PHẦN 3 -Chương 61
Triển Phinh Đình đến văn phòng bắt đầu làm việc được một lúc liền nhận được thông báo từ Falcon, nói trong nhà bỗng có người của Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega đến, lúc này nàng đang tham gia cuộc họp Bàn về các biện pháp gia tăng sức mạnh an toàn cho Đế quốc.
"Xảy ra chuyện gì, bọn họ mấy ngày trước không phải mới đến rồi mà? Làm sao lại tới nhanh như vậy?"
"Tôi cũng không biết, bọn họ nói cấp trên yêu cầu cần phải tăng mạnh sự quản giáo đối với Omega..."
Trong điện thoại, ngữ khí của Falcon chưa từng lo lắng như vậy, gã lén nói cho Triển Phinh Đình, không chỉ có thanh tra của Trung tâm phân phối và bảo vệ Omega, còn kèm theo cả quân cảnh vũ trang đầy đủ nữa.
"Lâm Hạo đâu?" Triển Phinh Đình lo lắng nhất là Lâm Hạo, nàng còn chưa từ sự việc phát sinh trong phủ tướng quân phục hồi lại tinh thần. Tuy rằng Lăng Hàn Bách mặt ngoài dường như buông tha bọn họ, nhưng ai biết nam nhân đã trở nên tàn nhẫn đó sẽ đột ngột thay đổi ý định muốn trả thù thì sao? Dù sao, đối với anh hai người mà hắn đã từng yêu thương tha thiết mà còn có thể dằn vặt đến mức bất tỉnh nhân sự, thì em gái cùng em rể bọn họ đây tính là cái gì?
"Lâm tiên sinh đang nghỉ ngơi ở trên lầu. Không ổn rồi, bọn họ hướng phía lầu đi lên." Viện cớ đi vệ sinh Falcon thông tin cho Triển Phinh Đình lúc này quay đầu nhìn liền thấy thanh tra của trung tâm đi tới. Đối phương mặt không cảm xúc đưa tay về phía gã, mà địa vị cùng chức trách của gã không thể làm gì khác hơn là giao nộp bộ đàm trong tay cho đối phương.
"Xin chào, là Triển Phinh Đình tiểu thư phải không? Ta là Phó xử trưởng của Ngục giam đặc biệt dành cho Omega. Thật bất hạnh phải thông báo với tiểu thư, bạn đời xứng đôi của tiểu thư là Lâm Hạo tiên sinh, bởi vì tình nghi ám sát Thượng tướng Lục quân của Đế quốc, đã được phía trên phê duyệt lệnh bắt giữ khẩn cấp. Trước khi có kết quả thẩm vấn Lâm Hạo tiên sinh, bất luận người nào cũng không được phép quan sát, xin tiểu thư lượng thứ. Bắt giữ tiến hành trong nhà tiểu thư, mời tiểu thư trở về nhìn Omega của mình lần cuối."
Không chờ Triển Phinh Đình đáp lời, vị Phó xử trưởng này liền cắt liên lạc. Hắn từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn lên quân cảnh đã đứng sẵn sàng ở tầng hai ra lệnh: "Thỉnh Lâm tiên sinh đi ra đi."
Lúc này ở trong phòng, Lâm Hạo cũng đã nghe thấy động tĩnh từ bên ngoài.
Y không chút biến sắc nhìn cửa phòng ngủ bị đá mở, sau đó một đội quân cảnh trang bị đầy đủ nối đuôi nhau tiến vào.
"Lâm Hạo tiên sinh, ngài gây ra thương tổn cho Thượng tướng Lục quân, vi phạm Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega, hiện tại chúng tôi sẽ tiến hành bắt giữ ngài vì những hành vi trên, xin ngài hợp tác."
"Nếu như ta không hợp tác thì sao?" Lâm Hạo khinh bỉ liếc nhìn đội trưởng đôi cảnh vệ, đám người này sau khi Cách mạng Bình quyền thất bại liền trở thành công cụ để Phương Kỳ Chính hãm hại Omega, trắng trợn bắt giữ Omega, cũng cưỡng ép bọn họ phải tiếp thu Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega vô lý mà tàn nhẫn kia. Năm đó, y cũng là bị đám người này từ nhà mình mang đi, từ đây bắt đầu chuỗi ngày sinh hoạt đầy ác mộng.
Khi đó, Đặc Tinh cùng hiện tại cũng như nhau, đều theo chế độ Quân chủ chuyên chế, Tống Đốc cũng chính là Hoàng đế, có quyền lực cao nhất. Nhưng khi đó Omega được quyền tham dự các công việc chung của xã hội, cũng được hưởng tất cả quyền lời của giai cấp thống trị nếu có năng lực. Omega bởi vì thời kỳ động dục không ổn định, mặc dù sau này gen đã được tăng cường nhưng vẫn như trước không có cơ hội quyết định những sách lược quan trọng của quốc gia. Nhưng những điều đó cũng không ảnh hưởng tới một Lâm Hạo vốn chỉ muốn yên ổn sống và làm công việc mình yêu thích. Thế nhưng từ sau khi Tống đốc Phương Kỳ Chính bước lên vị trí quyền lực cao nhất, thái độ đối xử với Omega bắt đầu không tiếng động thay đổi.
Đầu tiên là cấm chỉ Omega không được làm một số ngành nghề đặc biệt, những người thống trị từng bước lợi dụng truyền thông trắng trợn khuyến cáo cùng cưỡng chế Omega không được quên trách nhiệm quan trọng nhất của bọn họ trong xã hội -----phụ trách sinh sản ra huyết mạch ưu tú cho Đế quốc. Điều này làm cho một số Omega thuộc giai cấp tinh anh sinh hoạt dựa vào thuốc ức chế để khống chế thời kỳ động dục, không muốn dễ dàng buông tha sự nghiệp thể hiện sự bất mãn.
Biểu tình cùng kháng nghị trong hòa bình không khiến cho người thống trị chịu lắng nghe và tiếp thu nhu cầu chân chính của Omega, trái lại khiến cho mâu thuẫn giữa hai giới tính chủ chốt Alpha và Omega càng thêm căng thẳng, chỉ cần một liều thuốc súng là nổ ra chiến tranh.
Mặc dù lúc này, Lâm Hạo cũng chưa quên thân phận bản thân là quân nhân Đế quốc, y thậm chí cho rằng những Omega bọn họ cũng không nên dùng phương thức đối kháng trắng trợn, khiêu khích tôn nghiêm của những Alpha đang nắm quyền trong hệ thống chính trị của Đế quốc.
Lại sau đó, Bình quyền đảng không thể nhịn được sự chèn ép từ chính quyền Đế quốc đã phát động bạo lực vũ trang và thất bại. Chính quyền của Phương Kỳ Chính như đã chuẩn bị từ trước, thực hiện trấn áp tàn khốc với những người tham dự cuộc chiến bên phe Bình quyền đảng. Chỉ trong một đêm, quân cảnh bốn phía bắt giữ tất cả những Omega tập trung lại để "bảo vệ an toàn". Cái gọi là Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega, căn bản là một âm mưu, nhằm quản chế sự phản kháng bây giờ và tương lại có thể phát sinh mà Omega mang lại.
Khi vung nắm đấm về phía Lăng Hàn Bách, trong lòng Lâm Hạo đã biết rõ kết cục của mình không tránh khỏi cái chết.
Nếu không phải là sợ liên lụy tới Triển Phinh Đình, sợ rằng y thật sự sẽ đem Lăng Hàn Bách đánh chết tươi.
Cho dù sau đó có bị trả thù, trong lòng nam nhân cũng sớm có chuẩn bị. May mà bọn họ chỉ dự định đối phó với bản thân, dù sao Lăng Hàn Bách dường như chưa muốn từ bỏ Triển Hồng Vũ, như vậy y nhất định cũng sẽ không động tới Triển Phinh Đình.
"Lâm tiên sinh, xin ngài không cần làm khó chúng tôi." Phó xử trưởng lúc này đã lên lầu, hắn đẩy đội ngũ quân cảnh ra, cười híp mắt nhìn về phía Lâm Hạo vẻ mặt lạnh lẽo.
"Nhiều lời vô ích." Lâm Hạo cười lạnh, trong tay bỗng xuất hiện một đoản đao hợp kim, y không có cách nào đột phá từ trong vòng vây nhiều quân cảnh như vậy để thoát ra, thế nhưng bảo y ngồi yên chờ chết là chuyện không thể nào.
Chỉ tiếc, hẳn là sẽ khiến Triển Phinh Đình rất khổ sở đi. Lâm Hạo cảm thấy có chút tội lỗi, nhưng y đã không còn lựa chọn nào khác.
Mắt thấy Lâm Hạo muốn động thủ phản kháng, Phó xử trưởng chợt cười to: "Lâm Hạo, vụ án của ngài chính là do Tống đốc đại nhân hạ lệnh điều tra rõ ràng, ngài nếu như dám phản kháng, vậy thì liên lụy không chỉ là người chi phối xinh đẹp kia của ngài đâu, mà còn liên lụy tới Lâm gia của ngài nữa. Đến thời điểm đó, quảng trưởng Đế quốc chắc hẳn không chỉ có một cỗ thi thể của Lâm Hạo ngài không đâu."
Tiếng Phó xử trưởng bỗng trầm xuống, liền ngay cả ánh mắt hắn đang nhìn chằm chằm Lâm Hạo cũng tràn ngập nham hiểm.
Lâm Hạo hơi sững sờ, y đúng là không nghĩ tới sự việc ngày hôm đó lại kinh động tới Phương Kỳ Chính, xúc tu của bạo quân này đúng thật là không chỗ nào không chạm tới.
Đối phương cho rằng dưới ảnh hưởng từ Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega nhiều năm như vậy, nhóm Omega bọn họ bị Alpha mạnh mẽ chi phối đã sớm nhận mệnh, hẳn là khó có thể tưởng tưởng lại có một người như mình không sợ chết mà phản kháng lại.
Là muốn bắt mình làm ví dụ, giết một người răn trăm người sao?
"Vậy thì không cần liên lụy tới những người khác, có gì cứ hướng về phía ta." Lâm Hạo ném đoản đao trong tay sang một bên, y xác thực là bị những lời nói đó uy hiếp, vì người nhà chính mình, cũng vì Triển Phinh Đình, nam nhân một lần nữa từ bỏ tự do.
Phó xử trưởng đưa một ánh mắt ra hiệu cho nhóm quân cảnh, bọn họ lập tức đánh bạo tiến lên đem hai tay Lâm Hạo dùng còng tay khóa lại.
Lâm Hạo lạnh lùng nhìn những kẻ trước mắt đem hai chân, thậm chí cả đầu gối của mình khóa chặt lại cùng một chỗ. Bọn chúng như thể vô cùng nóng lòng muốn cướp đoạt tự do của người khác, nhưng lại không biết rằng, không có một loại xiềng xích nào vĩnh viễn nhốt được một trái tim khao khát tự do.
"Các ngươi làm điều ác, một ngày nào đó sẽ gặp báo ứng."
"Hừ, ngài sẽ không có cơ hội nhìn thấy ngày đó đâu." Phó xử trưởng cười lạnh nói, hắn vẫn không rõ những Omega đã trải qua giáo huấn thê thảm dưới Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega, tại sao lại có kẻ can đảm đối nghịch với chính phủ Đặc Tinh như Lâm Hạo đây.
Quân cảnh sau khi đã khóa chặt lại tứ chi của Lâm Hạo, ngăn chặn tất cả khả năng hoạt động của y liền đẩy Omega ngã lên trên giường, có người mang túi ràng buộc bằng da thuộc màu đen tới, nhét cả người y vào bên trong.
Vì phòng ngừa Lâm Hạo giữa đường tự sát, bộ dính răng được sử dụng để niêm phong lại vòm miệng nam nhân, sau đó trùm một cái mũ trùm đầu bó chặt lên đầu, chỉ để lộ hai lỗ thông khí nhỏ xíu ở khoang mũi, triệt để cướp đoạt thị giác cùng khiến hô hấp khó khăn mà mất sức. Tiếp đó là trừng phạt bằng một vòng khóa cổ điện tử đeo lên cần cổ thon mảnh của Omega. Điều khiển khống chế vòng cổ sau đó được giao cho Phó xử trưởng.
"Giun dế thì phải biết vị trí của giun dế." Phó xử trưởng cười nhạo nhấn lên nút bấm trên điều khiển, một luồng điện xanh lam xuất phát từ vòng cổ, sau đó truyền khắp toàn thân Lâm Hạo.
Omega bị vững vàng bó buộc bỗng nhiên ngẩng đầu, từ lỗ mũi y phát sinh một tiếng rên rỉ đau đớn. Sau vài chục giây kịch liệt giãy dụa, thân thể cường tráng rốt cục mềm nhũn gục xuống, không còn động đậy.
Mặc dù Lâm Hạo đã bị điện giật đến hôn mê, nhưng quân cảnh vẫn cẩn thận dùng dây lưng buộc chặt từ đầu đến chân túi ngủ ràng buộc. Dù sao Omega có sức chiến đấu cấp S+ không phải chỉ một từ "giun dễ" là có thể dễ dàng định nghĩa.
Bọn họ nhất định phải thật cẩn thẩn, cẩn thẩn hơn nữa, an toàn đem đối phương về tới Ngục giam đặc biệt cho Omega. Trước khi xử tử Lâm Hạo, bọn họ còn chút việc phải làm với đối phương.
________
Trời ơi Lâm Hạo của tuiiiiii.
Tui thích nv này lắm vì gu tui là cường thụ aaaa, Lâm Hạo sau này còn khổ dài dài 😣😣😣😣
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro