Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 5 -Chương 120

Chính phủ mới thành lập nên có rất nhiều việc phải làm, mới vừa cùng quan chức ngành tư pháp thảo luận nên xử lý như thế nào đối với những tù nhân còn đang giam giữ trong tù, Phó Vân Thâm lại cùng các quan chức khác nghiên cứu làm thế nào để đảm bảo việc sinh sản tăng dân số xã hội khôi phục thuận lợi, chính phủ phải tìm ra biện pháp cụ thể.

Triển Hồng Vũ hướng Phó Vân Thâm báo cáo xong tiến độ chỉnh lý hiến pháp của Tham nghị biên cũng không rời đi như thường lệ, y ngồi lên sô pha trong phòng họp phủ Tổng thống, bộ dạng muốn nói lại thôi.

Phó Vân Thâm cũng chú ý thấy cử chỉ khác thường của Triển Hồng Vũ, y cười cười ngẩng đầu lên, cơ trí cùng thâm thúy trong mắt làm người cảm thấy đặc biệt an tâm.

"Hồng Vũ, làm sao vậy? Cậu có chuyện gì muốn nói sao?"

"Đúng vây, Tổng thống đại nhân."

"Vậy cậu nói đi." Phó Vân Thâm hơi lùi ghế tựa về sau, thân thể y đã khôi phục lại không ít, trạng thái tinh thần cũng không bởi vì trường kỳ giam cầm mà trở nên suy sụp thiếu minh mẫn.

Triển Hồng Vũ không dám cùng Phó Vân Thâm đứng ngang hàng, Omega đứng lên, cân nhắc những lời chuẩn bị nói.

"Tổng thống đại nhân, tôi hai ngày trước có ghé thăm Lăng Hàn Bách."

"Ồ, vậy sao, hắn biết hối cải chứ?" Phó Vân Thâm cười hỏi.

Triển Hồng Vũ cười khổ một cái: "Hắn có thể không tiếc tất cả phản bội Phương Kỳ Chính, đem tôi, Link cùng với em gái Triển Phinh Đình và Lâm Hạo huấn luyện viên đưa đến nơi Bình quyền đảng đóng quân. Tôi tin tưởng, hắn đã nhận ra được những sai lầm của mình. Trên thực tế, tôi cho rằng trong thời khắc sống còn Lăng Hàn Bách lại dám phản bội Phương Kỳ Chính, nói như vậy hắn cũng không phải là ác giả trời sinh mà vẫn còn nhân tính. Vì lẽ đó, liệu chúng ta có thể khoan dung một phần nào đó cho hắn hay không?"

Phó Vân Thâm hơi buông mi mắt: "Nhưng căn cứ theo điều tra của Viện kiềm soát và Tòa án tối cao, trong cuộc chiến giữa hai phe, hắn đang là Phó chỉ huy trấn phản động gây rất nhiều tội ác. Khi cuộc chiến đi đến gần hồi kết, tất cả những Omega và những người bị nghi ngờ là gián điệp hay đồng tình với Bình quyền đảng còn trong nội đô, tất cả đều bị hắn hạ lệnh tập trung sát hại."

"Tổng thống đại nhân, tôi chính là bởi vì cáo buộc này mà đến. Theo điều tra của tôi, mệnh lệnh hạ sát tập trung ngài nói không phải do Lăng Hàn Bách ký tên." Triển Hồng Vũ có chuẩn bị mà đến, Omega sẽ không bởi vì chút tình cảm cá nhân của mình mà nói sai sự thật, vì thế y đã tự mình đi điều tra. Cuối cùng, y cũng từ chính miệng Cayman đang bị giam giữ có được chút tin tức hữu hiệu.

Che đậy tin tức tố Alpha, đây là phát minh tinh diệu nhất của viện nghiên cứu Đế quốc.

Mà Cayman chính là nhờ vào loại thuốc đắt giá khó tìm này mà có thể dễ dàng ngụy trang thành một Beta hòa ái dễ gần.

Một khi rút đi ngụy trang, khí tràng Alpha trên thân Cayman liền lộ rõ không thể nghi ngờ. Gã là tù nhân chiến tranh cấp hai tránh thoát khỏi hình phạt tử hình, đang chờ kết quả thảo luận từ chính phủ mới cho kết cục của mình.

Nhưng trước khi có kết quả, gã không ngờ được mình sẽ gặp một thành viên trọng yếu của Chính phủ mới – Viện trưởng Tham nghị viện Triển Hồng Vũ.

"Triển tiên sinh, nhìn thấy tinh thần hiện tại của ngài, tôi thật cao hứng vì ngài.'

"Cayman, ta phải cảm ơn cậu đã chăm sóc ta khi còn ở trong Lăng phủ sao? Là người giám sát, đó cũng vốn là trách nhiệm của cậu."

Triển Hồng Vũ không có tâm tình cùng đối phương hàn huyên, y nhìn Cayman bị khóa ngồi trên hình ghế, đối phương mặc trên người chế ohucj màu đen tương tự Lăng Hàn Bách khiến cho người ta cảm thấy xa lạ.

"Ha hahaha." Cayman bắt đầu cười lớn, gã lắc đầu một cái, thở dài một tiếng, "Triển tiên sinh, tôi cùng ngài chính là cùng một loại người. Ngài có mục đích ẩn nấp của ngài, tôi cũng có công tác điều tra của tôi. Thế nhưng ngoài những điều đó ra, tôi đối với ngài thực sự rất kính nể, dù sao một Omega cường hãn như ngài quả thật hiếm thấy. Lăng Hàn Bách không biết quý trọng, cứ như vậy tổn thương dằn vặt ngài thực sự là phung phí của trời, đến tôi cũng nhìn không nổi."

"Đừng phí lời. Ta hôm nay đến nơi này là muốn hỏi cậu một chuyện. Lúc Lăng Hàn Bách bị bắt, có phải Phương Kỳ Chính lấy danh nghĩa của hắn hạ lệnh ký tên tập trung tàn sát Bình quyền đảng hay không?"

Cayman trước khi bị bắt chí là nhân viện thuộc Cục An Ninh của Đế quốc dưới trướng Tống đốc đại nhân, thụ hàm thượng tá, phụng mệnh Phương Kỳ Chính giám sát nhất cử nhất động của Lăng Hàn Bách.

Triển Hồng Vũ tin tưởng tất cả những chuyện phát sinh trong phủ Lăng Hàn Bách, đều là do đối phương đem tin tứ truyền cho Phương Kỳ Chính. Mà sau này chuyện Lăng Hàn Bách để bản thân chạy thoát, như vậy khẳng định cũng là do Cayman báo lại cho Phương Kỳ Chính.

Cayman chợt nở nụ cười tự giễu, gã đúng là không nghĩ đến thời điểm này, Triển Hồng Vũ vẫn còn quan tâm Lăng Hàn Bách.

"Triển tiên sinh a, tôi nghe nói Lăng Hàn Bách đã bị phán tử hình. Ngài hiện đang hỏi những điều này phải chăng là muốn tìm một cơ hội cuối cùng để hắn thoát khỏi cái chết sao? Ngài không nỡ cho hắn như vậy sao? Rõ ràng năm đó ngài có thể vì sự nghiệp bình quyền mà từ bỏ hắn còn gì."

"Bất luận là ai thì cũng không nên vì những tội lỗi mk không làm mà nhận lấy cái chết, cho dù là Lăng Hàn Bách cũng thế. Thời khắc sống còn hắn đã chống lại Chính phủ độc tài dựa theo sự khoan dung của chính quyền mới, hắn nên được đặc xá mới đúng."

Triển Hồng Vũ nói ra những suy nghĩ trong lòng, nhưng trước mặt Cayman, Omega không muốn thừa nhận tình cảm đối với Lăng Hàn Bách.

Trên mặt Cayman hiện lên vài tia khinh thường, gã quay đầu khẽ xì một tiếng, lười biếng nói: "Tôi đã nói rồi, liên quan tới Lăng Hàn Bách thực sự không còn tin tưc gì nói cho ngài nữa. Bộ dáng hiện tại của hắn, ngài chẳng lẽ không cảm thấy nên yên tĩnh ra đi cho thanh thản sao?"

"Cayman, coi như ta cầu cậu, hắn đã như vậy rồi, coi như trừng phạt cũng đã đủ. Cho dù là với thân phận bầu bạn hay là cha của Tuyết Nguyệt, ta đều hy vọng hắn có thể có 1 cơ hội sống sót vì đã biết hối cải."

Triển Hồng Vũ cuối cùng vẫn thừa nhận mình còn tình cảm với Lăng Hàn Bách, ánh mắt bi thương mang theo vài phần cầu khẩn nhìn Cayman, mặc dù sau khi biết được thân phận Cayman, nam nhân cũng vẫn tin tưởng người giám sát đã từng rất quan tâm chăm sóc bản thân khi còn trong Lăng phủ không phải là một người bản tâm sắt đá đến vậy.

"Ngài thực sự là một người lương thiện." Cayman lắc đầu cười, gã ý thức được Triển Hồng Vũ đang rất kỳ vọng vào mình. Đối phương dường như vẫn chưa học được cách nhận biết cùng phòng đoán ác ý xấu xa của người khác, cũng không học được cách ăn miếng trả miếng.

"Nói thật cho ngài biết, con mắt của Lăng Hàn Bách là do chính tay ta móc xuống đấy."

Lời Cayman nói khiến Triển Hồng Vũ cả người chấn động, gã nhìn đối phương nắm chặt tay thành quyền, vẻ mặt y kinh sợ nhìn Alpha trước mắt.

"Cậu sao lại làm vậy với hắn." Triển Hồng Vũ ép buộc bản thân tỉnh táo lại, y thực sự không nghĩ tới Cayman lại là người lòng dạ ác độc như vậy, còn tàn ác hơn cả Lăng Hàn Bách khi còn tại vị Phó tổng chi huy Bộ trấn phản động,

Cayman thờ ơ nhíu mi: "Có gì ngạc nhiên sao? Tôi đã sớm nói với ngài là không vừa mắt hắn từ lâu. Lại nói, những tin tức liên quan tới ngài một chữ hắn cũng không chịu nói, cho nên làm một người tra tấn tôi sao có thể dễ dàng buông tha hắn. Chỉ là dù bị móc sống một con mắt hắn vẫn ngoan cố cắn chặt răng không chịu nói. Tên này thật sự cứng đầu vô cùng. Nhưng phải nói rõ, những vết thương khác không phải do tôi gây ra. Lúc ta tới, hắn đã bị Tống đốc chơi đùa đến thương tích đầy người."

Triển Hồng Vũ liếc mắt một cái liền minh bạch tất cả. y hiện tại không nên chỉ trích Cayman làm gì, đối phương nhìn như đang trêu tức y nhưng thực ra trong lời nói đã cung cấp đầy đủ.

"Ý cậu là, trời vừa sáng Lăng Hàn Bách liền bị Phương Kỳ Chính bắt?!?!? Ngoại giới nói hắn bởi vì vết thương cũ tái phát đều là tin tức giả để che lấp sự vắng mặt của hắn tại chiến trường?"

"A, bằng không ngài cho rằng là vì sao? Nhưng việc một Thượng tướng phản bội ảnh hưởng quá lớn với tình hình chiến sự, Tống đốc đại nhân chắc chắn phải cân nhắc hậu quả. Nếu không phải sau đó ngài ấy bị tên Diệp Hưởng lập bẫy bắt đi, tôi tin rằng trước khi Chính phủ Đế quốc bị tiêu diệt sẽ cho Lăng Hàn Bách một cai chết nhanh chóng. Thuận tiện cũng phải nói một câu, sau khi Lăng Hàn Bách bị bắt thì người tiếp nhận vị trí của hắn chính là Diệp Hưởng, những mệnh lệnh bên ngoài nghĩ là do Lăng Hàn Bách phát sinh, thực tế là do Diệp Hưởng thao túng.'

Cayman lạnh lùng liếc Triển Hồng Vũ ngày càng kích động. Khi còn ở trong Lăng phủ dù bị tra tấn thống khổ đến thế nào, gã cũng rất ít khi thấy đối phương kích động như thế. Nhìn bộ dạng đối phương hiện tại, thật sự là vô cùng lưu ý sinh tử Lăng Hàn Bách.

"Cảm ơn cậu đã nói cho ta nghe những điều này, Cayman. Nhưng ta sẽ không tha thứ cho việc cậu móc mắt Lăng Hàn Bách.'

Triển Hồng Vũ đã có được tin tức mình cần liền muốn rời đi luôn.

Trước khi rời đi, nam nhân thấy Cayman nở nụ cười trêu tức: "Ngài không thể tha thứ cho tôi, nhưng lại liều mình tìm cớ để tha thứ cho Lăng Hàn Bách. Đừng quên thay tôi hướng Tuyết Nguyệt chúc phúc, mặc kệ tôi có chán ghét Lăng Hàn Bách đến mấy thì con gái hắn vẫn quả thực là một thiên thần."

Triển Hồng Vũ đã đi đến cửa phòng giam liền sững người lại, sau đó y khe khẽ thở dài, xoay người ra khỏi trại tạm giam.

Bên ngoài trại tạm giam, ánh nắng tươi sáng, bầu trời trong vắt sáng sủa, dường như tất cả những đau khổ đen tối trong quá khứ đã bị quét sạch, đón chờ một tương lai tươi mới.

_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro