Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19 + 20

Chương 19 : Trùng hợp hay là...

Mới vừa rồi Diêu Hữu Thiên rất sảng khoái đồng ý, trong lòng cô chỉ coi đây là một trò đùa.

Chẳng qua là vừa ra khỏi phòng, liền thấy một người đàn ông đứng trước mặt của mình

Giày da cao cấp được đánh sáng bóng đến mức có thể soi gương, tây trang màu đen bao lấy hai chân thon dài, dây nịt da cùng màu làm lóe lên khuy cài màu bạc.

Mông thon, eo ếch ưu nhã

Tầm mắt tiếp tục hướng lên phía trên, áo sơ mi trắng bọc lấy cơ ngực hoàn mỹ, cà vạt bằng tơ tằm lộ ra vẻ xa hoa. Làm cho thân hình người đàn ông càng thêm vẻ cao lớn

Người đàn ông ở trước mặt có vóc dáng y hệt người mẫu

Dưới ánh đèn hành lang mờ ảo, vẫn có thể thấy rõ ràng. Người đàn ông kiên dịnh, ưỡn cằm lên, gợi cảm làm cho người ta tràn đầy mơ mộng về đôi môi no đủ, mũi của anh ta rất cao, lúc này một đôi mắt tối đen không biểu cảm đang nhìn cô

Cặp mắt kia, làm cho Diêu Hữu Thiên ngẩn ra

Lại là anh ta?

Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu, không phải từ sau ngày hôm đó người đàn ông này cũng không hề gọi điện thoại kêu cô bồi thường sao… Mới vừa cô đã đồng ý chơi trò Đại Mạo Hiểm rồi.

Ngày đó ở khách sạn, sau khi người đàn ông này nghe được giọng nói của cô gái kia, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt

Sau đó gặp lại một lần nữa, mặc dù thái độ của anh không thân thiện, nhưng mà vẫn không làm cô quên đi khuôn mặt tươi cười hôm ấy

Vẻ mặt dịu dàng, lộ ra một chút say mê, một chút bất đắc dĩ.

Chắc là anh ta thực sự yêu cô gái kia? Đối phương đã có bạn gái? Thổ lộ với anh ta không?

Trong bụng chần chờ, chỉ là đùa giỡn, có điều giỡn hơi quá…

Lúc Diêu Hữu Thiên quan sát Cố Thừa Diệu, ánh mắt của Cố Thừa Diệu cũng rơi vào trên người cô

Cô gái trước mắt một đầu tóc dài thẳng tới eo, gương mặt trắng hồng tự nhiên, lông mày mắt hạnh, cái miệng nhỏ hình thoi khẽ mở.

Thoạt nhìn ngũ quan của cô có chút quen mắt, mà trong nháy mắt Cố Thừa Diệu cũng liền nhớ ra, cô gái trước mặt là ai

Anh cau mày, thật đúng là đi đến đâu cũng có thể đụng phải cô gái này?

Phải nói là trùng hợp? Hay là…cố ý?

Thấy Lý Khả Nghi ở trong phòng đang không ngừng nháy mắt với cô

Ở góc độ này, Lý Khả Nghi không thấy được người ngoài cửa là ai, chỉ cho là anh trai của mình tới

Diêu Hữu Thiên hết sức bất đắc dĩ, nghĩ đến khuôn mặt dịu dàng của người đàn ông này khi nhớ tới bạn gái, cô thực sự không muốn tiếp tục trò chơi này nữa.

Nhưng trừ Lý Khả Nghi ra, những người bạn khác đều nhìn cô chằm chằm. Mong chờ cô mở miệng thổ lộ

Cô hít sâu, thôi, dù sao cũng chỉ là nói đùa thôi mà.

“Tiên sinh, tôi thích anh, hi vọng anh có thể kết giao với tôi.” Âm thanh không cao không thấp, vừa vặn để các chị em bên trong nghe rõ ràng

Thái độ không thành tâm, càng không lấy lòng. Một câu nói rất bình thường, rất nhẹ nhàng. Ẩn sâu trong đôi mắt hiện lên một chút khó xử

Cố Thừa Diệu đứng bất động, tầm mắt vẫn ung dung bình tĩnh ở trên người Diêu Hữu Thiên, hơi nheo mắt sao lại dính vào một chút u ám

Khuôn mặt tươi cười của Cố Thừa Diệu ngày đó lại một lần nữa xông lên trái tim của Diêu Hữu Thiên, cô bắt đầu giải thích hành vi của mình

“Thật xin lỗi, thật ra thì tôi…” Chỉ là đùa một chút

Cùng lúc nói chuyện, tay của cô không dấu vết đóng cửa phòng lại, muốn ngăn cách âm thành bên ngoài với bên trong

“Không có khả năng bồi thường xe, liền lấy bản thân mình ra bồi thường?”

Chương 20 : Chỉ đùa giỡn

Lời nói khắc nghiệt, kèm theo giọng nói lạnh như băng, lộ ra ý lạnh vô tận, đồng thời cũng cắt đứt những gì Diêu Hữu Thiên còn muốn nói ở phía sau.

Diêu Hữu Thiên giật giật môi, cô ngước mắt chống lại ánh mắt của Cố Thừa Diệu, ánh mắt kia làm cho cô có chút giật mình

Trong mắt của anh có khinh bỉ, có xác định, còn trực tiếp giễu cợt không cho cô giải thích. 

Anh lạnh lùng đứng che trước mặt người đẹp, khóe môi tùy ý cong lên

Diêu Hữu Thiên cảm thấy lúng túng, đứng yên tại chỗ không lên tiếng

Trong hành lang, ánh đèn có vẻ mờ mờ, không khí cuối góc tường lay động, mang đến từng đợt lạnh lẽo.

Hai người giằng co ở cửa phòng, không nhúc nhích

Hai má Diêu Hữu Thiên nóng lên, thực chất cô không phải là người can đảm chủ động

Thổ lộ với đàn ông như vậy, cô chưa từng làm qua

Muốn mở miệng giải thích, con mắt âm hiểm của anh lại làm cho lời nói của Diêu Hữu Thiên nghẹn trong cổ họng.

Người đàn ông này có bạn gái, hơn nữa có vẻ như tình cảm của bọn họ không tệ.

Nhưng mà thời này đàn ông thật sự có thể chung thủy với bạn gái sao?

Dấu vết quen thuộc trên ngực của Cố Thừa Diệu và Triệu Nhân Uyên hiện lên chồng chéo trong đầu cô. Đột nhiên Diêu Hữu Thiên có chút hứng thú giễu cợt người đàn ông trước mặt.

Nhất thời ý nghĩ xấu hổ trong đầu biến mất không tung tích. Cô ngửa đầu, chợt nâng khóe môi lên, chống lại ánh mắt thâm thúy như sao của Cố Thừa Diệu

“Không được sao?”

Cô nở nụ cười nhàn nhạt, mặt mày hiện ra một chút đùa giỡn. Anh, chính cũng không ngoại lệ?

Trên mặt Cố Thừa Diệu hiện rõ vẻ chán ghét, anh nghĩ đến chiếc AstonMartin One- 77 bị đụng hư của mình

Anh sớm biết cô gái này không bồi thường nổi, nhưng không nghĩ cô lại sử dụng biện pháp hạ tiện này

Loại phụ nữ như vậy, anh đã gặp quá nhiều

Vừa định nói điều gì, lại mơ hồ nghe được tiếng cười nói từ trong phòng truyền ra. Dù được ngăn cách bằng cánh cửa, nhưng vẫn nghe được vài chữ mấu chốt.

Những chữ kia làm cho ánh mắt của Cố Thừa Diệu càng thêm u ám, đột nhiên anh nghiêng người, đến gần cô hơn một bước

Lúc này cách cô rất gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh ngay tại gò má của mình

Diêu Hữu Thiên có chút không được tự nhiên, mấp máy môi, không dấu vết lui người về phía sau, nhưng mà lại làm cho lưng mình dính lên vách tường lạnh lẽo

Lúc này Cố Thừa Diệu lại tiến lên một chút, đưa tay chống lên vách tường, giam cô giữa mình và vách tường

“Đương nhiên có…thể” Âm thanh kéo dài, không nghe ra cảm xúc gì, Cố Thừa Diệu nhìn gương mặt trắng nõn của Diêu Hữu Thiên, kể cả vẻ xấu hổ trong mắt cô.

Anh đột nhiên nở nụ cười, nụ cười ngỗ ngược mang theo vài phần trêu tức.

“Cô đã yêu thích tôi, vậy cô sẽ không ngại quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước chứ?”

Tiến thêm một bước? Có ý gì đây?

Diêu Hữu Thiên còn chưa kịp phản ứng, Cố Thừa Diệu đã kéo tay của cô, mang theo cô đi về phía thang máy.

Chỗ này là phòng hội nghị, trên lầu chính là khách sạn…

Diêu Hữu Thiên hiểu ra, muốn rút tay của mình về, nhưng sức lực của Cố Thừa Diệu rất lớn, cô hoàn toàn không tránh được

Cô có chút gấp gấp : "Anh bình tĩnh một chút. Tôi…”

"Đến đây đi." Cố Thừa Diệu kéo cô đi tới thang máy bên cạnh. Đúng lúc thang máy dừng ở tầng này. Anh kéo cô vào thang máy sau đó nhấn nút

"Tiên sinh …" 

Cửa thang máy khép lại, Diêu Hữu Thiên không nhìn thấy trong thang máy bên kia có một người đàn ông cầm điện thoại xuất hiện, đó chính là anh của Lý Khả Nghi

Diêu Hữu Thiên thấy anh thật sự muốn mang mình rời khỏi đây, trong mắt có chút kinh ngạc, người đàn ông này, không phải có bạn gái sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro