PHẦN 4- Chương 86
Theo khoang sinh sản có di vật xâm chiếm, Triển Hồng Vũ ý thức thanh tỉnh bỗng nhiên run rẩy. Trong nháy mắt y như trở lại nhiều năm trước, thời điểm bị Trình Chấn nhấn ở trên giường mạnh mẽ làm.
Thân là Omega, y chung quy không cách nào chống cự được Alpha xâm chiếm thân thể mình, đó đã là thiên tính rồi.
"A!" Triển Hồng Vũ theo bản năng mà muốn thoát khỏi áp chế của Lăng Hàn Bách, nhưng đối phương vẫn hung hăng dùng sức đâm xuyên khoang sinh sản rồi nhanh chóng va chạm.
Sau một phen phí công giãy dụa, thân thể Triển Hồng Vũ liền mềm nhũn ra. Omega cảm thấy mị thịt bên trong khoang sinh sản bị vật to dài thô lớn của Lăng Hàn Bách không ngừng mài ép, khiến khoái cảm tê dại truyền khắp toàn thân.
"Ách a... Lăng Hàn Bách! Chậm lại... Đừng... Đừng như vậy..." Triển Hồng Vũ bắt đầu thở hồng hộc, nhục bích bị va chạm đến lợi hại, làm cho dương vật chính mình cũng nhịn không được mà phồng lên dưới lớp y phục ngăn cách tin tức tố.
Lăng Hàn Bách lạnh lùng liếc mắt nhìn Triển Hồng Vũ, hắn đưa tay cách lớp y phục ngăn cách tin tức tố xoa nắn tính khí mơ hồ của y, mà hạ thân lại vẫn không ngừng khắc nào quất xuyên bí huyệt mềm mại ấm nóng trong cơ thể đối phương.
Hắn thậm chí có thể cảm nhận được bên trong khoang sinh sản Triển Hồng Vũ đã tích đầy dâm thủy, tiếng ma sát giữa dương vật cùng vách thịt tạo thành tiếng nước động khiến lòng người tê dại.
"Em là Omega của ta, ta muốn làm em như thế nào liền làm em như thế đó, em không có quyền phản đối." Lăng Hàn Bách nói xong liền nhấc eo hướng mạnh về phía trước, trực tiếp đem tính khí bản thân toàn bộ chôn sau trong nhục thể Omega. Quy đầu hắn thẳng tắp đập vào vách thịt khoang sinh sản, dẫn tới Triển Hồng Vũ lại một hồi run rẩy cùng rên rỉ.
Khoái cảm giống như thủy triều vây quanh người Triển Hồng Vũ, y bắt đầu thấy ý thức mình trở nên hỗn loạn, liền ngay cả cặp mắt khi trước vẫn luôn bình tĩnh giờ chỉ còn dư lại khát cầu đối với tình dục.
Vết thương trên ngực lại âm ỉ đau, trán Lăng Hàn Bách thậm chí chảy ra mồ hôi lạnh, thế nhưng hắn vẫn cố chấp động eo, đem dương vật bản thân nhiều lần ra vào động huyệt căng mịn nóng ẩm kia.
"Không được rời khỏi ta, Hồng Vũ ca ca, sự việc trước đây cứ coi như một giấc mộng đi. Lưu lại bên người ta, có ta bảo vệ em, sẽ không để bất kỳ ai biết thân phận thật sự của em, cũng không để bất luận kẻ nào thương tổn em."
Lăng Hàn Bách cúi đầu hôn lên bờ môi khẽ nhếch của Omega, tin tức tố hai người giao hòa khiến cho cả căn phòng tràn ngập mùi vị dâm mỹ.
Triển Hồng Vũ bị vững vàng khống chế đã không còn phản kháng Lăng Hàn Bách nữa, y cũng theo bản năng mà lựa ý hùa theo nhịp điệu Alpha, khoang sinh sản cũng nhiều lần kẹp chặt vật xâm chiếm thô bạo của đối phương.
Lăng Hàn Bách tiếp tục tham lam hôn môi đối phương, hắn bắt đấu hôn lên bờ môi mềm mịn, rồi hôn lên cả khuôn mặt y. Đôi tay cũng không rảnh rối mà lặng yên kéo khóa giam cầm hạ thân Triển Hồng Vũ, đem tính khí Triển Hồng Vũ đã đứng thẳng phóng thích ra ngoài. Hắn nắm nhẹ lấy phần gốc rễ dương vât, nỗ lực để đối phương không bắn tinh quá sớm.
Nhưng Triển Hồng Vũ sắp đạt cao trào lại bị ngăn cản liền bắt đầu kháng nghị, nam nhân vặn vẹo cơ thể, tiếng rên rỉ bắt đầu trở nên vụn vặt, tràn ngập mềm yếu.
"A ân...ha..a...Cho tôi....Nhanh lên..." Triển Hồng Vũ rất muốn nhanh được phát tiết dục hỏa đang cháy phừng phừng trong cơ thể ra ngoài.
Lăng Hàn Bách xoa xoa hai bên âm nang Triển Hồng Vũ, nhẹ bấm một cái, hắn biết đối phương đang cực kỳ muốn lên đỉnh, mà dương vật bản thân cũng đang từng bước thành Kết trong khoang sinh sản đối phương.
"A,,, trướng...đau...a..."
Khoang sinh sản dần bị lấp đầy đến căng trướng khiến Triển Hồng Vũ cảm giác như thân thể mình sẽ vỡ ra, đau đớn khiến y hoãn lại vui vẻ khi sắp đạt cao trào. So với Kết nhân tạo, dương vật Lăng Hàn Bách tạo thành Kết hình bướm càng thêm thô dài hơn hẳn.
"Rất nhanh sẽ được rồi." Lăng Hàn Bách vuốt ve phân thân Triển Hồng Vũ, lấy đó an ủi động viên Omega. Hắn cũng đâu muốn dằn vặt đối phương, nhưng thiên tính của Alpha khiến hắn không thể ngừng xâm chiếm cỗ thân thể này.
Âm thanh dâm mỹ dường như chưa từng ngừng, Lăng Hàn Bách sau đó thẳng tay nắm lấy một bên vai Triển Hồng Vũ, mượn lực hướng về phía trước mạnh mẽ đâm sâu vào trong cơ thể nam nhân.
Tuy rằng động tác quá lớn khiến vết thương trên ngực hắn lại đau đến lợi hại, thế nhưng nó cũng không hề gây cản trở quyết tâm của Lăng Hàn Bách.
Triển Hồng Vũ bắt đầu không ngừng vặn vẹo rên rỉ, Lăng Hàn Bách đã lần thứ hai đem tinh dịch bắn vào trong khoang sinh sản đối phương. Mà vật nhỏ đáng thương bị hắn nắm trong tay vẫn chưa tìm được cơ hội phóng thích.
Omega há miệng thở hổn hển, theo tin tức tố Alpha truyền vào, ý thức y cũng bắt đầu vững vàng hơn.
Vui vẻ qua đi, Lăng Hàn Bách bởi vì vết thương đau nhức mà nằm nhoài lên người Triển Hồng Vũ. Hắn vừa nỗ lực nhẫn nhịn đau xót vừa chờ đợi Kết của mình nhỏ lại trong khoang sinh sản Triển Hồng Vũ.
"Hàn Bách, đừng tiếp tục làm những sự tình ngu ngốc như vậy nữa. Tiếp tục mối quan hệ giữa chúng ta chỉ thu lại được thống khổ mà thôi." Triển Hồng Vũ đã khôi phục ý thức, nhẹ nhàng nói.
Lăng Hàn Bách đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, vẫn là khuôn mặt anh tuấn ôn hòa cực kỳ bình tĩnh, một vẻ mặt giống như chưa từng chịu qua bất kỳ thương tổn nào.
"Em cũng sẽ như vậy sao? Cùng với ta, chỉ khiến em cảm thấy thống khổ?" Trong giọng nói Lăng Hàn Bách đã xen lẫn âm thanh nghẹn khóc, làm tình điên cuồng cũng không thể xua tan nỗi bi thương cùng bất an trong lòng hắn.
Triển Hồng Vũ nhìn thấy trong mắt Lăng Hàn Bách mang theo sự thương xót khó diễn tả, y cay đắng cười một tiếng, rời ánh mắt đi chỗ khác, không muốn lại nhìn thấy khuôn mặt kia tràn đầy bất lực cùng yếu đuối.
"Tôi không muốn lại thương tổn cậu. Cậu hẳn là phải biết nếu còn giữ tôi lại bên cạnh sẽ mang tới bao nhiêu nguy hiểm."
"Em không cần để ý những cái này! Em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh ta là được rồi!" Lăng Hàn Bách quật cường ôm chặt Triển Hồng Vũ, hắn đem đầu chôn trên lồng ngực nam nhân, giả vờ như họ yêu nhau nhiều lắm.
Lăng Hàn Bách cố chấp khiến Triển Hồng Vũ cực kỳ bất đắc dĩ. Y nhắm chặt mắt lại, một lát sau cảm thấy đồ vật trướng căng trong khoang sinh sản bản thân bắt đầu bé lại rồi chậm rãi lui ra, sau đó dương vật mình lại tiến vào một nơi ấm áp ẩm ướt.
"Cậu!!" Triển Hồng Vũ vội vàng ngẩng đầu lên, y vừa vặn nhìn thấy Lăng Hàn Bách đem dương vật mình hàm duyện trong miệng.
Lăng Hàn Bách cũng không để ý tới đối phương, chỉ hết sức chuyên chú dùng môi lưỡi phục vụ côn thịt trong miệng. Hắn vừa xoa xoa âm năng Triển Hồng Vũ, vừa duỗi lưỡi ra liếm phần thân dương vật, cuối cùng đem đầu lưỡi mềm mại chọc qua quy đầu mềm mại, nhiều lần liếm láp.
Một Thượng tướng của Đặc Tinh Đế quốc đầy quyền thế mà lại đang vì chính Omega của mình mà khẩu giao, tình huống như vậy không người nào dám tưởng tượng, liền ngay cả Triển Hồng Vũ đang chứng kiến cũng không cách nào tin được hình ảnh đang diễn ra trước mắt.
Omega lúng túng giãy dụa, hai chân liền bị Lăng Hàn Bách nhấn chặt.
Dương vật được trực tiếp kích thích so với khoang sinh sản bị va chạm tạo nên những khoái cảm bất đồng. So với khoang sinh sản thì khẩu giao càng mang đến khoái cảm trực tiếp hơn, mà cũng thô bạo hơn.
Triển Hồng Vũ hít vào một ngụm khí lạnh. Nam nhân cắn môi dưới, yên lặng nằm trở lại giường, tình huống như này Lăng Hàn Bách căn bản sẽ không nghe y.
Theo Triển Hồng Vũ dần thanh tĩnh lại, Lăng Hàn Bách lúc này mới trực tiếp đem tính khí đối phương ngậm hoàn toàn vào trong miệng. Hắn không quen với việc khẩu giao, mà nói chính xác hơn là mọi Alpha đều không quen hạ mình khẩu giao cho bất kỳ Omega nào, nhưng chung quy là người trưởng thành đều sẽ biết làm việc này, nhất là hiện tại hắn còn làm cho người mà mình yêu thương thì càng dễ dàng.
"A..." Lăng Hàn Bách vừa nỗ lực hàm duyện dương vật Triển Hồng Vũ, vừa bởi vì yết hầu bị kích thích mà rên rỉ không ngớt, thậm chí lông mày cũng bởi vì cổ họng có chút khó chịu mà cau lại.
Tuy rằng kỹ thuật khẩu giao của Lăng Hàn Bách hơi trúc trắc, thế nhưng tính khí Triển Hồng Vũ vẫn được kích thích đến hưng phấn. Omega không kìm được mà khẽ rên một tiếng, hạ thân không tự chủ được hướng về phía trước ưỡn lên một cái, liền sau đó bắn vào trong miệng Lăng Hàn Bách.
"Khục... khục...khụ..." Lăng Hàn Bách bị sặc ho vội nhả dương vật Triển Hồng Vũ ra. Hắn chật vật chùi khóe môi có chút trắng đục, mang theo một tia thần tình phức tạp nhìn về Triển Hồng Vũ đang thở dốc sau cao trào.
"Tương Quân Các, hiện tại ngài hẳn đã bình tĩnh lại, suy nghĩ thật kỹ lời tôi nói, nhanh chóng đem tôi giao lại cho nơi quản giáo, đối với ngài trăm lợi không hại." Triển Hồng Vũ bình tĩnh nói. Đáy lòng y sao lại chưa từng luyến tiếc quãng thời gian tươi đẹp trước đây, thế nhưng đó đều là những điều đã qua. Chỉ tiếc thân phận hiện tại của cả hai không cho phép họ nối lại tiền duyên.
Đột nhiên, Lăng Hàn Bách cúi người ôm chặt lấy Triển Hồng Vũ.
"Hồng Vũ ca ca, có câu này em nói sai rồi. Cùng với em, ta không phải chỉ thấy thống khổ. Mặc kệ là ôm em như thế nào, làm em như thế nào, hay chỉ đơn giản là nhìn em nằm bên cạnh ta đều sẽ cảm thấy đặc biệt thỏa mãn. Nếu như không có cuộc Cách mạng Bình quyền kia, em sẽ cùng ta kết hôn, đúng không?" Lăng Hàn Bách ôn nhu nói, hắn lẩm bẩm như lời thầm thì bên tai Omega.
Triển Hồng Vũ trầm mặc, y bỗng nhiên có chút sợ sệt một Lăng Hàn Bách như vậy, trong sự ôn nhu của đối phương lại chất chứa không ít bi thương, khiến y có chút đau lòng.
"Em sẽ tiếp tục yêu ta, cùng ta kết hôn, em có thể cũng vì ta mà sinh con, có đúng hay không?"
Lăng Hàn Bách không nhận được câu trả lời từ Triển Hồng Vũ, hắn nhè nhẹ nâng đầu đối phương lên, nhìn sâu vào đôi mắt bình tĩnh của y, kiễn nhân chờ đợi môt câu trả lời.
Con ngươi Lăng Hàn Bách là màu vàng, dưới ánh đèn trở nên càng óng ánh cảm động.
Triển Hồng Vũ một bên yên lặng tự mình suy nghĩ, y có chút hoảng hốt, bởi vì y biết những lời Lăng Hàn Bách nói đều là sự thật.
"Tại sao không trả lời ta? Em thật sự không có chút tình cảm nào với ta sao?" Lăng Hàn Bách cười tự giễu hỏi ra vấn đề này, nước mắt hắn cũng đột nhiên rơi xuống.
Hắn khóc, bởi vì sau khi trở lại phòng hắn cũng chưa dùng thuốc điều chỉnh tinh thần, điều này làm cho tâm trạng hắn dưới sự kích thích lại bắt đầu trở nên không ổn định.
Triển Hồng Vũ cứng đờ quay mặt sang chỗ khắc, y không muốn nhìn thấy bộ dạng yếu đuối này của Lăng Hàn Bách.
"Tướng quân đại nhân, ngài muốn tôi làm thế nào để đi yêu một ác ma đã tàn ác hãm hại đồng bào Omega của tôi đây?"
Lý trí cuối cùng vẫn chiến thắng tình cảm, Triển Hồng Vũ mặt không cảm xúc nhìn thẳng vào gương mặt ướt đẫm nước mắt của Lăng Hàn Bách, dù rằng thời khắc này thực tế y rất muốn vì đối phương lau đi nước mắt.
Từng giọt nước lớn nhỏ từ hốc mắt Lăng Hàn Bách rơi xuống, hắn không cách nào phản bác Triển Hồng Vũ, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà dễ dàng buông tha đối phương.
Lăng Hàn Bách trực tiếp đem Triển Hồng Vũ ôm chặt vào trong ngực, đem cằm mình gác lên hõm cổ Omega, nước mắt không kiêng dè gì tiếp tục dọc theo cằm mà rơi xuống.
Lăng Hàn Bách chỉ là khóc, im lặng khóc. Đến cuối cùng cổ họng cũng bị hắn khóc đến khàn, người cũng mệt mỏi, liền cứ thế ôm Triển Hồng Vũ nằm xuống.
"Ta không phải là ác ma. Ta không phải..." Lăng Hàn Bách vừa ngủ vừa nỉ non, Triển Hồng Vũ uể oải cực kỳ vặn vẹo thân thể một cái, nhưng khó có thể tránh khỏi lồng ngực đối phương.
Đến cuối cùng, Omega đành từ bỏ việc giãy dụa. y nhìn khuôn mặt Lăng Hàn Bách thât lâu, âm thầm cắn chặt hàm răng, y không thể tiếp tục mềm lòng nữa.
--------
Tập này a Bách yếu đuối ghê, dễ xúc động rơi nước mắt quá nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro