Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 5- Chương 116

"Đúng rồi, lệnh xử quyết Lăng Hàn Bách đã được xác nhận. Chúc mừng cậu, cuối cùng cũng có thể thoát khỏi ác mộng mang tên Alpha bạn đời rồi."

Trong buổi họp của Nghị viên để thiết lập hiến pháp, Tạ Kính cười chúc mừng đi tới bên cạnh Triển Hồng Vũ.

Triển Hồng Vũ hơi sửng sốt một chút, lập tức gật đầu chào lại, biểu thị y sớm được nhận được tin tức này rồi.

"Đúng vậy, lệnh xử quyết cần Ủy viên ban thường trực chúng tôi ký tên xét duyệt."

"Ha ha ha, lúc ký tên xác nhận có phải cảm thấy rất thoải mái không? Rốt cục có thể trả thù những kẻ tàn ác không có nhân đạo kia rồi." Tạ Kính sung sướng nói.

Triển Hồng Vũ cúi đầu dọn dẹp văn kiện trong tay, y đối với lời Tạ Kính nói không tỏ rõ ý kiến.

Tạ Kính bị mất mặt, hắn nhớ thái độ khi Tổng Thống Phó Vân Thâm nói về bầu bạn của Triển Hồng Vũ, lập tức nói: "Đúng rồi, cậu cùng Lăng Hàn Bách còn chưa giải trừ quan hệ bạn đời đi. Tuy nói là sau khi hắn chết thì quan hệ phối ngẫu giữa hai người liền tự động giải trừ, thế nhưng vẫn đi làm một cái thủ tục chính thức thì hơn. Miễn cho sau này có người vịn vào đó nói ra nói vào."

Triển Hồng Vũ đột nhiên thả cái bịch một cái những văn kiện trên tay xuống mặt bàn, ánh mắt cũng trở nên âm trầm không ít.

Tạ Kính sợ hết hồn, hắn nghĩ mình chẳng lẽ đã nói những lời mạo phạm tới Triển Hồng Vũ rồi?

Hẳn là không a, bởi vì từ chỗ Link, mọi người đều biết Triển Hồng Vũ trong nhà Lăng Hàn Bách đã chịu tội bao nhiêu, đối phương hẳn không thể không căm hắn người đàn ông đã đối mình dằn vặt cùng ngược đãi như vậy.

"Trong lúc có mối quan hệ bầu bạn với Lăng Hàn Bách, tôi không làm ra bất kỳ việc gì có lỗi với tổ chức, với Bình quyền đảng. Tôi không thẹn với lương tâm, cũng không sợ người khác đặt điều nói xấu hay làm khó trong công việc."

Triển Hồng Vũ biểu hiện vô cùng nghiêm túc, y quay đầu nhìn về phía Tạ Kính, không cho rằng kiến nghị của đối phương có tác dụng thực tế nào.

Tạ Kính đúng là không nghĩ tới Triển Hồng Vũ sẽ phản ứng chống cự đối với việc giải trừ quan hệ phối ngẫu với Lăng Hàn Bách. Rõ ràng, chuyện này đối với y trăm lợi mà không hại.

"Hồng Vũ, đừng tức giận như vậy. Thân phận của cậu bây giờ không giống như trước, cậu hiện tại chính là Trưởng Nghị Viện, thậm chí có thể sẽ trở thành Phó Tổng Thống đời tiếp theo, đừng để một tù binh chiến tranh làm nhân sinh của cậu có chút tỳ vết."

"Tôi không cho rằng hắn là tỳ vết trong cuộc đời mình. Lăng Hàn Bách chính là một người ba khác của tiểu Nguyệt con tôi." Triển Hồng Vũ bình tĩnh lại, y hiểu rằng Tạ Kính cũng chỉ là muốn tốt cho bản thân khi khuyên mình như thế.

Đương nhiên, có lúc người khác cho là đúng, nhưng tự bản thân y biết nên làm như thế nào.

Triển Hồng Vũ quật cương, Tạ Kính kỳ thực đã sớm nghe nói, thế nhưng thẳng đến lúc này hắn mới không thể không thừa nhận, Omega này tâm tình quả thật quang minh lỗi lạc, cũng là ngoan cố đến cực điểm.

"Aiz, Hồng Vũ, ta biết cậu cùng Lăng Hàn Bách trước đó từng có một đoạn tình cảm thực lòng. Mặc dù hắn đã thương tổn cậu như vậy nhưng cậu cũng không nghĩ sẽ trả thù hắn. Cậu đúng là quân tử a." Tạ Kính than nhẹ một tiếng, hắn vòng ra phía sau Triển Hồng Vũ, vừa vỗ vai y vừa ý vị sâu xa nói, "Thế nhưng cậu phải biết trên tay hắn đã nhuốm không biết bao nhiêu máu tươi của những người vô tội, Chính phủ mới vừa thành lập, mọi người đối với những kẻ cầm quyền trợ tru vi ngược này ghét cay ghét đắng. Làm một thành viên trọng yếu của Chính phủ mới, cậu coi như không vì mình cân nahwcs, cũng cần phải từ phương diện của chính phủ, vì Bình quyền đảng mà cân nhắc chứ. Đây cũng là ý tứ của Tổng thống Phó Vân Thâm."

Triển Hồng Vũ nhắm mắt lại, trầm mặc một hồi.

"Được rồi, tôi cũng nên đi gặp hắn lần cuối. Hết thảy đều nên có chấm dứt."

"Đi thôi, cùng hắn nói lời tạm biệt đi. Sau đó, cuộc sống mới của cậu có thể một lần nữa bắt đầu rồi." Nghe được Triển Hồng Vũ bỗng hơi chần chừ cùng yếu đuối, Tạ Kính đột nhiên cảm thấy bản thân có phải không nên bức bách đối phương từ bỏ thứ tình cảm kia không, dù sao dưới đáy lòng hắn cũng cất giấu một phần ái tình không muốn người nào biết.

--------

Lăng Hàn Bách không nghĩ sẽ dễ dàng và nhanh chóng được nhìn thấy Triển Hồng Vũ với thân phân cao quý như hiện giờ. Dưa theo quy định nhất định phải trình đơn xin gặp mặt, sau đó chờ đợi bên trên phản hồi cùng sự đồng ý của đối phương mới được. Mà với thân phận của hắn hiện giờ, khả năng được chấp thuận quả thật cực kỳ nhỏ bé.

Trước gian phòng giam Lăng Hàn Bách, Triển Hồng Vũ tâm tình có chút thấp thỏm. Từ sau khi Lăng Hàn Bách bị bắt, y liền không còn gặp lại đối phương nữa.

Thứ nhất, công tác của y sau khi Chính phủ mới thành lập quả thực quá mức bận rộn; thứ hai, y dường như không biết nên làm sao giáp mặt đối phương.

Liên quan tới tin tức Lăng Hàn Bách sau khi bị bắt Triển Hồng Vũ đã nghe nói không ít, ngay cả Triển Phinh Đình trước giờ vẫn luôn căm hận Lăng Hàn Bách sau khi nhìn thấy đối phương ở buổi thẩm phán cũng mang theo ngữ khí ưu thương mà nói với mình: Lăng Hàn Bách xác thực bị thương không nhẹ.

Mà cả hai bọn họ trong lòng đều rõ, Lăng Hàn Bách vì sao mà lại bị thương nghiêm trọng như vậy.

"Nghị trưởng đại nhân, Lăng Hàn Bách đang ở bên trong, có cần thuộc hạ vào cùng ngài không?" Pháp cảnh trông coi trịnh trọng hỏi.

"Không cần, tự ta tiến vào là được." Triển Hồng Vũ từ chối ý tốt của đối phương, sự việc giữa mình cùng Lăng Hàn Bách, y muốn tự mình giải quyết.

Pháp cảnh gật đầu, hắn dường như đã sớm phụng lệnh chờ đợi Triển Hồng Vũ ở đây. Rất nhanh hắn lấy ra một tờ giấy cùng cây bít, đối Triển Hồng Vũ nói: "Đúng rồi, Nghị trưởng đại nhân, đây là Tạ tướng quân bên quân bộ dặn ta giao lại cho ngài."

Triển Hồng Vũ cúi đầu nhìn, đó là đơn ly hôn theo tiêu chuẩn của Đế quốc. Nghĩ đến những lời khuyên nhủ trước đó của Tạ Kín, Triển Hồng Vũ trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.

Đúng như lời đối phương đã nói, bây giờ nhất cử nhất động của mình không chỉ đại biểu cho ý chí của bản thân, nó còn là đại biểu cho Chính phủ Bình quyền nữa.

Triển Hồng Vũ trầm mặc tiếp nhận đơn ly hôn kia, tâm y loạn cào cào, nghĩ mãi vẫn chưa biết sẽ làm thế nào hướng Lăng Hàn Bách mở miệng.

"Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, chúng thuộc hạ không có đối Lăng Hàn Bách tiến hành các biện pháp ràng buộc, dù sao hiện tại hắn cũng không còn khả năng hoạt động như trước, vì thế ngài cũng không cần lo lắng hắn sẽ có hành động phản kháng gì."

Pháp cảnh vừa giải thích vừa kéo cửa kim loại của phòng giam ra, trong phòng tỏa ra mùi thuốc khử trùng nồng nặc.

Triển Hồng Vũ vừa liếc mắt liền nhìn thấy thân ảnh Lăng Hàn Bách đang thấp giọng rên rỉ nằm trên giường, đối phương xem ra rất thống khổ, đại khái là bởi vì bị thương khá nghiêm trọng đi.

Triển Hồng Vũ chậm rãi đi tới cạnh giường, sau đó sửng sốt.

Trên gương mặt vốn đẹp trai anh tuần của Lăng Hàn Bách, tại vị trí vốn là mắt trái giờ chỉ còn một viền đen xám xịt. Y xác thực biết lúc bị bắt đối phương đã bị thương, nhưng lại không biết hắn bị thương tổn vĩnh viễn một bên mắt như vậy.

Quỷ xui thần khiến Triển Hồng Vũ lại xốc tấm chăn mỏng đắp trên thân Lăng Hàn Bách lên, thảm cảnh bên dưới khiến con ngươi Omega bỗng nhiên co rút lại. Nam nhân chỉ thấy từ hai đầu gối trở xuống của đối phương là băng vai bị máu thấm đỏ, y không khó có thể tưởng tượng được vì sao pháp cảnh lại nói đối phương cơ bản đã đánh mất năng lực hoạt động.

Này chính là cái giá mà Lăng Hàn Bách phải trả khi liều chết đưa mình cùng em gái trốn thoát sao? Hắn trước đó có biết mình sẽ phải chịu trừng phạt như vậy không? Tiểu từ này hẳn là biết rõ hậu quả sẽ như thế này đi.

"Hàn Bách..." Triển Hồng Vũ nhẹ nhàng gọi tên đối phương.

Bởi vì đau đớn đến khó có thể ngủ yên nên sau khi nghe được giọng nói quen thuộc, Lăng Hàn Bách rất nhanh mở mắt ra.

Nhìn thấy Triển Hồng Vũ sắc mặt nặng nền đứng trước mặt mình, Lăng Hàn Bách sửng sốt một hồi lâu, hắn cố gắng nhìn đau nở một nụ cười với đối phương.

Hắn nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

"Hồng Vũ ca ca, em đến gặp ta..."

---------

Đã fix lỗi chương nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro