PHẦN 3 -Chương 55
Tuy rằng Triển Hồng Vũ đã được cứu trở về, thế nhưng y mãi vẫn không khôi phục ý thức. Hai ngày sau đó, các hạng mục chỉ tiêu thân thể Omega dẫn khôi phục lại, y được chuyển từ phòng bệnh nặng giám hộ về phòng ngủ Lăng Hàn Bách.
"Em ấy tại sao chưa tỉnh lại? Không phải tim y đã đập lại ngay khi được cấp cứu sao?" Lăng Hàn Bách không nhịn được phát hỏa, hai ngày nay hắn hầu như chưa hề chợp mắt, chính là muốn tự mình nhìn thấy Triển Hồng Vũ tỉnh lại.
"Đại não người có kết cấu phức tạp, tim Triển tiên sinh lại ngừng đập tới mấy phút khiến trạng thái thân thể thiếu dưỡng khí và máu lưu thông, điều này đã gây ảnh hưởng tới chức năng não bộ nên mới khiến ngài ấy rơi vào hôn mê sâu mãi chưa tỉnh. Nhưng cơ bản thì Triển tiên sinh khôi phục rất tốt, chẳng mấy chốc chắc là sẽ tỉnh lại thôi. Kính xin ngài kiên nhẫn chờ đợi, chúng tôi sẽ dốc toàn lực điều trị cho ngài ấy."
Bác sĩ hướng Lăng Hàn Bách giải thích nguyên nhân vì sao Triển Hồng Vũ chưa tỉnh lại, sóng não đối phương xem ra vẫn bình thường, hẳn là không nên hôn mê dài như vậy mới đúng.
Lăng Hàn Bách gắt gao nhìn chằm chằm dung nhan Triển Hồng Vũ đang ngủ trên giường, dần lắng lại sự phẫn nộ không tên của mình.
Hắn như vô lực xoay người, dựa vào lưng ghế, lầm bầm: "Cũng tốt, để em ấy có thể nghỉ ngơi thật tốt. Đại khái chắc là em ấy đã mệt mỏi lắm."
"Tướng quân, ngài cũng nghỉ ngơi để hồi sức lại đi ạ." Bác sĩ cẩn thận khuyên bảo đối phương.
Lăng Hàn Bách phất phất tay, hiện tại hắn chỉ muốn được ở cạnh Triển Hồng Vũ càng lâu càng tốt.
"Không cần phải để ý đến ta. Các cậu đi làm việc của mình đi, ta ở đây coi chừng em ấy."
Lăng Hàn Bách mệt mỏi thở dài, hắn lấy găng thuộc da trên tay xuông, đem ngón tay ấm áp nhẹ nhàng chạm lên mu bàn tay Triển Hồng Vũ.
Ngón tay dài cứng cáp ôn nhu vỗ lên phần da dẻ mềm mại hơi lộ kinh mạch của Triển Hồng Vũ, thật giống như nhiều năm trước, có một chàng trai cũng đã lén lút làm ra hành động thân thiết như này với Omega.
------------
Từ sau lần ghé thăm phủ đệ của Lăng Hàn Bách, Triển Phinh Đình đã một thời gian dài không có nhìn thấy anh hai mình.
Luật pháp cưỡng chế bảo vệ Omega ở Đặc tinh đem Omega hoàn toàn tách biệt ra khỏi gia đình. Đối phương một khi đã bị xứng đôi phối ngẫu với Alpha, như vậy nếu không có sự đồng ý của người chi phối Alpha mình thì không được dưới bất kỳ tình huống nào, tự mình tiếp xúc với người nhà. Nhưng từ tình huống gặp mặt lần trước, Triển Phinh Đình mơ hồ biết anh hai mình không giống như quá muốn gặp lại bản thân.
Nàng hiểu rất rõ người anh này, dù sao đối phương đã từng là một người xuất sắc đầy kiêu ngạo như thế, làm sao y có thể chịu đựng được bộ dáng bản thân cực kỳ chật vật xuất hiện trước mặt người nhà đây?
Không biết tại sao, hai ngày nay Triển Phinh Đình luôn cảm thấy rầu rĩ trong lòng, không quá thoải mái.
Nàng tắm xong, mặc một bộ áo ngủ hồng sắc đi tới phòng ngủ, Omega bạn đời của nàng đang ngồi trên giường, không có mục đích nhìn màn hình ti vi đang phát ra ánh sáng
"Thân ái, anh đang làm gì đấy?" Triển Phinh Đình bò lên giường, cười cười nằm xuống bên cạnh Lâm Hạo.
"Xem tin tức thôi."
Lâm Hạo thẳng tắp nhìn màn hình, những gì Omega bọn họ xem được trên tv rất có hạn, nhưng sau khi biết Đặc Luân tỉnh bị Bình quyền quân chiếm đóng, tâm tình anh không thể nghi ngờ là hơi kích động.
Triển Phinh Đình giơ tay vẽ theo đường nét hai gò má cứng rắn lạnh lẽo của Lâm Hạo. Kỳ thật nàng có thể hiểu được Lâm Hạo vì sao lại đối với sự lãnh đạo Đế quốc của Tống đốc Phương Kỳ Chính cẳm thù như thế, thậm chí nàng cũng chờ đợi có một cuộc khởi nghĩa Triều Nhất, để Phương Kỳ Chính ý thức được sức mạnh và mong muốn của người dân, một lần nữa trả lại địa vị cùng thân phận và quyền lực nên có cho những Omega đáng thương đang bị vùi dưới đáy xã hội này.
Mà ngày đó sẽ đến sao? Triển Phinh Đình không biết, nàng chỉ hy vọng tất cả có thể cùng nhau giải quyết trong hòa bình là tốt rồi. Chiến tranh, chỉ mang lại tai hoa và nỗi đau mất mát mà thôi.
Nhìn Lâm Hạo đang chăm chú theo dõi tin tức trên TV, Triển Phinh Đình trong lòng than nhẹ một tiếng. Nàng kỳ thực biết rõ Lâm Hạo đến nay cũng không có chấp nhận số mệnh, cũng biết đối phương trong lòng đang chờ mong điều gì.
Thế nhưng mặc kệ sau này sẽ thành như thế nào, Triển Phinh Đình đều hy vọng mình cùng người đàn ông trước mặt này vẫn sẽ tiếp tục yêu đương lâu dài.
Nàng nắm lấy tay Lâm Hạo hướng về phía bộ ngực mềm mại đầy đặn của mình: "Không biết làm sao mà ngực em có chút không thoải mái. Anh giúp em xoa xoa một chút đi."
Lâm Hạo nhíu mày, quay đầu liếc nhìn nữ nhân đang hướng mình làm nũng, bàn tay cứng nhắc chậm rãi xoa nắn đôi bồng đào trắng mềm của đối phương.
Thịt nơi đó thật mềm mại, cảm giác rất tốt, chính là cái cảm giác mềm mại này khiến Lâm Hạo đang căng thẳng thần kinh chậm rãi thả lỏng
Khi ở bên người Alpha, mặc dù không phải trong thời kỳ động dục, Omega cũng dễ dàng bị cuốn theo bản năng mà thấy thoải mái, huống chi lúc này vị Alpha nhà mình còn đang chủ động tỏa ra tin tức tố dụ dỗ Omega.
Khi khắp phòng tràn đầy tin tức tố Alpha, Lâm Hạo rốt cục từ bỏ kiên trì. Anh nhắm mắt lại, bàn tay nguyên bản còn xoa nắn cặp nhũ Triển Hồng Vũ đã bị nàng giảo hoạt nắm trong lòng bàn tay.
"Bác sĩ nói rồi, không được để anh suy nghĩ nhiều như vậy. Em đã ở bên cạnh anh rồi, sao anh có thể liên tục chăm chú xem Tv chứ?" Triển Phinh Đình liếm láp ngón tay Lâm Hạo, chậm rãi bò lên bắp đùi đối phương.
Nàng dùng cặp mắt mê người miêu tả đường nét cứng rắn lạnh lẽo mà tang thương của nam nhan trước mặt, sau đó dùng đôi môi mềm mại, kề sát lên mặt đối phương.
"A..." Lâm Hạo môi đang mím chặt bị đối phương ép mở, không thể không đáp lại bạn đời đang kịch liệt hôn, cùng môi lưỡi đối phương ướt át tương giao.
"Thân ái a, đầu nhũ anh cứng rồi nè, em có thể hay không xoa nó một chút?"
Triển Hồng Vũ vừa hôn môi Lâm Hạo, vừa thoát quần áo vướng víu trên người Omega, tay nàng không biết là vô tình hay cố ý xoẹt qua lồng ngực đối phương, sau đó không nhanh không chậm khiêu khích hai hạt anh đào nhỏ của y.
Lâm Hạo chớp chớp mắt, nhìn thấy nữ Alpha so với mình còn kích động hơn nhiều, một phát bắt được tay đối phương ấn vào ngực mình.
"Muốn xoa liền xoa đi." Lâm Hạo lạnh lùng nói.
"Hahahah..." Triển Phinh Đình rốt cục không nhịn được mà cười to một tiếng sung sướng, một tay không nhịn được nắn bóp vòm ngực nam nhân, một tay lại không nhịn được che miệng lại, phát sinh một chuỗi tiếng cười lanh lảnh mà hưng phấn, "Anh sao lại dùng vẻ mặt đường hoàng trịnh trọng mà nói loại chuyện dâm mỹ này? Thật đúng là muốn làm em cười chết mà."
Hai người tuổi tác hơn kém nhau cũng tương đối lớn, Lâm Hạo hoàn toàn không cảm nhận được vì sao lại khiến Triển Phinh Đình cười như thế, mặt y không cảm xúc nhìn đối phương cười đến ngặt nghẽo, một tay yên nặng thoát đồ của nàng ra.
"Được rồi, nhanh lên một chút. Sớm làm xong chuyện thì sớm đi ngủ."
Là một Alpha nữ rất có khiếu thẩm mỹ và thưởng thức, Triển Phinh Đình chưa bao giờ cho rằng mắt nhìn người có vấn đề.
Thế nhưng từ sau khi nàng cùng Lâm Hạo chính thức kết hôn, khó tránh khỏi hoặc ít hoặc nhiều lời chửi bới thưởng thức của mình có vấn đề.
Xác thực lúc vừa bắt đầu, khi anh trai Triển Hồng Vũ đột nhiên tới tìm nàng, muốn nàng hỗ trợ tiếp nhận Lâm Hạo trong Ngục giam đặc biệt một thời gian, lúc đó nội tâm nàng cực kỳ muốn từ chối.
Thân là một Alpha nữ, xu hướng tình dục từ lúc nhỏ của Triển Phinh Đình là nam tính, còn việc đối phương có phải Omega hay không nàng ngược lại không lưu ý như vậy.
Triển gia là một trong chín đại thế tốc, tiếp xúc với nhiều nhân vật tài mạo song toàn của thượng tầng, thẩm mỹ nàng từng bước hình thành gu nhất định.
Năm đó Triển gia cũng Lăng gia trước giờ giao tình không tệ, nên Lăng Hàn Bách thường xuyên theo cha mẹ đến Triển gia bái phỏng.
Lúc nhỏ, Triển Phinh Đình còn chưa có quá nhiều phán đoán đối với người yêu của mình.
Thế nhưng theo tuổi tác tăng dần, giới tính phụ bắt đầu phát dục, nàng phát hiện mẫu hình nam nhân bản thân yêu thích chính là loại hình như Lăng Hàn Bách. Đối phương tướng mạo anh tuấn, tính cách rộng rãi thân thiết lại không mất phong độ quân tử, thực sự là một bạn đời lý tưởng hiếm có.
Khi đó ở Đặc tinh, 6 tính vẫn có địa vị tương đối ngang hàng, mặc dù đối phương cũng là Alpha, nhưng không nhất định phải kết hợp cùng Omega sống hết đời.
Vì lẽ đó Triển Phinh Đình khi còn nhỏ đã từng đối với Lăng Hàn Bách ảo tưởng không ít lần.
Đương nhiên sau đó khi nàng biết được người đối phương yêu chính là anh hai của mình, không thể làm gì khác hơn chính là thu lại phần tâm tư không ai biết kia. Lăng Hàn Bách cố nhiên rất ưu tú, thế nhưng trong mắt nàng người càng xuất sắc hơn, càng được nàng coi trọng hơn cả là anh hai Triển Hồng Vũ cùng tình cảm giữa mình và anh hai hơn.
So với Lăng Hàn Bách phong độ điển trai, Lâm Hạo quá mức thô lỗ hiển nhiên không phải loại hình nàng yêu thích, càng không cần nói tới tướng mạo lạnh lùng kiêm nghị kia, cũng với tính cách quá mức âm trầm nặng nề của nam nhân nàng đều không thích.
Huống chi, đối phương còn từng là Omega phạm tội phải nhốt trong Ngục giam đặc biệt. Triển Phinh Đình tuy rằng không có tham gia buổi đấu giá dưới lòng đất của Ngục giam đặc biệt, nhưng những sự kiện trong đó nàng cũng nghe bóng nghe gió được.
Sau đó nàng vẫn là nể mặt anh hai, cũng thấy thái độ trân trọng của y nên đã chủ động tiếp nhận người đàn ông này.
Nhìn nam nhân vết thương đầy người, hơi thở thoi thóp như sắp chết bị trói gô như hàng hóa, cứ thế đưa thẳng tới cửa nhà nàng, Triển Phinh Đình lúc này mới thực sự ý thức được tình cảnh gian nan của Omega khi sinh hoạt bên trong Đế quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro