẹn Diêu tiểu thư ra ngoài, tôi nghĩ cô đã biết là chuyện gì."

"Tôi biết." Ngày đó lúc Diêu Hữu Thiên nhận được điện thoại, cũng đã biết là liên quan đến công việc: "Vì mảnh đất của tập đoàn Chính Phát ở thành phố Y."

"Diêu tiểu thư thật sự là một người thông minh. Nếu là như vậy, tôi sẽ nói thẳng, dự án làng du lịch lần này, công ty chúng tôi thiết kế có thể nói là tương đối hoàn mỹ. Tôi thật sự hi vọng chúng ta có cơ hội hợp tác."

Cố Tĩnh Đình vào thẳng vấn đề, cô tin rằng Diêu Hữu Thiên cũng là một người sảng khoái: "Kính xin Diêu tiểu thư có thể tuyết phục ba mình, để ông đồng ý cho chúng tôi phát triển dự án."

Diêu Hữu Thiên cũng không vội vã xem xét lời nói của Cố Tĩnh Đình, mà lấy một phẩn tài liệu mình đã chuẩn bị sẵn ra

"Chuyện này không phải chúng tôi không đồng ý, mà là có một vấn đề các người không biết."

Công ty Chính Phát có một khối đất diện tích vô cùng lớn ở thành phố Y, nhưng mà mảnh đất trống này lại có một khối không phải của nhà họ Diêu

"Công ty chúng tôi có mảnh đất này. Diện tích 3000 mẫu. Nhưng ở giữa có một khối, không nhiều lắm, diện tích 150 mét vuông, không phải của công ty chúng tôi. Đây là nguyên nhân chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của các người."

". . . . . ." Cái này Cố Tĩnh Đình quả thật không biết, cô nhất thời kinh ngạc: "Hóa ra là như vậy? Tôi còn tưởng rằng ông không đồng ý là vì ông muốn để mảnh đất này làm của hồi môn cho cô."

Ba của Diêu Hữu Thiên là Diêu Đại Phát nói điều kiện, nếu như muốn hợp tác thì tìm Diêu Hữu Thiên

Bởi vì này mảnh đất, là quà cưới của Diêu Hữu Thiên

Chuyện cô và Triệu Nhân Uyên chia tay, trong nhà đã biết.

Diêu Đại Phát sốt ruột con gái, hận Triệu Nhân Uyên vô tình vô nghĩa. Nói sau này người nào lấy cô, ông liền đem mảnh đất ở thành phố Y làm của hồi môn

Lần trước, là tổng giám đốc Cố Thừa Kỳ đi thành phố Y khảo sát nghiệp vụ. Diêu Đại Phát vừa nhìn thấy Cố Thừa Kỳ đã hài lòng, cảm thấy anh tốt hơn Triệu Nhân Uyên nhiều

Trong lòng muốn anh làm con rể, cho nên mới nói ra yêu cầu này.

  Diêu Hữu Thiên cười cười, vẻ mặt không có một chút nhăn nhó: "Ba tôi hay nói giỡn."

Diêu Hữu Thiên sảng khoái cũng không ngoài suy nghĩ và dự đoán của Cố Tĩnh Đình

Dự án hợp tác này, có lợi nhuận rất lớn. Chỉ là lần gặp này, liền phát sinh quá nhiều chi tiết

Trong lúc nói chuyện với nhau, Cố Tĩnh Đình càng thấy Diêu Hữu Thiên thích hợp. Trong lòng thực sự hi vọng Diêu Hữu Thiên và Cố Thừa Kỳ ở chung một chỗ

Phải biết rằng, kề từ khi Tống Vân Hi chết, Cố Thừa Kỳ vẫn không luôn sa sút

"Thiên Thiên. Tôi có thể hỏi cô vấn đề riêng không? Cố Tĩnh Đình là một người sảng khoái, Diêu Hữu Thiên cũng thế. Nửa ngày trao đổi, liền trực tiếp gọi tên của đối phương.

"Cô cứ hỏi."

"Cô có bạn trai chưa?"

Chương 42 : Em không thoải mái sao?

  Bên trong tiệm áo cưới.

Ánh sáng mặt trời chiếu vào bên trong, mặc dù bên ngoài nhiệt độ hơi thấp, nhưng bên trong lại có khí ấm bốc lên vô cùng ấm áp

Ấm áp như vậy, nhưng lòng của Bạch Yên Nhiên không hề ấm áp, cô đảo tay trên album ảnh cưới, có chút không yên lòng

Tay cử động, nhưng ánh mắt không có tiêu cự, cả người giống như rời khỏi nơi này

"Thế nào?" Cố Thừa Diệu thấy cô khác thường, tầm mắt rơi vào album ảnh cưới: "Có phải không thích hay không? Nếu như không thích chúng ta đến nơi khác. Hoặc trực tiếp đên Milan cũng được."

Bạch Yên Nhiên ngẩng đầu lên, có chút tái nhợt cười với Cố Thừa Diệu: "Em không sao."

Bụng ẩn ẩn đau, đau đớn này như nhắc nhở cô, hạnh phúc bây giờ của cô chỉ được xây dựng trên một lời nói dối

"Em không thoải mái sao?" Cố Thừa Diệu nhìn Bạch Yên Nhiên, gương mặt tuấn dật đầy vẻ ân cần. Nắm lấy tay của Bạch Yên Nhiên: "Tay của em sao lạnh như vậy?"

"Em không sao." Bạch Yên Nhiên có chút run rẩy

"Còn nói không sao." Trong mắt Cố Thừa Diệu hiện lên vẻ lo lằng và tự trách: "Sớm biết như vậy không cần đến xem áo cưới làm gì. Đi, không xem nữa, gọi điện thoại đặt từ Milan."

"Thừa Diệu..."

"Nếu em không thích Milan thì Paris cũng được." Lúc Cố Thừa Diệu nói, không quên đặt tay lên bụng Bạch Yên Nhiên: "Bây giờ em không thể so với người bình thường. Là hai người rồi, không thể quá mệt mỏi."

"Không cần." Bạch Yên Nhiên nắm chặt tay Cố Thừa Diệu, vẻ mặt có chút cầu khẩn: "Không cần phiền phức như vậy. Cứ như vậy là được rồi."

Lúc nói chuyện, ngón tay chỉ lên một cái áo cưới: "Cái này đi."

"Cái này?" Cố Thừa Diệu nhìn Bạch Yên Nhiên lựa chọn, gật đầu một cái: "Em thích là được rồi."

"Em thích, rất thích." Lúc Bạch Yên Nhiên nói chuyện, dán sát mặt lên bả vai Cố Thừa Diệu, trong mắt toát vẻ vô cùng lo lắng: "Thừa Diệu, em thật sự có thể gả cho anh sao? Tại sao em cảm giác giống như mình đang nằm mơ vậy?"

"Thật là một bé ngốc." Cố Thừa Diệu ngắt cái mũi của cô: "Em đã có con với anh, em không gả cho anh thì gả cho ai?"

Sắc mặt Bạch Yên Nhiên trắng nhợt, vẻ mặt đột nhiên liền thay đổi có chút ít quái dị: "Thừa diệu, anh, em...em?"

Nếu như không có đứa bé, anh...anh sẽ lấy em sao?

Câu nói kia quay một vòng, lại trở thành: "Thừa diệu, ba mẹ của anh thật sự đồng ý cho anh cưới em sao?"

"Yên tâm đi. Anh nói cho mẹ anh biết là em mang thai. Bà không phản đối." Cố Thừa Diệu giống như muốn an ủi Bạch Yên Nhiên, vỗ vỗ vào tay của cô: "Sắp tới Cố thị sẽ tổ chức tiệc mừng tròn năm thành lập, cho nên bọn họ rất bận. Hôn lễ của chúng ta sẽ cử hành sau buổi tiệc. Em yên tâm, nếu mẹ anh đã đồng ý, tất nhiên sẽ không phản đối nữa."

Hơn nữa anh đã quyết định rồi, ở cuộc họp mặt tròn năm, liền thông báo cho mọi người biết, Cố Thừa Diệu anh đã có bạn gái.

Sắc mặt Bạch Yên Nhiên cũng không tốt hơn, ngược lại càng tệ. Dán sát mặt vào ngực Cố Thừa Diệu, trong lòng ngày càng lo lắng hơn

Muốn mở miệng giải thích nhưng lúc này một chữ cũng không nói ra được

"Thừa Diệu, em yêu anh." Ôm thật chặt Cố Thừa Diệu, giống như ôm lấy chính mình

Cố Thừa Diệu nhẹ cong khóe miệng. Đôi mắt tràn ra ý cười ôn hòa: "Đứa ngốc."  

  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Chọn áo cưới xong, Bạch Yên Nhiên cùng Cố Thừa Diệu đến nhà hàng ăn cơm

"Sắc mặt em rất kém." Cố Thừa Diệu nhìn sắc mặt trắng bệch của Bạch Yên Nhiên: "Thật sự không cần dẫn em đi bệnh viện sao?"

"Không cần, em không sao. Em chỉ hơi mệt một chút thôi." Bạch Yên Nhiên nhanh chóng lắc đầu, đi bệnh viện? Bây giờ sao cô có thể đi bệnh viện.

"Em đi toilet." Cô cầm túi xách đi về hướng phòng vệ sinh

Để lại Cố Thừa Diệu nhìn bóng lưng Bạch Yên Nhiên, vẻ mặt thoáng qua mấy phần lo lắng và không hiểu.

Hôm nay Yên Nhiên làm sao vậy?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro