Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 3 -Chương 68

Nghe được lời bộc bạch như vậy nếu là trước kia, Lăng Hàn Bách nhất định sẽ giáo huấn Triển Hồng Vũ, nhưng mà hiện tại khi nghe được những lời này, hắn lại không biết nên nói cái gì mới phải.

Hắn cầm ống chích trong tay, chậm rãi đi tới bên người Triển Hồng Vũ.

"Ta sẽ không đem em nhốt vào nơi đó nữa, an tâm nghỉ ngơi đi." Lăng Hàn Bách kéo ống tay áo Triển Hồng Vũ lên, đem ống chích nhắm ngay tĩnh mạch đối phương, ấn xuống nút tiêm tự động. Nước thuốc trong ống chậm rãi tiến vào cơ thể Omega.

Dưới tác dụng của thuốc an thần, hô hấp Triển Hồng Vũ rất nhanh trở nên chầm chậm mà vững vàng, mi tâm nhíu chặt cũng từ từ thả lỏng.

Lăng Hàn Bách cũng không có lập tức rời khỏi phòng, hắn như trước đứng ở một bên giường, lẳng lặng mà nhìn chăm chú dung nhan khi ngủ của Triển Hồng Vũ.

"Xin lỗi."

Vô lực buông ra hai chữ xong liền mím chặt môi, hắn cúi người, nhẹ nhàng phẩy mấy sợi tóc loạn trên trán nam nhân, hắn muốn hôn môi bạn đời của mình nhưng rồi lại có chút sợ sệt.

Dù sao mỗi một lần bị hắn hôn, Triển Hồng Vũ đều đau đến không muốn sống

Khi đó hắn vì muốn dằn vặt Triển Hồng Vũ nên mới hôn môi đối phương, dùng tin tức tố Alpha của bản thân xâm nhập làm hỗn loạn thân thể cùng tinh thần Omega.

Nhưng mà hiện tại, hắn nhận ra bản thân không thể buông được tình yêu đối với Triển Hồng Vũ, dù cho phần tình cảm này đáng thương như vậy, làm cho người ta thấy mà xem thường.

Cuối cùng, Lăng Hàn Bách vẫn là không dám hạ xuống nụ hôn nồng đậm tình cảm này. Hắn nhắm mắt lại thở dài, thả nhẹ bước chân đi ra khỏi phòng ngủ của bản thân, lặng lẽ đóng cánh cửa phòng lại.

------------

Nếu như nói Ngục giam đặc biệt gần như là địa ngục ở Đặc Tinh Đế quốc thì trại tạm giam trực thuộc Bộ chỉ huy trấn phản động, chính là địa ngục chân chính.

Việc thẩm vấn Trần Thiếu Đình cực kỳ quan trọng, Lăng Hàn Bách nhận được sự ủy thác từ Phương Kỳ Chính, như vậy hắn nhất định phải thực hiện chức trách của mình, nhất định phải moi ra được thông tin từ miệng phạm nhân.

Diệp Hưởng đã dẫn các quản giáo dưới cấp đứng tại cửa nghênh đón Lăng Hàn Bách.

"Hoan nghênh Thượng tướng đại nhân đến. Xin mời đi bên này." Diệp Hưởng cười chào hỏi Lăng Hàn Bách rồi dẫn hắn ngồi lên xe chuyên dụng, đoạn đường chật hẹp này chỉ có thể đi loại phương tiện đó để tiến vào.

Lăng Hàn Bách vẫn còn bận tâm việc của Lâm Hạo, hắn nhất định phải cho Triển Hồng Vũ một câu trả lời.

"Một lát thẩm vấn Trần Thiếu Đình xong, sắp xếp cho ta gặp Lâm Hạo."

"Ách, được. Trần Thiếu Đình dưới những bằng chứng xác thực chúng tôi đưa ra, hắn đã thừa nhận bản thân đúng là có cấu kết cùng Bình quyền đảng, thế nhưng lại không chịu khai ra những người khác. Còn Lâm Hạo...tên kia thật sự là một tên xương cứng, đến hiện tại vẫn cắn chết không chịu nhận tội, ngược lại còn nói xấu ngài ngược đãi Omega. A, này thật ngu xuẩn, chẳng lẽ không biết Omega bọn chúng có thân phận và địa vị như thế nào sao? Tướng quân ngài đây là đang hưởng dụng Omega thuộc sở hữu của bản thân, sao có thể tính là ngược đãi?"

"Được rồi, đừng nhiều lời nữa. Mau dẫn ta đến xem thẩm vấn Trần Thiếu Đình." Lăng Hàn Bách không nhịn được ngắt lời Diệp Hưởng nịnh nọt, một số phẩm chất của đối phương thật sự khiến những tinh anh của giới Alpha như hắn cảm thấy hổ thẹn.

Nơi giam giữ những Alpha bị nghi là mưu phản hoặc cấu kết với Bình quyền đảng có tên là "Công quán số Một."

Lăng Hàn Bách sau khi bước vào tòa nhà này liền cảm thấy không khí âm u lạnh lẽ, ánh đèn mờ nhạt ngoài hành lang, ống cống bị chặn lại bằng các miếng kim loại, thật giống như mãi mãi không đi đến điểm cuối.

Trần Thiếu Đình là thành viên Alpha quan trọng có chức vị lớn nhất trong chính phủ bị bắt vì liên quan cấu kết với Bình quyền đảng trong suốt hai năm qua. Việc hắn bị bắt đến nay còn chưa bị ngoại giới biết.

Công quán số Một nằm ở dưới lòng đất, là nhà giam những trọng phạm tuyệt mật, Trần Thiếu Đình đang bị nhốt tại đây.

Trên đường đi xuống phòng giam Trần Thiếu Đình, Lăng Hàn Bách liền nghe thấy những phòng xung quanh truyền đến từng hồi rên rỉ kìm nén.

Diệp Hưởng dặn dò thuộc hộ trông coi mở cửa sắt ra, lúc này mới theo Lăng Hàn Bách tiến vào phòng giam.

Đây là một phòng giam hai ngăn, một bên là Trần Thiếu Đình mang tù phục bị cố định trên ghế tựa, một bên là nhân viên thẩm vấn đang thông qua thiết bị điều chỉnh phạm vị điện giật trên ghế để trừng phạt đối phương.

"Ô ô ô ô!..."

Lúc Lăng Hàn Bách tiến vào, vừa vặn một vòng trừng phạt mới bắt đầu, Trần Thiếu Đình bị khẩu tắc lấp kín khoang miệng phát sinh một hồi kêu rên khô khốc. Sau khi hắn liếc mắt nhìn thấy Lăng Hàn Bách tiến vào, ánh mắt nhất thời trở nên xoắn xuýt.

Lăng Hàn Bách nhấc tay lên, nhân viên thẩm vấn lập tức hiểu ý đình chỉ điện giật, sau đó tiến lên bóp hai gò má Trần Thiếu Đình rút ra nhét miệng bằng bọt biển ướt sũng nước bọt.

Bọn họ biết Thượng tướng đại nhân đến đây khẳng định là muốn tự mình tra hỏi.

Bị dằn vặt hồi lâu, áo tù nhân của Trần Thiếu Đình bị mồ hôi thấm ướt như mới vớt từ trong nước ra, hắn cúi đầu, khó khăn thở hổn hển, trên trán chảy mồ hôi thành giọt.

Lăng Hàn Bách rút ra Quyền trượng bản thân mang theo, nhè nhẹ nâng cằm Trần Thiếu Đình lên: "Thượng tá Trần Thiếu Đình, thật không nghĩ tới khi gặp lại cậu lại trong hoàn cảnh như này."

"Ha haha ...haha..." Trần Thiếu Đình khàn khàn cười, thần sắc hắn suy yếu, liền ngay cả ánh mắt cũng có chút mơ hồ, "Lăng Hàn Bách Thượng tướng, làm phiền ngài đại giá quang lâm."

"Hành động của cậu đã bị nhân viên tình báo nắm giữ. Bây giờ cậu chỉ có thể thành thật khai báo tất cả, mới có thể nhận được đặc xá từ Tống đốc đại nhân." Lăng Hàn Bách không có ý định nghe Trần Thiếu Đình khua môi mua mép, hắn biết đối phương chết chắc rồi, Phương Kỳ Chính sẽ không bao giờ nhân từ với kẻ phản bội, thế nhưng trước đó, bọn họ nhất định phải ép hết giá trị của đối phương.

Trần Thiếu Đình lắc đầu cười, Lăng Hàn Bách trong lòng rõ ràng việc này, hắn như thế nào có khả năng không biết kết cục của mình.

Nhưng hiện tai hắn bị tiêm thuốc giãn cơ, ngoại trừ còn có thể miễn cưỡng nói chuyện, ngay cả khí lực cắn lưỡi tự sát cũng không có.

"Cậu thân là Alpha, lại bán mạng cho những Omega mưu toan lật đổ sự thống trị của Tống đốc, hành vi như vậy quả thực là vô cùng ngu xuẩn." Lăng Hàn Bách lạnh lùng nhìn Trần Thiếu Đình, lúc đang nói những lời này, hắn kỳ thực nghĩ đến bản thân thời trẻ, khi đó hắn cũng là đồng tình cùng Omega, thậm chí còn nghĩ nếu có khởi nghĩa, hắn sẽ vì Triển Hồng Vũ mà gia nhập Bình quyền đảng. Thế nhưng sau đó phát sinh những sự kiện kia làm tất cả dần lệch khỏi quỹ đạo, Lăng Hàn Bách làm sao cũng không nghĩ tới cuối cùng bản thân lại trở thành thủ hạ đắc lực nhất của Phương Kỳ Chính, hơn nữa còn trở thành nhân vật tích cực trấn áp Bình quyền quân.

Trần Thiếu Đình dần dần hoãn khí, thần sắc khinh thường nhìn Lăng Hàn Bách, cười nói: "Thượng tướng đại nhân, tôi thừa nhận bản thân vì Bình quyền quân bán mạng. Ngài có thể ký lệnh xứ quyết tôi được rồi chứ?"

"Đừng nóng vội đi chết a, Trần Thượng tá, mày còn rất nhiều thứ chưa nói cho chúng tao đâu." Diệp Hưởng trên mặt hiện lên nét hung tàn, gã được giao cùng Cục An Ninh phụ trách thẩm vấn Trần Thiếu Đình, trước khi có được toàn bộ thông tin cần thiết, bọn họ sẽ không dễ dàng để tên này chết.

Trần Thiếu Đình lãnh đạm liếc nhìn Diệp Hưởng: "Tôi không có gì để nói nữa. Chính sách trấn áp Omega của Phương Kỳ Chính ngay từ đầu đến bây giờ là sai lầm. Tên khốn đó miệt thị nhân quyền, phá hoại công chính, đạp lên luật pháp. Một ngày nào nhất định sẽ tự mình gặp quả báo!"

Diệp Hưởng trợn mắt, lập tức mạnh mẽ hạ lệnh: "Tiếp tục dụng hình!"

Nhân viên thẩm vấn lập tức bịt kín miệng Trần Thiếu Đình, sau đó đứng ở một bên mở công tắc điện giật, tiếng rên thảm thiết lần thứ hai vang vọng khắp phòng giam.

Lăng Hàn Bách buông mắt xuống, hắn biểu hiện hờ hững, phảng phất như trước mắt hắn cái gì cũng không tồn tại, mà bên tai cũng không nghe thấy bất kỳ tiếng kêu thảm thiết nào.

"Thẩm vẫn như vậy bao lâu?"

Diệp Hưởng suy nghĩ một hồi, đáp: "Ngày đầu tiên hắn bị nhốt ở đây chúng tôi liền vẫn tra hỏi. Nhưng như ngài thấy đấy, hiệu quả rất thấp. Thuộc hạ đang cân nhắc dùng hình phạt khác."

"Có mấy người, chỉ dùng trừng phạt lên thân thể sẽ không khiến bọn họ khuất phục đâu." Lăng Hàn Bách ngẩng đầu lên, hắn nhìn các vị trí cơ thể then chốt của Trần Thiếu Đình bị cố định chặt chẽ mà không cách nào giãy dụa, khuôn mặt nam tính của đối phương bởi vì đau đớn kịch liệt mà trở nên vặn vẹo. Thế nhưng dù là như vậy, Lăng Hàn Bách biết đối phương sẽ không dễ dàng cúi đầu, bởi vì trong cặp mắt kia không có mềm yếu cùng luồn cúi.

"Vậy ý ngài là?" Diệp Hưởng ninh nọt hỏi.

Lăng Hàn Bách quay người sang, hắn cực kỳ chán ghét không khí ngột ngạt trong gian phòng này, cũng không thích cảnh tượng tàn nhẫn trước mặt.

Nhưng trước đó hắn lại bởi vì dằn vặt Triển Hồng Vũ mà trong đáy lòng nổi lên một tia hưng phấn vặn vẹo, điều này khiến cho hắn cảm thấy mâu thuẫn cũng xấu hổ vô cùng.

"Ngẫm lại biện pháp khác. Đừng đem người làm chết, Tống đốc đại nhân muốn chính là mạng lưới hoàn chỉnh của gián điệp."

Lăng Hàn Bách thu hồi Quyền trượng, hắn đi ra khỏi gian phòng, nghe Diệp Hưởng ở một bên báo cáo.

"Trần Thiếu Đình cha mẹ đã tạ thế, bầu bạn của hắn cũng chết mười năm trước trong cuộc Cách mạng Bình quyền đảng. Khi đó hắn đã lập lời thề son sắt sẽ kiên định đi theo Tống đốc đại nhân."

Diệp Hưởng bọn họ đương nhiên đã cân nhắc qua việc đả kích tinh thần Trần Thiếu Đình, nhưng đáng tiếc đối phương là một người cô độc, rất khó tìm được đối tượng có thể uy hiếp hắn.

"Thuốc nói thật đã dùng qua chưa?" Lăng Hàn Bách hỏi.

Diệp Hưởng bất đắc dĩ nở nụ cười: "Thượng tướng đại nhân, ngài cũng biết Trần Thiếu Đình là Alpha, tinh thần lực còn là cấp S, thuốc nói thật đối hắn vô dụng. Nếu như hắn là Omega thì tốt rồi, hừ, chỉ cần thời kỳ động dục thôi cũng khiến hắn thống khổ đến không muốn sống, chúng thuộ hạ cũng không cần phí nhiều thủ đoạn như vậy."

Không biết có phải lời của Diệp Hưởng đâm vào nỗi đau của Lăng Hàn Bách hay không mà trong đầu hắn hiện lên những hồi ức không muốn nhắc tới, hắn lạnh lùng trừng đối phương một chút, nhanh chân bước ra khỏi cửa.

_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro