Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẦN 3 -Chương 60

"Anh tại sao muốn đánh nhau cùng Lăng Hàn Bách?! Anh có suy nghĩ tới hậu quả hay không?!?!?"

Đây là lần đầu tiên Triển Phinh Đình tức giận với Lâm Hạo, nàng đột nhiên cảm thấy bản thân có phải đã quá thoải mái dễ dãi với người đàn ông này, mới dẫn đến việc đối phương dám đem tính mạng ra đánh cược để đánh nhau với nam nhân mà bọn họ không thể đắc tội kia không.

Nàng phải chăng cũng nên giống như những Alpha khác, đem Omega của mình vững vàng mà trói chặt, dùng xiềng xích cùng đai lưng ràng buộc thân thể đối phương, dùng khẩu tắc cướp đoạt tất cả ngôn ngữ cùng oán giận của đối phương, dùng trùm mắt che đi ánh mắt tràn đầy không cam lòng kia, dùng dương vật bản thân nhét đầy khoang sinh sản chống vắng của y, để y biết cần phải nghe lời cùng phục tùng người chi phối của mình là nàng đây.

Thế nhưng nàng cũng biết, bản thân không nỡ đối xử như thế với Lâm Hạo. Nàng yêu người đàn ông này, cho nên không muốn đối phương chịu bất kỳ thương tổn nào.

Lâm Hạo bình tĩnh mà nhìn Triển Phinh Đình trong mắt vẫn còn mang hơi nước. Đối phương dáng vẻ tức giận lại ủy khuất này, thực sự so với bộ dạng thành thục khiêu gợi hàng ngày thì, đáng yêu hơn nhiều lắm.

"Ta biết. Ta cũng đã nói với em rằng ta không hề hối hận."

"Anh không sợ chết, vậy anh không sợ em sẽ thương tâm sao? Lâm Hạo, lẽ nào anh không quan tâm em một chút nào sao?!?!!"

Triển Phinh Đình rốt cục cũng hỏi ra câu hỏi kia. Nàng có loại ảo giác trong lòng Lâm Hạo, anh hai Triển Hồng Vũ so với mình còn trọng yếu hơn. Tuy rằng nàng đã nỗ lực khuyên bảo bản thân, rằng Lâm Hạo làm như thế nguyên nhân càng nhiều là bởi chính quyền Alpha quá cường ép và tàn nhẫn với Omega, nhưng nàng vẫn là bởi bản thân trong lòng Lâm Hạo có địa vị không bằng người khác mà cảm thấy không cam lòng cùng khổ sở.

Lâm Hạo cười khẽ một tiếng, y xác thực rất khó trả lời vấn đề của Triển Phinh Đình. Trên thực tế, khi y nhìn thấy Triển Hồng Vũ đang thoi thóp, cả người cắm đầy ống dẫn nằm trên giường, bộ dáng tiều tuy gầy gò, tất cả ẩn nhẫn chịu đựng cùng không cam lòng trong nội tâm đều bị lửa giận ngập trời nuốt chửng. Là một Omega bị mạnh mẽ ép buộc xứng đôi, bị quản thúc nghiêm ngặt cùng dằn vặt tra tấn hàng ngày, Triển Hồng Vũ như vậy không phản kháng thì có thể chịu đựng được sao? Còn không phải sẽ bị tên Alpha tàn nhẫn Lăng Hàn Bách bức lên tuyệt lộ.

Sau đó, nhìn thấy Triển Phinh Đình khóc nức nở, trong lòng Lâm Hạo dâng lên một tia không đành lòng cũng xúc động.

Trên thế gian này, hẳn đây là người duy nhất thật tâm yêu thương lo lắng cho bản thân đi. Thế nhưng từ lâu y đã đánh mất khả năng yêu một người, cũng không có tư cách yêu người đó nữa.

Lâm Hạo khi sinh hoạt tại Triển gia cũng Triển Phinh Đình biểu hiện thuận theo là bởi vì từ lâu y đã đối với mình, đối với quốc gia này sản sinh ra cảm giác chán ghét cực lớn. Y trực tiếp coi bản thân như đồ chơi của Triển Phinh Đình, tùy ý đối phương muốn gì cứ lấy.

"Anh trả lời em, Lâm Hạo!" Triển Phinh Đình đem Lâm Hạo đẩy ngã lên giường, nàng cắn môi, cật lực để cho nước mắt không tiếp tục rơi xuống nữa.

"Đứa ngốc, khóc cái gì." Lâm Hạo giơ tay xoa xoa khóe mắt Triển Phinh Đình, y ôm eo đối phương, một thoáng xoay người đem Triển Phinh Đình đè xuống dưới thân. Y nghiêm túc nhìn chằm chằm cặp mắt màu lam đẹp đẽ giống của Triển Hồng Vũ, hung hăng mà chủ động hôn xuống cặp môi căng mọng của đối phương.

"A..." Triển Phinh Đình giật mình tiếp nhận nụ hôn này, đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Hạo chủ động hôn môi nàng.

Tuy rằng Lâm Hạo cuối cùng không hề trả lời, thế nhưng nụ hôn này cũng đã trả lời tất cả.

Sau một chốc lát ngượng ngùng, Triển Phinh Đình nhiệt tình bị hoàn toàn phóng khích ngược lại ôm lấy Lâm Hạo. Nàng cùng ngày thường mạnh mẽ bức bách nam nhân nằm xuống xuống giường, mở hai chân y ra, lộ ra mật huyệt mềm mại ướt át của đối phương.

"Sau này không cho phép làm ra loại sự việc nguy hiểm kia!" Triển Phinh Đình yêu cầu Lâm Hạo xoay người lại, nàng sau đó lập tức động thân đâm vào cửa động mê người kia.

Lâm Hạo không thích tư thế này. Thế nhưng trước mặt Triển Phinh Đình, y vẫn là biểu hiện ra sự nhường nhịn cùng nhẫn nại chịu đựng đối với Alpha của mình.

Khoang sinh sản của Lâm Hạo tùy rằng đã mất đi chức năng sinh dục, nhưng cũng không gây cản trở việc y nhận được vui vẻ sung sướng khi Alpha đâm vào. Rất nhanh, nam nhân đã bị Triển Phinh Đình làm cho eo thân mềm nhũn, nhiệt độ tăng cao.

"Đáp ứng em, được không?" Triển Phinh Đình đưa tay nắm lấy nam căn giữa hai chân Omega, ôn nhu vì đối phương mà tuốt động.

Lâm Hạo cau mày phát sinh một tiếng rên rỉ, hai tay y dùng sức chống đỡ ở đầu giường, hai chân quỳ trên giường cũng làm cho cái mông non mềm ngẩng cao lên, thuận tiện cho Triển Phinh Đình có thể càng dễ dàng xâm nhập cơ thể chính mình.

Tuy rằng sớm đã quen với việc Lâm Hạo luôn giữ yên lặng, nhưng lần này nàng tuyệt đối sẽ không buông tha đối phương. Nàng nhất định phải bức Lâm Hạo hứa hẹn, như vậy nàng mới có thể yên tâm được.

"Đáp ứng em đi, A Hạo, anh liền ngoan ngoan đáp ứng em đi mà." Triển Phinh Đình để cho côn thịt mình dính đầy dâm thủy mạnh mẽ ma sát huyệt thịt, sau đó mới nặng nề tiến công vào khoang sinh sản đối phương.

"A..."

Lâm Hạo bị Triển Phinh Đình thao lộng rốt cục phát sinh một tiếng rên rỉ, y quay đầu liếc nhìn Triển Phinh Đình cố ý không thỏa mãn bản thân, chỉ có thể thở hổn hển đáp ứng yêu cầu đối phương

"Được, ta đáp ứng em a... ha...."

Triển Phinh Đình mưu kế thực hiện được, trên mặt nhất thời lộ ra tươi cười giảo hoạt. Nàng tăng nhanh động tác tuốt động với nam căn của Lâm Hạo, đồng thời ưỡn eo đẩy nhanh tốc độ ra vào cơ thể đối phương.

Lâm Hạo trước sau đều chịu kích thích, y trực tiếp đem đầu vùi vào giữa hai cánh tay, cắn chặt hàm răng, nuốt vào rên rỉ kích động, thế nhưng cuối cùng vẫn bị Alpha của mình bức ép đến phát sinh tiếng kêu rên nỉ non.

Triển Phinh Đình hài lòng nhìn thân hình Lâm Hạo bị mình làm đến mềm nhũn nằm dưới thân, lòng bàn tay nàng cũng dính đầy tinh dịch của đối phương.

"Đều sẽ tốt lên." Triển Phinh Đình giúp Lâm Hạo đắp chăn lên, nàng biết đối phương còn chưa ngủ, cũng biết trong lòng y tích tụ hà khí, nhưng nàng cũng chỉ có thể vô lực hôn lên trán y như một lời an ủi bất lực.

Thân là một Alpha, nàng không muốn cùng Omega ở 2 bên đối lập nhau. Thế nhưng bản thân mềm yếu không có nhiều quyền lực cùng tiền tài trong tay, nàng cũng không dám công khai lên tiếng ủng hộ Omega tìm kiếm tự do.

Nàng chỉ có thể ở trong lòng yên lặng chờ mong, mong sẽ có một cuộc khởi nghĩa Triều Nhất, sau đó thế giới này lần thứ hai đạt được bình đẳng cùng tự do đúng nghĩa, cho cả Alpha và Omega.

Sau đêm dài, ánh bình mình nhất định sẽ ló rạng.

Triển Phinh Đình sáng sớm phải đi làm liền không thể không rời khỏi ổ chăn, Lâm Hạo dường như cũng bởi tối qua miệt mài mà có vẻ hơi uể oải, y ngủ rất say, ngay cả khi Triển Phinh Đình hôn trộm cũng không có tỉnh lại.

Thế nhưng sau khi Triển Phinh Đình rời đi, Lâm Hạo nhưng lại yên lặng mở mắt ra. Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu lên thân nam nhân, ánh nắng nhìn như ấm áp nhưng lại chỉ mang tới cảm giác lạnh lẽo.

Y mờ mịt nhìn về phía cửa sổ, nội tâm trống rỗng dường như không có bất kỳ mong chờ gì đối với tương lai.

-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro