Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 3 -Chương 71


Đêm đó, Lăng Hàn Bách trở về phòng ngủ chính của bản thân.

Triển Hồng Vũ sau khi tắm rửa xong liền nằm trên giường từ sớm. Saga trước đó đã tiêm cho y một lọ thuốc ức chế Omega, dù không phải trong thời kỳ động dục nhưng Omega rất dễ bị tin tức tố Alpha trêu chọc quấy phá. Mà đặc biệt Triển Hồng Vũ bởi bạn đời Alpha trước đó đã chết mà mất đi đánh dấu thì càng dễ chịu ảnh hưởng.

"Không xem tivi một chút sao?" Lăng Hàn Bách vừa mới tắm xong, hắn liếc nhìn Triển Hồng Vũ đã nằm xuống giường, nghĩ đến việc từ khi đối phương tới biệt phủ này của mình luôn phải sinh hoạt trong sự kìm nén quản thúc cùng buồn chán, trong lòng cảm thấy thật có lỗi. Loại ngày tháng không có bất kỳ sự tự do nào buộc Triển Hồng Vũ vốn từng có cuộc sống phong phú thật sự quá thiệt thòi bất công.

Nội dung trên tivi đều đã được xử lý qua, do chính phủ Đặc Tinh tỉ mỉ biên tập, chỉ tràn ngập những lời nói dối cùng ca tụng công đức của giới Alpha cầm quyền.

Triển Hồng Vũ đối với những thứ giả tạo này không có hứng thú, mà Omega bây giờ lại bị cấm chỉ sự dụng các phần mềm xã giao. Đối với y mà nói, xem xét từ một trình độ nào đó thì cuộc sống của y dường như đã bị cô lập với thế giới bên ngoài.

"Không cần. Chúc ngủ ngon, tướng quân đại nhân, nếu không có việc gì khác, xin cho phép tôi ngủ trước."

Triển Hồng Vũ cong người nghiêng sang một bên, y không muốn gần gũi với Lăng Hàn Bách. Tuy rằng hiện tại Omega đã có sự trợ giúp từ thuốc ức chế, thế nhưng tin tức tố Alpha trên người Lăng Hàn Bách vẫn nồng đậm đến đáng sợ, phần tin tức tố Alpha cao quá mức này khiến thân thể y cảm thấy không khỏe. Xuất hiện tình huống như này có thể khẳng định, chỉ có một nguyên nhân mà thôi---đó là vị Alpha này chắc chắn không có giải quyết nhu cầu bản thân. Nhưng Triển Hồng Vũ lại không muốn cùng Lăng Hàn Bách giao hợp, thân thể y xuất phát từ bản năng mà khi gặp tin tức tố đối phương liền có phản ứng, nhưng trong lòng lại luôn có cảm giác kháng cự lại.

"Được. Em đã dùng thuốc an thần chưa?" Lăng Hàn Bách liếc về kim tiêm tự động ở đầu giường. Từ sau khi Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega được ban hành thì các Omega đều bị cấm chỉ tự mình tiếp xúc với loại thuốc này. Nhưng tại biệt phủ của mình, Triển Hồng Vũ tất nhiên có một số đặc quyền, bằng không các bác sĩ cũng không dám đem thuốc chưa sử dụng lưu lại nơi này liền rời đi.

"Vẫn chưa có."

Triển Hồng Vũ cười khổ một tiếng, y hiện tại xác thực nếu không có thuốc an thần thì cực kỳ khó đi vào giấc ngủ.

Tuy rằng loại thuốc này trải qua nhiều lần nghiên cứu và điều chế xác thực sẽ không để lại di chứng về sau. Thế nhưng sau khi tiêm vào người thì giấc mơ của y luôn là một mảng trắng xóa, thật giống như ý thức bị mạnh mẽ cướp đoạt.

Triển Hồng Vũ không thích thứ này, nhưng rồi lại không thể không ỷ lại nó. Đến cuối cùng y cũng không rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì liệu bản thân có biến thành một cái xác chết di dộng hay không.

"Em nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt. Sau khi thương tổn tốt lên mới có thể ngưng sử dụng."

Lăng Hàn Bách cầm thuốc an thần ở đầu giường lên, nắm chặt cánh tay Triển Hồng Vũ, đem ống tiêm nhắm ngay tĩnh mạch đối phương.

Triển Hồng Vũ không có gì để nói, sau một cái đâm nhói nhẹ nhàng, nam nhân biết tiếp theo chào đón y chính là mảnh mộng cảnh trắng xóa không có bất kỳ cái gì.

Đợi đến khi Triển Hồng Vũ truyền ra tiếng hít thở đều đều, lúc này Lăng Hàn Bách mới rời giường, buổi tối hắn vẫn còn một loạt công vụ cần phải giải quyết.

Sau khi bắt được Trần Thiếu Đình, Bộ chỉ huy trấn phản động bắt đầu truy quét phần tử hoạt động cho Bình quyền đảng với quy mô lớn, các Công quán quản giáo đã sắp chứa không nổi phạm nhân nữa rồi. Mà tiền tuyến truyền về tin tức quân đoàn do Dư Tấn chỉ huy cũng không giành được nhiều thắng lợi quan trọng. Dù sao Bình quyền quân bây giờ có sức mạnh của Liên Bang ủng hộ khiến cho khó có thể coi thường.

Lăng Hàn Bách cũng không mong muốn không khí căng thẳng của cuộc truy bắt Bình quyền quân lan rộng trong Đặc Tinh, đối với những kẻ thống trị như bọn họ, khiến cho dân chúng bất an lo sợ cũng không phải là điều tốt đẹp gì.

Hắn bác bỏ mấy lá đơn xin bắt một số quan chức tình nghi có liên quan tới Trần Thiếu Đình, chứng cớ những tờ đơn này đưa ra rất ít mà lại không xác thực. Nếu cứ thế mà tiến hành bắt giam không minh bạch sẽ chỉ khiến cho lòng người càng thêm hoang mang lo sợ, dễ dẫn tới bạo động. Nhưng những kẻ này Lăng Hàn Bách cũng không thể không cảnh giác, Bình quyền đảng hẳn là đã sớm cài không ít nội gián trong hành ngũ Alpha bọn họ rồi.

Sau khi xử lý xong văn kiện trong tay cũng là lúc trăng đã lên đến vị trí sáng nhất giữa bầu trời, Lăng Hàn Bách đẩy ghế ra đi tới bên giường, hắn còn phải xem tin tình báo chiến sự mới nhất vừa được gửi tới.

Triển Hồng Vũ bên người dường như đã rơi vào trạng thái ngủ say, Lăng Hàn Bách cúi đầu yên tĩnh lật xem báo cáo chiến sự. Tiền tuyến lúc này có Thượng tướng Dư Tấn tọa trấn, Quân đoàn đệ nhất của bản thân tạm thời cũng giao cho đối phương sử dụng, điểm này khiến Lăng Hàn Bách mơ hồ có chút bất an. Tuy rằng Phương Kỳ Chính đã nói giao cho hắn việc quan trọng tại Bộ chỉ huy trấn phản động, thế nhưng tại Đặc Tinh - một Đế quốc quân đội nắm quyền quốc gia, thì chỉ có quân quyền mới là thực quyền.

Chỉ khi có quyền lực trong tay, mình mới có thể bảo vệ tốt Triển Hồng Vũ. Lăng Hàn Bách vẻ mặt mệt mỏi thả bảng báo cáo điện tử trong tay xuống, còn hai ngày nữa là tới cuối tuần, là thời điểm hắn phải mang Triển Hồng Vũ đi tham gia cuộc cuồng hoan của các quyền quý Alpha ở Đế quốc. Nơi đó hắn đã tới một lần, tràn ngập tiếng kêu thảm thiết của Omega, hỗn tạp mùi vị của đủ loại tin tức tố, cùng với những thân thể trần trụi đủ loại khiến người ta không nhịn được nổi lên từng trận buồn nôn. Tuy rằng Phương Kỳ Chính đã đáp ứng hắn sẽ không chạm vào Triển Hồng Vũ, thế nhưng lại bức bách Triển Hồng Vũ phải đến tham gia, khẳng định y sẽ không thể chịu nổi khi chứng kiến đồng bào Omega của mình chịu khổ.

Quan trọng nhất chính là, Triển Hồng Vũ liệu có cho rằng mình cùng những Alpha sa đọa đó cùng đều xấu xa tàn nhân như nhau hay không.

Lăng Hàn Bách biết mình đã thay đổi rất nhiều. Hắn từ lâu đã không còn là người thanh niên trong ký ức Triển Hồng Vũ nữa, nhưng mà hắn lại vẫn hy vọng có một ngày nào đó, mình và Triển Hồng Vũ quan hệ hai bên có thể trở lại như trước đây.

Sau khi tắt đèn nằm xuống, Lăng Hàn Bách nhất thời khó có thể vào giấc. Hắn thoáng dịch chuyển thân thể, vết thương nơi ngực lại âm ỷ đau. Mà nằm bên người là Triển Hồng Vũ, vừa nghĩ tới đối phương vẫn là Omega chưa được đánh dấu, hắn thân là Alpha trên sinh lý cùng tâm lý đều có một loại kích động khó mà kìm lòng nổi.

Hắn che ngực trở mình lại, sau đó len lén xê dịch thân thể đến phía sau Triển Hồng Vũ, oán trách cái giường này đối với hai nam nhân trưởng thành có vẻ quá lớn. Mà Triển Hồng Vũ vốn có tâm tránh né Lăng Hàn Bách mà sau khi lên giường liền nằm sát vào một bên, nghiêng người quay lưng lại phía đối phương. Từ góc độ tâm lý học mà nói, đây chính là một tư thế phòng vệ.

"Hồng Vũ ca ca..." Lăng Hàn Bách cảm giác cổ họng mình có chút nghẹn ngào, hắn lấy dũng khí kêu tên đối phương một tiếng.

Như trong dự liệu, không có ai phản ứng hắn.

Điều này làm cho Lăng Hàn Bách cảm thấy thật thất bại, hắn không xác định được bản thân có muốn đánh thức Triển Hồng Vũ hay không, hắn thậm chí sợ hãi nghĩ nếu đối phương có tỉnh lại chắc chắn cũng sẽ không đáp lại mình.

Nghĩ đến thân phận là người chi phối, Lăng Hàn Bách quyết định chủ động một chút. Hắn lặng lẽ đưa tay qua, lần mò xuống bụng dưới đối phương. Năm đó hai người cũng đã có lúc giúp nhau tự xử như vậy, hắn nỗ lực dùng phương thức như thế trêu chọc Triển Hồng Vũ, nhưng Alpha cuối cũng vẫn là nhịn xuống kích động muốn làm tình của bản thân, sau đó tự đánh mình một trận.

"Hồng Vũ ca ca, ta muốn em. Để ta chính thức đánh dấu em được không? Như vậy em cũng sẽ không phải thống khổ chịu đựng nữa."

Nghĩ đến sắp phải mang Triển Hồng Vũ tới cuộc đấu giá dưới lòng đất, Lăng Hàn Bách còn có một chút lo lắng. Hắn lo lắng trong lúc bản thân không thể trông coi bên cạnh Triển Hồng Vũ, liệu có người nào đó sẽ đối Omega của mình ra tay hay không.

Hắn cũng không muốn để cho người nam nhân mà mình tâm tâm niệm niệm nhiều năm như vậy, tại một địa điểm hỗn loạn bị một Alpha khác sỉ nhục thậm chí là đánh dấu.

Điểm này cũng không phải là Lăng Hàn Bách rảnh rỗi mà buồn lo vô cớ. Hắn trước đây nghe nói có quan chức mang Omega của ban thân đi tham gia tiệc đấu giá dưới lòng đất, kết quả bị cấp trên gọi ra nói chuyện một lúc, sau đó trở lại đã thấy Omega của mình bị vài Alpha say rượu đùa giỡn. Hầu như những Omega bị mang xuống lòng đất tham gia cuộc vui tại đây đều bị ngầm thừa nhận là tính nô chung, liền ngay cả nô lệ ngoan bướng kia của Tống đốc Phương Kỳ Chính cũng bị trói lên hình giá, tùy người trêu đùa, thậm chí là giao hoan.

Bất kể như thế nào, hắn quyết định phải nhanh đánh dấu Triển Hồng Vũ. Hắn càng ngày càng kiên định ý nghĩ này của mình là chính xác.

--------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro