PHẦN 3 -Chương 56
Đối phương sau khi đến nhà nàng liền nằm dưỡng bệnh nửa năm, kết quả kiểm tra ra khoang sinh sản của anh đã gặp phải thương tích không thể nghịch chuyển, đã mất đi năng lực sinh sản. Mà phương diện tinh thần anh cũng làm người đáng lo, luôn ở trong trạng thái cáu kỉnh cùng hậm hực khó chịu luân phiên.
Triển Phinh Đình có lúc cảm thấy đối phương như một con chó điên, không biết lúc nào đó đột ngột sẽ nhào lên cắn đứt cổ họng chính mình.
Nàng bắt đầu hối hận đã tiếp nhận người này, nhưng không thể không nhắm mắt mà sống chung cùng nhau.
Lại sau đó một thời gian, Lâm Hạo tiến vào thời kỳ động dục, mà Triển Phinh Đình là Alpha chưa bao giờ đánh dấu qua bất kỳ Omega nào, thậm chí cũng không có kinh nghiệm làm tình, không cách nào khác cứ thế mà lên.
Nàng còn nhớ lần đầu tiên khi Lâm Hạo bị mình đánh dấu, cả người y cẳng thẳng cắn chặt răng, hung thần ác sát như gặp đại địch. Lần đó Triển Phinh Đình không chỉ không còn sợ sệt, ngược lại đối Lâm Hạo sinh ra lòng thương hại. Nàng nghĩ, đại khái có thể đối phương nhớ tới những "đãi ngộ" trong Ngục giam đặc biệt mới căng thẳng bất an như vậy.
Nàng kiên nhẫn an ủi nam nhân lớn tuổi hơn mình không ít này, rất nhanh đối phương liền nhẫn nại sự không khỏe của bản thân mà ngoan ngoãn nằm xuống, thuận theo phối hợp với hành động của mình, mãi đến tận khi bị làm đến cả người xụi lơ.
Trước nay chưa từng có làm tình khiến thân thể Triển Phinh Đình lần đầu tiên có cảm giác sảng khoái kỳ diệu như vậy. Lại sau đó nàng cảm thấy nam nhân cố gắng nhẫn nhịn cơ thể không khỏe mà để mình dày vò trước mắt này lại có điểm đáng yêu.
Cùng Lâm Hạo chung sống mấy năm, Triển Phinh Đình dường như đã quen với việc sinh hoạt cùng nam nhân trầm mặc ít lời này. Bây giờ ngay cả khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm nghị lạnh lùng của y cũng khiến nàng càng nhìn càng vừa mắt.
Triển Phinh Đình cười híp mắt nhìn Lâm Hạo hai chân mở lớn, mặt không cảm xúc hướng mình phát sinh lời mời trong im lặng, liền không nhịn được tiến tới hôn lên mặt đối phương một cái, lúc này mới dùng dương vật bản thân nhẹ nhàng ma sát lên chân đối phương một cái.
"Đêm nay anh rất nóng ruột nha, có phải đã sớm muốn em cắm vào khoang sinh sản hay không?"
Triển Phinh Đình vừa vỗ về mặt Lâm Hạo, vừa xoa xoa vật kia của mình, nàng đã thành thói quen dùng dâm thủy bản thân tiết ra để làm bôi trơn, như vậy thật tuyệt, khoang sinh sản của Omega sẽ tràn nhập chất lỏng mang tin tức tố của Alpha, tự nhiên sẽ trở lên càng thêm triều nhiệt ướt át.
Lâm Hạo chưa đáp lại, bộ đàm trong phòng bỗng nhiên vang lên.
Triển Phinh Đình lúc này đã đem quy đầu đặt trước cửa huyệt Lâm Hạo liền nhíu nhíu mày, giơ tay vuốt tóc dài ra sau tai, quay đầu liếc mắt nhìn xem ai đã phá chuyện tốt của nàng.
"Kỳ quái, sao Lăng Hàn Bách lại gọi cho mình lúc này?" Triển Phinh Đình lấy làm kinh hãi, mà trên mặt Lâm Hạo cũng lộ ra một tia bất an khó giấu.
Bất đắc dĩ, Triển Phinh Đình không thể làm gì khác hơn là dừng lại hành vi giao hoan cùng Lâm Hạo, nàng nhặt chăn ở cuối giường lên đem mình cùng Lâm Hạo đồng loạt che lại, lúc này mới nhận cuộc gọi.
"Lăng tướng quân, ngài tìm em có chuyện gì không?" Triển Phinh Đình cho rằng sẽ lại nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai cùng ngạo mạn của Lăng Hàn Bách, nhưng nam nhân hiện lên trên hình chiếu lại có vẻ tiều tụy khác thường.
"Em hiện tại có rảnh không?" Lăng Hàn Bách thanh âm lộ ra một vệt uể oải không thể che dấu.
Triển Phinh Đình trong lòng bắt đầu bất an, nàng miễn cưỡng cười đùa: "Sao vậy, tướng quân? Là anh hai em gây ra chuyện gì sao?"
Triển Phinh Đình nghĩ đến tình huống xấu nhất là, Triển Hồng Vũ không cách nào chịu đựng được sinh hoạt quá mức nghiêm khác tại Lăng gia mà cùng đối phương bạo phát xung đột kịch liệt. Trong ấn tượng của nàng, Lăng Hàn Bách vẫn là người rất yêu anh hai. Mặc dù đối phương có thể đối với việc anh ấy xứng đối cùng Trình Chấn mà căm hận vì bị phản bội, thế nhưng hai người kia dù sao cũng yêu nhau lâu dài và sâu đậm như vậy, nếu cứ tiếp tục nháo loạn sẽ dẫn đến lưỡng bại câu thương mất thôi.
"Hồng Vũ ca ca nói chuyện tương đối thẳng thắn, nếu như đắc tội ngài, mong ngài thông cảm bỏ qua, tuyệt đối không nên..."
Triển Phinh Đình theo bản năng muốn vì Triển Hồng Vũ giải vây. Dù sao lần trước gặp mặt nàng cũng đã nhìn thấy tình cảnh gian nan của y trong nhà Lăng Hàn Bách. Nàng cũng không muốn ca ca vì đắc tội người chi phối mà bị trừng phạt không nên có.
Lăng Hàn Bách dường như không có tâm tình nghe Triển Phinh Đình nói, hắn lắc lắc đầu, hai tay nắm chặt nhau đỡ dưới cằm.
"Em đến phủ đệ ta một chuyến đi. Anh hai em tình huống bây giờ không tốt lắm, ta nghĩ, y muốn gặp em cũng khó nói."
"Nó làm sao?!?!?" Phẫn nộ chất vấn đến từ Lâm Hạo, nhưng Lăng Hàn Bách không hề trả lời hay nói thêm gì đã thẳng thắn cắt đứt truyền tin.
Nghe được lời Lăng Hàn Bách nói, Triển Phinh Đình hoàn toàn chưa kịp hồi phục tinh thần. Nàng theo bản năng nắm chặt cánh tay Lâm Hạo, tâm tình vui sướng lúc trước khi chuẩn bị làm tình lúc này đã biến mất không tăm tích.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Anh hai y làm sao... không được, em nhất định phải đi thăm y!"
"Ta đi cùng em." Lâm Hạo vén chăn lên, nhanh chóng xuống giường bắt đầu thay quần áo. Lần trước tới nhà Lăng Hàn Bách y đã nhìn ra tình huống Triển Hồng Vũ không đúng. Cùng là Omega, y làm sao không minh bạch Triển Hồng Vũ đang rất thống khổ. Bị tước đoạt tự do, bị coi như một món đồ chơi, toàn bộ tôn nghiêm bị người khác giẫm dưới chân, sinh hoạt như vậy chung quy không thể lâu dài.
Bời vì có Alpha bầu bạn bên người, Lâm Hạo ra ngoài cũng không cần phải chịu gò bó cầm cố nghiêm ngặt, nhưng y vẫn phải mặc lên áo khoác dài đen tương trưng cho thân phân Omega của mình.
Nguyên bản đang thoải mái chơi game trong phòng, Falcon không thể không rời khỏi ổ chăn ấm áp mà lái xe đưa chủ nhân mình đi. Gã lén lút liếc mắt qua kính chiếu hậu thấy được vẻ mặt bất an của Triển Phinh Đình cùng Lâm Hạo so với ngày thường càng thêm âm trầm, nhất thời không biết đôi bạn đời này đã gặp phải đả kích gì.
Nhưng gã một chút cũng không muốn đi phủ Lăng tướng quân, bầu không khí nơi đó quá nặng nề.
----------
Đại khái là bị ảnh hưởng bởi chiến sự nơi tiền tuyến, buổi tối trên đường đến khu A đều bị kiểm tra càng thêm chặt chẽ. Trên đường đi xe bọn họ phải đi trải qua ba lần xác thực thân phận, rốt cục cũng tới được phủ đệ Lăng tướng quân.
"Ca ca ta làm sao?" Triển Phinh Đình không để ý lễ tiết, nàng hiện tại rất lo lắng tình hình của Triển Hồng Vũ.
"Xin mời đi theo tôi, tướng quân đã đợi ngài từ lâu."
Quản gia cũng không trực tiếp giải đáp nghi vấn cho Triển Phinh Đình, ông hiển nhiên cho rằng việc này để tướng quân nhà mình tự giải thích sẽ tốt hơn.
----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro